Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3022: Khi con người ở gần nhau là ngây thơ như thế đấy

Chương 3022: Khi con người ở gần nhau là ngây thơ như thế đấy
Đặc biệt là trong đó còn có khí tức của mấy vị chúa tể Cửu U… Mọi người đều biết chúa tể Cửu U là tạo vật tà ác nhất trên thế gian mà!
Đám chúa tể Cửu U này đông đến mức bày được cả bàn mạt chược luôn rồi.
Chư Thiên Vạn Giới sắp đi tong rồi sao?
Tiểu thư rùa tai ương khổng lồ cảm thấy áp lực đè trên vai mình nặng như núi.
Mà tên lừa đảo Bá Tống này. Chẳng phải hắn đã nói có chết cũng sẽ chết cho sạch sẽ, không mang đến gánh nặng cho tộc rùa tai ương khổng lồ các cô hay sao?
Nhìn xem, nhìn xem!!! Mới có mấy hôm mà đã móc ra cả đống tròng mắt thế này rồi.
Có phải bây giờ cô phụ trách nhặt xác cho hắn nên hắn liều mạng muốn thúc cô làm việc không?
Đàn ông là một đám bịp bợm!
Tiểu thư rùa tai ương khổng lồ vừa lặng lẽ buồn tủi, vừa xỉa xói Bá Tống trong lòng.
[Đừng để ta nhìn thấy Bá Tống, nếu không ta sẽ nuốt sống hắn cho xem!] Tiểu thư rùa tai ương khổng lồ âm thầm thề.
Mặc xác Bá Tống giải thích thế nào, cô đều phải cạp rớt da lông của hắn.
Tiểu thư rùa tai ương khổng lồ vừa thề xong thì có hai bóng người được Đạo Tử chuyển tới.
Hai Bá Tống liền!
Một người là Bá Tống mang khí tức thiện lương, người còn lại là Bá Tống vừa nhìn xong quay mặt đi đã quên béng mất.
Tiểu thư rùa tai ương khổng lồ há hốc mồm nhưng không dám động đậy.
Địa điểm này không thích hợp.
Cô đành cắn răng nuốt lời thề vừa hạ xuống tận đáy lòng.
Chỉ có thể nhìn lom lom Bá Thiện bằng ánh mắt u oán.
“Ủa? Sao Quy tiên tử lại ở đây?” Bá Thiện thấy tiểu thư rùa tai ương khổng lồ đang ngụy trang thành rùa trang trí ở bên cạnh, nghi hoặc hỏi.
Hình thể của tiểu thư rùa tai ương khổng lồ lớn quá, muốn không phát hiện ra cũng khó.
“Đoán xem!” Tiểu thư rùa tai ương khổng lồ không dám hé răng mà chỉ dám truyền âm nhập mật.
“Ta làm sao mà đoán được.” Bá Thiện dở khóc dở cười.
Tiểu thư rùa tai ương khổng lồ hờn mát: “Vì sao ta lại ở đây? Tự ngươi không ý thức được à?”
Bá Thiện ngu mặt ra.
Sau đó hắn nhìn lên bàn thí nghiệm theo ánh mắt của Tiểu thư rùa tai ương khổng lồ.
Một đống tròng mắt lưu ly.
Phần lớn trong số đó đều mang khí tức của Bá Tống.
Bá Thiện day day huyệt thái dương: “…”
Trùng hợp là thân hình của Tạo Hóa Tiên Tử vừa xuyên qua không gian, biến mất rồi trở về. Khi về, trong lòng bàn tay cô lại có thêm một đôi tròng mắt.
Không cần phải nói, tất cả mọi người đều biết đống mắt này ở đâu ra.
Bản thể cũng chẳng dễ dàng gì, cuộc sống khó khăn quá.
“Thiện ngốc ngốc ~” Tạo Hóa Tiên Tử vẫy tay với Bá Thiện, ra hiệu cho hắn đi tới.
“Quy tiên tử, nhìn đi… cái này không thể trách ta được. Ta cũng tổn thương lắm đó.” Bá Thiện nói với Tiểu thư rùa tai ương khổng lồ.
Tiểu thư rùa tai ương khổng lồ ngẩng đầu nhìn trời, một hồi lâu chẳng nói chẳng rằng.
Bá Thiện vẫy tay với Quy tiên tử, sau đó đến gần các tiền bối trong phòng thí nghiệm.
“Tên cuồng mắt kia đâu?” Cha Cẩu Đản hỏi.
Bá Thiện đáp: “Ta thua thiếu niên ba mắt tiền bối, không thắng nổi hắn.”
“Thua? Ngươi sao thế? Thế này mà còn thua à?” Cha Cẩu Đản tiếc hùi hụi, đồng thời dùng râu rồng tháo găng tay trên cái móng duy nhất xuống, cẩn thận cất đi.
“Không phải sơ xuất trong trận chiến, mà là bản thể tự nhiên gặp chuyện ngoài ý muốn, một lời khó mà nói hết được.” Bá Thiện đắng lòng.
“Nhưng bọn ta có cách dụ thiếu niên ba mắt tiền bối đến.” Bản ngã thi Bá Nhân vận khí đan điền, lớn tiếng nói: “Bọn ta mang pháp khí bạn sinh của hắn tới đây.”
“Pháp khi bạn sinh? Tên cuồng mắt kia có pháp khí bạn sinh? Hắn dựa vào cái gì? Đều là chúa tể Cửu U với nhau mà sao ta không có?” Cha Cẩu Đản hoang mang.
“Hả? Chúa tể rồng đốm không có pháp khí bạn sinh? Ta có đó." Bạch tiền bốib two đột nhiên nói.
Cha Cẩu Đản sững sờ.
Tên cuồng mắt và Bạch xinh đẹp đều có pháp khí bạn sinh, nhưng nó lại không!
Đạ mấu, lẽ nào pháp khí bạn sinh bị Thiên Đạo cha Cẩu Đản nuốt rồi?
“Tóm lại, có pháp khí bạn sinh thì chúng ta có thể dụ thiếu niên ba mắt tiền bối đến đây.” Bản ngã thi Bá Thể ho nhẹ một tiếng rồi nói oang oang.
Vì cảm giác tồn tại của hắn thấp nên bao giờ nói chuyện cũng phải gào lên như vậy.
“Đúng đúng, trước mắt kéo tên cuồng mắt đó tới, liên hệ với hắn đi đã.” Đại lão Rồng Đốm two tiền bối lại cẩn thận đeo găng tay vào.
Bá Thiện nhìn chằm chằm cái găng tay đó, cảm thấy nó mang đầy âm mưu.
[Thánh quang sao?] Bá Thiện cảm ứng cẩn thận nhưng không thấy khí tức thánh quang.
Bên cạnh hắn, bản ngã thi Bá Thập lại liên hệ với thiếu niên ba mắt tiền bối qua ấn ký Tán Tài Vương Tọa.
“Phóng to âm lượng lên, có chế độ loa ngoài không?” Cha Cẩu Đản hỏi.
“Chắc là có, để ta thử xem.” Bản ngã thi Bá Bộc mày mò một chút, chức năng loa ngoài được mở ra thật.
Lần này, trong tiếng nhạc du dương, cuối cùng thiếu niên ba mắt tiền bối đang trong trạng thái “ngủ” cũng nhấc máy.
Thực tế thì, thông qua pháp khí bạn sinh, thiếu niên ba mắt tiền bối có thể mơ hồ cảm ứng được vị trí tương đối của Bá Thiện.
Bá Thiện đã tới phòng thí nghiệm, vậy thì hắn cũng không cần gác máy của Bá Thiện nữa.
Sau khi cuộc gọi được kết nối, thiếu niên ba mắt tiền bối chậm rãi nói: “Là Bá Tống sao?”
Bá Thiện đáp: “Đúng vậy thiếu niên ba mắt tiền bối, ta có chuyện muốn nói với ngươi, ngươi…”
“Tên cuồng mắt kia, pháp khí bạn sinh của ngươi đang ở trong tay ta. Cho ngươi ba giây chường mặt đến đây, nếu không ta sẽ giết con tin đấy!” Cha Cẩu Đản đi thẳng vào vấn đề, nói toạc ra luôn.
Bá Thiện mới nói được một nửa đã kẹt đĩa.
Ta không có ý đó, ta không định giết con tin, đây không phải lời ta nói!
“Cha Cẩu Đản, có giỏi thì nhào dô!” Thiếu niên ba mắt tiền bối chậm rãi nói: “Dám động vào pháp khí bạn sinh của ta, có phải ngươi ghen tị vì ta có pháp khí bạn sinh không?”
Cha Cẩu Đản lớn tiếng khiêu khích: “Nào thì nhào vô, ta sợ ngươi chắc?”
Cảnh tượng này ấu trĩ hết chỗ nói.
Hoàn toàn không giống một cuộc đối thoại giữa hai chúa tể Cửu U.
Chẳng có chút khí thế nào của chúa tể Cửu U cả.
Rõ ràng là hai tên nhóc tiểu học, thậm chí là nhóc lớp mầm đang khiêu khích nhau mà.
“Tới thì tới! Chờ đó, ta đến ngay đây, ngươi đừng có sợ rụt vòi vào đấy!” Thiếu niên ba mắt tiền bối cười lạnh nói.
“Ai sợ thì tên đó là Bá Tống!” Cha Cẩu Đản tuyên bố.
Thiếu niên ba mắt tiền bối chẳng yếu thế chút nào: “Ta nói cho ngươi biết, ta đến ngay bây giờ đấy! Ai sợ thì tên đó là Bá Tống!”
Bá Thiện chỉ tay vào mình: “???”
Ta là ai? Ta đang ở đâu? Sao tự nhiên ta lại dính trấu?
“Cha Cẩu Đản, hai người các ngươi khiêu khích nhau thế này giống hai con chó bị xích sủa nhau quá.” Trình Lâm Tiên Tử nói trắng ra mà chẳng nể mặt cha rồng chút nào.
“Cẩu Đản à, ta là cha con đấy nhé. Ta là cha Cẩu Đản thì sủa vào mặt nhau có gì lạ đâu?” Đại lão Rồng Đốm two đáp mà mặt không đổi sắc.
Trình Lâm Tiên Tử vỗ ngực thùm thụp, tức muốn ná thở luôn.
Rầm rầm!
Cổng không gian mở ra. Đây là cổng lớn mà Đạo Tử mở cho bí cảnh.
Sau đó thiếu niên ba mắt tiền bối buông hai tay sau lưng, cầm một chiếc rương nhỏ, nghênh ngang hiện thân.
Ba mắt và rồng đốm nhìn nhau.
Ánh mắt liếc nhau tóe lửa như đao kiếm.
Nhưng một lát sau, cả hai lại cùng mỉm cười thiện lành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận