Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2263: Đây Chính Là Bá Tống Huyền Thánh!

Chương 2263: Đây Chính Là Bá Tống Huyền Thánh!
Tống Thư Hàng thoáng khựng lại.
Nói thật... hắn vẫn chưa quen với việc được nhiều người cung kính hành lễ như thế.
“Sở Sở bái kiến sư phụ.” Sở Sở buông dụng cụ tiên trù trong tay xuống, cúi người hành lễ.
Trong khoảng thời gian Tống Thư Hàng bị đưa vào không gian phòng giam thiên đạo, trí nhớ về hắn trong đầu tu luyện giả trong chư thiên vạn giới đều mơ hồ hóa, mọi người mất đi ấn tượng về hắn.
Mà khi hắn kẹt giữa không gian phòng giam thiên đạo và hiện thế, ảnh hưởng của phòng tối Thiên Đạo dần biến mất. Nhưng phần lớn tu luyện giả trong chư thiên vạn giới vẫn còn rất xa lạ về Bá Tống Huyền Thánh.
Bây giờ ngay khi hắn bước vào hiện thế, trí nhớ về hắn trong đầu tu luyện giả trong chư thiên vạn giới tràn về như thủy triều.
Vậy nên khi đối mặt với Bá Tống Huyền Thánh bằng xương bằng thịt, mọi người cảm thấy rất vi diệu.
Vừa xa lạ lại vừa quen thuộc.
Trí nhớ về Bá Tống vừa mơ hồ lại vừa rõ ràng.
Vô hình đã làm xuất hiện khoảng cách.
Dưới ảnh hưởng của cảm giác này, những tu sĩ Điền Thiên đảo có mặt ở đây vừa nhìn thấy Tống Thư Hàng hiện thân đã bất giác cung kính hành lễ.
“Chào các vị đạo hữu, các đạo hữu đừng câu nệ.” Ngón tay của Tống Thư Hàng ngoắc nhẹ, ngự đao thuật được thi triển, bảo đao Bá Toái trở về yên vị trong tay hắn.
Sau khi nghe giọng nói ôn hòa của Bá Tống Huyền Thánh, chẳng biết tại sao tất cả tu sĩ đều thầm thở phào nhẹ nhõm, cứ có cảm giác như vừa tránh được một kiếp.
Đồng thời có tu sĩ lén ngẩng đầu nhìn Bá Tống Huyền Thánh... dám làm như vậy đều là người to gan.
Vừa nhìn lên thì lập tức ngây dại!
Chỉ thấy dường như có một tầng ánh sáng nhạt bao quanh Bá Tống Huyền Thánh, đó là ánh sáng của đạo và pháp tắc.
Tống Thư Hàng vừa đụng độ với cầu di vật Thiên Đạo, trong lúc đối kháng lại tung hai tuyệt chiêu phá sản. Sau cuộc chiến, trên người bị nhiễm dư uy của một số pháp thuật là điều khó tránh.
Vả lại tường kép phòng tối Thiên Đạo là một nơi đặc biệt, hơn nữa quyền hạn Thiên Đạo ở đó vừa mất đi, Tống Thư Hàng lại mới từ nơi đó đi ra, trong thời gian ngắn trên người còn mang theo một loại khí tức rất đặc biệt.
Lại thêm Thông Nương trên bả vai Tống Thư Hàng cắm rễ lên Ngộ Đạo thạch.
Đủ loại hiệu ứng đặc biệt hợp lại với nhau, biến thành ánh sáng vô cùng huyền diệu trên người Tống Thư Hàng.
Ngay khi ngẩng đầu nhìn Tống Thư Hàng, mấy vị tu sĩ gan lớn này chỉ cảm thấy đầu óc như có linh quang bùng nổ, chợt ngộ ra rất nhiều điều.
Khó khăn gặp phải trong lúc tu luyện, chỗ không hiểu trong công pháp hoặc là một chút lĩnh ngộ cần trong tu luyện để phá lớp giấy cuối cùng... mọi vấn đề đều được giải đáp ngay lúc ngẩng đầu nhìn Bá Tống Huyền Thánh.
Đây chính là nghìn năm đệ nhất thánh, Bá Tống Huyền Thánh!
Cũng chỉ có tiền bối có đại trí tuệ thế này mới dám giải đáp nghi hoặc trong lòng tất cả tu luyện giả trong chư thiên vạn giới lúc nhân tiền giảng pháp.
Có tu sĩ to gan dẫn đầu, những tu sĩ khác cũng làm theo, từng người ngẩng đầu nhìn Bá Tống Huyền Thánh sau đó chìm vào trạng thái lĩnh ngộ, trầm mê trong đó.
Toàn trường im phăng phắc, im lặng đến mức làm người ta hoảng sợ.
Không ai lên tiếng, thậm chí còn nín thở một cách vô thức.
Tống Thư Hàng: “...”
Bầu không khí im lặng quỷ dị này là sao đây?
“Chúc mừng sư phụ, cảnh giới lại cao hơn một tầng.” Sở Sở là người đầu tiên tỉnh táo lại, truyền âm nói với Tống Thư Hàng.
Cô không lên tiếng để tránh ảnh hưởng đến những tu sĩ đang chìm trong trạng thái lĩnh ngộ ở xung quanh.
Cô xuất thân từ tiểu thế gia tu chân, biết rõ trạng thái lĩnh ngộ này quan trọng như thế nào đối với tu sĩ bình thường.
Một khi nắm bắt được không chừng sẽ ảnh hưởng đến “duyên” cả đời.
Tống Thư Hàng gật đầu với Sở Sở, tỏ ý cô hãy thu hồi bộ dụng cụ tiên trù rồi đi theo hắn.
Tống Thư Hàng dẫn theo Sở Sở lặng lẽ rời đi, không hề quấy rầy đến các tu sĩ đang lĩnh ngộ.
Sau lưng, vị tiên tử có vẻ ngốc nghếch kia cũng đi theo, nửa bước không rời.
“Ơ? Điền Điềm Phó Đảo Chủ? Cô tỉnh lại rồi à?” Lúc này Tống Thư Hàng mới phát hiện vị tiên tử ngây thơ này lại chính là Điền Điềm tiền bối.
Hồn phách của Điền Điềm bị tổn thương trong sự kiện Điền Thiên đảo lần trước, sau chuyện đó hình như vẫn luôn hôn mê bất tỉnh.
“Hửm?” Điền Điềm nghiêng đầu, tò mò nhìn Tống Thư Hàng.
Sở Sở ở bên cạnh giới thiệu: “Sư phụ, trạng thái của Điền Điềm tiền bối vẫn đang điều chỉnh, nghe Điền Thiên tiền bối nói cô ấy còn cần chừng một năm nữa mới có thể khôi phục hoàn toàn. Bây giờ có lúc cô ấy giống hệt như trẻ con vậy.”
“Thì ra là vậy.” Tống Thư Hàng gật đầu, lại quay qua hỏi Sở Sở: “Sở Sở, gần đây tu luyện thế nào?”
Đây cũng là lần đầu tiên hắn làm sư phụ, không có kinh nghiệm cho lắm.
Sở Sở gật đầu trả lời: “Gần đây tu luyện vô cùng thuận lợi, sau khi tiếp xúc với trù tâm sư phụ cho thì ta tiến bộ rất nhanh về phương diện tiên trù. Hơn nữa Điền Thiên tiền bối vẫn luôn cung cấp nguyên liệu nấu ăn cho ta luyện tập.”
Nói thật, Sở Sở cảm giác gần đây cảnh giới của bản thân có thể nói là tăng vùn vụt.
Cô rất thích hợp với đạo tiên trù, từ khi kết hợp tiên trù với tu luyện, cô đã đột phá đến mấy tiểu cảnh giới.
Trước đây dù cô nằm mơ cũng không ngờ tu luyện có thể dễ dàng như vậy... Không cần phiền não về đan dược, không cần bôn ba vì tài nguyên.
Cô mới tiếp xúc với tiên trù không lâu, sư phụ đã chuẩn bị sẵn trù tâm cho cô.
Đối với Sở Sở mà nói, cuộc sống bây giờ chính là cuộc sống trong mơ khi còn bé.
“Ta không dạy được gì về phương diện tu luyện tiên trù, đến lúc đó ta sẽ liên hệ với Biệt Tuyết Tiên Cơ, xem thử cô ấy có thể dạy phụ đạo không.” Tống Thư Hàng cười nói.
Trong thế giới hạch tâm của hắn nuôi không ít linh thú, còn có ma thú đến từ thế giới hắc long. Những ma thú này không giống hệ thống thuộc về chư thiên vạn giới ở hiện thế, chắc chắn rất có sức hấp dẫn đối với Biệt Tuyết Tiên Cơ.
Hơn nữa từ điển các món ăn thiên kiếp trong tay hắn cũng là một cám dỗ trí mạng đối với Biệt Tuyết Tiên Cơ.
Ngoài ra Sở Sở còn có một trù tâm của Hà Chỉ Ma Đế.
Kết hợp ba điều này lại, nhờ Biệt Tuyết Tiên Cơ chỉ dạy cho Sở Sở tuyệt đối không thành vấn đề.
Hắn vừa nghĩ đến đây, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
Tống Thư Hàng mở ra xem, không ngờ lại là Biệt Tuyết Tiên Cơ gọi đến.
Sau khi trí nhớ về Tống Thư Hàng khôi phục hoàn toàn, Biệt Tuyết Tiên Cơ lập tức gọi điện cho hắn.
“Vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đã đến.” Tống Thư Hàng thả một phát sung điện thuật cho điện thoại, sau đó nhận cuộc gọi của Tiên Cơ.
“Bá Tống đạo hữu, ngươi có ở khu Giang Nam không?” Biệt Tuyết Tiên Cơ hỏi.
“Không, ta đang ở Điền Thiên đảo nhưng ta sắp phải về khu Giang Nam một chuyến, Tiên Cơ tìm ta có chuyện gì không?” Tống Thư Hàng đáp.
“Bạch đạo hữu... có ở cạnh ngươi không?” Biệt Tuyết Tiên Cơ hỏi nhỏ.
“Không có, giữa đường Bạch tiền bối có chuyện nên tách ra hành động riêng.” Tống Thư Hàng trả lời.
Biệt Tuyết Tiên Cơ: “Thế à, vậy tạm biệt.”
“Khoan đã, Biệt Tuyết tiên tử chờ một chút.” Tống Thư Hàng kêu lên: “Ta muốn bàn chuyện làm ăn với Tiên Cơ.”
“Làm ăn? Thông tin về Bạch đạo hữu à?” Biệt Tuyết Tiên Cơ mừng rỡ hỏi lại.
“Không phải... là chuyện làm ăn bình thường. Trong tay ta có một số chủng loại nguyên liệu nấu ăn đặc biệt, Tiên Cơ có hứng thú không?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Ta ở khu Giang Nam chờ ngươi, cho ta thấy hàng trước rồi chúng ta bàn tiếp.” Biệt Tuyết Tiên Cơ buồn bã đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận