Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1578: Chỉ cần vung quốc khéo thì không có góc tường nào là không đào được

Chương 1578: Chỉ cần vung quốc khéo thì không có góc tường nào là không đào được
Đậu Đậu: “Thư Hàng này, ngươi nói nếu ta quay cảnh này gửi cho Linh Điệp tiền bối thì sẽ ra sao? Liệu ngươi có còn sống vui sống khỏe được không?”
Nó cảm thấy dòng máu con buôn trong cơ thể mình đã hoàn toàn thức tỉnh. Lấy cái video này làm giao dịch, nói không chừng có thể đổi được một chiếc máy chơi trò chơi mới nhất từ chỗ Tống Thư Hàng cũng nên.”
“Ta không biết ta sẽ ra sao, nhưng ta dám chắc ngươi sẽ bị Linh Điệp tiền bối diệt khẩu.” Tống Thư Hàng trả lời không chút do dự.
Đậu Đậu: “…”
Nghe vừa có lý lại vừa thuyết phục.
Làm ăn thế thì hỏng hết xôi chè.
Lúc này, mỹ nhân rắn công đức ngửa ra phía sau, buông tâm ma của Vũ Nhu Tử ra: “Thân là tâm ma thì đừng có được voi đòi tiên, coi chừng ta đánh tan ngươi ngay bây giờ đấy.”
Lần này @#%× Tiên Tử không dùng lời thoại trong kho mà lên tiếng bằng chính giọng nói của mình, không biết có phải ảo giác hay không, nhưng dường như giọng nói của cô mềm mại hơn nhiều.
“Không phải mà.” Tâm ma nói bằng giọng yếu ớt.
“Nếu Tống đã đồng ý thì ta cho ngươi một chút quyền hạn, nhưng phải thực hiện dưới sự giám sát của ta.” Mỹ nhân rắn công đức vươn tay nâng cằm tâm ma của Vũ Nhu Tử lên: “Ta rất thích loại hình ngọt ngào như cưng đấy.”
“Đặc biệt là chỗ này.” Ngón tay thon dài của mỹ nhân rắn công đức mơn trơn đối môi đỏ thắm của tâm ma.
Cô nàng tâm ma ngượng ngùng nhắm tịt mắt lại.
Đậu Đậu: “…”
@#%× Tiên Tử thả thính đỉnh quá.
“Aaaaa mau buông cô gái da đen này ra để lão phu lên ~” tộc trưởng phân bộ lạc Long Huyết tộc ngoài mặt bình tĩnh nhưng sâu bên trong kích thích thành biển rộng: “Ơ không đúng… lão phu đã già quá rồi, không thích hợp để làm chuyện này nữa. Tiếc đứt cả ruột.”
Tống Thư Hàng tò mò hỏi: “Hôm nay tiên tử chịu khó nói nhiều thế cơ à?”
Mỹ nhân rắn công đức chớp mắt một cái.
“A á á á ~~” Sau đó cô ngửa cổ phát ra một tràng tiếng kêu thảm thiết kinh điển của nhà họ Tống. Nhưng lần này cô đổi phong cách, không còn vừa gào vừa gục mặt giả chết nữa mà ngửa cổ lên trời như người sói đang tru.
Rõ ràng là kêu la thảm thiết nhưng hiệu quả cực kì khác biệt.
Tống Thư Hàng: “…”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối bay đến bên Tống Thư Hàng, lấy mũi kiếm vỗ nhẹ lên vai hắn: “Học tập chút đi.”
“Thủ đoạn thả thính của Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử này ta chịu thôi.” Tống Thư Hàng cười khổ nói.
“Ô? Thế mà ngươi hiểu ta muốn ngươi học cái gì à? Tiến bộ đấy.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối ra chiều ngạc nhiên lắm.
Tống Thư Hàng: “…”
Trước giờ ta vẫn luôn hiểu, được chưa? Chỉ có điều ta dễ ngượng nên không tiện nói ra mà thôi. Mấy người đừng có nghĩ là ta bị ngu ở phương diện này thật chứ!
Đồng thời, Tống Thư Hàng vận chuyển năng lực thiên phú, ngưng tụ ra một đóa sen trắng, đưa về phía đỉnh đầu của @#%× Tiên Tử.
Sau khi nhận đóa sen trắng, tiên tử lùi về sau lưng Tống Thư Hàng.
“Tống tiền bối, xin hãy thả lỏng tinh thần.” Tâm ma Điệp Tống Bạch Hóa Hoàng – Quái Lệ Lục Đậu Phượng của Vũ Nhu Tử e lệ nói.
Ngộ độc thính hơi bị nặng.
Đáng tiếc bây giờ da cô đen sì, nếu không có lẽ hai má đã đỏ hây hây lên rồi.
Sau đó cô lại tới gần Tống Thư Hàng, nhẹ nhàng hôn lên trán hắn. Bây giờ cả má cũng không dám hôn luôn.
Hôn một cái xong, cô nàng tâm ma lùi ra phía sau, đứng rất ngoan ngoãn.
“Có cảm giác gì không?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối tò mò.
“Ờ… cũng hay hay… kiểu như được thả thính ấy.” Tống Thư Hàng nói.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “Ta hỏi cái này làm gì? Ta hỏi cảm giác sau khi bị năng lực tâm ma ảnh hưởng kia mà! Đám sinh vật có thân thể huyết nhục các ngươi phiền phức quá.”
Tống Thư Hàng lướt tay, ném liền hai phát Dưỡng Đao thuật cho Xích Tiêu Kiếm tiền bối.
“Á á ~ sướng ghê ~ đừng dừng lại ~” Xích Tiêu Kiếm tiền bối phê pha rên lên.
Đậu Đậu: “…”
Cô nàng tâm ma: “…”
Thông Nương: “…”
Vũ Nhu Tử: “Chơi Xích Tiêu Kiếm tiền bối vui thế.”
“Không có cảm giác gì cụ thể. Cô đã dùng kĩ năng gì với ta chưa?” Tống Thư Hàng hỏi cô nàng tâm ma.
Điệp Tống Bạch Hóa Hoàng – Quái Lệ Lục Đậu Phượng hơi cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mọi người: “Ta dùng lực lượng tâm ma để dẫn ra các loại dục vọng của Tống tiền bối, những chuyện hắn muốn làm mà không dám làm, muốn nói mà không dám nói đều sẽ bị kích thích ra một cách tối đa.”
Túm lại là hắn sẽ tiến vào trạng thái “thích gì làm nấy”.
“Thôi, quả này tiêu thật rồi.” Tống Thư Hàng vừa nghe đến đoạn“những chuyện hắn muốn làm mà không dám làm, muốn nói mà không dám nói đều sẽ bị kích thích ra một cách tối đa” là đã thấy ngứa ngáy hết cả người.
Tống mỗ vốn đã là người mau mồm mau miệng, đến cái mặt còn thật thà như đếm, bây giờ thuộc tính này còn bị phóng đại ra… thì còn cứu được nữa không?
“Ảnh hưởng này sẽ kéo dài bao lâu? Ở trong trạng thái này, ta phải cố gắng hết sức tránh mặt các vị đại tiền bối để miễn mồm nhanh hơn não mới được.” Tống Thư Hàng nói.
“Không lâu lắm đâu, Tống tiền bối có ánh sáng công đức hộ thể, cùng lắm cũng chỉ duy trì được nửa ngày thôi.” Cô nàng tâm ma đáp.
“Nửa ngày thì không sao… À đúng rồi, Điệp Tống Bạch Hóa Hoàng – Quái Lệ Lục Đậu Phượng, ngươi qua đây, ta siêu độ cho.” Tống Thư Hàng ngoắc tay gọi cô nàng tâm ma.
Trước đó cô nàng này nhờ hắn siêu độ mà, đến lúc rồi đây.
“Hả? Đừng siêu độ mà. Tống tiền bối, tâm ma của ta dễ thương như thế, sao lại siêu độ nó chứ?” Vũ Nhu Tử thốt lên.
“Thôi thôi, bây giờ không cần nữa.” Cô nàng tâm ma lắc đầu lia lịa.
“Cô kì lạ thật đấy.” Tống Thư Hàng nói.
Đúng lúc này, tiểu trợ lý lưới rồng lên tiếng: “Đã sử dụng quyền hạn lưới rồng, làm giảm thiểu trùng kích tinh thần của Lý m Trúc xuống mức thấp nhất và kéo dài khoảng cách giữa hai lần trùng kích lên tối đa.”
Trước đó, trong không gian giảng pháp, Tống Thư Hàng đã hạ mệnh lệnh cho tiểu trợ lý lưới rồng.
“Giảm thiểu trùng kích tinh thần xuống mức thấp nhất thì con bé có thể vượt qua thuận lợi không?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Vấn đề không lớn.” Tiểu trợ lý lưới rồng trả lời.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút rồi gọi: “Tạo Hóa Tiên Tử.”
Tạo Hóa Tiên Tử đứng dậy, lộn mèo một cú xinh đẹp, đáp xuống trước mặt Tống Thư Hàng, nhìn hắn bằng đôi mắt lóe sáng.
“Cô có thể tạm thời ở tạm trong thể nội của Tiểu m Trúc để trợ giúp con bé chống lại trùng kích tinh thần không? Chỉ cần giúp đỡ con bé một chút khi nó không chống đỡ được nữa là được. Nếu con bé có thể chống cự được thì cứ để nó tự làm.” Tống Thư Hàng lên tiếng.
Tuy trùng kích tinh thần là sự trừng phạt khi giảng pháp thất bại nhưng cũng là một cách luyện tập cho Lý m Trúc.
Tạo Hóa Tiên Tử nheo mắt lại, duỗi mười ngón tay ra.
“Mười đóa sen? Không thành vấn đề!” Tống Thư Hàng nói.
Tạo Hóa Tiên Tử lắc đầu, hai bàn tay lật lên, lật xuống, lật lên rồi lật xuống…
“Một trăm đóa?” Tống Thư Hàng hỏi.
Tạo Hóa Tiên Tử suy nghĩ một chút rồi gật đầu cái rụp: “Tống ~ ngốc ~ được!”
Ban đầu cô chỉ muốn năm mươi đóa sen thôi, nhưng Tống Thư Hàng đã hào phóng như thế thì đương nhiên là cô đồng ý rồi.
Cho nên Tống ~ ngốc ~
“Một lời đã định.” Tống Thư Hàng nói.
Tạo Hóa Tiên Tử đứng lên, nâng mép váy chào cả nhà kiểu thục nữ rồi lướt một cái, lao về phía Tiểu m Trúc đang say ngủ.
“Ừm, phụ nữ muốn cầm tù đàn ông thì phải chinh phục dạ dày của anh ta trước. Hiệu quả của việc này cũng chẳng kém như vậy là bao.” Tống Thư Hàng xoa cằm nói.
@#$x Tiên Tử: “Ông anh ngu xuẩn của ta à ~” Đây là giọng nói của Điền Điềm phó đảo chủ trong nhóm Cửu Châu số 1.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “Tống Thư Hàng ngu ngốc, chinh phục dạ dày của phụ nữ thì cùng lắm ngươi cũng chỉ có thể trở thành đầu bếp nhà cô ta thôi.”
Tống Thư Hàng lại trượt tay chích cho Xích Tiêu Kiếm tiền bối một phát Dưỡng Đao thuật.
“A ~ Thêm phát nữa đi?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói.
Hôm nay Tống Thư Hàng hào phóng bất ngờ, lại chích cho nó thêm một phát nữa.
Thông Nương: “…”
Sao cô đột nhiên thấy Xích Tiêu Kiếm tiền bối đáng tin chẳng còn đáng tin chút nào cả thế này?

“Phải rồi, Tống tiền bối ơi, ngươi có muốn nuôi một con tâm ma chơi không?” Vũ Nhu Tử ôm đầu gối ngồi trong vòng chạy hamster, cất tiếng hỏi.
Tống Thư Hàng nhìn cô nàng tâm ma của Vũ Nhu Tử: “Nếu tâm ma của ta mà biết điều thế kia thì cũng có thể thử một chút. Nhưng ta sợ vạn nhất nuôi ra một tâm ma khó khống chế thì phiền lắm.”
Nói mới thấy, trước đó hắn chơi cái vòng chạy kia thì không thấy gì, nhưng bây giờ thấy Vũ Nhu Tử bị nhốt trong lồng thì lại cứ thấy có gì đó sai sai.
“Ta sẽ dạy tiền bối cách nuôi tâm ma, ngươi nuôi thử xem ra cái gì. Nếu mà có uy hiếp thì xử lý sớm là xong, nếu ngoan ngoãn thì giữ lại nuôi cho lớn.” Vũ Nhu Tử nói.
Tống Thư Hàng gật đầu: “Ý hay đấy.”
“Ta còn muốn nuôi thêm một tâm ma có tính cách khác nữa kia.” Vũ Nhu Tử lại bổ sung.
“???” Tống Thư Hàng: “Tâm ma mà còn nuôi được tận mấy con cơ à?”
“Có ai quy định là mỗi người chỉ được có một loại tâm ma đâu?” Vũ Nhu Tử nói: “Lần trước khi ta độ kiếp tam phẩm lên tứ phẩm thì thấy mình có đến mấy chục tâm ma khác nhau. Ta muốn nuôi toàn bộ bọn chúng.”
Tống Thư Hàng: “…”
Nhìn tâm ma của Vũ Nhu Tử ôn hòa nhã nhặn đứng bên cạnh, Tống Thư Hàng thấy thiết lập “tâm ma tính cách khác nhau” này quen quen. Hình như hắn đã gặp trường hợp này ở đâu đó rồi.
“Bạch tiền bối!” Tống Thư Hàng đột nhiên thốt lên, hai mắt sáng ngời.
“Bạch tiền bối ra rồi à?” Vũ Nhu Tử hỏi.
“Không, ta nói nếu Vũ Nhu Tử nuôi tất cả tâm ma lớn lên thì sẽ rất giống với thiên phú phân thân của Bạch tiền bối đó.” Tống Thư Hàng đáp.
Phân thân của Bạch tiền bối cũng có tính cách khác nhau và khác xa bản thể, đã thế còn biết chơi khăm bản thể nữa chứ. Mỗi lần Bạch tiền bối triệu hoán phân thân thì tính cách đều khác biệt, chẳng hề lặp lại chút nào.
“Hì hì, nếu ta có thể nuôi tâm ma như phân thân của Bạch tiền bối thì có trò hay để xem đây.” Vũ Nhu Tử nói xong bèn đứng lên: “Tống tiền bối, ta nghỉ ngơi xong rồi, ngươi đã nhập đề xong chưa? Ta muốn bắt đầu vòng khiêu chiến mới.”
“300 câu hỏi, phối đề ngẫu nhiên, không có vấn đề gì chứ?” Tống Thư Hàng xác nhận lại.
“Okay luôn, nhìn ta giật điểm tối đa đây!” Vũ Nhu Tử vung tay.
Thế là Tống Thư Hàng lại khởi động vòng chạy hamster.
Vũ Nhu Tử xinh xắn lại bắt đầu guồng chân chạy trong lồng.
“Bài thi bắt đầu.” Một giọng nói uy nghiêm vang lên.
“Tuyệt đối không thể để Linh Điệp tiền bối nhìn thấy cảnh này, nếu không thì máu chảy thành sông mất.” Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
Đậu Đậu: “???”

Khi Vũ Nhu Tử đang chơi đùa vui vẻ thì Tống Thư Hàng lại lâm vào trầm tư.
Hắn cảm thấy hôm nay đầu óc mình cực kì rõ ràng, có rất nhiều chuyện muốn làm hiện rõ mồn một trong tâm trí hắn.
Ví dụ như… hắn đột nhiên cảm thấy tiểu trợ lý lưới rồng là một trợ thủ đắc lực.
Có cách nào đưa nó vào thế giới hạch tâm của mình, để nó quản lý thế giới hạch tâm thay mình không?
Tống *Đột nhiên muốn moi góc tường của thế giới Hắc Long* Thư Hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận