Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1618: Da Mặt Thật Dày, Phòng Ngự Vật Lý

Chương 1618: Da Mặt Thật Dày, Phòng Ngự Vật Lý
“Thằng bé này hết thuốc chữa rồi.”
Xích Tiêu Kiếm thầm nói.
Lý m Trúc chớp mắt hỏi:
“A Tống, ngươi không kiểm tra tình trạng thân thể xem thế nào à? Dù gì cũng mới hồi sinh.”
Sau khi hồi sinh phải kiểm tra thân thể, xem thử các chức năng trên thân thể có bình thường hay không, có thiếu cơ phận nào không, công pháp vận chuyển có thông thuận hay không. Cũng như sau khi hệ thống khởi động lại đều phải tiến hành kiểm tra toàn diện.
“A, suýt quên mất, gần đây số lần hồi sinh nhiều quá làm ta cảm thấy hồi sinh cứ như ngủ một giấc rồi tỉnh dậy.”
Tống Thư Hàng thở dài.
Hắn nhớ trước khi mình sống lại, trong tiểu đan điền, linh quỷ tiên tử vẫn đang vẽ Bích Thủy Các vĩnh viễn vô tận.
Lúc hắn chịu thiên phạt, bức diễn đồ kia vẫn chưa hoàn thành. Cũng không biết quá trình khắc họa bị gián đoạn, bức diễn đồ kim đan kia có bị ảnh hưởng gì không?
Theo lý mà nói thì hẳn là không sao. Dù sao diễn đồ kim đan của phần lớn tu sĩ đều không phải vẽ một mạch là xong. Mọi người phải tốn mấy chục năm, hơn trăm năm, thậm chí là mấy trăm năm, hoàn thiện diễn đồ kim đan từng chút một, dung nhập trải nghiệm cả đời cùng với cảm tình vào trong đó.
Ý thức của Tống Thư Hàng tiến vào tiểu đan điền, nơi chứa hạch tâm huyết ma vương tộc.
Ở đây, linh quỷ tiên tử đã ngừng vẽ.
Giống với mấy bức diễn đồ kim đan trước, bức diễn đồ kim đan này của Tống Thư Hàng còn thiếu một nét cuối cùng. Nói là một nét, thật ra là một điểm nhỏ đến mức mắt thường sắp không nhìn thấy, nhưng không chừng còn phải vẽ một bức Bích Thủy Các vào trong điểm nhỏ này.
Ngay lúc ý thức của Tống Thư Hàng tiếp xúc với bức diễn đồ kim đan này, trong lòng lập tức cảm ứng được tên của nó.
Lần này, Tống Thư Hàng đã đoán được đại khái tên của nó.
‘Bích Thủy Các vô hạn.’
Một cái tên rất chân thật đơn giản, tiêu đề phù hợp với nội dung, không theo phong cách treo đầu dê bán thịt chó kia. Tống Thư Hàng rất thích những cái tên đơn giản bình thường thế này.
Đương nhiên, quá thật và quá đơn giản cũng không tốt, kiểu như quyền pháp căn bản thì thôi miễn đi, loại chân thật này quá đắng lòng.
“May quá, linh quỷ tiên tử đã hoàn thành nó rồi.”
Tống Thư Hàng mừng thầm.
Bây giờ chỉ còn lại hai viên tiểu kim đan chưa được khắc họa diễn đồ kim đan.
Một viên trong đó đã đặt trước diễn đồ kim đan Thiên Đình, còn một viên khác thì tùy duyên vậy.
...
Trong lúc Tống Thư Hàng đang suy tư, xe cứu thương ma lực thế giới hắc long đã dừng lại.
Cửa xe bị mở ra, mấy vị mục sư của thần điện vội chạy tới.
“Người bị thương ở đâu? Nghe nói là con lai độ kiếp thất bại đúng không?”
Mục sư hỏi.
Có thể sống sót trước sức mạnh của kiếp, hơn nữa còn là con lai quý hiếm, tuyệt đối phải cứu chữa cho bằng được, nếu không chính tổn thất của thế giới hắc long.
Sau khi mở cửa xe, các mục sư nhìn thấy một thanh niên với khuôn mặt tái nhợt.
Thanh niên này còn rất trẻ nhưng khi nhìn kỹ sẽ phát hiện trên người hắn có một loại tang thương như đã sống qua trăm nghìn năm, đã trải qua rất nhiều biến cố thăng trầm.
Quả nhiên là con lai, da trắng đến đáng sợ, hệt như thiếu chất dinh dưỡng.
Trong xe còn có một cô bé da trắng hơn cả thanh niên. Cô bé này thoạt nhìn chỉ mới hai tuổi, cũng là con lai.
Nhưng lúc này trông thanh niên và cô bé kia chẳng có vẻ gì là bị thương, hai người rất khỏe mạnh.
Người bị thương đâu?
“Xin hỏi vị nào bị thương vậy?”
Mục sư của thần điện hỏi bằng ngôn ngữ thế giới hắc long.
Lúc này nhân viên lái xe cứu thương bước xuống:
“Là người nam ấy, bị thương rất nặng... ơ?”
Trước đó lúc bọn họ đưa Tống Thư Hàng lên xe cứu thương, trông hắn có vẻ bị thương rất nặng.
Sao bây giờ lại lành lặn khỏe mạnh thế này?
Tống Thư Hàng xấu hổ cười, trả lời bằng ngôn ngữ thế giới hắc long:
“Thương trên người ta đã khôi phục rồi.”
“?”
Mục sư của thần điện sửng sờ ngơ ngác, nhưng ngay sau đó vẫn tận chức tận trách nói:
“Bất kể thế nào, nếu đã đến rồi thì cứ vào thần điện kiểm tra thân thể đi, tránh để lại ám thương hoặc mầm bệnh, nói thế nào tiên sinh cũng là con lai trân quý.”
Mục sư thần điện có lương tâm có trách nhiệm thế này, chắc trong chư thiên vạn giới cũng chỉ có mỗi nhà này thôi ấy chứ.
“Không thành vấn đề, vậy thì kiểm tra một chút . Ngoài ra xin hỏi sắp tới thần điện có tổ chức nghi thức lễ rửa tội không? Ta có thể tham gia nghi thức, tinh lọc thân thể được không? Nếu có bán vật phẩm kiểu như bùa hộ mệnh, cũng cho ta một ít được không?”
Tống Thư Hàng nhân cơ hội hỏi ra mấy vấn đề.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối:
“...”
“Nghi thức lễ rửa tội theo phải chờ đến quý sau mới lại cử hành, gần nhất không có. Bùa hộ mệnh thì đúng là có bán nhưng tiên sinh đã bắt đầu trùng kích cảnh giới cấp 5, loại bùa hộ mệnh nhỏ nhoi kia hẳn là không có tác dụng gì đối với ngươi, mua làm gì?”
Mục sư thắc mắc.
Mấy thứ như bùa hộ mệnh này nọ đều là dành để bán cho tiểu tu luyện giả cấp 1, hiệu quả phòng ngự có hạn.
“Có là tốt rồi, mặc kệ có hữu hiệu hay không, xin bán cho ta một ít đi.”
Tống Thư Hàng lấy ra máy nạp ma lực:
“Có thể trả bằng lượng ma lực không?”
“Được nhiên là được.”
Mục sư gật đầu đáp, hắn không có lý do gì ngăn cản Tống Thư Hàng mua loại bùa hộ mệnh loại phòng ngự.
Hơn nữa ở hắc long thế giới, lưu lượng ma lực là thứ còn tiện lợi hơn cả tiền.
************
Nửa tiếng sau.
Tống Thư Hàng mang theo Lý m Trúc cùng với cô gái hắc long thế giới ở trạng thái say rượu bước ra khỏi cửa thần điện với vẻ mặt đầy thỏa mãn.
Ở phía sau là nhân viên công tác của thần điện đang tươi cười tiễn khách.
Trên đai lưng của Tống Thư Hàng treo một bùa hộ mệnh hình rồng đen nhỏ bằng gỗ. Bùa hộ mệnh này còn mang theo một pháp thuật phòng ngự cấp 2, có thể kích hoạt một lần.
Đối với tân thủ, đây là một pháp khí phòng ngự rất tốt.
Đồng thời trong túi của Tống Thư Hàng còn mười lăm bùa hộ mệnh đủ mọi kiểu dáng với hiệu quả tương tự.
Lý m Trúc ngồi trên bả vai Tống Thư Hàng, trên hông cô cũng treo đầy đủ loại bùa hộ mệnh nhỏ hình rồng. Cô cảm thấy mấy loại bùa hộ mệnh nhỏ này rất đáng yêu nên mua mỗi loại một cái.
Số bùa hộ mệnh mà thần điện bán ra hôm nay tương đương với lượng tiêu thụ hơn cả mười ngày.
Cô gái thế giới hắc long say rượu thì mơ màng đi theo sau lưng Tống Thư Hàng.
“Giờ chúng ta đi đâu đây?”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối hỏi.
Tống Thư Hàng trả lời:
“Trước hết tìm một quán trọ ở tạm, chờ Bạch tiền bối và Bạch tiền bối two liên hệ với chúng ta vậy.”
“Ta không có ý kiến gì.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói.
Tống Thư Hàng:
“Đúng rồi... có phải chúng ta quên mất thứ gì rồi không?”
Hắn cứ có cảm giác lần này sống lại, bản thân đã quên mất thứ gì đó.
Lẽ nào đồng vàng hồi sinh còn có một cài đặt ẩn là ‘mỗi lần sống lại sẽ quên một ít trí nhớ’?
“Hamster đáng yêu!”
Lúc này, Lý m Trúc trợn tròn hai mắt thốt lên:
“Nó biến mất rồi!”
“A, đúng vậy! Không thấy số hamster.”
Tống Thư Hàng nói:
“Không ổn, trước đó nó bị Bạch tiền bối phân thân bỏ trong túi áo, hơn nữa còn bị bóp đến bất tỉnh. Có khi nào nó cũng bị thiên phạt đánh thành tro giống như Bạch tiền bối phân thân rồi không?”
“Có thể lắm.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối bình tĩnh trả lời.
Uy lực của thiên phạt không hề yếu.
“Tiêu rồi, nó là sủng vật mà Bạch tiền bối two rất thích.”
Tống Thư Hàng gãi đầu, nếu hamster chết thật rồi, hắn phải ăn nói thế nào với Bạch tiền bối two đây?
Tống Thư Hàng vừa nói xong, trước mặt hắn bỗng hiện ra một khe hở không gian, chính là đường hầm không gian xuất hiện khi Bạch tiền bối thi triển thiên phú không gian.
Ngay sau đó, tà ma chuột master bị khe hở không gian ‘phun’ ra, dán lên mặt Tống Thư Hàng.
Lợi kiếm tăm xỉa răng trong tay nó thuận thế đâm lên mặt Tống Thư Hàng.
Kiếm tên Thi Phong, dài 6.47cm, trọng lượng tịnh 0.5 gram. Đừng thấy nó nhỏ mà xem thường, nó là lợi khí hiếm thấy, dễ dàng đâm thủng chân nguyên hộ thể của tu sĩ tứ phẩm, chém đứt nhục thân của tu sĩ tứ phẩm!
Cũng may da mặt của Tống Thư Hàng khá cứng.
Nhờ có thể chất cấp lục phẩm+, da mặt của Tống Thư Hàng cứng như da rồng. Hông nay thanh thần binh cùng cấp bậc với bảo đao Bá Toái có thể phá chân nguyên hộ thể của tu sĩ tứ phẩm, chém đứt thân xác của tu sĩ tứ phẩm này lại đâm không thủng da mặt của Tống Thư Hàng, chỉ là chỗ bị đâm hơi đau một chút.
“Chết tiệt, cuối cùng cũng đi ra.”
Tà ma chuột hamster kêu lên.
Sau đó nó phát hiện bản thân đang nằm trên mặt Tống Thư Hàng, nó vội duỗi chân ra, trên chân nhỏ sinh ra một lực hút, giúp thân thể dính lên mặt Tống Thư Hàng không bị trượt xuống.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Số Bá Tống, da mặt ngươi dày thật đấy.”
Sau khi ổn định thân hình, thấy bảo kiếm sắc bén của mình vậy mà đâm không thủng dạ mặt của Tống Thư Hàng, tà ma chuột hamster kinh ngạc nói.
Mới gặp mặt không nói câu nào dễ nghe được à?
“Phiền ngươi xuống khỏi mặt ta trước được không?”
Tống Thư Hàng bình tĩnh nói.
Tà ma chuột hamster làm động tác ném bảo kiếm thật ngầu, thi triển phương pháp ngự kiếm rồi đứng lên trên phi kiếm. Sau đó nó lại nhìn da mặt của Tống Thư Hàng.
Chỗ bị Thi Phong đâm trúng chỉ để lại một đốm đỏ nho nhỏ.
“Da mặt ghê gớm thật.”
Tà ma chuột hamster thở dài.
“Chúng ta đổi đề tài đi, vừa rồi tại sao ngươi lại ở trong đường hầm không gian thế?”
Tống Thư Hàng nói sang chuyện khác.
“Ta cũng không biết, lúc tỉnh lại ta phát hiện mình bị ném trong một đường hầm không gian, ở bên trong ta cứ chạy mãi chạy mãi nhưng vẫn không thể chạy đến điểm cuối. Sau đó khó khăn lắm ta mới phát hiện cửa ra, nhảy một phát, thế là đáp xuống ngay trên mặt ngươi.”
Tà ma chuột hamster vừa vuốt chân trước vừa trả lời.
Thật ra nó đã giấu một chuyện.
Trước đó nó chạy như điên trong đường hầm không gian, hoàn toàn không tìm thấy cửa ra, ngay lúc tuyệt vọng thì đột nhiên nghe thấy Tống Thư Hàng gọi tên nó.
Ngay sau đó, trong đường hầm không gian vô tận bỗng xuất hiện một cửa ra sáng chói.
Nó vừa nhảy ra khỏi cửa ra đã thấy cái mặt mo của Tống Thư Hàng.
Ngay lúc đó, nó cảm động muốn khóc.
Do chuyện này nghe hệt như tình tiết trong ngôn tình máu chó nên tà ma chuột hamster quyết định chôn chặt nó ở chỗ sâu nhất dưới đáy lòng, không nói ra.
...
Nhóm người Tống Thư Hàng đi dạo nội thành ở thế giới hắc long, định tìm một quán trọ ở tạm.
Lúc này, cô gái say rượu vẫn luôn theo sau bọn họ đột nhiên lên tiếng:
“Nếu các ngươi không có chỗ ở thì chi bằng đến nhà ta ở tạm một thời gian nhé?”
“Ồ? Tỉnh rượu rồi à?”
Tống Thư Hàng xoay đầu lại nhìn cô gái đến từ thế giới hắc long.
Trên mặt cô còn mang theo men say, đôi mắt híp lại nhìn Tống Thư Hàng với vẻ vô cùng hứng thú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận