Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1229: Quy Đại Sư Và Bí Tịch Của Liên Minh Nhân Loại

Chương 1229: Quy Đại Sư Và Bí Tịch Của Liên Minh Nhân Loại
Toàn bộ thành viên của phân bộ Hắc Mã bất kể trai gái già trẻ đều tụ tập ở chỗ Tống Thư hàng, trên mặt ai cũng hiện lên vẻ hạnh phúc thỏa mãn.
Ngay cả Thiện cũng đang chen chúc trong đám người.
Thậm chí lúc Tống Thư Hàng bước ra, những thành viên phân bộ Hắc Mã cũng không hề hay biết gì. Bọn họ đang mãi đắm chìm trong trạng thái thỏa mãn cực độ, không cách nào thoát ra được.
“Các ngươi đang làm gì vậy?”
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười. Hắn cũng không phải là Ngộ Đạo thạch, những người này tụ tập ở chỗ hắn làm gì? Vả lại lần này hắn không mang Thông Nương theo, trên người cũng không có Ngộ Đạo thạch.
Tống Thư Hàng nhảy nhẹ một cái, đáp xuống bên cạnh Thiện.
Mãi đến lúc này, thành viên phân bộ Hắc Mã mới lần lượt tỉnh táo lại.
“Ơ?”
Phân bộ trưởng ngơ ngác chẳng biết chuyện gì đang xảy ra.
Những thành viên khác cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Thiện vừa ngẩng đầu lên đã thấy Tống Thư Hàng đang đứng cạnh mình.
“Bá Tống tiền bối.”
Thiện nháy mắt mấy cái, lên tiếng chào.
“Các ngươi tụ tập hết ở chỗ này làm gì vậy?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Thiện ngẩn ngơ nhìn quanh, mặt đầy vẻ trầm tư.
Một lát sau, cô bé lại ngẩng đầu lên nhìn Tống Thư Hàng:
“Ta cũng không biết nữa.”
Tống Thư Hàng: “...”
“Trước đó ta đang nằm ngủ trong phòng mình, sau đó hình như mơ thấy một giấc mơ rất đẹp. Mãi đến vừa rồi, giấc mơ đột nhiên đứt đoạn, sau đó ta tỉnh lại.
Thiện sắp xếp từ ngữ rồi thuật lại:
“Sau khi tỉnh lại, ta đã thấy Bá Tống tiền bối ở bên cạnh ta, mà các tiền bối khác trong phân bộ cũng đều ở đây.”
“Nằm mơ ư?”
Tống Thư Hàng xoa cằm suy nghĩ.
Chẳng lẽ mọi người bị nam tử khoác áo lông chồn người đã mang hắn vào mộng cảnh ảnh hưởng?
Lúc này, sau khi tỉnh lại các thành viên phân bộ Hắc Mã ở xung quanh bỗng rối rít hô lên đầy kinh ngạc.
“Ơ? Sao chân khí trong cơ thể ta mạnh hơn nhiều thế này? Bằng mấy ngày khổ tu luôn ấy.”
“Lực lượng khí huyết lực trong cơ thể ta cũng tăng một bậc.”
“Ha ha, ta lại mở thêm một khiếu huyệt nữa rồi, vốn dĩ ít nhất phải tích lũy mấy tháng nữa mới thành công.”
“Ta cũng vậy, Long Vỹ đan điền của ta sắp bị đả thông rồi.
Đủ loại nghị luận vang lên.
Tống Thư Hàng không hiểu bọn họ đang nói gì nhưng có thể nghe ra được sự mừng rỡ trong giọng điệu của bọn họ.
“Bá Tống tiền bối, tu vi của tất cả thành viên trong phân bộ bọn ta đều có tăng lên.”
Thiện ngẩng đầu lên nói với Tống Thư Hàng.
Dứt lời, chính cô bé cũng nhắm mắt kiểm tra lực lượng khí huyết của khiếu huyệt trong cơ thể. Sau đó cô ngẩng đầu lên hô lên đầy vui vẻ:
“Ta cũng giống vậy, lực lượng khí huyết trong cơ thể ta cũng tăng lên rất nhiều.”
Cộng thêm chuyện bị áp lực đè ép khi ở cạnh Tống Thư Hàng vào tối qua, vậy là từ sau khi gặp Tống Thư Hàng, lượng lực lượng khí huyết tăng lên đã gần bằng với cả nửa tháng khổ tu của Thiện.
Chuyện gì thế này?
Chẳng lẽ mộng cảnh của nam tử khoác áo lông chồn ngày hôm qua còn có tác dụng tăng cường tu vi à?
Tống Thư Hàng thử kiểm tra cảnh giới tu vi của bản thân.
Có tăng một chút nhưng cũng chỉ tăng như lúc tu luyện bình thường chứ không tăng mạnh.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Lúc này, bộ trưởng phân bộ Hắc Mã dẫn theo tất cả thành viên đến nói lời cảm ơn Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng:
“???”
Thiện giải thích:
“Bộ trưởng cảm ơn Bá Tống tiền bối đấy, ngài ấy cho rằng việc tu vi mọi người tăng lên vào tối qua nhất định là do Bá Tống tiền bối ngài ban cho.”
Bản thân Thiện cũng nghĩ như vậy, bởi mọi người đều tụ tập đến chỗ Bá Tống tiền bối tu luyện cả một đêm, sau đó cảnh giới mới tăng vọt mà.
Tống Thư Hàng chỉ biết cười ngại ngùng.
...
Bộ trưởng phân bộ Hắc Mã cảm thấy việc mời Bá Tống Huyền Thánh đến thăm phân bộ vào tối qua là quyết định chính xác nhất đời hắn.
Nói cảm ơn xong, các thành viên của phân bộ dần tản ra.
Mặc dù thành viên của phân bộ rất muốn ở cạnh Bá Tống Huyền Thánh lâu hơn một chút nhưng lại bị bộ trưởng bắt rời đi.
Lỡ may tất cả mọi người bao quanh Bá Tống tiền bối khiến ngài ấy khó chịu không vui thì biết làm sao đây?
Bộ trưởng chỉ để hai thành viên hiểu chuyện và Thiện biết phiên dịch ở lại với Tống Thư Hàng.
Thiện thì có thể phiên dịch, còn hai thành viên khác có thể làm chân chạy vặt.
Tống Thư Hàng tùy ý đi dạo trong phân bộ Hắc Mã, muốn xem thử có tìm được manh mối gì không.
Mỹ nhân rắn công đức bay theo sau lưng hắn.
Vừa đi Tống Thư Hàng lại vừa quan sát tình hình ở Bích Thủy Các thông qua con mắt công đức.
Trước mắt thì trạng thái của Sở các chủ vẫn rất tốt.
Trong mộng cảnh tối qua, vị tượng nha quái đại sư kia nói Sở các chủ sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng, nhưng Tống Thư Hàng vẫn lo lắng... Lỡ may vị tượng nha quái đại sư kia cũng là người chuyên tính quẻ ngược thì sao đây?
Mặc dù tượng nha quái đại sư đã khẳng định quẻ của hắn không phải quẻ ngược, nhưng vấn đề là có vị thầy bói xem quẻ ngược nào lại chịu thừa nhận mình xem quẻ ngược đâu?
Đồng Quái Tiên Sư còn lấy khẩu hiệu ‘Đồng xỉ thiết nha, một lời định nghìn vạn quẻ trong thiên hạ! Quẻ quẻ tính tẫn, ta là đại tiên sư vạn quẻ tất trúng!’ nữa kìa mà.
*Đồng xỉ thiết nha: chỉ một người tài hoa thông minh, có tài hùng biện.
Sau khi xác định Sở các chủ vẫn ổn, Tống Thư Hàng lại bắt chuyện với Xích Tiêu kiếm.
Ngày hôm qua sau khi mất nghề phiên dịch, Xích Tiêu kiếm lại bị mỹ nhân rắn nuốt vào bụng.
Tống Thư Hàng truyền âm hỏi:
[Xích Tiêu kiếm tiền bối, tại sao tu vi của các thành viên trong phân bộ Hắc Mã vây quanh ta ngày hôm qua lại tăng nhiều như vậy?]
[Là do đại tiệc Kình Thánh bát phẩm đấy.]
Xích Tiêu kiếm trả lời:
[Lần trước lúc ngươi ăn tiệc Kình Thánh, năng lượng trong món ăn vẫn ở trạng thái bán phong ấn để ngươi từ từ hấp thu, tránh trường hợp hấp thu quá nhiều đến mức bị nổ tung. Về sau mỗi khi ngươi tu luyện, nguồn năng lượng phong ấn đó sẽ mở ra trợ giúp ngươi tu luyện. Tối hôm qua trong lúc ngươi tu luyện, có một phần năng lượng của tiệc Kình Thánh trên người ngươi tản ra, bị các thành viên của phân bộ Hắc Mã ở bên ngoài hấp thu. Công pháp của bọn họ cùng một gốc với Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, thậm chí có cảm giác đồng bộ với công pháp của ngươi, vậy nên có thể dễ dàng hấp thu năng lượng tản ra từ trên người ngươi.”
Tống Thư Hàng:
[Đồng bộ ư? Chứ không phải là bản đơn giản hóa à?]
Hơn nữa, chỉ có một phần nhỏ năng lượng tiệc Kình Thánh tản ra ngoài thôi mà có thể làm cho tu vi của các thành viên trong phân bộ Hắc Mã tăng lên nhiều như thế ư?
Tống Thư Hàng có cảm giác chắc chắn trong chuyện này vẫn còn nguyên nhân khác.
[Ta không hiểu rõ công pháp của các ngươi lắm, nhưng ta nghĩ chắc là có liên quan đến chuyện công pháp của cô bé Thiện đồng bộ với công pháp của ngươi đấy. Ngươi có thể vận chuyển Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, độ một luồng chân khí lên người cô bé thử xem sao.]
Xích Tiêu kiếm đề nghị.
[Để lát nữa ta tìm cơ hội thử xem.]
Tống Thư Hàng đáp.
Trong lúc một người một kiếm đang trao đổi với nhau, ở đằng xa bỗng truyền tới tiếng hoan hô vang dội.
“Quy đại sư tới, là đại sư của tổng phân bộ Quy, mọi người mau chuẩn bị nghênh đón nào.”
Phân bộ trưởng mặc vest đen kêu to lên.
Cô bé Thiện chủ động phiên dịch cho Tống Thư Hàng nghe:
“Vừa rồi bộ trưởng nói là Quy đại sư tới, chính là vị đại sư của tổng phân bộ Quy mà bọn ta đã đợi tối hôm qua ấy cuối cùng cũng tới rồi.”
“Ta đi xem được không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Thiện gật đầu đáp:
“Được chứ, Bá Tống tiền bối là khách quý của phân bộ bọn ta mà.”
‘Bá Tống tiền bối là khách quý còn quan trọng hơn cả Quy đại sư’, đây là lời nhắc nhở mà ngày hôm qua bộ trưởng đã nói với Thiện.
“Vậy ngươi tới dẫn ta đi đến cửa thôn xem thử đi.”
Tống Thư Hàng cười nói.
Lúc này chân hắn vẫn còn đạp trên mai rùa, phải chờ thêm một tiếng nữa thứ này mới tự tách ra.
Thiện hớn hở leo lên mai rùa.
Tống Thư Hàng bấm pháp ấn, mai rùa bay vèo đến cổng thôn phân bộ Hắc Mã cách đó không xa.
Lúc này cảnh tượng ở cổng thôn hệt như cảnh chào mừng hắn ngày hôm qua.
Một tấm thảm đỏ dài mở ra, lăn mãi đến cạnh ba bóng người ở ngoài thôn.
Trong ba người kia có một già hai trẻ.
Trên lưng ông lão cõng một mai rùa, trong tay cầm cây gậy, tu vi nằm ở cảnh giới tứ phẩm, vừa nhìn là biết người này chính là vị Quy đại sư kia.
Hai người trẻ tuổi đi theo ông lão kia là một cặp nam nữ, lúc này đang đứng hai bên trái phải ông lão. Trên lưng bọn họ cũng cõng một mai rùa cỡ nhỏ.
Xem ra mai rùa chính là biểu tượng tượng trưng thân phận của tổng bộ Quy.
Thảm đỏ trải vừa đúng đến trước mặt Quy đại sư.
Tiếp tiếng nhạc chào mừng vang lên.
Đồng thời ở bên trong phân bộ, các cô gái chào mừng xinh đẹp đã xếp sẵn thành hai hàng ngay ngắn.
Các cô ấy có chiều cao xấp xỉ, ăn mặc giống nhau.
Tống Thư Hàng lại thấy có mấy cô đang nhét đồ độn đặc chế vào ngực.
Để tạo ra dáng người tương tự nhau, các cô gái đứng chào đã phải bất chấp thế này đây.
Tống Thư Hàng thầm cảm thán.
Đột nhiên, khóe mắt hắn co giật mấy cái.
Bởi vì hắn thấy được có năm sáu thành viên nam thân hình mảnh khảnh của phân bộ Hắc Mã đang đứng cạnh các cô gái chào mừng. Bọn họ đang vội thay quần áo, bên cạnh có thợ trang điểm đang nhanh tay trang điểm cho bọn họ.
Không hổ là tu sĩ, tốc độ trang điểm cực nhanh, chỉ năm sáu giây đã trang điểm xong.
Mấy thành viên nam của phân bộ Hắc Mã thay quần áo xong lại lấy đồ độn đặc chế kia nhét vào ngực, sau đó xen lẫn vào trong đội ngũ chào mừng nữ. Vậy là bọn họ đã thành công dung nhập vào trong đội đón khách.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Ngày hôm qua cũng làm thế này để chào mừng ta à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Thiện:
“Đúng ạ, phân bộ Hắc Mã bọn ta chỉ là phân bộ nhỏ nên không có nhiều thiếu nữ có chiều cao ngang nhau, thế nên bộ trưởng đã nghĩ ra chiêu này đấy. Ngài ấy đã chọn ra những tiểu ca ca có chiều cao xấp xỉ nhau để thay vào, chỉ cần trang điểm ăn mặc như nhau rồi xen lẫn vào trong đội ngũ là xong, nhìn vậy chứ khó nhận ra lắm.”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời, nặn mãi mà chẳng ra được lời gì đáp lại.
Dân thành phố lắm chiêu quá, ta bèn quay về nông thôn. Nào biết đâu nông thôn đã thay đổi, cũng thâm sâu như biển.
...
Theo từng đợt hoan hô vang lên, hai hàng ‘nữ’ chào mừng nhìn rất bổ mắt bước đều đi ra đứng ở hai bên thảm đỏ.
“Chào mừng đại sư của tổng phân bộ Quy đến chỉ dẫn cho phân bộ Hắc mã bọn ta!”
Các cô gái cất giọng nói ngọt ngào đồng thanh hô lên.
Ở ngoài cổng thôn, vị Quy đại sư kia đưa tay vuốt râu, trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Sau đó hắn dẫn hai đệ tử bước lên thảm đỏ, tiến vào phân bộ Hắc Mã.
Phân bộ trưởng đứng ở ngay cổng thôn để đón.
Quy đại sư đi tới bên cạnh phân bộ trưởng, hai người bắt tay ôm chào nhau rất nhiệt tình.
“Chuyến này ta phải đi tổng cộng mười sáu phân bộ, trong đó phân bộ Hắc Mã các ngươi thực hiện ‘nghệ thuật chào mừng’ tốt nhất đấy. Lần này trở về ta nhất định sẽ đề nghị tổng bộ sang năm gia tăng tài nguyên cho phân bộ Hắc Mã.”
Quy đại sư cười to nói.
‘Nghệ thuật chào mừng’ là một mục nằm trong bí tịch của liên minh nhân loại trên toàn thế giới chung tay kết thành người một nhà.
Chỉ cần nhìn vào tiêu chuẩn của nghệ thuật chào mừng là có thể biết được phân bộ này có coi trong khách hay không.
Hiển nhiên là Quy đại sư rất hài lòng.
“Có thể làm ngài hài lòng chính là vinh hạnh của bọn ta.”
Phân bộ trưởng niềm nở đáp lại.
Có những lời này của Quy đại sư, ắt hẳn sang năm phân bộ Hắc Mã sẽ nhận được nhiều tài nguyên tu luyện hơn.
Không uổng công hắn khổ cực dạy bảo nghệ thuật chào mừng cho phân bộ.
“Quy đại sư, bây giờ vẫn còn sớm, ngài có muốn dùng bữa trong phân bộ Hắc Mã bọn ta trước không?”
Phân bộ trưởng hỏi.
Quy đại sư xua tay đáp:
“Đối với ta, nghệ thuật đón khách xuất sắc thế này còn tuyệt vời hơn bất kỳ món ngon nào, chúng ta đừng lãng phí thời gian, tập trung thành viên trong phân bộ lại đi, để ta hướng dẫn bí tịch liên minh cho mọi người!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận