Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3021: Ta không dám hỏi nhiều, cũng không dám lên tiếng nha!

Chương 3021: Ta không dám hỏi nhiều, cũng không dám lên tiếng nha!
“Con xác định? Tiểu Lăng Tiêu, con biết lai lịch của mình sao? Tuy hậu chiêu lấy con làm trung tâm của Thiên Đạo Cầu đã bị bản thể phá tan, nhưng nếu con cứ tiếp tục có gút mắc với đại lão quả cầu béo thì ta cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu.” Phân thân bọc thép trả lời.
Tiểu Lăng Tiêu suy nghĩ nghiêm túc một lát rồi đáp: “Ta thấy không có vấn đề gì. Nếu như có gì bất ngờ xảy ra, ta sẽ lập tức vào trốn trong thế giới hạch tâm của ba ba Tống. Thế giới hạch tâm có thể ngăn cản toàn bộ tai nạn mà.”
“Nếu con đã chuẩn bị tâm lý xong thì để ta nghĩ cách tạo ra một chiếc áo khoác cầu béo cho.” Phân thân bọc thép gật đầu, cưng chiều nói.
Dù sao sau khi kế hoạch bổ khuyết Tống U U hoàn thành thì cũng còn một phần đại lão quả cầu béo sót lại. Để phòng ngừa việc nó gây rối trong tương lai thì phần sót lại kia đương nhiên là càng nhỏ càng tốt.
Cắt một phần nữa để làm áo choàng cho Tiểu Lăng Tiêu cũng là một cớ hay để làm đại lão quả cầu béo suy yếu bớt.
“Cảm ơn ba ba Tống.” Tiểu Lăng Tiêu vui vẻ nhảy cẫng lên.
Vũ Nhu Tử lấy sổ nhỏ ra ghi bốn chữ “áo khoác cầu béo” vào. Đợi đến ngày lễ, cô cũng muốn một món quà như thế.
Còn ngày lễ thì… mỗi năm Hoa Hạ có biết bao nhiêu là lễ, Tu Chân giới cũng có ngày lễ của riêng mình, cô không cần phải vội.
Nếu không có thì cô còn có thể nghĩ ra kia mà.
Sáng tạo ra một ngày kỷ niệm kiểu như “ngày thành lập nhóm Cửu Châu số 1” là được.
“Nhưng chuyện áo khoác cầu béo còn phải chờ một thời gian. Bây giờ Tiểu Âm Trúc và Vũ Nhu Tử ngồi xuống đi, ta sẽ đóng gói truyền thụ hết tất cả lý giải, cảm ngộ và kinh nghiệm thi pháp Dưỡng Đao thuật cho hai người.” Dứt lời, phân thân bọc thép mở con mắt thần thứ ba trên mi tâm ra.
Việc truyền thụ công pháp của các tu sĩ đều không dễ dàng gì. Nhưng có con mắt thần thứ ba, rất nhiều ký ức có thể chuyển hóa thành gói số liệu và gửi đi, không khác gì copy paste, cực kỳ đơn giản và tiện lợi.
Linh Điệp tiền bối thở dài não ruột.
Hắn lượn một vòng rõ rộng, vất vả lắm mới giúp con gái tránh được đòn chiếu của Ánh Nhìn Mang Thai, ai ngờ quanh đi quẩn lại vẫn bị con mắt thần thứ ba của Bá Tống chiếu trúng.
Cảm giác cứ như ý trời định sẵn vậy.

Ở một phía khác, trong bí cảnh thời gian mà Đạo Tử tạo ra.
Trong bí cảnh đã qua hơn ba mươi ngày!
Cuộc luận đạo của Tống Thư Hàng bản thể với tất cả các đại lão Trường Sinh Giả đã kéo dài đúng một tháng!
Trong quá trình này, phần lớn thời gian Tống Thư Hàng chỉ lắng nghe. Không còn cách nào khác, lý luận tri thức tu chân của hắn không đủ, chung quy tri thức là phải tích lũy dần dần.
Nhưng trong quá trình luận đạo, thi thoảng Tống Thư Hàng vẫn có thể đưa ra vấn đề mấu chốt, đôi khi còn nói trúng tim đen chỉ điểm cho đại lão Trường Sinh Giả đang luận đạo cùng với hắn, khiến cho các đại lão như ngộ ra chân lý.
Tuy tri thức lý luận về chu chân của Bá Tống không đủ nhưng bây giờ cảnh giới của hắn cao. Mà hắn còn có thể mượn máy xử lý tính toán của Thiên Đạo, có khác gì mượn cảnh giới của Thiên Đạo mà nghe các Trường Sinh Giả luận đạo đâu.
Cảnh giới cao là anh bao tất!
Sau mỗi tiếng luận đạo, hai bên đều có thu hoạch to lớn.
Tống Thư Hàng có được tri thức hạch tâm về áo bí trường sinh của đông đảo các đại lão Trường Sinh Giả, mượn những tri thức này để hoàn thiện Trường Sinh đạo thứ hai của mình.
Còn các đại lão Trường Sinh Giả thì cảm thấy tầm nhìn của mình vươn xa hơn hẳn sau khi được Bá Tống chỉ điểm.
Trừ mấy vị đã quen biết từ trước như Bắc Phương Đại Đế, Phượng Nghi Cầm Chủ, các Trường Sinh Giả bị Bá Tống kéo đến càng thêm tâm phục khẩu phục hắn hơn.
Không hổ là Bá Tống, cảnh giới mới cao làm sao! Tri thức mới uyên bác làm sao!
Rõ ràng đều là cảnh giới Trường Sinh Giả, nhưng dường như Bá Tống đã đứng ở một tầng cao hơn mà chỉ bảo bọn họ luận đạo vậy.
Đây quả thực là “cơ duyên”!
Tuy phải giảng giải áo bí Trường Sinh đạo của mình cho Bá Tống nhưng lại thu về thu hoạch lớn hơn nhiều.
Sớm biết thế thì không cần phân thân Tống cầu béo của Bá Tống đi đánh bọn họ, bọn họ đã chủ động dâng tận cửa rồi.
Sau quá trình giảng pháp luận đạo này, uy vọng của Bá Tống trong Chư Thiên Vạn Giới lại cao hơn một bậc!
Đạo Tử sư huynh náu mình trong chỗ tối nở nụ cười hài lòng.
Hắn đã âm thầm hỗ trợ để Bá Tống chứng đạo bất hủ.
Mà cách hỗ trợ của hắn lẳng lặng, tự nhiên, hệt như mưa xuân tưới nhuần vạn vật.
Sau khi xác định cuộc trao đổi của Bá Tống với các Trường Sinh Giả không có vấn đề gì, ý chí của Đạo Tử nhẹ nhàng rút lui.
“Nhưng mà đặt nhiệm vụ cứu vớt Chư Thiên Vạn Giới lên vai Bá Tống đạo hữu thì đúng là ta hơi áy náy.” Khi lui lên biên giới bí cảnh, Đạo Tử thở dài.
Nếu có thể thì hắn hy vọng mình có thể gánh vác tất cả trách nhiệm, xử lý tiệt nọc mặt trời màu đen kia, ngăn chặn hoàn toàn khả năng Chư Thiên Vạn Giới bị hủy diệt.
Không đè áp lực lớn lao lên vai hậu bối.
“Đạo Tử tiền bối không cần áy náy. Bản thể hắn cũng tự nguyện mà. Thực ra nếu bản thể không muốn chứng đạo thì cả Chư Thiên Vạn Giới này chẳng ai ép buộc được hắn. Có thế giới hạch tâm ở đó, hắn muốn làm con cá muối thì ai mà ngăn được chứ?” Đúng lúc đó, Bá Thiện và Bá Tinh vừa về bước đến bên cạnh Đạo Tử. Bá Thiện nói.
Trong Chư Thiên Vạn Giới này có rất nhiều người mà Tống Thư Hàng quan tâm.
Có những người đó ở đây, Tống Thư Hàng tuyệt đối sẽ không để mặc cho Chư Thiên Vạn Giới bị phá hủy.
Mà giống như Đạo Tử chứng đạo trở thành Thiên Đạo 8.5 là vì có chấp niệm muốn thực hiện, Tống Thư Hàng bản thể cũng muốn chứng đạo một cách hoàn mỹ để chấm dứt nhân quả.
Dù là cá muối cũng có chuyện cần làm.
“Nếu thế thì… không thể tốt hơn.” Đạo Tử sư huynh nói khẽ.
“À đúng rồi Đạo Tử sư huynh. Thí nghiệm con mắt của Thánh Nhân Nho Gia ở đâu? Bọn ta đi dụ thiếu niên ba mắt tiền bối tới cho.” Bá Thiện vẫy vẫy pháp khí bạn sinh trong tay.
“Có dám chắc không?” Đạo Tử sư huynh hỏi.
Bản ngã thi Bá Tinh gật đầu nói: “Nắm chắc sáu phần.”
“Được, để ta đưa các ngươi đến đó.” Đạo Tử vung tay chuyển đổi không gian, đưa thẳng hai người trong “tam thi” đến phòng thí nghiệm.
“Mặt khác, bọn ta có tin tức mới về Trường Sinh đạo tiêu hao đây. Đến lúc đó bọn ta có thể phải dùng phòng tối Thiên Đạo, mong Đạo Tử sư huynh phối hợp.” Bản ngã thi Bá Nguyệt lại nhắc nhở.
Đạo Tử gật đầu: “Được, nhưng phải nhanh lên. Ta không biết mình còn kiên trì được bao lâu nữa.”
Trong phòng thí nghiệm.
Lúc này mấy vị đại lão đã vây quanh một con mắt của Thánh Nhân Nho Gia và không ngừng tính toán.
Bạch tiền bối two hình chiếu hóa thân, cái bóng hư ảo của cha Cẩu Đản, nữ sĩ lưới rồng quả cầu béo mượn tiểu trợ lý hạch tâm hiển hóa ra hình ảnh và hóa thân máy tính toán Thiên Đạo do Đạo Tử chi viện.
Còn có Trình Lâm lưu ly, Thiên Đế Tử, Tạo Hóa Tiên Tử và Vân Tước Tử Tiên Tử có quan hệ mật thiết với Thánh Nhân Nho Gia được mời tới hỗ trợ.
Trong tay các đại lão đều có một đống tròng mắt.
Phần lớn là con mắt lưu ly… rõ ràng là moi trong hốc mắt của Bá Tống ra.
Tiểu thư rùa tai ương khổng lồ tủi tủi ngồi xổm bên cạnh các đại lão, run lẩy bẩy.
Khi bí cảnh thời gian mở cửa nghênh đón các đại lão quang lâm, cô cảm ứng được linh kiện của Bá Tống nên đến thu về…
Ai ngờ vừa thò đầu ra, cô đã bị đội hình đại lão hoành tráng này dọa im thin thít.
Một đống hào quang Trường Sinh Giả, khí tức của chúa tể Cửu U hóa thân, Thiên Đạo hóa thân… suýt nữa khiến cô rớt cả mai rùa.
Thấy các đại lão đang nghiên cứu, thảo luận bận rộn, cô không dám lên tiếng, đành khép nép ngồi im ở xó tường như một con rùa trang trí ngoan ngoãn.
Các đại lão tập trung ở đây thế này là đang nghiên cứu cách hủy diệt thế giới sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận