Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2701: Sao không hỏi Thiên Đế thần kì?

Chương 2701: Sao không hỏi Thiên Đế thần kì?
“Coi như là tiếp xúc một chút. Vì ta đứng ngoài quan sát nghi thức truyền ngôi của Thiên Đế ấy mà.” Tống Thư Hàng gật đầu đáp. Hắn đã muốn học hỏi Trình Cẩu Đản Tiên Tử thì không thể giấu cô chuyện tiếp xúc với Thiên Đình viễn cổ đại đạo được.
“Thiên Đế truyền ngôi?” Trình Lâm Tiên Tử lại bắt được từ khóa. Tống Thư Hàng chỉ nói có hai câu ngắn ngủn mà không khác gì cái trung tâm giật tít, tin nóng cứ đập tới tấp vào cô không trượt phát nào.
“Ừ, truyền ngôi. Cô ta truyền cả ngôi Thiên Đế và Thiên Đình viễn cổ đại đạo cho một người khác.” Tống Thư Hàng đáp.
Trình Lâm Tiên Tử: “…”
Lại có thêm từ khóa kìa.
Lần này Tống Thư Hàng nổ liền ba tin sốt dẻo. Khi Thiên Đế truyền ngôi còn truyền cả Thiên Đình chi đạo cho kẻ khác!
“Nhưng Thiên Đình đại đạo là Trường Sinh đạo mà. Làm sao mà truyền Trường Sinh đạo cho người khác được?” Trình Lâm Tiên Tử nhíu mày.
…Trừ khi đối tượng được chuyển giao này không phải là “người khác”.
Trình Lâm Tiên Tử suy nghĩ một lát rồi hỏi: “Cô ta truyền ngôi Thiên Đế cho ai?”
“Người được truyền ngôi có chút quan hệ với ta. Trình Lâm Tiên Tử chờ một chút để ta hỏi rồi trả lời cô sau nhé.” Tống Thư Hàng nói.
Chuyện này dính đến việc riêng của đại tiền bối túi thỏ con, vạn nhất tiền bối không muốn người ta biết mình đã trở thành Thiên Đế mà mình lại nói ra thì không tốt cho lắm.
Cho nên Tống Thư Hàng định hỏi người trong cuộc trước cái đã.
Trình Lâm Tiên Tử: “Truyền cho người ngươi quen biết? Có tên trong danh sách bạn tốt của ngươi à?”
“Ta chưa kết bạn với vị đại tiền bối kia, nhưng ta có thể hỏi thăm qua trung gian được.” Dứt lời, Tống Thư Hàng kết nối với bạch long tỷ tỷ.
[Bạch long tỷ tỷ, cô đang ở đâu đó?]
Bạch long tỷ tỷ: [Hoa bỉ ngạn diễm lệ đã nở, nhưng người ta đang chờ đợi thì chẳng thấy trở về.]
Tống Thư Hàng: “???”
Bạch long tỷ tỷ chết máy à?
[Ta đang ngồi ngu người ở mộ rồng đây, ngươi tìm A Thập Lục à? Con bé đang bế quan rồi, không nói chuyện với ngươi được đâu. Mà chẳng phải ngươi cũng đang bế quan sao?] Bạch long tỷ tỷ hỏi.
Tống Thư Hàng lúng túng nói: [Để thời gian bế quan tiếp theo trôi qua tốt đẹp nên ta phải chuẩn bị ít đồ, mài dao không lỡ việc đốn củi mà. Chờ đã bạch long tỷ tỷ, cô đang ở mộ rồng sao? Ở đảo thần bí hả?]
[Ừ.] Bạch long tỷ tỷ đáp.
Tống Thư Hàng: [Đúng dịp quá, thế bây giờ cô có thể liên hệ với chủ nhân của đảo thần bí được không?]
[Đang ở ngay cạnh ta đây này.] Bạch long tỷ tỷ đáp.
Tống Thư Hàng: [Bạch long tỷ tỷ hỏi hắn một câu giúp ta, xem ta có thể tiết lộ chuyện hắn kế thừa ngôi vị Thiên Đế cho người khác được không?]
Bạch long tỷ tỷ sững sờ: [Sao ngươi lại biết chuyện này?]
[À thì… ta vừa tình cờ lướt qua nghi thức truyền ngôi của Thiên Đế và đứng một bên xem toàn bộ quá trình kế vị của đảo chủ ấy mà.]
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Sao cái quái gì ngươi cũng dám dính vào thế?
[Được rồi, để ta hỏi cho.] Bạch long tỷ tỷ nói.
Dứt lời, cô quay đầu nhìn về phía quan tài thủy tinh cách đó không xa.
Ở nơi đó, đảo chủ áo trắng đang đánh cờ với Thiên Đế. Bạch long tỷ tỷ chẳng muốn đánh giá cái thú vui tao nhã chui vào mộ người khác để đánh cờ này chút nào.
“A Thường, có người nhờ ta hỏi ngươi một việc.” Bạch long tỷ tỷ nói. “Thường” chính là cái tên mà Kim Quái áo trắng sử dụng ở Thiên Đình viễn cổ.
“Ai đấy?” Kim Quái áo trắng hỏi với vẻ nghi hoặc. Dân có máu mặt ở phương nào mà lại tìm hắn thông qua Kim Long tiền bối vậy?
“Bá Tống.” Bạch long tỷ tỷ đáp.
Thiên Đế: “Phụt!”
“Bá Tống? Ta có biết đấy là ai đâu?” Kim Quái áo trắng nói với vẻ hồ nghi: “Hắn muốn hỏi chuyện gì của ta?”
Bạch long tỷ tỷ chuyển lời: “Hắn hỏi có thể tiết lộ chuyện ngươi kế thừa ngôi vị Thiên Đế cho bạn tốt của hắn biết không?”
Kim Quái áo trắng: “!!!”
Chuyện ta kế vị Thiên Đế lan khắp thiên hạ nhanh đến vậy á?
Ơ từ từ đã, Bá Tống… Tống?
Hắn quay đầu nhìn Thiên Đế: “Là Tống tiền bối đó à?”
“Ừ, chính là Tống tiền bối đó ~” Thiên Đế đã từ chức gật đầu đáp.
“Nếu đó là Tống tiền bối thì bảo hắn cứ thoải mái đi.” Kim Quái áo trắng nói với giọng điệu đầy vẻ kính trọng.
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Thằng nhóc Thư Hàng kia trở thành tiền bối của A Thường từ khi nào thế?
Thiên Đế bị ảnh hưởng bởi Vũ Nhu Tử nên mới gọi Tống Thư Hàng là “Tống tiền bối” mà không sợ hắn tổn thọ.
Kết quả bây giờ đến A Thường cũng gọi “Tống tiền bối”, làm người biết chuyện như cô cồn cào hết cả ruột gan.
“Để ta trả lời cho hắn.” Bạch long tỷ tỷ nói.
Kim Quái áo trắng nghĩ ngợi một lát rồi lại hỏi: “Kim Long tiền bối nhân tiện chào vị Tống tiền bối đó một câu giúp ta nhé.”
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Cô mở chức năng chat Tu Chân, nhắn tin trả lời Tống Thư Hàng: “A Thường nói ngươi thích tiết lộ thì tiết lộ đi, hắn không phản đối.”
“Được rồi, cảm ơn bạch long tỷ tỷ.” Tống Thư Hàng đáp.
Bạch long tỷ tỷ trả lời tin nhắn xong, Kim Quái áo trắng lại không nhịn được mà hỏi: “Kim Long tiền bối, ngươi quen biết vị Bá Tống, Tống tiền bối kia sao?”
“Quen.” Bạch long tỷ tỷ gật đầu đáp.
Kim Quái áo trắng nói với vẻ trông mong: “Tiền bối, có thể nói cho ta biết “Tống tiền bối” kia có lai lịch gì được không?”
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Muốn ta giới thiệu Tống Thư Hàng?
Ta biết giới thiệu tiểu tử ấy thế nào đây?
“Kim Quái, sao ngươi phải đi đường vòng để hỏi Kim Long đạo hữu mà không hỏi thẳng ta?” Thiên Đế cướp lời: “Ta cũng quen biết Tống tiền bối mà.”
Kim Quái áo trắng liếc nhìn Thiên Đế: “Ta nghĩ là ngươi không muốn trả lời vấn đề này.” Trước đó hình như Tống tiền bối muốn tự giới thiệu nhưng bị Thiên Đế cắt ngang còn gì.
“Không sao đâu, ta nắm rõ như lòng bàn tay những chuyện cũ liên quan đế uy phong của Tống tiền bối mà. Để ta chọn vài chuyện kể cho ngươi nghe nà ~” Thiên Đế đan mười ngón tay vào nhau rồi nói với vẻ cực kỳ nghiêm túc.
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Trực giác mách bảo cô, Thiên Đế đang muốn chơi xỏ A Thường.
“Đầu tiên, lai lịch của Tống tiền bối không tầm thường chút nào. Nghe nói hắn là Thánh Nhân Nho gia chuyển thế, có thiên phú cao đến đáng sợ. Khi hắn nhân tiền hiển thánh ở bát phẩm đã cho toàn bộ người tu luyện trong chư thiên vạn giới biết thế nào là sự vĩ đại của tình mẹ đó!” Thiên Đế trầm giọng nói.
“Thánh Nhân Nho gia chuyển thế? Thánh Nhân còn sống sao?” Kim Quái áo trắng sững sờ hỏi.
“Đây là lời đồn chưa được chứng thực, nhưng đúng là Tống tiền bối không hề thua kém Thánh Nhân ngầu lòi kia đâu. Ngươi biết thánh hào của Huyền Thánh bát phẩm đúng không? Một mình Tống tiền bối có đến bảy cái thánh hào lận!” Thiên Đế xòe bảy ngón tay.
Kim Quái áo trắng ngớ người: “Bảy thánh hào? Sao mà được?”
“Đương nhiên là hiển thánh bảy lần, giảng pháp bảy lần, ngưng tụ bảy cái thánh ấn chứ còn sao nữa? Tống tiền bối là người đàn ông đè pháp tắc Huyền Thánh giảng pháp xuống đất mà đánh như con đó nha! Bá Tống, Bá Nho, Bá Ma, Bá Long, Bá Diệt, Bá U, Bá Đao, bảy đại thánh ấn, có một không hai! Mà phạm vi giảng pháp của hắn thì trải rộng khắp từ hiện thế, Cửu U, thế giới thượng cổ đã phá diệt, quá khứ, tương lai, đến cả thế giới ma hải thái cổ trước khi thế giới Cửu U ra đời nữa kìa.” Thiên Đế đã hoàn toàn nắm giữ tiết tấu của cuộc trò chuyện này.
Nghe miêu tả như vậy thì đúng là ngầu rạch giời rơi xuống!
Kim Quái áo trắng: “Nói cách khác, vị Tống tiền bối này tồn tại từ thời thái cổ đến nay đúng không?”
“Không chỉ thế, ngươi có biết cảnh giới của hắn bây giờ là gì không?” Thiên Đế hỏi.
Kim Quái áo trắng suy đoán: “Chẳng lẽ Tống tiền bối đã lên tới cảnh giới vô địch đương thời như Thánh Nhân Nho gia năm xưa?”
“Không, bây giờ hắn là đại diện của chúa tể Cửu U, dùng thân phàm nhân hiện thế để cai quản Cửu U đấy!” Thiên Đế dõng dạc tuyên bố.
Kim Quái áo trắng nghe xong mà máu nóng sục sôi.
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Mẹ nó, nếu ta không biết tiểu tử Tống Thư Hàng kia là loại hàng gì thì cũng bị cô dọa cho chết khiếp rồi.
Quan trọng hơn là… nội dung mà Thiên Đế chém gió ra đều thật như vàng bốn số chín cả!
Cho nên… đôi khi Thư Hàng tiểu hữu bay lắc hơi quá đà, nhưng thực ra hắn oách lắm đấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận