Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1182: Đại Tiệc Kình Thánh Bát Phẩm

Chương 1182: Đại Tiệc Kình Thánh Bát Phẩm
Sau này Tiểu Thải sẽ biến thành gì đây?
Tống Thư Hàng phát hiện từ khi mình chuyển tặng đạo hiệu Kim Cương Quân Tử Đao cho Tiểu Thải, bắt đầu kết duyên với cô ấy thì phong cách của Tiểu Thải càng ngày càng giống hắn. Đặc biệt là lúc này, ngay cả thiên tu luyện thích hợp nhất trong Tam Thập Tam Thú Tiên thiên Nhất Khí Công cũng biến thành cự kình.
“Tiểu Thải, vậy ngươi quyết định muốn tu luyện Cự Kình thiên luôn hay sao?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Tiểu Thải khôn khéo trả lời:
“Ta nghe theo sư phụ hết, chỉ cần thích hợp với ta thì dù tu luyện thiên nào cũng được.”
“Ha ha ha! Cự Kình thiên ta luyện chắc rồi! Cho dù sư phụ không đáng tin thì Xích Tiêu Kiếm tiền bối vẫn rất đáng tin. Xích Tiêu Kiếm tiền bối lợi hại như vậy, ngài ấy đã nói được thì nhất định là được.”
Tiểu Thải thầm nghĩ trong đầu.
May mà Tống Thư Hàng không biết thuật đọc tâm, nếu không chắc chắn hắn sẽ thanh lý môn hộ ngay tại chỗ.
...
Tống Thư Hàng sử dụng phương thức truyền âm để dạy Cự Kình thiên trong Tam Thập Tam Thú Tiên thiên Nhất Khí Công cho Tiểu Thải. Dù sao thì cũng là truyền thụ công pháp, cần phải làm công tác giữ bí mật mới được.
Phần công pháp hắn đang truyền thụ cho Tiểu Thải là bản đã được Bạch tiền bối cải tạo, bắt đầu truyền thụ từ thiên thứ nhất nhất phẩm mãi cho đến thiên thứ ba mới dừng.
Tuy tu vi của Tiểu Thải là cảnh giới tam phẩm, nhưng nếu muốn chuyển sang tu Tam Thập Tam Thú Tiên thiên Nhất Khí Công thì cô phải bắt đầu tu lại từ thiên thứ nhất.
Đương nhiên chỉ tu lại công pháp thôi chứ không phải tu lại cảnh giới.
Tiểu Thải chỉ cần tốn chút thời gian để nắm giữ Tam Thập Tam Thú Tiên thiên Nhất Khí Công, ngưng tụ nền tảng cho Cự Kình thiên. Sau đó với cảnh giới tam phẩm hiện tại, chẳng bao lâu nữa cô có thể tu luyện Tam Thập Tam Thú Tiên thiên Nhất Khí Công đến thiên thứ ba, ngưng tụ ra luồng ‘ngụy tiên thiên chân khí’ kia.
Sau khi truyền thụ công pháp xong, Tống Thư Hàng nói:
“Nếu thiên công pháp mà Tiểu Thải ngươi tu luyện là Cự Kình thiên thì ta cũng không cần tốn thời gian tìm bí pháp phụ khác để phối hợp nữa.”
Tam Thập Tam Thú Tiên thiên Nhất Khí Công còn phải phối hợp với một bí pháp phụ, dùng để hấp thu lực lượng trong linh thú tinh.
Bí thuật phối hợp với Cự Kình thiên chính là Kình Thôn thuật.
“Chờ ngươi tu luyện công pháp đến nhập môn, sau đó lại tu đến thiên thứ hai thì ta sẽ truyền Kình Thôn thuật cho ngươi.”
Tống Thư Hàng tiếp tục nói.
Tiểu Thải gật đầu đáp:
“Đệ tử rõ rồi thưa sư phụ, ta nhất định sẽ tranh thủ nắm giữ công pháp trong thời gian ngắn nhất!”
“Tốt lắm.”
Tống Thư Hàng khích lệ.
Nói thật thì hắn khá là mong đợi đến lúc Tiểu Thải tu luyện tới tứ phẩm. Hắn muốn biết đến lúc đó Tiểu Thải có thể ngưng tụ ra hư đan cá voi mập trong đan điền hay không.
Rốt cuộc hư đan cá voi mập của hắn được tạo thành là vì Bạch tiền bối sửa đổi công pháp hay là do thánh ấn ảnh hưởng? Bây giờ vẫn không nói rõ được.
Cho nên Tống Thư Hàng muốn xem thử lúc Tiểu Thải tu luyện bản Tam Thập Tam Thú Tiên thiên Nhất Khí Công do Bạch tiền bối sửa đổi, có thể ngưng tụ ra hư đan cá voi mập hay không, lấy đó để kiểm chứng suy đoán của mình.
...
Sau khi có được công pháp mới, Tiểu Thải nhân lúc còn chưa ăn cơm mà bắt đầu tu luyện Tam Thập Tam Thú Tiên thiên Nhất Khí Công, tranh thủ sớm ngày nhập môn.
Có lẽ là do đã từng trải nghiệm mùi vị thọ nguyên sắp tận nên khi phát hiện bản thân có hy vọng tấn thăng tứ phẩm, Tiểu Thải cực kỳ quý trọng cơ hội này, tu luyện vô cùng chăm chỉ.
Liễu thụ yêu Khinh Vũ tiếp tục ngẩn người bên cạnh kén ngủ của Bạch tiền bối, cô đang suy nghĩ một chuyện. Nếu đã trở thành sủng vật của Bạch Thánh, vậy có phải cô nên tìm cơ hội, xin Bạch Thánh ban cho một bộ công pháp tu luyện thích hợp với cô hay không?
Trước kia cô là sinh vật Cửu U, công pháp tu luyện cũng mang tính chất Cửu U. Nhưng sau khi bị Bạch Thánh bắt đi rồi tịnh hóa, công pháp tu luyện trước đó cũng không còn thích hợp với cô nữa.
Còn Tống Thư Hàng thì nhàm chán chẳng có gì làm, lại bắt đầu nghịch điện thoại.
Vốn dĩ hắn cũng muốn tranh thủ tu luyện một hồi nhưng bây giờ hắn còn phải trông chừng Tiểu Thải, tránh cho cô ấy gặp phải chuyện ngoài ý muốn trong lúc chuyển sang tu Tam Thập Tam Thú Tiên thiên Nhất Khí Công.
Vì vậy hắn vừa nghịch điện thoại di động vừa chú ý tình hình tu luyện của Tiểu Thải.
Lúc này, các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 đang bàn về chuyện Bạch tiền bối tấn thăng Huyền Thánh.
Bắc Hà Tán Nhân:
“Chắc bây giờ Bạch tiền bối đã ra khỏi thế giới thiên kiếp rồi nhỉ? @Bá Đao Tống Nhất, Thư Hàng tiểu hữu, Bạch tiền bối về chưa?”
Tống Thư Hàng trả lời:
“Thưa Bắc Hà tiền bối, Bạch tiền bối vừa mới đi ra. Bây giờ đang nghỉ ngơi tại động phủ của Biệt Tuyết Tiên Cơ.”
“Thư Hàng tiểu hữu ngươi cũng ở chỗ Biệt Tuyết Tiên Cơ à?”
Bắc Hà Tán Nhân hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Đúng vậy.”
“Hâm mộ quá à, được ăn ké.”
Cuồng Đao Tứ Lãng nói.
Tống Thư Hàng:
“Ha ha ha ha.”
Hắn còn định nói cho mọi người biết là lát nữa hắn và Bạch tiền bối sắp được thưởng thức một bữa đại tiệc thịt cá voi Huyền Thánh bát phẩm, nhưng sau đó lại nghĩ lại thì thấy lúc này đừng nên kéo cừu hận thì hơn.
Khiêm tốn, làm người có lúc cần phải khiêm tốn.
Sau khi khi trò chuyện với nhóm một hồi, Tống Thư Hàng lại tiện tay tiến vào nông trại.
Trong nhóm Cửu Châu số 1 có rất nhiều vị tiền bối vẫn còn chơi trò chơi cũ mèm này mỗi ngày.
Lúc đầu Hoàng Sơn Chân Quân còn nói đùa với Tống Thư Hàng, nếu hắn quá rảnh không có gì làm thì có thể sắp xếp lại cảnh vật trong game nông trại sao cho nhìn đẹp mắt hơn một chút. Biết đâu có vị tiền bối nào đó vào trộm đồ thấy ưng cái bụng, sẽ cho hắn một phần cơ duyên cũng nên.
Không ngờ về sau Tống Thư Hàng lại như một con cá chết lật mình, tu vi cảnh giới cứ tăng vèo vèo. Không chỉ vậy, quan hệ giữa hắn và các đại lão trong nhóm Cửu Châu số 1 càng ngày càng thân thiết, không cần dùng game nông trại này để củng cố cảm tình nữa.
Sau này lâu lắm hắn mới lên game này một lần.
Lâu lắm rồi hắn mới đăng nhập lại, hôm này tiện tay thu hoạch nông trại của mình một lần.
Đột nhiên... hắn thấy trong nông trại của mình hiện lên thông báo, có một tài khoản rất nổi bật mới vừa ‘ghé thăm’ nông trại của hắn vào một tiếng trước.
“Ơ? Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử?”
Vừa thấy tên tài khoản, Tống Thư Hàng ngu người ngay tại chỗ.
Vân Tước Tử tiền bối đã bị người ta khống chế thân thể, trở lại thế giới Cửu U rồi kia mà? Sao còn thời gian chạy tới trộm đồ trong nông trại của hắn thế này? Chẳng lẽ... cô ấy đã thoát khỏi sự khống chế và trở về hiện thế rồi ư?
Tống Thư Hàng vội vàng mở tên tài khoản của Vân Tước Tử tiền bối ra, gửi một tin nhắn riêng:
“Vân Tước Tử tiền bối, là ngài đấy ư? Ngài trở về hiện thế rồi à?”
Nhưng Vân Tước Tử không trả lời lại.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút, sau đó lại chụp màn hình giao diện game rồi đăng lên nhóm Cửu Châu số 1.
“Các vị tiền bối, trước đó có ai thấy Vân Tước Tử tiền bối online không? Hình như cô ấy đã online vào một tiếng trước, có khi nào Vân Tước Tử tiền bối về hiện thế rồi không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Đúng là đã trộm đồ vào một tiếng trước này, nhưng ta không thấy Vân Tước Tử tiền bối online, hay là cô ấy để trạng thái ẩn than nhỉ?”
Bắc Hà Tán Nhân đáp.
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“À..., xin lỗi nhé, thật ra chính là ta đăng nhập vào tài khoản của Vân Tước Tử tiền bối, thuận tay khoắng vài món trong nông trường của ngươi đấy.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Đậu xanh, quan hệ giữa Tam Lãng tiền bối ngươivà Vân Tước Tử tiền bối đã tốt đến mức này từ khi nào thế? Ngay cả nick chat của cô ấy mà ngươi cũng biết mật khẩu luôn à?
“À đúng rồi, Thư Hàng tiểu hữu này, sau đó ngươi có gặp được vị tiền bối thần bí kia chưa? Có tin tức gì về Vân Tước Tử tiền bối không?”
Cuồng Đao Tam Lãng hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Vẫn chưa gặp được, bây giờ ta còn chưa trở về khu Giang Nam nữa.”
Mỗi lần hắn gặp được Bạch tiền bối two thì ngài ấy đều ở khu Giang Nam.
Trả lời xong, Tống Thư Hàng lại thầm kêu một tiếng “Bạch tiền bối~” ở trong lòng, thử triệu hoán Bạch tiền bối two.
Nhưng Bạch tiền bối two không trả lời, xem ra ngài ấy cũng không ở gần hắn.
“Nếu có tin tức gì thì nhớ phải nói cho ta biết đấy. Nếu quả thật không có tin tức gì thì qua vài ngày nữa ta sẽ đi đến thế giới Cửu U lượn mấy vòng.”
Cuồng Đao Tam Lãng nói.
Tống Thư Hàng:
“Rõ rồi, ta sẽ cố gắng nghĩ cách liên lạc với vị tiền bối kia trong thời gian sớm nhất có thể.”
Lại nói Cuồng Đao Tam Lãng tiền bối đột nhiên thay đổi phong cách khiến Tống Thư Hàng cảm thấy không quen chút nào.
××××××××××××××××××××
Chừng một tiếng sau.
Bắc Phương Đại Đế từ trong bếp đi ra, hắn vừa đi vừa cởi tạp dề trên người ra rồi treo nó ở một bên.
“Để mọi người đợi lâu rồi.”
Đại Đế mỉm cười.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu hỏi:
“Tiền bối, cuối cùng cũng đến giờ ăn rồi ư?”
Đại Đế gật đầu nói:
“Cô đã giúp Biệt Tuyết tiên tử hoàn thành công đoạn cuối cùng, giờ mọi người cứ ngồi đây đợi Biệt Tuyết tiên tử mang thức ăn lên thôi. Ơ? Bạch Thánh đạo hữu đâu rồi?”
“Ở đây này.”
Tống Thư Hàng chạy đến cạnh kén to, giơ tay vỗ lên đó một cái:
“Bạch tiền bối, dậy đi nào.”
“Ừm~~”
Trong kén truyền ra thanh âm lười biếng của Bạch tiền bối, thế nhưng... sau khi đáp xong một tiếng hắn lại không có phản ứng gì nữa.
Tống Thư Hàng:
“...”
Bạch tiền bối lại dính giường nữa rồi ư? Không đúng, là dính kén mới phải chứ?
Mỗi lần Bạch tiền bối chạy vào trong kén ngủ là lại không muốn thức dậy, hơn nữa rất khó gọi tỉnh.
Dường như cái kén này có ma lực gì đó có thể hút chặt lấy Bạch tiền bối, không cho ngài ấy đi ra.
“Ặc, Bạch tiền bối, mau dậy đi, sắp ăn cơm rồi. Ta nói ngài nghe mấy món ăn hôm nay được chế biến từ thịt cá voi cấp bậc Huyền Thánh, thơm ngon lắm nhé, dậy trễ là mất ăn đấy.”
Tống Thư Hàng kêu lên.
“Nhanh vậy à?”
Giọng nói mơ mơ màng màng của Bạch tiền bối vọng ra:
“Nhưng mà buồn ngủ quá, để ta ngủ thêm lát nữa, các ngươi ăn trước đi... Bảo Biệt Tuyết Tiên Cơ để lại cho ta một phần, ta ngủ đủ rồi sẽ dậy ăn.”
Quả nhiên lại là cái tật dính kén.
Tống Thư Hàng nhún vai một cái, được rồi, vậy cứ để cho Bạch tiền bối ngủ thêm lát nữa vậy.
Bởi vì có vết xe đổ lúc trước, lần này hắn sẽ không tự đi tìm đường chết, ôm kén ngủ của Bạch tiền bối mà lắc như điên nữa... sẽ bị đè đấy! Lần trước hắn bị kén to đè suýt nữa gãy luôn xương sườn.
Cho nên bây giờ hoặc là để Bạch tiền bối tự tỉnh dậy, hoặc là đổi người thi hành nhiệm vụ đánh thức.
Sau khi trở lại chỗ ngồi của mình, Tống Thư Hàng lại chuyển Tô thị A Thập Lục và Thi ra khỏi thế giới hạch tâm.
“Chào buổi sáng, Tống sư huynh.”
Thi vừa dụi mắt vừa lên tiếng chào hỏi.
“Đã trưa rồi.”
Tống Thư Hàng nhắc nhở.
Thi:
“À, chào buổi trưa, Tống sư huynh.”
Tô thị A Thập Lục cũng còn buồn ngủ, sau khi được mang ra khỏi thế giới hạch tâm, cô ngồi bên cạnh Tống Thư Hàng, nghiêng đầu tựa lên vai hắn rồi ngủ tiếp.
Tống Thư Hàng cố gắng thả lỏng bả vai.
Quái lạ, hôm nay là ngày gì mà sao ai cũng ngủ như chết thế này?
Ước chừng năm sáu phút sau.
Biệt Tuyết Tiên Cơ đẩy một xe thức ăn đi từ trong bếp ra.
“Mọi người đông đủ hết chưa?”
Tiên Cơ lên tiếng nói:
“Giờ ta mang thức ăn lên đây, món thứ nhất là “Súp óng ánh”. Ơ? Bạch đâu?”
“Vẫn còn ngủ ở trong kén.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Biệt Tuyết Tiên Cơ sững người, cô dừng xe đẩy lại rồi chạy tới bên cạnh kén lớn:
“Bạch đạo hữu, mau dậy đi, đến giờ ăn cơm rồi.”
“Ưm~~ ừ~~”
Bạch tiền bối đáp lại hai tiếng.
“Phải làm sao thì hắn mới tỉnh dậy đây?”
Biệt Tuyết Tiên Cơ hỏi.
Trong đầu cô đã lên sẵn một kế hoạch đút đồ ăn, nếu Bạch không tỉnh dậy thì chẳng lẽ cô phải diễn “Độc giác hí*” à?
*Vở kịch một vai, cũng là một bài hái do Hứa Như Vân trình bày.
“Chờ Bạch tiền bối ngủ đủ tự nhiên tỉnh lại là cách an toàn nhất.”
Tống Thư Hàng nói.
“Không được, thức ăn nguội rồi sẽ không ngon nữa.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ nói.
Sau khi suy nghĩ một chút, cô đưa tay ôm lấy kén to mà lắc:
“Dậy ăn cơm nào Bạch~~”
Bạn cần đăng nhập để bình luận