Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2765: Tiền bối ba mắt đã từng thắng hắn?

Chương 2765: Tiền bối ba mắt đã từng thắng hắn?
Nếu không phải Đông Phương Đại Đế có tố chất tâm lý quá vững vàng, đổi lại thành tu sĩ khác mà gặp ba vị chúa tể Cửu U khác nhau trong vòng một ngày, bị khí tức của chúa tể Cửu U đập ba lần vào mặt, thì có khi đã toang mất đạo tâm rồi.
Tu sĩ bình thường cả đời cũng chẳng gặp được chúa tể Cửu U lấy một lần. Thế mà hôm nay ba vị đến cùng lúc như hàng đổ thùng, ai mà chịu cho thấu?
Sau hết đả kích này đến đả kích khác, Đông Phương Đại Đế đã chẳng muốn mở miệng ra nữa.
Mãi đến khi Tống Thư Hàng đóng cửa gỗ lại, khí tức kia hoàn toàn biến mất, Đông Phương Đại Đế mới hơi ngừng tay búa.
Hắn nhìn Bạch Cốt Tiên Cơ, hỏi: “Tiểu Bạch Cốt, rốt cuộc thì Bá Tống quen biết mấy vị chúa tể Cửu U? Hôm nay đã ba người tới cửa rồi này.”
Bạch Cốt Tiên Cơ chớp mắt, nhìn lại Đông Phương Đại Đế bằng ánh mắt nghi hoặc y hệt. Cô tiếp xúc với Bá Tống chưa lâu, làm sao cô biết nhiều thế được?
Vấn đề này phải hỏi hàng đính kèm lâu năm trên người Tống Thư Hàng mới đúng.
Thế là Bạch Cốt Tiên Cơ quay sang hỏi cọng tóc ngố của Sở các chủ: “Sở tiên tử, rốt cuộc thì Bá Tống quen biết mấy vị chúa tể Cửu U?”
“Trừ Bạch chúa tể và vị chúa tể ba mắt có Tán Tài Vương Tọa kia ra, còn có chúa tể quả cầu béo quan hệ không tốt lắm và một vị chúa tể được Tống Thư Hàng gọi là cha Cẩu Đản nữa. Ngoài ra có còn chúa tể nào không thì ta cũng không biết, vì quan hệ cứ loạn cào cào.” Cọng tóc ngố của Sở các chủ đáp.
Tống Thư Hàng còn có một phân thân đại diện chúa tể Cửu U nhưng Sở Các Chủ không nhiều lời.
Nói nhiều chỉ tổ đau tim, không chỉ đau tim người khác mà còn đau tim chính cô. Còn lâu cô mới làm cái chuyện giết địch một ngàn, đâm mình tám trăm như thế.
“Ít nhất bốn vị à?” Đông Phương Đại Đế chậm rãi nói. Bốn vị nghe cũng không nhiều lắm, nhưng vấn đề là… từ thời Thái Cổ đến nay có tất cả bao nhiêu chúa tể Cửu U?
Bá Tống muốn một mẻ hốt gọn tất cả chúa tể Cửu U hay sao?
“Tiểu Bạch Cốt, cố lên, giúp ta một tay, sau đó ta sẽ chế tạo một món pháp khí phòng ngự miễn phí cho ngươi.” Đông Phương Đại Đế nghiến răng nói.
Không thể tiếp tục thế này được. Hắn phải thăng cấp xong xuôi tất cả bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú thứ hai trước khi Bá Tống ra khỏi không gian Tán Tài Vương Tọa.
Tốt nhất là khi Bá Tống ra thì hắn đã đi rồi. Từ nay về sau xa cách chân trời, không găp lại nữa.
Bạch Cốt Tiên Cơ vỗ ngực.
“Cứ giao cho ngực của ta!”
Cô chưa kịp nói gì thì đã bị một giọng nói cướp mất lời thoại.
Bạch Cốt Tiên Cơ cứng ngắc quay đầu lại, thấy mỹ nhân rắn công đức đang rất chi là đắc ý.
“Sao lại cướp cả lời thoại của ta thế hả?” Bạch Cốt Tiên Cơ tủi thân nói: “Chúng ta là bạn tốt mà @#%× Tiên Tử ơi!”
Khi còn ở Thiên Đình Viễn Cổ, quan hệ giữa cô và @#%× Tiên Tử cũng khá tốt mà.
Nghe xong, mỹ nhân rắn công đức suy tư một lát, sau đó quay sang hôn gió Bạch Cốt Tiên Cơ: “Chụt ~”
Bạch Cốt Tiên Cơ: ( ̄皿 ̄)

Ở một phía khác, trong tiểu thế giới của thiếu niên ba mắt tiền bối.
“Tiền bối ba mắt, Bá Tống ta lại tới rồi đây ~” Hình chiếu nguyên thần chia năm xẻ bảy của Tống Thư Hàng vừa vào đến tiểu thế giới đã hào hứng hô vang.
Nhìn thấy hình chiếu nguyên thần rách nát thành từng mảnh của Tống Thư Hàng, cảm xúc chuẩn bị âm u của tiền bối ba mắt thoắt cái lại ngập tràn nắng xuân ấm áp.
“Thư Hàng, ngươi đến rồi.” Thiếu niên ba mắt tiền bối nâng tách trà thơm được quản gia dâng lên, nhấp một ngụm rồi nói: “Bát phẩm rồi hả?”
“Đúng vậy, bát phẩm được một thời gian rồi, nhưng gần đây bận quá nên không đến tìm ngài để đánh cược được.” Tống Thư Hàng nói.
Thời gian chẳng đợi người. Sau khi nâng cấp toàn diện xong, Tống Thư Hàng cứ thấy cảnh giới cửu phẩm đang vẫy mình rât chi là khí thế. Để tránh bất cẩn chui vào Thiên Nhật chi kiếp của cửu phẩm, hắn nghĩ mình nên sớm ngày hoàn thành cái hẹn đánh cược với tiền bối ba mắt thì hơn.
“Lần này ta đã chuẩn bị sẵn tiền cược rồi đây.” Dứt lời, Tống Thư Hàng ngoắc tay với hư không một cái, lôi Ma Đế - Ngạc đã đóng gói ra.
“Một ma đế Trường Sinh Giả còn sống, có khả năng mở Ma Hải trong thế giới Cửu U. Trước đây hắn từng giao chiến với Thánh Nhân Nho Gia, có rất nhiều thủ đoạn, cũng được coi là một kẻ nổi bật trong số các Trường Sinh Giả. Chắc chắn tiền bối ba mắt sẽ thích.” Tống Thư Hàng giới thiệu.
Ma Đế - Ngạc: “…”
Bây giờ Tống Thư Hàng có tán dương hắn kiểu gì thì hắn cũng không vui.
Thiếu niên ba mắt tiền bối nhìn Ma Đế - Ngạc mà thở dài.
Bá Tống nghiện dùng người sống làm tiền cược với hắn hả?
Lần trước thì lôi tới một hóa thân của chúa tể Cửu U quả cầu béo, lần này thì bắt hẳn một Trường Sinh Giả còn sống mang sang.
[Thân là một tu sĩ vừa tấn thăng bát phẩm không lâu mà ra tay tóm ngay được Trường Sinh Giả, ngươi không thấy mình rất quá đáng à?] Thiếu niên ba mắt nhìn chằm chằm vào Bá Tống.
Tống Thư Hàng nhìn thiếu niên ba mắt với vẻ ngại ngùng: “Tiền bối à, thế lấy hắn làm tiền cược có được không?”
“Được.” Cuối cùng, tiền bối ba mắt cũng đồng ý.
Ma Đế còn sống, giá trị tri thức trong đầu hắn vô cùng phong phú.
Đối với thiếu niên ba mắt, tri thức là tài sản quý giá hơn những thứ phàm tục như linh thạch rất nhiều. Mà đúng lúc hắn cũng đang cần dùng tên ma đế này.
Thế giới mà hắn dùng chúa tể quả cầu béo và ngựa trắng mở ra trong lần đánh cược trước đang cần một Trường Sinh Giả sống để trấn giữ.
“Vậy thì ta cũng sẽ dùng một bảo vật tương đương để làm tiền cược.” Thiếu niên ba mắt chậm rãi nói.
Tống Thư Hàng vội vàng vươn tay: “Ta có thể đề nghị một chút về vật đánh cược không? Tiền bối?”
“Vốn dĩ là không thể.” Thiếu niên ba mắt nói; “Nhưng nể mặt cái tên Cẩu Đản, ta đặc cách cho ngươi đưa ra ý kiến lần này.”
Đương nhiên, đưa ra ý kiến là chuyện của ngươi còn tiếp thu hay không lại là việc của ta. Thân là chúa tể Cửu U thật hơn vàng mười, thiếu niên ba mắt ác rất đủ tư cách.
“Gần đây vì tấn thăng mà cả người ta đều đang nâng cấp. Ta có một năng lực thiên phú là chức năng chat Tu Chân, tiện lợi lắm. Hiện tại thiên phú này cũng cần thăng cấp để tăng cường chức năng tải hệ thống client. Cho nên ta đang muốn có một bảo vật làm vật dẫn, giúp người tu luyện trong Chư Thiên Vạn Giới tải được hệ thống client về.” Tống Thư Hàng nhanh chóng nêu đề nghị của mình.
Nói xong, hắn suy nghĩ rồi bổ sung: “Mặt khác, thực ra ta cũng rất có hứng thú với kiếm ý. Nếu tiền bối có kiếm ý thì đặt thêm cũng được.”
“Ngươi cảm thấy ta nhất định sẽ thua sao?” Tiền bối ba mắt cả giận nói. Lại còn muốn đặt thêm. Thằng ranh này nghĩ nhất định nó sẽ thắng được bảo bối trong tay hắn à?
“Bẩm lão gia, người cảm thấy mình sẽ thắng sao? Từ trước tới giờ người đánh cược với Bá Tống toàn thua thôi đó.” Quản gia nhãn cầu đứng bên cạnh nhắc nhở.
Nói xong, quản gia lặng lẽ dâng cho Tống Thư Hàng bánh ngọt có thể tăng cường tu vi và tiên trà có thể tăng cường tuổi thọ quý giá nhất.
Tiền bối ba mắt: “…”
Trên bầu trời, mưa phùn giăng giăng.
Mưa phùn mông lung tạo nên cảnh ý thê mĩ da diết.
“Không có, ta tuyệt đối không có ý đó!” Tống Thư Hàng vội vàng nói: “Ta chỉ cảm thấy nếu có thêm tiền cược thì ván cược giữa ta và tiền bối sẽ kịch tính hơn thôi.”
“Kiếm ý thì không có.” Tiền bối ba mắt thấy Tống Thư Hàng biết nói tiếng người thì hài lòng lắm: “Nhưng ta có một đạo đao ý đặc biệt… đao ý hình dạng kiếm ý. Thế nào? Muốn không?”
“Đao ý mang hình dạng kiếm ý?” Trong đầu Tống Thư Hàng lập tức nghĩ đến Xích Tiêu Kiếm tiền bối.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối chính là đại bảo kiếm chém ra đao ý.
Cho nên…
“Lẽ nào tiền bối ba mắt đã từng đánh cược với Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng?” Tống Thư Hàng hỏi.
Hơn nữa còn từng cược thắng kia?
Bạn cần đăng nhập để bình luận