Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1655: Grào! Tiểu Tử Chịu Chết Đi!

Chương 1655: Grào! Tiểu Tử Chịu Chết Đi!
What? Cật Qua tiền bối sắp độ kiếp trùng kích cảnh giới cửu phẩm?
Tống Thư Hàng kinh ngạc trợn tròn mắt.
OMG!
Bây giờ hắn cũng có hai viên lưu ly kim đan trong người, không biết lúc nào sẽ độ kiếp, là một quả bom không hẹn giờ có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Trong trường hợp này, hắn mà ở chung chỗ với Cật Qua tiền bối thì quá nguy hiểm.
Vì vậy Tống Thư Hàng lộn người tức tốc đứng dậy, ôm quyền nói với Cật Qua tiền bối:
“Cáo từ!”
Cật Qua Thánh Quân:
“???”
“Chúc Cật Qua tiền bối sớm ngày độ kiếp thành tiên, tấn thăng cửu phẩm, uy chấn chư thiên vạn giới!”
Nói xong, Tống Thư Hàng lại quát to:
“Trở về!”
“Chờ đã, ngươi trốn tránh ta như vậy là có ý gì? Tiểu tử ngươi không được đi, hôm nay nếu không giải thích rõ ràng thì đừng hòng rời khỏi đây!”
Cật Qua Thánh Quân há miệng phun ra một tấm lưới lớn bao lấy Tống Thư Hàng.
Hắn xem Tống Thư Hàng như bạn vong niên, mấy lần trước hai người gặp nhau trò chuyện rất hợp ý, còn lần này là sao? Tên tiểu tử này lại tránh hắn cứ như hắn là tai tinh không bằng.
Hắn là hóa thân công đức đấy nhé?
Tống Thư Hàng bị lưới lớn quấn quanh không thể nhúc nhích, thân thể ngã xuống đất.
“Cật Qua tiền bối...”
Tống Thư Hàng giải thích:
“Thật ra bây giờ ta cũng đang ở giai đoạn sắp độ kiếp, nếu hai chúng ta ở cùng nhau chẳng phải sẽ chết nhanh hơn sao?”
“Thì ra là thế, vậy ngươi phải nói sớm chứ? Có một số việc nói rõ là tốt rồi chẳng phải sao? Tránh sinh ra hiểu lầm.”
Cật Qua Thánh Quân cười to, ý niệm vừa động, thu hồi tấm lưới lớn quấn quanh Tống Thư Hàng.
Nhưng ngay sau đó Cật Qua Thánh Quân đột nhiên sững người.
“Bá Tống đạo hữu.”
Cật Qua Thánh Quân nhíu mày nói:
“Hỏi một chuyện, hôm nay là ngày mấy tháng mấy năm mấy?”
“Chắc vẫn là tháng 10 năm 2019 ấy nhỉ? Hiện tại ta đang ở trong một tiểu thế giới đặc biệt, có thể thời gian ở đây hơi chênh lệch với thời gian ở ngoại giới nhưng hẳn là không lớn lắm.”
Tống Thư Hàng trả lời:
“Tự dưng tiền bối hỏi chuyện này làm gì?”
“Nói vậy thời gian cũng đâu qua lâu lắm lâu.”
Cật Qua Thánh Quân lẩm bẩm.
Tống Thư Hàng đần mặt ngơ ngác, không hiểu Cật Qua tiền bối muốn nói gì.
“Ta nhớ ngươi là nghìn năm đệ nhất thánh mới tấn thăng bát phẩm cách đây không lâu mà đúng không?”
Cật Qua Thánh Quân nói:
“Bây giờ ngươi lại nói với ta ngươi sắp tấn cấp? Mới qua có mấy tháng mà ngươi lại sắp tấn thăng từ bát phẩm lên cửu phẩm rồi? Ngươi đang lừa ta đấy à?”
Cật Qua Thánh Quân không cách nào bình tĩnh nổi.
Năm đó do công pháp không hoàn chỉnh nên hắn bị kẹt mãi ở cảnh giới bát phẩm không thể lên cấp. Sau đó khó khăn lắm mới gặp được Tống Thư Hàng cùng với Bắc Phương Đại Đế, tìm được cơ hội tấn thăng bát phẩm, thậm chí tấn thăng Trường Sinh Giả. Rốt cuộc trong mấy tháng ngắn ngủi hắn tìm được cảm giác, sắp tấn thăng từ bát phẩm lên cửu phẩm.
Mà Tống Thư Hàng trước mắt hắn đây rõ ràng chỉ mới tấn thăng bát phẩm trở thành nghìn năm đệ nhất thánh cách đây không lâu, giờ lại sắp tấn thăng lên cửu phẩm ư?
Đùa nhau à.
Thánh Nhân Nho gia kỳ tài ngút trời năm đó cũng không có được tốc độ lên cấp khủng bố như thế.
Sau này Thiên Đế của Thiên Đình viễn cổ mang thiên phú kinh người cũng không tấn cấp nhanh như vậy.
Lẽ nào tên tiểu tử này đang lừa hắn?
Mượn đại một cái cớ để che giấu nguyên nhân tại sao vừa rồi lại trốn tránh hắn?
“Ơ? Ta chưa nói cho Cật Qua tiền bối ngài biết à? Cảnh giới bát phẩm đó là giả đấy, cảnh giới thật sự của ta mới chỉ có ngũ phẩm thôi. Lần trước độ kiếp, nhân tiền hiển thánh chỉ là chuyện ngoài ý muốn. Thật ra lần trước lúc ta độ kiếp, vô tình ở chung với các vị tiền bối rồi bị cuốn vào trong Huyền Thánh bát phẩm kiếp, cuối cùng may mắn độ kiếp thành công, nhưng thật ra ta cũng không phải Huyền Thánh bát phẩm chân chính.”
Tống Thư Hàng chớp mắt một cái rồi đáp.
Cật Qua Thánh Quân không biết chuyện này ư?
Cật Qua Thánh Quân:
“...”
Có chuyện lạ đời thế này nữa à?
Nhìn trời, ngươi không phải Huyền Thánh bát phẩm chân chính mà vẫn có thể đè Đông Qua Thánh Quân nhà ta ra đánh, ngươi mở tool hack gì vậy hả?
Trong ấn tượng của hắn, Đông Qua Thánh Quân rất sùng bái Bá Tống Huyền Thánh, cứ nhắc đi nhắc lại chuyện mình bại dưới tay Bá Tống rất nhiều lần.
Có nên nói chuyện này cho Đông Qua tiểu tử biết không nhỉ?
Mà thôi đi, đường đường là Huyền Thánh bát phẩm, hơn nữa còn là Huyền Thánh hệ phòng ngự lại bị một tên tu sĩ chỉ có cảnh giới ngũ phẩm đè ra đánh... quá mất mặt.
Chuyện này không nên nói ra thì tốt hơn.
Một lúc lâu sau, Cật Qua Thánh Quân gật đầu:
“Thì ra là vậy, mặc dù không biết cụ thể các ngươi đã vượt qua Huyền Thánh kiếp bằng cách nào, còn lấy được danh hiệu Huyền Thánh, thậm chí ngay cả Huyền Thánh giảng pháp cũng vượt qua, nhưng giờ ta đã biết ngươi là Huyền Thánh rởm.”
Đâm tim nhau quá Cật Qua tiền bối ơi.
Mặc dù đây là sự thật...
“Nói vậy là bây giờ ngươi sắp tấn thăng từ ngũ phẩm lên lục phẩm à?”
Cật Qua Thánh Quân lại hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu:
“Đúng vậy, rốt cuộc cũng sắp thăng từ Linh Hoàng ngũ phẩm lên Chân Quân lục phẩm, chớp mắt từ một tiểu tu sĩ ngây thơ chẳng biết gì biến thành nhân vật cấp tiền bối.”
Trong giới tu sĩ hiện nay, Chân Quân lục phẩm đã là tiền bối chân chính, là tồn tại mà các tu sĩ ma mới ngước nhìn ngưỡng mộ.
“Khoan đã, ta chợt nghĩ đến một vấn đề. Mấy tháng trước lúc ngươi độ kiếp trở thành nghìn năm đệ nhất thánh, tuy không phải tấn cấp bát phẩm nhưng lần đó vẫn là độ kiếp tấn cấp mà đúng không?”
Cật Qua Thánh Quân phát hiện ra điểm khả nghi.
Tống Thư Hàng gật đầu.
“Lần đó hẳn là thiên kiếp tứ tấn ngũ nhỉ? Hừ, tiểu tử hãy ăn một lưới của ta! Mới mấy tháng, không ngờ ngươi lại thăng từ tứ phẩm lên ngũ phẩm, bây giờ lại sắp thăng từ ngũ phẩm lên lục phẩm, tiểu tử ngươi không phải là người!”
Cật Qua Thánh Quân há miệng phun lưới, một tấm lưới lớn từ trên trời phủ xuống bọc kín Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng muốn kéo lưới ra nhưng lại kéo không được. Nói thế nào cũng là pháp bảo của Cật Qua Thánh Quân, cấp bậc bát phẩm gần đến cửu phẩm, Tống Thư Hàng mở ra được mới là lạ.
Tống Thư Hàng ho nhẹ một tiếng rồi nói:
“Thật ra không phải vậy đâu.”
“Hửm?”
Cật Qua Thánh Quân nhìn Tống Thư Hàng với ánh mắt nghi hoặc.
Chẳng lẽ lúc đó Bá Tống đạo hữu không độ kiếp mà chỉ là bị cuốn vào trong thiên kiếp của người khác?
“Thật ra lúc đó ta đang độ thiên kiếp tam tấn tứ. Sau đó vào tháng trước ta lại độ thiên kiếp tứ tấn ngũ, nhân tiện kiếm thêm thánh ấn Bá Nho Huyền Ma ở thế giới Cửu U. Tháng này mới chuẩn bị độ thiên kiếp ngũ tấn lục.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Đến đây nào, ngài làm tổn thương thân xác của ta thì ta sẽ làm tổn thương tinh thần của ngài.
“Grào! Tiểu tử chịu chết đi!”
Cật Qua Thánh Quân nhảy lên, dùng thân thể to béo đè Tống Thư Hàng.
Hắn từng bị kẹt ở cảnh giới Huyền Thánh bát phẩm hơn mấy nghìn năm, cảm nhận rất sâu sắc về nỗi khó khăn của việc thăng cấp.
Vậy mà tên tiểu tử này lại nỡ lòng nào xát muối vào vết thương lòng của hắn.
Đúng là tự tìm đường chết mà!
“A a a~ tiền bối, ta sai rồi, đừng làm vậy mà, sẽ chết người đấy!”
Tống Thư Hàng hét to.
Đừng thấy Cật Qua Thánh Quân đã thu nhỏ lại chỉ còn dài chừng ba mét mà tưởng bở. Thực chất ngài ấy là một cự kình lớn bằng cả một hòn đảo nhỏ, tuy bây giờ thân thể đã nhỏ đi nhưng trọng lượng vẫn không thay đổi.
Một hòn đảo nhỏ đè xuống sẽ gây chết người đấy.
Rầm~~
Tống Thư Hàng bị Cật Qua Thánh Quân trấn áp.
“A a a~ chết rồi, chết rồi~~”
Đầu Tống Thư Hàng nghiêng hẳn về một bên.
Cật Qua Thánh Quân vừa lòng nhấc thân dời sang một bên.
“Đừng có giả chết, nơi này là thế giới mạng công đức, ngươi có bị thương đâu mà.”
Cật Qua Thánh Quân thu hồi lưới lớn.
“Cật Qua tiền bối, ngài nên giảm cân đi.”
Tống Thư Hàng ngồi dậy xoa cổ mình.
Hóa ra ở trong thế giới này sẽ không bị thương.
Vừa rồi lúc thân thể mang trọng lượng khủng bố của Cật Qua tiền bối đè lên người, hắn cảm thấy đau đớn vô cùng như tan xương nát thịt. Đau thì đau thật đấy nhưng hắn không hề bị thương.
Nếu đã không bị thương, có mấy lời cũng không cần giấu giếm nữa.
Tống Thư Hàng có thể tùy ý phát huy sở thích ‘nhanh mồm nhanh miệng’ trong thế giới mạng công đức này.
“Bá Tống đạo hữu, ngươi không biết cân nặng của người béo là điều cấm kỵ sao?”
Cật Qua Thánh Quân nghiến răng nói.
Tống Thư Hàng:
“Biết chứ, vì là điều cấm kỵ nên ta mới nói ra đấy.”
“Grào! Tiểu tử chịu chết đi!”
Cật Qua Thánh Quân lại dùng một chiêu cá quẫy, thân thể khổng lồ bay về phía Tống Thư Hàng.
“Há, dùng một chiêu hai lần không có tác dụng với ta đâu.”
Tống Thư Hàng lăn đi thật nhanh, hắn đã đề phòng chiêu này từ trước rồi.
“Ngây thơ!”
Cật Qua Thánh Quân đột nhiên hiện ra bản thể, thân thể khổng lồ như một hòn đảo ầm ầm đè xuống.
“A a a~~ tiền bối, ta sai rồi! Sắp chết rồi, sắp chết rồi!”
Tống Thư Hàng la hét thảm thiết.
Một lúc sau.
Cật Qua Thánh Quân biến về lại kích thước dài ba mét, dời sang một bên.
Tống Thư Hàng xoa cổ ngồi dậy:
“Đau đau đau, mới nãy suýt nữa là toi thật rồi.”
“Tính cách này của ngươi làm ta nhớ đến một người.”
Khóe miệng Cật Qua Thánh Quân co giật mấy cái.
Tống Thư Hàng buộc miệng hỏi:
“Tống Đầu Gỗ?”
Mỗi khi có lão tiền bối nhắc đến chuyện này, hắn lập tức nhớ đến Tống Đầu Gỗ.
“Tống Đầu Gỗ? Không phải, ta không biết hắn.”
Cật Qua Thánh Quân nói:
“Là Tô thị A Tam, một tên ta từng tiếp xúc vào mấy trăm năm trước. Đúng rồi, lần trước tiểu cô nương ở bên cạnh ngươi là người của Thiên Hà Tô thị đúng không? Mặc dù tiểu nha đầu kia còn nhỏ tuổi nhưng sau này lớn lên chắc chắn là một đại mỹ nhân, gien của Thiên Hà Tô thị rất tốt, Bá Tống đạo hữu có thể bồi dưỡng cô bé ấy.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Xin lỗi Cật Qua tiền bối, đó là dáng dấp sau khi đã trưởng thành của A Thập Lục đấy, không còn dáng dấp nào khác nữa đâu.
Ngoài ra Tô thị A Tam tiền bối đã đổi tên rồi, bây giờ ngài ấy có tên là Tô thị A Tứ.
“Được rồi, không tán gẫu nữa. Tóm lại là lần này có thể gặp được Bá Tống tiểu hữu trước khi độ kiếp, hàn huyên với ngươi một hồi, tâm trạng của ta cũng đã khá hơn nhiều. Bây giờ ngươi và ta đều là tu luyện giả đang đợi độ kiếp, nên tách ra sớm thì tốt hơn.”
Cật Qua Thánh Quân nói.
Tống Thư Hàng ôm quyền:
“Cáo từ!”
“Chờ chút, ngươi cho ta số điện thoại hay cách liên hệ nào đó đi để tiện sau này liên lạc với nhau. Số điện thoại của ngươi là bao nhiêu?”
Cật Qua Thánh Quân hỏi.
Tống Thư Hàng nói cả số điện thoại và số tài khoản trên phần mềm chat cho Cật Qua Thánh Quân biết.
Sau đó Tống Thư Hàng thấy Cật Qua Thánh Quân móc ra một chiếc điện thoại di động, bắt đầu lưu số điện thoại của Tống Thư Hàng lại, tiếp đó còn lên mạng tìm số tài khoản chat của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng:
“!!!”
Khoan đã, khoan đã.
Có thể mang điện thoại di động vào mạng công đức à?
“Cật Qua tiền bối, ngài có thể mang điện thoại vào mạng công đức? Hơn nữa còn có thể lên mạng ư?”
Tống Thư Hàng kinh ngạc hỏi.
Cật Qua Thánh Quân:
“Đương nhiên, chuyện này có gì lạ đâu? Mạng công đức này rất có thể là thứ do đại năng sáng tạo ra, vượt xa tưởng tượng của chúng ta, có mấy chức năng như vậy cũng chẳng có gì bất ngờ.”
Vậy phải chăng ta cũng có thể mang điện thoại di động vào, sau đó liên lạc với ngoại giới?
Hai mắt Tống Thư Hàng sáng lên.
Ngoài ra...
Trước khi rời khỏi mạng công đức in, Tống Thư Hàng chợt nghĩ đến một chuyện.
Ý niệm vừa động, hắn gọi hình chiếu diễn đồ kim đan mã QR ra như lúc ở trong không gian chuyển chức:
“Cật Qua tiền bối, ngài có muốn quét mã QR thêm bạn không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận