Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1145: Tống Thư Hàng Đại Tài

Chương 1145: Tống Thư Hàng Đại Tài
Lúc này Tống Thư Hàng hơi thất thần.
Bây giờ hắn đang trong trạng thái phấn khích, không phải vì thắng Đông Qua Thánh Quân mà là bởi vì... hắn đã phá vỡ lời nguyền quẻ ngược của Đồng Quái tiền bối!
Quẻ bói mà Đồng Quái tiền bối tính cho hắn đã tiên đoán rằng hắn sẽ treo Đông Qua Thánh Quân lên đánh, còn đè Đông Qua xuống đất nện cho một trận nên thân vào đêm trăng tròn, cuối cùng là nổi danh khắp tu chân giới.
Nhưng tất cả mọi người đều biết quẻ của Đồng Quái Tiên Sư phải xem ngược mới chính xác.
Mà bây giờ... mọi chuyện lại diễn ra đúng như những gì mà quẻ bói của Đồng Quái tiền bối miêu tả, hẵn đã nhét hành Đông Qua Thánh Quân ngay chính diện.
Mặc dù không đè Đông Qua Thánh Quân xuống đất đánh một trận nhưng... hắn đã thắng, thắng rất gọn gàng dứt khoát.
Trận chiến này đã hạ màn, Đông Qua Thánh Quân không còn cơ hội đánh hắn nữa.
Nói vậy là quẻ ngược của Đồng Quái Tiên Sư không cần phá đã tự vỡ.
Lời nguyền quẻ thượng thượng của Đồng Quái khiến cho các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 tránh như tránh tà bấy lâu sẽ chấm dứt vào ngày hôm nay.
“Từ hôm nay trở đi, xin hãy gọi ta là kẻ đặt dấu chấm hết cho quẻ ngược của Đồng Quái tiền bối “Tống - rất trâu bò - Thư Hàng!”
Tống Thư Hàng nói thầm trong lòng.
Trong lúc đang suy tư, đột nhiên trực giác của hắn phản hồi lại một loại cảm giác nguy hiểm.
Đồng thời bên tai cũng vang lên tiếng hét của Tô thị A Thập Lục, Thi, Tiểu Thải và những phóng viên ở đằng xa:
“Cẩn thận!”
Tống Thư Hàng vừa chuyển mắt đã thấy được có mấy mảnh vỡ Cương Thiết Bảo Lũy đang bắn nhanh về phía mình.
Mỗi một mảnh vỡ đều có cường độ cấp bậc Huyền Thánh bát phẩm.
Sau khi bị Phần Thiên Hỏa Diễm Đao chém nổ, chúng bắn ra với tốc độ và lực lượng đều mạnh đến đáng sợ, đủ sức xuyên thủng phòng ngự tầm lục phẩm đến thất phẩm.
Nếu Tống Thư Hàng bất cẩn bị những mảnh vỡ Cương Thiết Bảo Lũy này bắn trúng... Sợ rằng chỉ có thể dựa vào mệnh phù để sống lại thôi.
“Đệch, cái quái gì thế này?”
Tống Thư Hàng sửng sốt.
Chẳng lẽ do tối nay hắn “nghịch thiên cải mệnh”, cưỡng ép sửa lại nhân quả quẻ ngược của Đồng Quái tiền bối nên bị “nhân quả thiên địa đại đạo” trong truyền thuyết cắn trả ư?
Không đúng không đúng, nghịch thiên cải mệnh gì chứ, ảo quá rồi. Hơn nữa kết quả của cuộc quyết chiến một chiêu định thắng bại với Đông Qua vào tối nay là theo lẽ tự nhiên, hắn đâu có cố ý nghịch thiên chứ.
Nhưng bây giờ không phải là lúc suy nghĩ nhiều như vậy.
Muôn đối phó với mấy mảnh vỡ Cương Thiết Bảo Lũy đang bắn tới kia rất dễ, chỉ cần Tống Thư Hàng đi vào trong thế giới hạch tâm một chuyến, canh chuẩn thời gian đi vào rồi ra lại là có thể tránh được một cách hoàn mỹ.
Hoặc hắn cũng có thể mở cửa vào thế giới hạch tâm ở ngay trước người mình rồi thu những mấy mảnh vỡ Cương Thiết Bảo Lũy nọ vào trong đó, chỉ cần tìm được một điểm hạ cánh vững chắc chút thì không cần lo chúng sẽ phá hỏng thế giới hạch tâm.
Ngay lúc hắn đang canh thời gian, chuẩn bị lợi dụng thế giới hạch tâm để né tránh hoặc là thu luôn mấy mảnh vỡ Cương Thiết Bảo Lũy vào thì mỹ nhân rắn công đức ở bên cạnh đột nhiên tiến lên một bước, chắn trước mặt hắn.
Tống Thư Hàng:
“?”
Mỹ nhân rắn công đức giao Xích Tiêu kiếm lại cho Tống Thư Hàng, sau đó cô dùng thân thể mình ngăn cản đợt tập kích của những mảnh vỡ Cương Thiết Bảo Lũy.
Suýt chút quên mất, bảo vệ sự an nguy của chủ nhân là bản năng của ánh sáng công đức. Cho dù có thực thể hóa thành dạng gì đi chăng nữa thì bản chất vẫn là ánh sáng công đức, lúc chủ nhân gặp nguy hiểm, cô sẽ là người đầu tiên đứng ra bảo vệ chủ nhân.
Đồng thời Xích Tiêu kiếm trong tay Tống Thư Hàng cũng lên tiếng:
[Tống tiểu hữu, ngươi hãy rót đao ý của ngươi vào thân kiếm của ta, nhân lúc uy lực của Phần Thiên Hỏa Diễm Đao vẫn chưa tiêu hao hết sạch, thử kéo chúng qua hóa thành khôi giáp lửa xem thế nào.]
[Có được không?]
Tống Thư Hàng vừa hỏi vừa rót đao ý của mình vào trong Xích Tiêu kiếm.
[Trước đó ánh sáng công đức của ngươi đều có thể ngưng tụ ra khôi giáp lửa, ngươi thân là chủ nhân chắc chắn cũng có thể làm được, hơn nữa cho dù không được thì vẫn còn có ta ở đây mà. Với thực lực của ta, bảo đảm ngươi sẽ không bị mấy mảnh vỡ kia giết chết, cùng lắm chỉ bị thương chút ít thôi.]
Xích Tiêu kiếm trả lời.
Tống Thư Hàng:
“...””
Được rồi, thử một lần vậy. Nếu thật sự không được thì hắn vẫn còn thế giới hạch tâm.
Sau khi đao ý khôi giáp độc quyền của Tống Thư Hàng được rót vào thân kiếm Xích Tiêu, Xích Tiêu kiếm phát ra tiếng ngâm khe khẽ.
Ngay sau đó, Phần Thiên Hỏa Diễm Đao bản nội liễm vốn đang treo lơ lửng trên đỉnh đầu Đông Qua Thánh Quân đột nhiên tản ra, chỉ trong chớp mắt đã trở về bên cạnh Tống Thư Hàng.
Dưới sự dẫn dắt của đao ý khôi giáp, đao khí và đao diễm của Phần Thiên Hỏa Diễm Đao bao phủ thân thể hắn lại.
Cùng lúc đó, mảnh vỡ Cương Thiết Bảo Lũy thứ nhất đã đánh trúng sau đó xuyên thẳng qua thân thể mỹ nhân rắn công đức.
Mái tóc dài màu vàng kim của mỹ nhân rắn công đức tung bay theo gió, thân thể mềm nhũn ngã vào ngực Tống Thư Hàng.
Tiếp đó, trên người cô lại vang lên một giọng nữ run rẩy:
“Đại sư huynh... xin lỗi huynh, ta... ta sắp chết rồi, toàn thân đều đau... rất đau. Đại sư huynh, có phải ta sắp chết rồi không? Đại sư huynh... Ta cầu xin huynh một chuyện, dù thế nào cũng phải đồng ý... Ta xin huynh... nhất định phải chăm sóc tốt cho tam sư huynh thay ta. Tam sư huynh ngốc như vậy... mọi người đều bắt nạt huynh ấy... Nếu ta chết đi, huynh ấy phải làm sao bây giờ...”
Sau khi phát ra đoạn lời thoại này xong, mỹ nhân rắn công đức nghiêng đầu, “chết” ngắc.
Hôm nay cô đổi phong cách, không hét to “A a a a” trước khi giả chết nữa mà chuyển sang trích dẫn nguyên xi đủ loại lời thoại máu chó trong các bộ phim truyền hình ra, có lúc còn phối thêm với bài nhạc nền nào đó.
Lời thoại lần này vừa nghe đã biết được trích trong một bộ phim nói về chuyện tình yêu máu chó ngược luyến tàn tâm giữa ba người đại sư huynh, tam sư huynh và tiểu sư muội.
Cũng không biết mỹ nhân rắn công đức trích từ bộ điện ảnh hay phim truyền hình nào thế nhỉ?
Tống Thư Hàng:
“...”
Mấy vị phóng viên đứng ở đằng xa thấy một màn này, trái tim đều bị bóp nghẹn.
Tuy biết rõ mỹ nhân rắn công đức chỉ là dạng thực thể hóa của ánh sáng công đức, không phải vật sống, nhưng nhìn thấy cảnh tượng nữ đế tuyệt thế đột nhiên chắn ngay trước mặt Bá Tống Huyền Thánh chặn công kích thay hắn như vậy thật khiến người ta nhìn mà đau lòng.
Mà trong lúc các phóng viên đang nghẹn lòng, lại có bốn mảnh vỡ Cương Thiết Bảo Lũy đâm vào người mỹ nhân rắn công đức, đánh tan thân thể cô. Hôm nay cô bị đánh tan đến mấy lần, tiếp theo cần một chút thời gian để ngưng tụ thân hình lại lần nữa.
Sau khi đánh nát mỹ nhân rắn công đức, hai trong bốn mảnh vỡ hao hết động lực nên rơi xuống đất, còn hai mảnh khác vẫn thừa thế tiếp tục đâm về phía Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng không hề né tránh mấy mảnh vỡ pháo đài này.
Bởi vì không cần phải tránh nữa, chiêu phối hợp giữa hắn và Xích Tiêu kiếm đã thành công.
Toàn bộ đao khí và đao diễm vẫn chưa tiêu tán trên Phần Thiên Hỏa Diễm Đao đều bị dẫn dắt trở lại, vây quanh người Tống Thư Hàng. Thông qua sự dẫn dắt của đao ý khôi giáp, chúng cũng bám vào những bộ phận quan trọng trên thân thể Tống Thư Hàng.
Khi hai mảnh vỡ còn sót lại đâm về phía Tống Thư Hàng, ngọn lửa trên người hắn bùng lên rồi hóa ra một bộ khôi giáp lửa.
Bộ khôi giáp này tựa như đang bốc cháy không bao giờ tắt.
Tống Thư Hàng giơ tay phất nhẹ một cái, có một đoàn lửa đỏ nóng bỏng bám vào sau lưng hắn, hóa thành một tấm áo choàng dài.
Hai mảnh vỡ pháo đài đâm về phía Tống Thư Hàng đụng ngay vào khôi giáp lửa.
Tách tách tách~~
Ngọn lửa và nhiệt độ cao trên khôi giáp lập tức thiêu đốt mảnh vỡ Cương Thiết Bảo Lũy.
Chỉ mới vừa tiếp xúc, thể tích của mảnh vỡ pháo đài đã thu nhỏ một vòng. Hơn nữa theo quá trình thiêu đốt, thể tích của mảnh vỡ vẫn đang không ngừng thu nhỏ.
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa dừng ở đây.
Ngoài lực phòng ngự cực mạnh, khôi giáp lửa còn có thêm tác dụng bắn ngược công kích.
Vậy nên khi hai mảnh vỡ pháo đài đụng vào khôi giáp lửa đã bị bắn ngược về...
Mảnh vỡ pháo đài đang bị thiêu đốt bắn cực nhanh về phía Đông Qua Thánh Quân.
Đông Qua Thánh Quân:
“...”
Những phóng viên ở phía xa kinh ngạc đến ngây người.
Phóng viên của radio tu sĩ Thần Cương:
“Khải ý? Bá Tống Huyền Thánh cũng tinh thông khải ý ư?”
“Ngoài tinh thông công kích, Bá Tống Huyền Thánh còn tinh thông phòng ngự, hơn nữa lực phòng ngự của hắn cũng không hề kém lực công kích.”
Phóng viên của trung tâm internet Vu Sư lẩm bẩm nói, đây chính là căn cơ tu vi thâm hậu của ngàn năm đệ nhất thánh sao?
“Không, đây không phải khải ý mà là đao ý.”
Lúc này, tiếng của Đông Qua Thánh Quân bỗng vang lên bên tác các vị phóng viên.
“Đao ý?”
Phóng viên của nhật báo tu sĩ trợn tròn hai mắt nhìn chiến giáp lửa trên người Bá Tống Huyền Thánh.
Đao ý nhà ai lại trông thế này chứ?
Nếu người nói lời này không phải là Đông Qua Thánh Quân thì không chừng phóng viên của nhật báo tu sĩ đã cho một bạt tai, sau đó tức giận mắng “Hừ, tên khốn khiếp bịa chuyện dối trá!” rồi.
Phóng viên của những nhà khác cũng lộ ra vẻ mặt không dám tin.
“Đúng vậy, là đao ý. Đây chính là đạo của Bá Tống Huyền Thánh, tuy là đao ý nhưng cũng có thể dùng để phòng ngự. Công phòng nhất thể, hầy...”
Đông Qua Thánh Quân thở dài nói.
Chẳng qua là đạo của Bá Tống Huyền Thánh không thích hợp với hắn.
Trong lúc nói chuyện, Đông Qua Thánh Quân lấy từ trong pháp khí không gian ra một tấm lá chắn lớn màu vàng rồi che trước mặt mình. Thân là chuyên gia về phòng ngự, hắn không thể nào chỉ dựa vào một tấm lá chắn bản mệnh pháp khí để đi kiếm cơm được.
Vì để đối phó với mọi trường hợp bất trắc và đủ loại kẻ địch có thuộc tính khác nhau, trong pháp khí không gian của hắn có hơn ba mươi tấm lá chắn với đủ kiểu loại khác nhau, mỗi một tấm lá chắn đều là tinh phẩm.
Tấm lá chắn lớn màu vàng này chính là dùng để phòng ngự công kích của ám khí cỡ nhỏ, đồng thời cón có tác dụng bắn ngược ám khí về, là bảo vật của hệ thánh kỵ sĩ bên phương tây. Nếu phối hợp với hào quang phản sát thương(*) của thánh kỵ sĩ, hiệu quả bắn ngược càng được đề cao.
Mà trên thực tế Đông Qua Thánh Quân cũng làm như vậy. Ngay lúc lấy tấm lá chắn này ra, cơ thể hắn đã tự thi triển hào quang phản sát thương, sau đó lại buff “thần thánh che chở” lên chính mình, mọi hành động đều làm theo bản năng.
Chịu thôi, phòng ngự đã trở thành bản năng, thói quen đã ăn sâu vào trong xương tủy hắn, không cách nào sửa được.
Ngay sau đó, mảnh vỡ Cương Thiết Bảo Lũy đang bốc cháy bị Tống Thư Hàng bắn ngược về đụng thẳng vào tấm lá chắn màu vàng của Đông Qua Thánh Quân.
Koong~~
Mảnh vỡ đụng vào lá chắn phát ra tiếng kêu như tiếng chuông ngân.
Sau đó, hai mảnh vỡ Cương Thiết Bảo Lũy lại bị bắn ngược về phía Tống Thư Hàng.
Cùng lúc đó, còn có chừng bảy mảnh vỡ cũng bị lửa chỗ Tống Thư Hàng thiêu đốt giống như hai mảnh vỡ trước đang bắn ngược lại, lần lượt đụng vào tấm lá chắn lớn màu vàng của Đông Qua Thánh Quân.
Koong koong koong koong~~
m thanh như tiếng chuông không ngừng vang lên.
Bảy mảnh vỡ này cũng bị bắn ngược về phía Tống Thư Hàng như hai mảnh kia.
Lúc này, tổng cộng có chín mảnh vỡ cứ miệt mài bắn qua bắn lại giữa hai vị Huyền Thánh hệt như đang chơi đánh bóng bàn.
Tống Thư Hàng:
“...”
Đông Qua Thánh Quân:
“...”
×××××××××××
Chú thích:
(*) Pháo đài sắt thép
(*) Hào quang phản sát thương hay còn được gọi là Thorn Aura, là thuật ngữ được dùng trong series game phá đảo Diablo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận