Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1154: Tên của cô ấy

Chương 1154: Tên của cô ấy
Mấy người Tống Thư Hàng đang xem hình ảnh trực tiếp, nên không ai để ý tới thay đổi của mỹ nhân rắn công đức ở sau lưng.
“Quẻ bói bịp của Đồng Quái Tiên Sư đúng là mạnh hơn tưởng tượng của ta.”
Tống Thư Hàng cắn răng nói.
Hắn vốn tưởng mình đã “kết thúc” được quẻ bói bịp của Đồng Quái tiền bối, thăng cấp thành “Tống -trâu bò- Thư Hàng” nhưng hiện tại xem ra, người cười tới cuối cùng vẫn là Đồng Quái tiền bối, hắn vẫn là hắn, là “Tống - không trâu bò nổi - Thư Hàng”.
Trong màn hình, người bị thu nhỏ lại là Cật Qua Huyền Thánh đang dùng gương mặt của Tống Thư Hàng, đứng yên không kháng cự, để Đông Qua Thánh Quân đập một trận.
Có lẽ cảnh tượng này sẽ bị phóng viên ghi lại rồi truyền đi khắp tu chân giới chỉ ngay trong ngày mai.
Tống Thư Hàng thở dài:
“Không biết báo Tu Sĩ Nhật Báo ngày mai sẽ viết về ngày hôm nay thế nào nhỉ? Là “Bá Tống Huyền Thánh đánh Đông Qua Thánh Quân một trận hay là “Đông Qua Thánh Quân hành xác Cật Qua Huyền Thánh” đây?
Lúc đang nói, hắn đột nhiên cảm thấy sau lưng có chút bất thường.
Thế là hắn quay đầu lại.
Sau đó mắt của hắn suýt chút thì chói tới mù luôn.
Sau lưng hắn, mỹ nhân rắn công đức hóa thành một mặt trời sáng rực, ánh sáng công đức màu vàng nhức mắt khiến người ta không thể nào nhìn thẳng suýt chút đã khiến Tống Thư Hàng mù luôn.
Đây không phải là tuyệt chiêu cuối Công Đức Đại Nhật mà Cật Qua Huyền Thánh vừa sử dụng lúc nãy à? Chiêu này không những uy lực cường đại, còn có thể sử dụng như Thái Dương quyền, làm mù mắt kẻ địch.
Tại sao mỹ nhân rắn công đức cũng biết chiêu này chứ?
“Dừng lại, mau dừng lại.”
Tống Thư Hàng vội vàng kêu lên.
Uy lực của chiêu này quá cường đại, không hề thua kém Phần Thiên Hỏa Diễm Đao mà hắn và Xích Tiêu kiếm phối hợp đánh ra chút nào. Nếu như để mỹ nhân rắn công đức bạo phát Công Đức Đại Nhật thì có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Sau khi nghe được mệnh lệnh của Tống Thư Hàng, Công Đức Đại Nhật trên người mỹ nhân rắn công đức từ từ ngừng lại, cuối cùng giữ ở trạng thái một mặt trời có đường kính một mét.
Ánh sáng bên trên không ngừng lấp lóe, dường như có thể nổ tung bất kỳ lúc nào vậy.
Tô thị A Thập Lục, Thi và Tiểu Thải đều lùi ra sau, cách xa mỹ nhân rắn công đức.
“Thu lại đi, thu Công Đức Đại Nhật này lại trước đi đã.”
Tống Thư Hàng ra lệnh.
Bên trong mặt trời nhỏ, cơ thể của mỹ nhân rắn công đức giãy dụa.
Ước chừng ba hơi thở sau, mặt trời chói mù mắt này mới từ từ thu lại, mỹ nhân rắn công đức nghiêng đầu nhìn Tống Thư Hàng. Nốt ruồi ở khóe mắt khiến cho cô vẫn phát ra cảm giác quyến rũ ngay khi đang giả ngu.
“Cô vừa học được chiêu Công đức Đại Nhật này từ Cật Qua Huyền Thánh à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Nhưng, tuyệt chiêu tất sát của Huyền Thánh đâu phải bài tập thể dục theo đài, sao mà dễ học thế được?
Hay là… tự bản thân mỹ nhân rắn công đức đã biết chiêu này, nên sau khi nhìn thấy Cật Qua Huyền Thánh sử dụng thì kích hoạt trí nhớ của cô ấy?
Lần này mỹ nhân rắn công đức không nghiêng đầu tỏ vẻ đáng yêu nữa, nghe thấy cái tên Công Đức Đại Nhật này, cô bèn vươn hai tay xoa thật mạnh huyệt thái dương của mình.
Cô ấy đang suy tư à?
Hai mắt Tống Thư Hàng sáng lên, hắn cố uốn lưỡi, nói ra một cái tên bằng ngôn ngữ thời viễn cổ:
“@#%■ tiên tử?”
Gần đây hắn học vài câu ngôn ngữ viễn cổ, uốn đầu lưỡi cũng có bài có bản. Đây là lần đầu tiên hắn thử gọi cái tên khó đọc của mỹ nhân rắn công đức.
Tống Thư Hàng hy vọng gọi ra tên của mỹ nhân rắn công đức sẽ có ích cho việc kích thích trí nhớ của cô ấy.
Đáng tiếc, đến chữ cuối cùng, Tống Thư Hàng không uốn lưỡi đúng nên phát âm sai.
Mỹ nhân rắn công đức ngẩng đầu lên, im lặng nhìn Tống Thư Hàng, đôi mắt phượng hẹp dài dường như sáng lên.
Rốt cuộc cô ấy có phản ứng rồi ư?
Tô thị A Thập Lục và Tống Thư Hàng đều nhìn vào mỹ nhân rắn công đức với ánh mắt căng thẳng.
Lúc này, trên người mỹ nhân rắn công đức chợt có nhạc nền vang lên.
Cô há miệng, phối hợp với làn điệu nhẹ nhàng, từ từ nói:
“Cho dù… ta quên đi tên của ngươi, quên đi hình dáng của ngươi, nhưng ta sẽ không bao giờ quên ngươi. Nếu như ta đã có mặt trong quá khứ của người thì tương lai của ngươi, ta cũng phải tham dự tới cùng.”
Tống Thư Hàng: “...”
“Thế là sao đây?”
Tô thị A Thập Lục hỏi.
“Chắc là lời thoại của một bộ phim nào đó rồi, hình như gần đây ta có xem qua, thấy lời thoại này quen tai lắm.”
Thi nói.
“Sư phụ, có phải người đã đọc sai tên của cô ấy rồi không?”
Tước yêu Tiểu Thải hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Có lẽ thế, nhưng cách phát âm của từ đó lạ quá, ta không uốn lưỡi được.”
Tô thị A Thập Lục:
“Nếu không thì ngươi gọi lại tên của cô ấy một lần nữa xem sao?”
Trạng thái hiện tại của mỹ nhân rắn công đức rất kì lạ…. Vì thế trong lòng Tô thị A Thập Lục hy vọng quan hệ của Tống Thư Hàng và Xà Mỹ Nhân rõ ràng, như thế tốt cho tất cả mọi người.
Tống Thư Hàng lại uốn lưỡi, thử đọc lần nữa:
“@#%◆ tiên tử? Không đúng, lại sai rồi.”
Con ngươi hẹp dài của mỹ nhân rắn công đức híp lại.
“Cô ấy có phản ứng kìa.”
Thi tinh ý phát hiện ra, khi Tống Thư Hàng đọc một nửa cái tên bằng ngôn ngữ viễn cổ kia, vẻ mặt của mỹ nhân rắn công đức có thay đổi, tuy chỉ rất nhanh.
“Có lẽ, đợi đến khi Thư sư huynh đọc đúng tên của cô ấy thì cô ấy sẽ thay đổi chăng?”
Thi lại nói.
Tống Thư Hàng nhéo mặt mình.
Sau đó hắn thử lại nhiều lần nhưng mỗi lần đọc đến chữ cuối cùng thì đều thất bại.
“Không được, nếu còn thử tiếp thì ta e đến mấy câu hiện đại đơn giản ta cũng không nói được mất, tên của cô ấy khó đọc quá.”
Tống Thư Hàng cười khổ, nói.
Trong lúc hắn nói, mỹ nhân rắn công đức ở đằng trước đột nhiên có động tác mới.
Cô ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào màn hình livestream.
Trong khung hình, dưới sự nỗ lực tấn công của Đông Qua Thánh Quân, Cật Qua Huyền Thánh lại bị đánh tan một lần nữa.
Nhưng cũng như lần trước, hóa thân công đức của hắn tan ra rồi lại ngưng tụ.
Có điều cơ thể thu nhỏ chỉ bằng một phần tư lúc đầu.
“Cật Qua tiền bối, lại phải thử nữa ạ?”
Đông Qua Thánh Quân hỏi.
Cật Qua Huyền Thánh: “...”
Sau mỗi lần tan ra thì lại nhỏ đi một nửa, có lẽ chết thêm vài lần nữa là có thể hóa giải được bí pháp rồi.
Nhưng nếu theo số học, nếu mỗi lần bị đánh tan lại nhỏ đi phân nửa thì sẽ thành một bài toán vô cùng vô tận mất thôi. Bớt một nửa xong lại có thể bớt tiếp một nửa, vính viễn không bao giờ về 0 được.
“Không, đừng đánh nữa.”
Cật Qua tiền bối khoan thai cất lời.
“Vậy không giải trừ bí pháp thì ngài có sao không?”
Đông Qua Thánh Quân hỏi.
Cật Qua đáp:
“Ta nghĩ ra rồi, ta phải mang luôn hóa thân công đức này về lại bản thể để nghiên cứu xem rốt cuộc nó bị làm sao. Có khi ta sẽ tìm ra thứ mà mình muốn từ nó.”
Cật Qua đã bị nhốt trong cảnh giới Huyền Thánh quá lâu rồi, hắn vốn tưởng rằng cho tới cuối đời cũng không thể tiến thêm một bước, nhưng bây giờ hình như đã có hy vọng rồi.
Có lẽ đây là cơ duyên của hắn.
Nhưng… hắn phải hành động thật nhanh.
Bản thể vẫn còn ở Hoa Sơn, cách chỗ này rất xa. Bí pháp nhập vào hóa thân công đức tuy rằng rất tiện nhưng nếu không giải trừ kịp thời thì sẽ để lại di chứng rất mạnh.
Đây cũng là lí do mà lúc trước hắn quyết phải giải trừ bí pháp bằng được để nhanh chóng trở về.
Nhưng bây giờ suy nghĩ của hắn đã thay đổi.
Vì thế Cật Qua Huyền Thánh quyết định, mang hóa thân công đức này về bản thể luôn để từ từ nghiên cứu. Cho dù phải chịu di chứng nặng nề cũng không sao cả, nếu như lần nghiên cứu này có thể khiến hắn tiến thêm một bước, vào được cảnh giới Kiếp Tiên thì dù di chứng có lớn hơn nữa cũng đáng.
“Thời gian của ta không còn nhiều, Đông Qua, hãy kiên trì với đạo của mình. Chúng ta sẽ gặp lại sau.”
Cật Qua trầm giọng nói.
Đông Qua Thánh Quân gật đầu đáp:
“Vâng, Cật Qua tiền bối, cung tiễn tiền bối.”
Cật Qua Huyền Thánh mỉm cười, hóa thân công đức nhảy lên, bay về phía bầu trời.
Bay nào bay nào, bay qua núi, bay qua thảo nguyên.
Sau đó, Cật Qua Huyền Thánh cảm thấy bất thường:
“Lạ thật, có phải mình bay nhầm hướng rồi không nhỉ?”
Thế giới hạch tâm.
Tống Thư Hàng:”...”
Phương hướng của Cật Qua Huyền Thánh không có vấn đề gì, sau khi bay một vòng tròn hắn bay thẳng tới chỗ mà mấy người Tống Thư Hàng tiến vào thế giới hạch tâm.
Không cần nói nhiều, nhất định là do chịu ảnh hưởng của mỹ nhân rắn công đức.
Chẳng mấy chốc, Cật Qua Huyền Thánh đã đáp xuống.
Tuy đứng ở vị trí của bọn Tống Thư Hàng trước khi đi vào thế giới hạch tâm, nhưng hắn không thể vào đây nên chỉ có thể nhìn quanh bốn phía.
“Tống sư huynh, huynh có muốn để hắn vào không?”
Thi hỏi.
Tống Thư Hàng lắc đầu.
Thế giới hạch tâm là bí mật quan trọng nhất của hắn, hắn không quen biết gì Cật Qua Huyền Thánh, tất nhiên không thể để đối phương vào đây rồi.
“Ta đi ra gặp hắn một chút, Xích Tiêu đạo hữu, ngươi đi cùng ta không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Xích Tiêu kiếm:
“Thả ta ra, thả ta ra! Ta nói cho ngươi biết, ta là thần binh, ta có tôn nghiêm đấy nhé nhé nhé!”
Mỹ nhân rắn công đức ngẩng đầu lên rồi nuốt luôn Xích Tiêu kiếm vào bụng cái ực.
Tống Thư Hàng:”...”
Được rồi, không cần hỏi ý kiến Xích Tiêu đạo hữu nữa, chỉ cần đưa mỹ nhân rắn công đức theo thì Xích Tiêu đạo hữu cũng chỉ còn cách ra ngoài cùng hắn thôi.
*********
Cật Qua Huyền Thánh đứng nguyên tại chỗ cũ, đột nhiên trong lòng có dự cảm, không vội vàng đảo quanh bốn phía nữa mà ngừng lại, yên lặng chờ đợi.
Một lúc sau, hắn nhìn thấy trong không gian xuất hiện dao động.
Sau đó, một thiếu niên mặt mày tuấn tú bước ra khỏi không gian, xuất hiện trước mặt hắn. Sau lưng thiếu niên này còn có ánh sáng công đức đã hóa thành hình dáng cụ thể là một xà nữ.
Cật Qua Huyền Thánh lập tức nhận ra thiếu niên này.
Nghìn năm đệ nhất thánh, Bá Tống Huyền Thánh.
Dù sao mấy hôm trước đối phương cũng vừa hiển thánh, hơn nữa nội dung Huyền Thánh giảng pháp của hắn cũng rất cao siêu.
“Xin chào Cật Qua đạo hữu.”
Tống Thư Hàng thi lễ với Cật Qua Huyền Thánh một cái theo kiểu hành lễ của các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1.
Tuy nhiên khóe miệng của hắn không ngừng run rẩy. Vì lúc này, Cật Qua Huyền Thánh đang mang khuôn mặt của hắn.
“Xin chào Bá Tống đạo hữu.”
Cật Qua Huyền Thánh đáp lễ lại, đồng thời hỏi hắn:
“Là Bá Tống đạo hữu đưa ta tới đây ư?”
Tống Thư Hàng lắc đầu, nói:
“Không phải ta dẫn ngươi tới đây đâu, là vì lúc đạo hữu dùng bí pháp để hiện thân thì trùng hợp nhập vào ánh sáng công đức của ta.”
Cật Qua Huyền Thánh:
“Hóa ra là thế, thế thì mời đạo hữu thu ánh sáng công đức lại …”
Nói được một nửa thì hắn lập tức ngừng lại.
Tiếp đó, Cật Qua cho tay vào trong ngực áo lục lọi, cuối cùng lấy ra một quẻ thăm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận