Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 999: Nhìn Trời, Lại Mất Sóng Ư?

Chương 999: Nhìn Trời, Lại Mất Sóng Ư?
“Nhìn trời, rốt cuộc là vị đạo hữu nào có sở thích đáng sợ đấy vậy, sau khi học theo xong thì căn bản không thể nào ngừng được.”
Giao Bá muốn sinh một đội bóng đá nam cảm thán.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ: “Các vị đạo hữu, ta chạy đến hiện trường rồi đây. Bây giờ ta sẽ truyền hình trực tiếp về vị Cuồng Đao Tam Lãng hàng rởm ở đây cho mọi người nhé. Hắn đang đứng cùng với Bạch Tôn Giả, Tô Thị A Thập Lục và bé Thi. Bạch Tôn Giả và bé Thi đứng cạnh một chiếc xe, Tô Thị A Thập Lục thì đứng bên cạnh một chiếc khác.”
“Đậu xanh!”
Cuồng Đao Tam Lãng lập tưc nói ngay: “Ta hiểu rồi, là ngươi đúng không, Tô Thị A Thất! Nhất định là ngươi đang trả thù ta! Nhìn trời ~~ Ngươi trả thù thì thôi đi, nhưng khi biến thành bộ dạng của ta thì làm ơn đừng có cười thấy gớm như vậy được không? Nụ cười đê tiện đó xuất hiện trên mặt ta chẳng hợp chút nào hết. Kiểu cười khiến người ta nổi da gà này chỉ hợp với chính ngươi thôi! Đừng có dùng nụ cười đê tiện của ngươi làm bẩn dung mạo của ta!”
Lúc này Thất Sinh Phù Phủ Chủ lại tiếp tục nói:
“Ta còn thấy cả Tô Thị A Thất đạo hữu vừa mới chui ra khỏi xe, đứng bên cạnh Tô Thị A Thập Lục. Ngoài ra còn một lão giả khóc rấm rức đứng kế bên Tô Thị A Thất nữa, hình như chính là vị Khốc Lão Nhân đạo hữu rất nổi tiếng trong hàng tán tu đấy.”
Cuồng Đao Tam Lãng: “...” Thất Sinh Phù đạo hữu, ngươi đang chơi ta đúng không?”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ: “[icon nhún vai] Ta thật sự không hề chơi xỏ gì ngươi, đứng ở chỗ ta thì A Thất đạo hữu bị xe che khuất mất. Lúc ta đến gần hơn chút nữa thì mới thấy A Thất đạo hữu và Khốc Lão Nhân. Ta nói thật đấy.”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ không hề nói dối, bởi vì lúc còn trẻ hắn từng thề vô số lần nên bây giờ hắn rất cẩn thận trong từng lời ăn tiếng nói, sợ sẩy mồm lại đi thề thốt bậy bạ. Bây giờ mỗi lần mở miệng thì hắn đều nghĩ kỹ xong mới nói, cũng vì như thế nên hắn rất ít khi nói dối.
Cuồng Đao Tam Lãng: ...
“Truyền hình trực tiếp nữa nhé, vị Tam Lãng đạo hữu rởm kia còn đang ký tên cho fan. Nói thật, ta cảm thấy vị Tam Lãng rởm này cười quyến rũ lắm, còn đẹp trai hơn cả Tam Lãng xịn nữa. Điểm ấy có thể thấy rõ từ việc có vô số fan nữ nhào đến xin chữ kí của hắn. Đúng rồi, ta còn thấy Tô Thị A Thất đạo hữu móc điện thoại ra bấm lấy bấm để, chắc là hắn sắp online rồi đấy.” Thất Sinh Phù Phủ Chủ nói tiếp.
Lúc đang nói chuyện thì Tô Thị A Thất online.
Vừa lên mạng thì Tô Thị A Thất đã gửi liền tù tì một tràng cười lạnh: “Ha ha ha.”
Mặc dù chỉ là mấy chữ ha ha ha, nhưng Cuồng Đao Tam Lãng xem xong vẫn dựng hết cả tóc gáy.
“A Thất, lần này không phải tại ta. Ngươi kéo nhật ký chat lên là thấy ngay, lần này ta bị kỹ năng lái lụa của Thất Sinh Phù đạo hữu làm ngã dập mặt không kịp đội mũ bảo hiểm, thế nên mới hiểu lầm ngươi. Tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi!!!” Cuồng Đao Tam Lãng vội vàng giải thích.
Tô Thị A Thất không trả lời ngay.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ: “Ta thấy vẻ mặt trầm tư của A Thất đạo hữu, hình như hắn đang cân nhắc xem có nên tha thứ cho Tam Lãng đạo hữu hay không thì phải? Nhưng ta thấy với tính cách thích khiêu chiến của A Thất đạo hữu, chỉ cần có cơ hội khiêu chiến kẻ khác thì hắn nhất định sẽ không bỏ qua. Không có cơ hội khiêu chiến thì hắn cũng sẽ tự tạo cơ hội... Bây giờ khó khăn lắm Tam Lãng đạo hữu mới bị bắt thóp như thế, ta cá là A Thất đạo hữu nhất định sẽ hạ chiến thư cho Tam Lãng đạo hữu! Có lẽ đêm rằm tháng sau là chúng ta sẽ được thưởng thức thêm một trận so tài trên đỉnh Tử Cấm nữa rồi. Cuộc chiến song đao hoành tráng nhất trong lịch sử nhóm Cửu Châu số 1 do Tam Lãng đạo hữu VS Tô Thị A Thất biểu diễn! Rốt cuộc là đao của A Thất mạnh hơn hay là đao của Tam Lãng mạnh hơn đây?”
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu: ...
Hoàng Sơn Chân Quân cảm thấy Thất Sinh Phù đạo hữu nói trắng trợn quá, cũng rất có khuynh hướng tự tìm đường chết, tuy rằng khuynh hướng này còn chưa rõ ràng lắm, nhưng phong cách này đừng nên phát triển tiếp thì hơn.
Liệu có nên gửi cho Thất Sinh Phù đạo hữu một món quà cấm chat không nhỉ? Để hắn tiện bề tỉnh táo lại một chút chăng?
Lúc này Tô Thị A Thất mới đáp: “Thôi vậy, nếu đây là một hiểu lầm thì cứ mỉm cười cho qua đi.”
“Nhìn trời!! Thế này không khoa học!” Thất Sinh Phù Phủ Chủ nói ngay.
“Nhìn trời! Thế này không tu chân!” Bắc Hà Chân Quân nối tiếp đội ngũ.
Vân Du Tăng Thông Huyền: [icon giơ ngón cái].
Dược Sư gửi một đoạn chat voice: “Để ta giải thích ý của Thông Huyền đại sư cho: Tha thứ cho sai lầm của kẻ khác cũng là một loại từ bi.”
Giữa Dược Sư và Thông Huyền đại sư có một loại ăn rơ rất thần kỳ. Cả hai có thể thông qua một từ đơn giản hoặc icon nào đó để đoán được ý của đối phương.
Chủ yếu là một người đang tu bế khẩu thiện, một người thì gõ chữ lâu quá đâm ra lười gõ, bồi dưỡng lâu ngay lại sinh ra loại ăn ý này.
Lúc này Tô Thị A Thất lại nói: “@ Cuồng Đao Tam Lãng, khi nãy ta còn định ngăn cản tên Cuồng Đao Tam Lãng rởm này tiếp tục làm trò, nhưng vì lòng nghi ngờ của ngươi khiến tim ta đau quá, nên kẻ đang đau lòng thắt ruột như ta sẽ không cản tên Tam Lãng rởm này nữa.”
Cuồng Đao Tam Lãng: ...
Đau lòng cái con khỉ ấy! Ngươi moi đâu ra con tim mong manh đấy hả!
Thất Sinh Phù Phủ Chủ: “Ơ kìa kìa, hiện trường lại có biến. Ta tiếp tục gõ chữ để trực tiếp cảnh tượng này lại nhé: Tam Lãng rởm vì liên tục dùng nụ cười đẹp trai của mình để thu hút các cô gái đến gần, mấy cô nàng kia mượn cớ xin chữ kí, chụp ảnh chung các kiểu cố ý sờ mó hắn, trong đó còn có một cô nàng lấy bưởi thồn người. Tiếp theo Tô Thị A Thập Lục đột nhiên ra tay, kéo cổ Tam Lãng rởm bỏ đi rồi. Bây giờ thì Tô Thị A Thập Lục đã kéo Tam Lãng rởm đi lên lầu, bỏ xa đám fan hâm mộ kia rồi.”
“Đợi đã, tại sao Tô Thị A Thập Lục lại kéo Tam Lãng rởm chứ?” Lệ Chi Tiên Tử hỏi trúng ngay chỗ hiểm.
“Rốt cuộc Tam Lãng kia là ai thế hả? @ Bạch Tôn Giả.” Bắc Hà Chân Quân hỏi.
Bạch Tôn Giả: “A Thất nói cứ để cho Tam Lãng đạo hữu từ từ đoán. Được rồi, bọn ta cũng phải đi đây, sắp vào tiết đầu rồi, bọn ta không thể gây ồn ào nữa.”
Lúc này, Đồng Quái Tiên Sư vắng mặt đã lâu chợt online: “Là Tống Thư Hàng tiểu hữu không lẫn đi đâu được. Với kinh nghiệm dịch dung nhiều năm của ta thì có thể nhìn ra đây chính là Tống Thư Hàng tiểu hữu.”
“Không thể nào, Tống Thư Hàng tiểu hữu tuyệt đối sẽ không làm thế đâu.”
Lệ Chi Tiên Tử nói ngay, thực ra ấn tượng của cô về Tống Thư Hàng rất tốt, cảm thấy hắn rất chính trực.
“Ta cũng cảm thấy Tống Thư Hàng tiểu hữu sẽ không làm thế.” Bắc Hà Chân Quân cũng nói.
“Nhưng nếu Tam Lãng này là Tống Thư Hàng tiểu hữu thì có thể hiểu được vì sao Tiểu Thập Lục lại làm thế.” Đông Phương Lục Tiên Tử lên tiếng: “Còn nữa, @ Tuyết Lang Động Chủ, khi nào thì bằng lái của ta mới xong hả?”
“Đông Phương Lục Tiên Tử đừng vội, ta sắp làm xong rồi. Nhưng gần đây người ta kiểm tra gắt lắm, nên cần tốn chút thời gian.”
Tuyết Lang Động Chủ nhìn trời, hắn còn có thể làm gì được đây? Nếu như không làm giấy phép cho Đông Phương Lục Tiên Tử thì người bị lái xe tông sập nhà đầu tiên sẽ là hắn.
Đồng Quái Tiên Sư: “Chắc chắn là Tống Thư Hàng tiểu hữu đấy, nếu như sai thì ta sẽ bỏ hết lớp dịch dung, cho các ngươi thưởng thức gương mặt thật của ta!”
Lệ Chi Tiên Tử: “Nhìn trời, đây không phải là thật!”
Tô Thị A Thất: “Nhìn trời, thế giới sắp đến ngày tàn rồi ư?”
Bắc Hà Chân Quân: “Nhìn trời, đúng là không tưởng mà, bói bịp lại đòi bỏ hết dịch dung! Ta đang nằm mơ ư?”
Dược Sư: “Nhìn trời, bói bịp dám lấy chuyện này ra đánh cược. Xem ra Tam Lãng rởm này hơn 90% là Tống Thư Hàng tiểu hữu rồi. Từ khi nào mà Tống Thư Hàng tiểu hữu lại có thói thích tự tìm đường chết như thế? Đúng là không thể tin nổi!”
Vân Du Tăng Thông Huyền: [icon buông tay]
Bạch Tôn Giả: “Thật đáng tiếc.”
Cho dù Bạch tiền bối cũng rất tò mò về gương mặt thật của Đồng Quái Tiên Sư, nhưng tiếc rằng người tự tìm đường chết lần này đúng là Tống Thư Hàng... cho nên, Đồng Quái Tiên Sư không có cơ hội được live stream khoe mặt rồi.
“Đợi đã, so với việc Tam Lãng rởm kia có phải là Tống Thư Hàng hay không thì ta lại quan tâm chuyện khác hơn. Bói bịp này, ngươi thoát ra được rồi à? Sao lại lên mạng được thế này?” Bắc Hà Chân Quân chợt hỏi.
Sau khi kết thúc trận đại chiến trên đỉnh Tử Cấm xong thì Đồng Quái Tiên Sư đã bị vị đại năng có lai lịch thần bí kia bắt đi, từ đó chưa từng xuất hiện.
Nay lại online lên mạng bốc phét thế này, chẳng lẽ vị đại năng thần bí kia chơi Đồng Quái Tiên Sư chán rồi nên thả hắn ra ư?
“Ta vẫn chưa được ra, nhưng hôm nay điện thoại bỗng dưng bắt được sóng nên nhân cơ hội lên mạng kiếm chút cảm giác tồn tại ấy mà. Nếu còn không xuất hiện thì các ngươi sẽ quên mất ta.” Đồng Quái Tiên Sư nói: “Ngoài ra... Ta phát hiện vài chuyện khá thú vị ở đây, nhân lúc còn tín hiệu, để ta kể cho các ngươi nghe.”
“Chuyện thú vị gì thế?” Bắc Hà Chân Quân tò mò hỏi.
“Trước tiên nói về Thiên Đình viễn cổ đi, tin rằng các vị đạo hữu trong nhóm ít nhiều gì cũng biết đôi chút về Thiên Đình viễn cổ đúng không?” Đồng Quái Tiên Sư nói.
Lệ Chi Tiên Tử: ...
Gần đây Lệ Chi Tiên Tử thật sự không muốn tiếp xúc với chuyện về Thiên Đình viễn cổ chút nào. Bởi vì rất có thể cô chính là song sinh do vị Dao Trì Nữ Đế Trình Lâm để lại trong lúc chuyển sinh. Việc này khiến Lệ Chi Tiên Tử cảm thấy đau hết cả đầu.
“Các ngươi biết không, rất có thể Thiên Đế của Thiên Đình viễn cổ không chỉ có một người. Rất có thể trong Thiên Đình viễn cổ đã trải qua hai đời, thậm chí là nhiều đời Thiên Đế hơn nữa.” Đồng Quái Tiên Sư nói tiếp.
Sau khi hắn bị cô gái tóc bạc kia bắt đi thì đã thấy được hai ngôi mộ Thiên Đế ở trên hòn đảo này. Hai vị Thiên Đế đó lại không phải cùng một người!
“Có chuyện thế này nữa ư?”
Hằng Hỏa Mệt Tim Muốn Về Hưu kinh ngạc cất lời, với những hiểu biết và nghiên cứu của Nho gia bọn họ về Thiên Đình viễn cổ mà cũng không hề biết chuyện có nhiều đời Thiên Đế.
Thiên Đế, Trường Sinh Giả mạnh nhất sau Thánh Nhân lại không phải cùng một người ư?
Nếu như có hơn hai người đảm nhận chức Thiên Đế thì vị Thiên Đế đầu tiên đã chết như thế nào? Trường Sinh Giả mạnh nhất sau Thánh Nhân, cho dù chết thì cũng không thể nào lặng lẽ như thế chứ?
Thiên Đế có thể là vài người? Lệ Chi Tiên Tử như có điều suy nghĩ, việc này có liên quan gì đến chuyện Thiên Đình viễn cổ bị hủy diệt chỉ trong một đêm hay không?
“Ngoại trừ mộ của Thiên Đế mới và cũ ra thì chỗ ta ở bây giờ còn nhiều nơi lạ lắm. Tiếp theo ta sẽ tranh thủ đi thăm dò.” Đồng Quái Tiên Sư còn nói thêm.
Đúng lúc hắn định nói gì đó nữa thì bỗng dưng... Rớt mạng.
“Nhìn trời, ta đang nói đến chỗ hay mà.”
Đồng Quái Tiên Sư lắc lắc di động, nhưng chẳng có chút tín hiệu nào. Nhìn trời, có tin ta nổi khùng đập đầu chết quách đi cho rồi không...
Bạn cần đăng nhập để bình luận