Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2937: Khà Khà Khà, Bắt Được Ngươi Rồi!

Chương 2937: Khà Khà Khà, Bắt Được Ngươi Rồi!
Tiểu thư rùa tai ương luôn phụ trách âm thầm giám sát Tống Thư Hàng. Lúc Tống Thư Hàng nổ phát đầu tiên trong năm mới, trong lòng nó đột nhiên có cảm ứng!
Giữa nó và Tống Thư Hàng có mối nghiệt duyên khó nói, vậy nên dưới sự sắp xếp của cha rùa, nó trở thành lính canh đặc biệt của Bá Tống. Một khi Bá Tống chết, nó sẽ có cảm ứng.
Nhưng một lát sau, nó lại thở phào nhẹ nhõm... Bởi vì Bá Tống tuân theo giao ước, lần này hắn chết cả chút cặn cũng không còn.
Sau khi thân thể hắn nổ tung, ngay cả năng lượng cũng được tinh lọc một lần, biến thành “cơ duyên” để lại cho tất cả người xem.
Vậy nên không cần rùa tai ương vượt nghìn dặm xa xôi đến thu hồi di thể của Bá Tống.
Tiểu thư rùa tai ương gật đầu nói: “Chết tốt lắm, phải chết như vậy mới đúng.”
Chúc mừng năm mới nhé Bá Tống chết mất xác~
...
Trong thế giới hạch tâm.
Lúc này mấy vị tiền bối tinh ý trong nhóm Cửu Châu số 1 rất bình tĩnh.
Không phải bọn họ đã quen với chuyện Tống Thư Hàng “chết” nên không quan tâm đến cái “chết” của hắn... mà là bọn họ phát hiện thế giới hạch tâm còn đang hoạt động bình thường.
Xét từ phương diện nào đó, thế giới hạch tâm có thể đại diện cho trạng thái của Tống Thư Hàng lúc này.
Nếu Tống Thư Hàng chết thật, thần hình toàn diệt, vậy thì thế giới hạch tâm mà bọn họ đang ở tất nhiên sẽ tan vỡ, quy tắc trong thế giới hạch tâm dựa vào Tống Thư Hàng mà hoạt động cũng sẽ bị phá hủy.
Nhưng bây giờ thế giới hạch tâm vẫn hoạt động ổn định, thậm chí còn chủ động tinh lọc mưa năng lượng màu đỏ của Tống Thư Hàng từ trên trơi rơi xuống để tất cả đạo hữu hấp thu phần di sản năng lượng của Bá Tống thuận lợi hơn.
Ngoài thế giới hạch tâm, còn có hệ thống mạng chat Tu Chân tồn tại dựa vào Bá Tống cũng hoạt động bình thường, không vì phát nổ đầu tiên trong năm mới của Tống Thư Hàng mà ngừng hoạt động.
Vậy nên mấy vị tiền bối tinh ý có thể chắc chắn Tống Thư Hàng vẫn bình yên vô sự.
Tuy không biết tại sao Thư Hàng lại nổ tung nhưng lúc này hắn hẳn là đã tiến vào “quy trình hồi sinh” bình thường, không lâu sau lại là một Bá Tống vui vẻ nhảy nhót tưng bừng.
“Nhưng... bây giờ Thư Hàng là Kiếp Tiên trảm tam thi mà đúng không? Tại sao đột nhiên nói nổ là nổ?” Các vị tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 dùng hệ thống mạng chat Tu Chân trò chuyện với nhau.
Hiện giờ trên thế giới này còn ai có thể lén ám sát Tống Thư Hàng?
“Ta nghĩ không phải ám sát. Nếu quả thật có người có thể lén giết chết Thư Hàng, vậy người đó đã đánh thắng khắp Chư Thiên Vạn Giới, chứng đạo Thiên Đạo từ lâu rồi.” Thất Tu Thánh Quân trả lời.
“Bạch tiền bối có manh mối gì không?” Hoàng Sơn Tôn Giả vừa nhai thuốc vừa hỏi.
“Không có.” Bạch tiền bối lắc đầu.
Tiếp đó hắn đưa cánh tay ra, nhìn cổ tay của bản thân rồi nói: “Thư Hàng không sao, mặc dù hình chiếu nguyên thần bị ảnh hưởng trong giây lát nhưng lúc này hình chiếu nguyên thần đã khôi phục, hắn đã tiến vào giai đoạn hồi sinh rồi.”
Trong cánh tay của Bạch tiền bối cất giấu hình chiếu nguyên thần của Tống Thư Hàng.
Mà vừa rồi, hình chiếu nguyên thần của chính Bạch tiền bối lại tan thành mây khói ngay khi Tống Thư Hàng đột nhiên nổ tung.
“Bạch tiền bối, cuộc họp thường niên vẫn tổ chức như cũ, mời ngài chủ trì cuộc họp thường niên... Ta sẽ về ngay lập tức.” Lúc này, giọng nói của Tống Thư Hàng truyền ra từ trong cánh tay của Bạch tiền bối.
Sau khi nghe thấy giọng nói của Thư Hàng, các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 đều thở phào nhẹ nhõm.
Suy cho cùng suy đoán vẫn là suy đoán, sau khi xác định chắc chắn Tống Thư Hàng bình yên vô sự, bọn họ mới yên lòng hẳn.
“Giao cho ta đi Biệt Tuyết Tiên Cơ, tế niên thú.” Bạch tiền bối lên tiếng gọi.
Bùm bùm ~
Đúng lúc này lại có một đóa pháo hoa phóng lên cao, lần này là pháo hoa thật.
Không biết lúc nào lại có đạo hữu đặt một hàng pháo hoa ở ven hồ, sau đó lặng lẽ đốt chúng.
Pháo hoa bắn lên cao, dù là nhìn từ dưới lên hay nhìn từ bên sang đều đẹp chói mắt.
“Đẹp quá.” Vũ Nhu Tử ngẩng đầu lên nói.
Pháo hoa không ngừng bắn lên, mãi vẫn chưa dừng.
Một lúc lâu sau...
Tiết mục bắn pháo hoa hạ màn, ánh đèn chuyển sang bên cạnh Biệt Tuyết Tiên Cơ.
Một con hung thú đầu mọc sừng, răng bén nhọn bị Biệt Tuyết Tiên Cơ chuyển ra.
Niên thú Tịch!
Không ai ngờ Bạch tiền bối thật sự tìm được loại hung thú này, còn bắt được. Vốn dĩ Biệt Tuyết Tiên Cơ chỉ muốn bắt một con thú loài giao bình thường, chưa mở linh trí để làm niên thú.
Tịch là loại hung thú hung bạo mất trí, chỉ biết phá hủy tất cả. Bởi vì đặc điểm này nên niên thú vẫn là đối tượng đuổi giết của các tu sĩ, hiện nay ở tu chân giới rất ít thấy loại thú này.
Quan trọng hơn là niên thú rất ngon, ăn siêu thơm ngon, sau khi ăn xong còn có thể tăng công lực.
Vừa có thể hàng yêu phục ma tạo phúc nhân gian, vừa có thể tăng công lực lại ngon miệng, không tuyệt chủng mới lạ.
Ăn mãi cuối cùng niên thú đã hiếm đến mức không chăn nuôi sẽ tuyệt chủng.
Nhưng niên thú lại không dễ chăn nuôi, trước mắt còn chưa có phương án chăn nuôi niên thú số lượng lớn thành công...
Lúc này niên thú Tịch đã bị Biệt Tuyết Tiên Cơ cầm dao đâm thủng cổ họng. Lúc tất cả mọi người hô to “1”, Tống Thư Hàng nổ tung, tiên cơ đã ra tay tiễn con hung thú này về chầu trời.
“Con Tịch này là loại biến dị.” Biệt Tuyết Tiên Cơ giới thiệu: “Lát nữa sau khi ta chế biến nó xong, thành viên nào ăn xong thì ngồi tại chỗ tĩnh tọa hấp thu năng lượng. Thịt của nó có tác dụng tích huyết trọng sinh một lần, có hiệu quả đối với tất cả tu sĩ từ thất phẩm trở xuống.”
Tác dụng tích huyết trọng sinh một lần gần như tương đương với một lần hồi sinh phiên bản giảm sức mạnh.
Nói xong, Biệt Tuyết Tiên Cơ rút mạnh lưỡi dao sắc bén ra khỏi cổ họng của niên thú.
Một luồng sương máu do năng lượng thuần túy biến thành phun ra từ chỗ lưỡi dao...
Khâu tế niên thú... bắt đầu!
Tạo Hóa Pháp Vương chơi nhạc phối hợp.
Mà ở vị trí Tống Thư Hàng nổ tung, áo khoác do Tống cầu béo biến thành đang mặc trên người thiếu nữ máy móc chóng mặt.
Tô Thị A Thập Lục ôm lấy thiếu nữ máy móc.
Cọng tóc ngố của Sở các chủ chuyển sang đầu A Thập Lục.
Các món trang sức như Xích Tiêu kiếm, Cửu Tu Phượng Hoàng đao, bia đá đạo hữu, móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ cũng tạm thời chuyển sang người A Thập Lục phiên bản Linh Quỷ Tiên Tử.
Trong trường hợp Tống Thư Hàng không có mặt, Linh Quỷ Tiên Tử chẳng khác nào Tống Thư Hàng.
Ánh mắt của Tô Thị A Thập Lục trông về nơi xa, nhìn chằm chằm vào cung điện Thiên Đế.
Sâu trong cung điện, có một bóng dáng bắt đầu ngưng tụ trên bảo tọa Thiên Đế two.
Chính là Bá Tống sau khi đột nhiên bạo thể.
Lúc này Tống Thư Hàng chưa sống lại hoàn toàn, hắn vẫn đang ở giữa chết và sống, là con sóc Schrödinger.
Trong cơ thể hắn, màu sắc của phù văn trên trán kim đan cá voi mập bất hủ ở đan điền bản mệnh bắt đầu rút đi, chỉ để lại phù văn trống rỗng.
Chức năng này tương tự như chức năng hồi sinh của khúc xương bất hủ của Vân Tước Tử.
Nhưng chức năng hồi sinh của kim đan cá voi mập bất hủ của Tống Thư Hàng có thời gian chờ nhất định, sau khi tiêu hao hết, phải chờ màu sắc trong phù văn bổ sung hoàn chỉnh.
Tống Thư Hàng im lặng ngồi trên bảo tọa.
Hắn nâng bàn tay lên, nhìn lòng bàn tay không còn điểm đỏ nữa: “Khà khà khà, bắt được ngươi rồi.”
“Tống tiền bối, mảnh vỡ Thiên Đình ở đảo thần bí của ta sắp đến rồi!” Trong đầu vang lên giọng nói của đảo chủ tiền bối.
“Có thể bắt đầu nghi thức.” Giọng của Bắc Phương Đại Đế cũng vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận