Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1230: Nội Dung Bí Tịch Quá Bình Thường, Cảm Thấy Không Quen Lắm

Chương 1230: Nội Dung Bí Tịch Quá Bình Thường, Cảm Thấy Không Quen Lắm
Quả nhiên trong liên minh nhân loại trên toàn thế giới chung tay kết thành người một nhà cũng có bí tịch. Chẳng qua không biết là “Hai trăm bản lĩnh mà nhân loại cần phải biết để có thể ngoan cường sống sót” hay là một bộ khác?
Từ ‘nghệ thuật chào mừng’ mà Quy đại sư và phân bộ trưởng mới vừa nhắc đến, lại dựa theo tính cách của Tống Đầu Gỗ, có thể đoán rằng chắc chắn bí tịch này cũng không thuộc dạng bình thường đâu.
“Ta có cần tránh đi không?”
Tống Thư Hàng hỏi Thiện.
Dù gì người ta cũng sắp truyền thụ bí tịch, nói thế nào hắn cũng nên tỏ ý muốn rời đi mới phải phép.
Nếu hắn muốn xem bí tịch này thật thì chỉ cần bảo mỹ nhân rắn công đức để lại con mắt công đức là có thể lén xem quá trình truyền thụ bí tịch.
Nhưng nhìn lén người khác truyền thụ bí tịch là một hành động rất vô lễ.
Lúc hắn mới bắt đầu tu luyện, các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 đã nhắc nhở hắn, học trộm công pháp và tư tiện truyền thụ công pháp đều là điều đại kỵ trong tu chân giới.
“Hay là mình nên tính đến chuyện gia nhập liên minh nhân loại này nhỉ?”
Trong đầu Tống Thư Hàng chợt lóe lên một ý tưởng như vậy.
Nếu hắn muốn gia nhập liên minh nhân loại, chắc chắn bộ trưởng phân bộ Hắc Mã sẽ giơ cả hai tay hai chân đồng ý, đến lúc đó muốn học bí tịch cũng không thành vấn đề.
Đây là cách thuận lợi nhất cũng như thích hợp nhất.
Chỉ có điều tên gọi của liên minh dị quá đi mất.
“Bá Tống tiền bối, ngài không cần phải tránh đi đâu, Quy đại sư sắp giảng bí tịch chứ không phải công pháp. Với lại mục đích của liên minh nhân loại trên toàn giới chung tay kết thành người một nhà bọn ta chính là đoàn kết tất cả nhân loại trong thú giới lại, truyền bá bí tịch rộng rãi, chỉ cần là nhân loại thì đều có thể nghe giảng bí tịch.”
Thiện trả lời.
Mục đích của liên minh nhân loại cũng không khác của liên minh yêu quái là mấy.
“Nhưng sau khi giảng bí tịch liên minh xong, nếu còn dư thời gian, Quy đại sư sẽ giảng về công pháp dành riêng cho liên minh bọn ta. Đến lúc đó Bá Tống tiền bối lại tránh đi là được.”
Cô bé Thiện tiếp tục nói.
Tống Thư Hàng gật đầu:
“Ok.”
...
Quy đại sư cõng mai rùa cực to leo lên đài cao mà phân bộ trưởng phân bộ Hắc Mã đã chuẩn bị sẵn từ trước.
Cũng giống như bên liên minh yêu quái, bí tịch của liên minh nhân loại cũng là một quyển cổ tịch dày cui.
“Nếu như có cơ hội, tốt nhất là chạm được vào quyển cổ tịch này một chút.”
Tống Thư Hàng nói thầm trong lòng.
Đến lúc đó hắn có thể sử dụng bí pháp giám định để giám định cổ tịch.
Còn nếu không có cơ hội thì chỉ đành nhớ hết nội dung cổ tịch, sau đó viết ra lại rồi sử dụng bí pháp giám định giám định thử thôi.
“Khụ.”
Quy đại sư tằng hắng nhẹ một tiếng.
Hai đệ tử của hắn kéo một tấm vải trắng ra, sau đó dùng pháp thuật chiếu cổ tịch trong tay Quy đại sư lên trên vải trắng.
Chữ viết trong cổ tịch là ngôn ngữ thú giới, Tống Thư Hàng xem không hiểu.
Hắn chỉ có thể cố ghi nhớ hết hình ảnh vào trong đầu.
“Nhân loại trên toàn thế giới chung tay kết thành người một nhà là tổ chức có lịch sử lâu đời, đã tồn tại từ thời đại viễn cổ đến nay. Mục đích của tổ chức chúng ta là đoàn kết nhân loại lại, giúp nhân loại ở thú giới sống tốt hơn.”
Quy đại sư trầm giọng giảng giải.
Thiện đứng bên cạnh Tống Thư Hàng, nhỏ giọng phiên dịch lại lời của Quy đại sư cho hắn nghe.
“Liên minh chúng ta có một quyển bí tịch, hay cũng có thể gọi là kinh nghiệm của những người đi trước tích lũy xuống, có tên là ‘Ba trăm tuyệt chiêu giúp nhân loại sống tốt hơn ở thú giới’. Mặc dù gọi nó là bí tịch nhưng tâm nguyện của chúng ta là muốn tất cả nhân loại đang sinh sống ở thú giới đều có thể nghe và học được nó. Như vậy có thể giúp cho nhân loại ở thú giới sinh sống tốt hơn.”
Giọng Quy đại sư từ tốn vang lên.
Cô bé Thiện tiếp tục nhỏ giọng phiên dịch.
Sau khi Tống Thư Hàng nghe thấy tên của bí tịch, khóe miệng lại bị chuột rút.
Tới rồi, quả nhiên là một cái tên mang đậm phong cách của Tống Đầu Gỗ.
Tiếp theo sẽ không phải là các loại phương pháp giúp nhân loại lấy lòng chủ nhân nữ yêu đấy chứ?
“Tuyệt chiêu thứ nhất có tên là cương lĩnh ngoại giao, trong đó bao gồm các nội dụng như sau: nghệ thuật chào mừng, nghệ thuật hùng biện và nghệ thuật thiết lập quan hệ ngoại giao. Bây giờ lão phu sẽ giảng giải từng phần cho mọi người.”
Quy đại sư nói rất chậm rãi.
Sau khi nghe Thiện phiên dịch, Tống Thư Hàng nháy mắt mấy cái.
Ở kiểu nội dung này không đúng rồi.
Sao nội dung của bí tịch liên minh nhân loại... lại bình thường quá vậy kìa?
Bất kể nghệ thuật chào mừng, nghệ thuật hùng biện hay nghệ thuật thiết lập quan hệ ngoại giao đều là pháp môn sinh tồn vô cùng bài bản, có thể giúp cho liên minh nhân loại sống tốt hơn ở thú giới, không hề ngớ ngẩn chút nào cả.
Trong lòng Tống Thư Hàng lại dâng lên cảm giác thất vọng.
Bí tịch mà không ngớ ngẩn buồn cười có còn là bí tịch tốt nữa không?
Sau khi giảng xong tuyệt chiêu thứ nhất cương lĩnh ngoại giao, Quy đại sư lại bắt đầu giải thích tuyệt chiêu thứ hai ‘điệu nhảy hữu nghị’, trong đó bao gồm hơn mười điệu nhảy đa dạng đủ loại.
Có nhiệt tình phóng khoáng, có dịu dàng đẹp mắt, có táo bạo trẻ trung, có nhảy tập thể cũng có nhảy đơn.
Nghệ thuật không có biên giới, điệu nhảy không phân chủng tộc. Cho dù ngôn ngữ khác nhau, chủng tộc khác nhau, nhưng có lúc chỉ cần nhảy một điệu là có thể thiết lập tình hữu nghị.
Lúc Quy đại sư giảng phần điệu nhảy, hai vị đệ tử ở bên cạnh còn đích thân biểu diễn động tác của điệu nhảy đso cho các thành viên phân bộ ngồi ở bên dưới xem.
Vẫn là một tuyệt chiêu rất quy củ.
Nội dung bình thường đến mức khiến Tống Thư Hàng phải hoài nghi nhân sinh.
“Lẽ nào liên minh nhân loại không phải do Tống Đầu Gỗ thành lập mà là do một đại năng từng đến hiện thế, từng tiếp xúc với tổ chức yêu quái trên toàn thế giới chung tay kết thành người một nhà, sau đó trở lại thú giới bắt chước theo liên minh yêu quái cũng thành lập một tổ chức như vậy?”
“Trong những điệu nhảy hữu nghị này còn hàm chứa tâm ý của tiền nhân. Trong đó có ba điệu ta muốn nhấn mạnh với mọi người. Qua nhiều năm nghiên cứu, lão phu phát hiện nếu số người cùng nhảy ba điệu nhảy tập thể này lên đến con số ba mươi thì sẽ tạo thành một trận pháp tụ linh. Nhảy cũng là một quá trình tu luyện, rất có hiệu quả đối với tu sĩ cảnh giới nhất phẩm.”
Quy đại sư nói.
Giảng điệu nhảy hữu nghị xong, Quy đại sư uống nước cho thấm giọng sau đó lại bắt đầu giảng giải các tuyệt chiêu khác.
Có ‘tuyệt chiêu lựa chọn căn cứ thành lập phân bộ’, trong đó bao gồm các mục chuyên về kiến trúc như xem phong thủy, đo địa mạch, tụ linh lực.
Còn có ‘tuyệt chiêu kiếm sống’, trong đó bao gồm các diệu pháp như thuần dưỡng linh thú, trồng trọt linh thực.
Ba trăm tuyệt chiêu, mỗi một tuyệt chiêu lại bao gồm nhiều mục nhỏ.
Quy đại sư giảng cổ tịch suốt cả ngày, từ lúc mặt trời mọc đến lúc mặt trời lặn, lại đến lúc năm vầng trăng sáng nhô lên.
Một ngày cứ thế trôi qua.
Quy đại sư là tu sĩ tứ phẩm nên hoàn toàn chịu được.
Nhưng cô bé Thiện đã phải phiên dịch đến mức miệng khô lưỡi khốc, giọng cũng khàn đi.
Trong lúc Thiện phiên dịch, Tống Thư Hàng đã cho cô bé ăn một viên tích cốc đan, một viên khí huyết hoàn do Tô thị A Thập Lục luyện chế, lại pha thêm một bình linh mạch bích trà cho cô bé.
Nhờ vậy Thiệu mới chịu nổi đến khi Quy đại sư giảng xong bí tịch.
“Tiểu Thiện đạo hữu cực khổ rồi.”
Tống Thư Hàng mỉm cười nói.
Thiện:
“Không khổ cực, ta chỉ phiên dịch thôi mà, hơn nữa còn kiếm lời.”
Khí huyết hoàn, linh mạch bích trà đều là vật đại bổ đối với một tu sĩ chỉ mới đạt cảnh giới nhất phẩm như tiểu Thiện, giúp lực lượng khí huyết trong cơ thể cô bé lại tăng lên một bậc.
Không chỉ vậy, khi đứng cạnh Bá Tống tiền bối, cô bé cảm giác được trên người tiền bối tự động tản ra một loại năng lượng ôn hòa.
Luồng năng lượng này chủ động dung nhập vào thân thể Thiện, làm cho lực lượng khí huyết trong cơ thể cô bé không ngừng tăng lên. Mặc dù tốc độ tăng rất chậm nhưng qua cả ngày hôm nay, lượng lực lượng khí huyết tăng lên đã bằng với hai ba đợt tu luyện công pháp luyện thể rồi.
“Có chỗ nào không hiểu thì cứ hỏi lão phu, tiếp theo mọi người có một tiếng để đặt câu hỏi.”
Sau khi giảng giải bí tịch xong, Quy đại sư ngồi xuống nghỉ ngơi. Chiếc ghế hắn ngồi là ghế đặc chế, có đủ khoảng trống để chứa mai rùa của hắn.
Các thành viên của phân bộ Hắc Mã bắt đầu giơ tay hỏi ra thắc mắc trong lòng.
Quy đại sư trả lời chi tiết cho mọi người.
Tống Thư Hàng nhắm mắt, ôn lại nội dung của bí tịch Ba trăm tuyệt chiêu giúp nhân loài sống tốt hơn ở thú giới trong đầu một lần để nhớ kỹ hơn.
Chờ khi có thời gian, hắn phải tu luyện bộ bí tịch này một chút, có khi lại lấy được mật văn do Tống Đầu Gỗ cất giấu như trong bí tịch của liên minh yêu tinh cũng không chừng.
...
Một tiếng sau, Quy đại sư khép bí tịch bảo điển lại.
“Giờ còn hai tiếng nữa là trời sáng, thời gian vẫn còn dư, vậy lão phu sẽ giảng giải cho mọi người nghe về công pháp tu luyện Thần Thú Diệt Thế Đại Pháp của chúng ta. Sau đây ta sẽ giảng giải Thần Thú Diệt Thế Đại Pháp tầng thứ hai, những thành viên vẫn còn ở cảnh giới nhất phẩm hãy tạm thời tránh đi một chút.”
Quy đại sư chậm rãi nói.
Vì vậy những thành viên có tu vi dưới nhị phẩm bắt đầu lui ra khỏi hội trường.
“Bá Tống tiền bối, chúng ta cũng tránh đi thôi.”
Thiện nói, giọng điệu pha lẫn chút thất vọng.
Tống Thư Hàng nhìn cô mỉm cười rồi đáp:
“Đi thôi.”
Mặc dù còn muốn ở lại nghe thử rốt cuộc bộ Thần Thú Diệt Thế Đại Pháp này có nội dung ra sao, nhưng học trộm bí pháp là đại kỵ trong tu chân giới.
Nếu thật sự cần Thần Thú Diệt Thế Đại Pháp, đến lúc đó lại nghĩ đến chuyện gia nhập liên minh nhân loại vậy.
Hắn khống chế mai rùa, mang tiểu Thiện rời đi.
Ngay lúc hắn đạp mai rùa bay lên, Quy đại sư cũng bắt đầu giảng giải thần công. Trước khi giảng giải, đại sư nói một câu mở màn.
Tiểu Thiện quen miệng bắt đầu phiên dịch, cô bé đã phiên dịch cả ngày, việc này sắp trở thành bản năng của cô bé luôn rồi.
“Quy đại sư nói ngài ấy đã nghiên cứu và phát hiện thần công của bọn ta có thể tiến hành phối hợp với linh thú. Nhưng cụ thể phải phối hợp thế nào thì ngài ấy vẫn chưa nghiên cứu ra... Á!”
Cô bé Thiện che miệng mình lại.
“Đừng sợ, những lời này không liên quan đến nội dung cụ thể của công pháp nên không tính là tiết lộ công pháp, ngươi đừng lo lắng, lần sau nhớ chú ý là được.”
Tống Thư Hàng cười nói.
“Vâng vâng.”
Thiện gật đầu lia lịa.
“Thần công có thể tiến hành phối hợp với linh thú ư?”
Đây không phải là thuộc tính của Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công à.
Nói chính xác hơn thì đây là nội dung ghi lại trong quyển bách khoa toàn thư thuần dưỡng bách thú trong tay Tống Thư Hàng.
Lúc đệ tử của Tam Thập Tam Thú Thần Tông tu luyện tiên thiên nhất khí công, bọn họ cần nuốt linh thú tinh phụ trợ tu luyện. Mà trong quá trình nuốt linh thú tinh, linh lực trong linh thú tinh quá mạnh sẽ khiến cho chân khí trong cơ thể các đệ tử Tam Thập Tam Thú Thần Tông xao động, còn có nguy cơ bị bạo thể.
Tống Thư Hàng đã từng nếm trải sâu sắc nỗi khổ rồi, dưới tình huống bất đắc dĩ, chỉ có tu luyện công pháp thối thể để tăng cường độ thân thể lên thôi.
Mà cách giải quyết của Tam Thập Tam Thú Thần Tông chính là thuần dưỡng linh thú.
Bọn họ độ linh lực trong linh thú tinh vào người linh thú. Sau khi tuần hoàn trong cơ thể linh thú, linh lực được tinh luyện sau đó lại trở về cơ thể bọn họ.
Có thể coi là có một tool hack dạng linh quỷ phiên bản đơn giản hơn.
Công pháp của phân bộ Hắc Mã cũng có thuộc tính này ư?
Tống Thư Hàng xoa cằm nhìn qua cô bé Thiện đang đứng cạnh mình.
Hay là làm theo đề nghị của Xích Tiêu kiếm, độ chân khí vào trong cơ thể cô bé thử xem sao?
Đương nhiên nếu muốn thí nghiệm thì phải nhận được sự đồng ý của cô bé trước.
Tống Thư Hàng khụ một tiếng rồi nói với Thiện:
“Tiểu Thiện đạo hữu, ta có chuyện muốn nhờ ngươi giúp một tay.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận