Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1113: Ế Suốt Kiếp

Chương 1113: Ế Suốt Kiếp
Tống Thư Hàng chỉ hận tốc độ tay của mình không đủ nhanh, hẳn là hắn tuyệt đối phải cúp điện thoại ngay trong nháy mắt khi Tạo Hóa Pháp Vương nói ra câu ‘Ta là Tạo Hóa Pháp Vương’, hoặc tốt hơn hết là cúp điện thoại ngay trong nháy mắt khi nghe được giọng nói của Tạo Hóa Pháp Vương.
Thế nhưng phản ứng của hắn vẫn chậm một nhịp. Có thể là do trước đó Phù Sinh Tiên Tử rung đùi đắc ý hát lớn ‘Thất sát ca’ quấy nhiễu đến tinh thần của hắn, hoặc giả là do các loại nguyên nhân khác.
Dù sao, ngón tay hắn đã chậm một nhịp.
Tiếp đó, tiếng ca kinh khủng kia của Tạo Hóa Pháp Vương truyền ra từ di động.
Hơn nữa lúc này đây, điện thoại của Tống Thư Hàng còn đặt bên tai. Có thể nói lần này chân chính là ma âm xuyên vào não.
Quỷ khốc thần gào, long trời lở đất, núi sụp thành đồi, nước sông khô kiệt… Giờ khắc này, Tống Thư Hàng tựa như đã đi đến tận thế.
Thân thể hắn như nhũn ra, thiếu chút nữa đã té sấp mặt xuống đất.
Trong lúc mơ hồ, hắn nhìn thấy ông cố đã qua đời của mình, gương mặt hiền hòa của ông cười khẽ, ông vươn đôi tay từ trong tầng mây màu trắng, mở ra vòng tay ôm ấm áp với hắn.
Mấy ngày không gặp, uy lực từ tiếng ca của Pháp Vương lại tăng lên không ít, lực sát thương tăng gấp bội.
Sắp tèo rồi, sắp tèo rồi, sắp tèo rồi…
Hiện tại, may mắn duy nhất với hắn chính là di động của mình không mở loa ngoài… Bằng không tiếng ca của Pháp Vương sẽ vang vọng cả căn phòng thậm chí là cả tòa nhà, triệt để mở ra hình thức tử vong.
Lúc này, ánh mắt Phù Sinh Tiên Tử bên cạnh sáng lên. Nói thế nào thì cô cũng là đại yêu cấp bậc ngũ phẩm, hơn nữa còn thuộc loài chó, thính lực vô cùng tốt. Cho nên cô nghe được rõ ràng âm thanh truyền ra từ di động của Tống Thư Hàng!
“Đây là… giọng ca sĩ chính của ban nhạc Good_luck, Tạo Hóa tiên sinh! Bá Tống tiền bối lại quen biết vị Tọa Hóa tiên sinh này ư?” Toàn thân Phù Sinh Tiên Tử đều lâng lâng.


Tống Thư Hàng run rẩy đưa di động cách xa lỗ tai mình, cũng may hắn không mở loa ngoài, sau khi hắn đưa di động cách xa tai thì thấy thoải mái hơn hẳn, toàn thân cũng khôi phục chút sức lực. Sau đó, hắn nhanh chóng duỗi tay cúp điện thoại. Hắn còn trẻ, vẫn chưa muốn chết.
Phù Sinh Tiên Tử thấy Tống Thư Hàng run rẩy vươn tay ra định ấn vào nút kết thúc cuộc gọi thì cô lập tức kinh hãi.
“Làm sao có thể như vậy? Bá Tống tiền bối lại muốn cúp điện thoại ư?” Phù Sinh Tiên Tử quýnh lên, nhào qua:
“Xin Bá Tống tiền bối thủ hạ lưu tình!”
“Hả?”
Tống Thư Hàng ngu người, tiếp đó đã thấy Phù Sinh Tiên Tử nhào về phía hắn.
Tống Thư Hàng lui ra sau một bước nhỏ, tránh khỏi khuyển nương đang nhào tới:
“Cô làm gì vậy?”
“Tiền bối xin đưa điện thoại cho ta, ta mang tai nghe vào, xin cho ta nghe hết tiếng hát của ca sĩ chính Tạo Hóa!”
Phù Sinh Tiên Tử nhanh chóng lấy tai nghe di động thông dụng ra.
Tống Thư Hàng:
“...””
Tay hắn run rẩy đưa di động cho Phù Sinh Tiên Tử:
“Đừng mở loa ngoài.”
Tống Thư Hàng nhắc nhở.
Phù Sinh Tiên Tử vui vẻ cắm tai nghe vào điện thoại của Tống Thư Hàng rồi đeo nó vào tai mình một cách hạnh phúc.
Ngay sau đó, sắc mặt của Phù Sinh Tiên Tử nhanh chóng trở nên trắng bệch, hai mắt cũng mơ màng theo.
Nhưng trên gương mặt cô vẫn lộ ra vẻ rất hưởng thụ.
Tống Thư Hàng trầm mặc một hồi.
Tiếng ca của Tạo Hóa Pháp Vương có độc.
Đồng thời, giọng nói của Bạch tiền bối two vang lên trong đầu Tống Thư Hàng, [Ôi trời ạ, kẻ hát hò trong điện thoại vừa rồi là bằng hữu của ngươi ư? Giọng ca này cứ như lô cốt ấy, tràn đầy lực phá hoại mang tính bùng nổ.]
Trong lòng Tống Thư Hàng hoảng hốt, không phải là Bạch tiền bối two sẽ thích giọng ca này đó chứ?
[Yên tâm đi, ta thưởng thức không nỗi loại giọng ca có lực phá hoại quá mạnh mẽ như này. Đạo hữu kia của ngươi vừa cất tiếng là quả thực khiến ta cảm thấy ô nhiễm tinh thần.] Bạch tiền bối two định nghĩa cho giọng hát của Tạo Hóa Pháp Vương.
Tống Thư Hàng: [Tất nhiên rồi, lực sát thương trong tiếng ca của Pháp Vương nổi tiếng khắp thế giới, hắn là tồn tại có thể dùng một khúc hát để đưa mấy trăm nghìn người vào bệnh viện đấy.]
[Đưa mấy trăm nghìn người vào bệnh viện ư?] Bạch tiền bối two tò mò nói.
[Không chỉ như vậy, hiện tại hắn còn đang mở show lưu diễn ở nước ngoài… Nghe nói buổi diễn chật ních, mỗi một show đều bảo đảm có mấy chục nghìn người đến tham dự, nghe đâu lúc nhiều người nhất có đến hơn hai trăm nghìn người. Xem như ta đã hiểu được nguyên nhân các nước khác có ít nhân khẩu rồi.] Tống Thư Hàng cảm thán.
Bạch tiền bối two: [Thú vị lắm!]
Tống Thư Hàng: […] Có phải hắn lại nói chuyện gì không nên nói rồi không.
[Bây giờ vị đạo hữu này của ngươi đang ở đâu thế?] Bạch tiền bối two nói: [Ta muốn đi xem liveshow của hắn.]
Xem ra Bạch tiền bối two chỉ nảy sinh hứng thú dối với liveshow của Tạo Hóa Pháp Vương mà thôi.
[Chút nữa ta sẽ hỏi. Chờ Phù Sinh Tiên Tử hát xong bài…] Tống Thư Hàng nói rồi nhìn sang Phù Sinh Tiên Tử.
Chỉ thấy Phù Sinh Tiên Tử đột nhiên giật mạnh đầu, sau khi lắc hơn mười cái, cô phát ra tiếng kêu cao ~~~ trào:
“A a a a ~~”
Tiếp đó, toàn thân cô lập tức xụi lơ ngã ra đất, hôn mê bất tỉnh.
Tạo Hóa Pháp Vương đang cất tiếng hát ở đầu dây bên kia, Phù Sinh Tiên Tử lại cắm tay nghe vào điện thoại để nghe hát, tìm đường chết như vậy, sao có thể không ngất được chứ?
Tống Thư Hàng tiến lên, ngồi xổm xuống chọt chọt Phù Sinh Tiên Tử.
Thân thể Phù Sinh Tiên Tử run lên một cái, miệng sùi bọt mép.
“Không chết.”
Tống Thư Hàng cẩn thận lấy tai nghe của cô ra.
Trong lúc mơ hồ, từ trong tai nghe truyền ra tiếng hát kéo dài của Tạo Hóa Pháp Vương… Một khúc Thất sát ca chuẩn bị kết thúc.
Sau khi tiếng ngân kéo dài kết thúc, Tạo Hóa Pháp Vương thở dốc một hơi:
“Sướng!”
Tống Thư Hàng vỗ tay bốp bốp bốp:
“Pháp Vương tiền bối ngài hát hay quá, bây giờ ngài đang mở liveshow ở đâu vậy ạ?”
“Trạm kế tiếp sẽ đến một nơi tên là Lạc Sơn Kê ở Mỹ, hẳn là âm đọc này nhỉ, quên mất tên chính thức là gì rồi. Có điều nói đi nói lại, địa danh Lạc Sơn Kê này thật thú vị, còn thú vị hơn cả Lạc Mao Kê ấy.”
Tạo Hóa Pháp Vương vui vẻ nói:
“Nơi đó có gần một trăm nghìn người mê ca nhạc đang chờ ta đến cất tiếng hát, mang tới bọn họ sự hưởng thụ của địa ngục.”
(Lạc Sơn Kê 落山鸡: Los Angeles)
“Tọa Hóa tiền bối cố lên, để cho người của toàn thế giới thần phục dưới tiếng hát của ngươi đi. Vậy tạm biệt nhé.”
Tống Thư Hàng cười khan nói.
Nói xong, cũng không đợi Tọa Hóa tiền bối nhiều lời, hắn nhanh chóng cúp điện thoại, chỉ sợ Pháp Vương đột nhiên tâm huyết dâng trào, lại hát thêm bài mới gì đó cho hắn nghe thì xong đời.
Sau khi cất điện thoại đi, Tống Thư Hàng nói trong đầu: [Bạch tiền bối, hỏi thăm được rồi. Kế tiếp Tạo Hóa tiền bối sẽ đến Lạc Sơn Kê của nước Mỹ, á lộn, bị nhiễm Pháp Vương rồi. Dù sao thì chính là ở nơi đó mở liveshow.]
Bạch tiền bối two: [Khoảng cách hơi xa, nhưng bằng vào trạng thái của ta bây giờ thì hẳn là không thành vấn đề. Vậy kế tiếp ta đến đó một chuyến đây.]
[Chờ chút đã, Bạch tiền bối, ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta đâu.] Tống Thư Hàng vội vàng nói.
Bạch tiền bối two trầm mặc chốc lát: [Nhưng ngươi còn chưa hát xong một bài mà.]
[Đã gần xong rồi, sắp đến phần cuối rồi, cho qua đi mà.] Tống Thư Hàng nói: [Hơn nữa không phải cũng vì vậy ngươi mới tìm được chuyện khiến mình thấy hứng thú ư.]
[Ngụy biện.] Bạch tiền bối two: [Bỏ đi, lần này xem như cho ngươi qua. Chuyện cười kể không hay, ca hát cũng dở ẹc. Thư Hàng tiểu hữu, làm người nhất định phải có sở trường mới được.]
Tống Thư Hàng: […]
Bạch tiền bối two: [Vậy trả lời vấn đề của ngươi trước đi, pháp khí tổ hợp bí truyền của Tam Thập Tam Thú Thần Tông đúng là do ba mươi ba loại pháp khí phối hợp kia tổ hợp lại mà thành. Suy đoán của ngươi không sai.]
[Thế nhưng có mấy loại trong ba mươi ba loại pháp khí bản mệnh đã thất truyền rồi.] Tống Thư Hàng nhíu mày nói.
[Đến cảnh giới này của ta, sau khi xem qua pháp khí phối hợp của Tam Thập Tam Thú Thần Tông là lập tức có thể suy đoán ra toàn bộ hình thù của nó. Ba mươi ba loại pháp khí bản mệnh này cùng một nhịp thở, có nhiều loại biến hóa. Là pháp khí hiếm có khiến ta sinh ra ham muốn sưu tầm.] Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng: [Vậy Bạch tiền bối, trong tay ngài có phương pháp luyện chế bí truyền của ba mươi ba loại thú không?]
[Nói thừa, ngươi đã nói ngay cả bản thân Tam Thập Tam Thú Thần Tông cũng mất phương pháp luyện chế của mấy loại pháp khí, ta lấy đâu ra bản đầy đủ hả? Nếu như ngươi có bản đầy đủ thì có thể cho ta một phần phương pháp luyện chế, ta sẽ đổi lại cho ngươi vật đồng giá khiến ngươi hài lòng. Kho bảo tàng của ta phong phú lắm đấy.] Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng cười khổ: [Tam Thập Tam Thú Thần Tông cũng đã sụp đổ, ta lấy từ đâu ra bản đầy đủ đây?]
[Đúng là không thể tìm được bản đầy đủ của pháp khí bí truyền này bên trong Tam Thập Tam Thú Thần Tông. Thế nhưng… Tam Thập Tam Thú Thần Tông từ đâu mà đến? Chính ngươi đã nói nó là một nhánh của Thú Thần bộ trong Thiên Đình viễn cổ mà. Nên ngươi có thể bắt đầu suy xét từ phương diện này.] Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng lắc đầu: [Thú Thần bộ của Thiên Đình viễn cổ còn hư vô mờ mịt hơn Tam Thập Tam Thú Thần Tông, Tam Thập Tam Thú Thần Tông còn có di chỉ có thể tìm ra, Thú Thần bộ thì ngay cả có di chỉ hay không cũng là vấn đề.]
[Vậy ta cũng hết cách ~~ Dù sao chuyện của Thiên Đình viễn cổ xảy ra sau ta. Ta thì vẫn luôn ở thế giới Cửu U nên có hiểu biết rất ít về đoạn lịch sử này.] Bạch tiền bối two nói: [Nói xong rồi, vậy ta đi đây. Bái bai.]
Dứt lời, không chờ Tống Thư Hàng trả lời, giọng nói của Bạch tiền bối two đã biến mất.
“Thú Thần bộ, ta đi đâu tìm Thú Thần bộ đây.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Tiếp đó, hắn nghĩ đến Hằng Hỏa Chân Quân trước tiên.
Hằng Hỏa Chân Quân đã từng nói qua, sau khi thiên đình viễn cổ tan vỡ, Nho gia đã âm thầm thu gom rất nhiều mảnh vỡ thiên đình. Mười mảnh vỡ đã tặng cho hắn cũng chỉ là mảnh vỡ thiên đình rất nhỏ không có giá trị nghiên cứu mà thôi. Ngoài ra Nho gia vẫn còn âm thầm nắm giữ không ít mảnh vỡ lớn hơn.
Biết đâu chỗ Hằng Hỏa Chân Quân sẽ có tin tức cũng nên?
Tống Thư Hàng mở điện thoại ra, đăng nhập vào nhóm Cửu Châu số 1.
Trong nhóm, Dược Sư và các vị tiền bối đang trò chuyện về tin tức liên quan đến phương diện gieo trồng linh thảo.
Trong nhóm Cửu Châu số 1 thỉnh thoảng cũng sẽ tán gẫu một vài chuyện nghiêm chỉnh về phương diện tu luyện.
Tống Thư Hàng online:
“@ Hằng Hỏa Mệt Tim Muốn Về Hưu, Hằng Hỏa tiền bối, có online không?”
Hồi lâu sau, Hằng Hỏa Chân Quân cũng không có phản ứng.
Xem ra Chân Quân không online rồi… Cũng đúng, đạo hữu trong nhóm đều rất bận rộn, cũng không phải mỗi người đều online 24/7 như Bắc Hà tiền bối.
Chờ Hằng Hỏa Chân Quân online rồi lại nói đi.
Bắc Hà Chân Quân:
“Thư Hàng tiểu hữu có việc gì à?”
“Muốn tìm Hằng Hỏa Chân Quân hỏi chút chuyện về thiên đình viễn cổ.”
Tống Thư Hàng trả lời, đồng thời hắn nhìn sang Phù Sinh Tiên Tử đang hôn mê, vậy nên thuận miệng hỏi:
“Lại nói, chỗ ta có vị đạo hữu này đang chết ngất trong tiếng ca của Tạo Hóa Pháp Vương, chọt kiểu gì cũng không phản ứng. Ta muốn hỏi liệu để cô ấy nằm đó tự tỉnh lại sẽ không có vấn đề gì chứ?”
“Ế suốt kiếp.”
Cuồng Đao Tứ Lãng trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận