Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1274: Tạo Hóa Pháp Vương Có Một Ước Mơ

Chương 1274: Tạo Hóa Pháp Vương Có Một Ước Mơ
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu:
“Thư Hàng tiểu hữu ngươi định luyện chế pháp khí gì mà có đến tận ba mươi hai loại thế? Ta nhớ Tinh Hà Thập Nhị Kiếm của Bắc Hà đạo hữu, cũng chỉ có mười hai cái Kiếm Hoàn thôi mà.”
Đây đã là pháp khí bản mệnh có số lượng nhiều nhất được biết đến trong “Nhóm Cửu Châu Số 1” rồi, Bắc Hà Tán Nhân đã bắt đầu luyện chế ngay từ tứ phẩm, sau khi đạt đến ngũ phẩm mới luyện chế xong toàn bộ mười hai cái Kiếm Hoàn.
Ba mươi hai món pháp khí bản mệnh, pháp khí gì mới có con số này đây.
Ta Là Con Bạch Hạc Nhỏ Nơi Chân Trời:
“Ta nghĩ tới một món này. Đừng nói là Tống Thư Hàng ngươi muốn luyện chế ba mươi hai cây thánh kiếm nhé?”
“Không thể nào, Tống Thư Hàng tiểu hữu không có thiên phú kiếm thuật, hắn luyện kiếm làm gì chứ?”
Diệt Phượng Công Tử phản bác ngay.
Tống Thư Hàng xem tới đây thì chỉ cảm thấy lồng ngực mình đau nhói từng cơn, con tim như bị một thanh kiếm sắc bén cứa qua.
Thiên Phủ Khí Tông Dương Huyền:
“Cũng đúng, nếu như Tống Thư Hàng tiểu hữu muốn luyện chế thì cũng chỉ có thể luyện chế các loại pháp khí như ba mươi hai thánh đao thôi.”
Tất cả tiền bối trong nhóm Cửu Châu Số 1 đều cho rằng lời của Lệ Chi Tiên Tử và Diệt Phượng Công Tử rất có lý.
Tống Thư Hàng thở dài, gõ phím nói:
“Thứ ta muốn luyện chế là pháp khí bản mệnh Tam Thập Tam Thú tổ hợp.”
“Món pháp khí này có liên quan tới “Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công” mà ngươi tu luyện không?”
Bắc Hà Tán Nhân lên tiếng hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Đúng vậy, là pháp khí bản mệnh tổ hợp của nó. Gần đây ta mệt muốn chết ấy, còn phải ở lại thú giới biết bao lâu mới có thể giải quyết được vấn đề luyện chế nó.”
“Ba mươi ba loại pháp khí bản mệnh, ngươi còn thiếu ba mươi hai món, nói cách khác ngươi đã luyện chế được một món rồi à?”
Tô thị A Thất hỏi.
Tống Thư Hàng đáp:
“Đúng vậy, mới luyện thành món đầu tiên là găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ hôm qua, thuộc tính khá tốt.”
Diệt Phượng Công Tử:
“Chậc chậc, rõ ràng muốn luyện kiếm, nhưng chỉ có thiên phú về đao pháp, cuối cùng món pháp khí bản mệnh đầu tiên lại là găng tay.”
Cuồng Đao Tứ Lãng tổng kết:
“Không muốn làm một đao khách luyện kiếm thì không phải là một quyền sư giỏi.”
Lệ Chi Tiên Tử:
“Sâu sắc lắm.”
Tô thị A Thất:
“Còn thiếu bao nhiêu tài liệu luyện khí nữa, đến lúc đó ta bù thêm một chút cho ngươi. Ba mươi ba món pháp khí bản mệnh cũng không dễ luyện chế đâu, ngươi phải chuẩn bị tâm lý sẵn đấy.”
“Cảm ơn A Thất tiền bối, số tài liệu còn thiếu tương đối nhiều, đến lúc đó chúng ta gặp mặt rồi nói sau nhé.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Tô thị A Thất lại hỏi:
“Vụ luyện khí có ổn không đấy? Dù sao thì thời gian tu luyện ngươi cũng rất ngắn, đã học cách luyện khí thế nào chưa?”
“Yên tâm đi, A Thất tiền bối. Có một vị đại tiền bối đã mời cao thủ luyện khí để chế ba mươi ba loại pháp khí này cho ta. Ta chỉ cần ráp phần hạch tâm cuối cùng của pháp khí là được.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Tô thị A Thất:
“Như vậy thì tốt rồi, vậy thì chúng ta sẽ gặp lại ở hôn lễ của Đậu Đậu nhé.”
Thất Sinh Phù Phủ chủ:
“Giống như trên, gặp lại ở hôn lễ của Đậu Đậu.”
Tử Quỳnh tiên tử (Vũ Nhu Tử):
“Đúng rồi, không phải Thất Tu tiền bối đã độ kiếp thành công rồi sao? Tại sao đến giờ còn chưa ra thế này?”
Bởi vì Linh Điệp Tôn Giả cũng sắp phải độ kiếp, nên Vũ Nhu Tử muốn hỏi thăm Thất Tu tiền bối về tình huống cụ thể khi độ thiên kiếp thất phẩm tấn thăng bát phẩm
Bắc Hà Tán Nhân:
“Ta cũng đang thắc mắc cái này, từ khi “Huyền Thánh giảng pháp” kết thúc đến nay vẫn không thể liên lạc được với Thất Tu tiền bối.”
Diệt Phượng Công Tử:
“Có phải tiền bối đã bế quan để củng cố cảnh giới không nhỉ?”
“Thất Tu tiền bối gặp chút chuyện... Nhưng bây giờ thì không sao rồi.”
Tống Thư Hàng nói.
Bắc Hà Tán Nhân:
“Gặp chuyện? Sao ngươi biết?”
“Bởi vì Lục Tu Tiên Tử ở chỗ ta, người được thuê để luyện chế pháp khí bản mệnh cho ta là cô ấy.”
Tống Thư Hàng kể sơ lại chuyện của Thất Tu tiền bối cho các tiền bối trong “Nhóm Cửu Châu Số 1” nghe.
Thế nhưng những chuyện dính dáng đến “Cửu Tu Phượng Hoàng Đao” thì hắn đều không nói gì. Chuyện của đạo khí Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, là bí mật của những “X Tu”, Tống Thư Hàng không thể truyền ra bên ngoài.
Đúng lúc này, Bạch tiền bối lại online.
Bạch Thánh Quân:
“Gần đây sắp có thiên địa đại biến, có khá nhiều chuyện hỗ loạn, mọi người nên chú ý an toàn đấy. Đúng rồi, Thư Hàng, bảo đao của ngươi đã cải tạo xong rồi, tối nay gặp thì ta sẽ đưa cho ngươi.”
“Cảm ơn Bạch tiền bối.”
Tống Thư Hàng mừng rỡ.
Bảo đao hàng rào, bấm vào tặng ngay.
“Ta có cảm giác sau khi cải tạo thì hiệu quả phi hành của bảo đao không tồi chút nào. Ta nghe Thập Lục nói lúc đó ngươi muốn mở một cửa hàng cải tạo các loại pháp khí như “Phi kiếm, bảo đao” ở Nho gia... Chúng ta hùn vốn mở thì sao nào? Ta có cảm giác là sẽ rất thú vị đấy.”
Bạch tiền bối nói.
Tống Thư Hàng:
“Mở ở Nho gia?”
“Cũng được, hơn nữa chúng ta còn có thể bán hàng online. Chỉ cần phát huy thiên phú không gian của ta thật tốt thì việc giao nhận cũng tiện lợi. Chúng ta có thể khai trương cả offline lẫn online.”
Bạch tiền bối lại nói.
Tống Thư Hàng:
“Không thành vấn đề! Chờ sau khi hôn lễ Đậu Đậu kết thúc thì chúng ta sẽ lập tức đi chọn một cửa tiệm.”
“*Icon like* Tốt, cứ quyết định vậy đi, điện thoại này của ta không ổn định, logout trước đây, buổi tối gặp.”
Bạch tiền bối nói.
Ta Là Con Bạch Hạc Nhỏ Nơi Chân Trời:
“Chờ đã, Bạch tiền bối, ngài và Thư Hàng muốn mở loại tiệm cải tạo nào ạ, dẫn ta xem một cái với, ta cũng rất có hứng thú.”
Lưu Huỳnh Tiên Tử:
“Ta cũng khá tò mò, cải tạo về mặt nào thế?”
Lệ Chi Tiên Tử:
“Chờ đã, đừng nói là cái đó nhé?”
Bắc Hà Tán Nhân:
“Ta nghĩ hẳn là cái đó rồi.”
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“Cái bảo đao cho thêm hàng rào bảo vệ đó hả? Ta nhớ Tống Thư Hàng tiểu hữu từng nói tới rồi. Không phải thêm một hàng rào bảo vệ thật đấy chứ?”
Tống Thư Hàng:
“Ha ha ha ha.”
Xem ra đúng là thêm hàng rào bảo vệ rồi.
Mọi người chỉ cần liên tưởng tới cảnh Tống Thư Hàng ngự đao phi hành, bên cạnh còn kèm theo hàng rào bảo vệ... Đau gan quá đi mất.
××××××××××
Hiện trường buổi hòa nhạc của Tạo Hóa Pháp Vương
Bởi vì buổi hòa nhạc lần này chủ yếu là để đối kháng tâm ma, không mở ra cho người bình thường nên quy mô cũng không lớn lắm.
Địa chỉ biểu diễn là một chi nhánh của “Đấu Chiến Phật Tông”.
Dù cho lượng người nghe cũng không nhiều, nhưng Tạo Hóa Pháp Vương vẫn bố trí buổi hòa nhạc của bản thân rất kỹ càng.
Nếu như giọng hát hắn thật có thể đối phó với tâm ma như dự đoán của “Linh Điệp Tôn Giả” thì sau này hắn sẽ “Hot” khắp tu luyện giới, và chư thiên vạn giới!
Cho dù là tu luyện giả thuộc bất cứ hệ nào, với muôn vàn cách tu luyện khác nhau thì độ kiếp cũng giống như thế cả, tâm ma kiếp là kiếp nạn lớn mà tất cả tu luyện giả đều phải đối mặt.
“Mặc dù ta đã có tiếng tăm nhất định trong thế giới người thường, có cả fan cố định. Nhưng suy cho cùng thì đó vẫn là thế giới người bình thường, khác hẳn với tu chân giới.
Tạo Hóa Pháp Vương nhẹ nhàng khảy dây đàn.
Bây giờ, mở buổi biểu diễn ở thế giới người bình thường đã không thể nào khiến hắn thỏa mãn nữa.
Tạo Hóa Pháp Vương có một ước mơ.
Hắn muốn trở thành một ngôi sao lớn trong “tu chân giới”.
Hắn muốn mở tour lưu diễn khắp chư thiên vạn giới.
“Nên ta phải dồn hết hai trăm phần trăm tâm sức cho buổi biểu diễn lần này! Để cho tất cả mọi người cảm nhận được sự rung động trong giọng hát của ta.”
Tạo Hóa Pháp Vương lẩm bẩm.
Sân khấu bên dưới.
Giang Tử Yên nắm tay Dược Sư, hắn còn đang rơi vào trạng thái của tâm ma kiếp chưa tỉnh.
“Vũ Nhu Tử, cô nói giọng hát của Tạo Hóa đạo hữu thật sự có hiệu quả với tâm ma kiếp ư?”
Giang Tử Yên có chút thấp thỏm.
Vũ Nhu Tử:
“Chắc chắn là có hiệu quả, lúc ấy ta rơi vào trong tâm ma kiếp, cũng là nhờ giọng hát của Tạo Hóa tiền bối vang lên nên những tâm ma này của ta đều chịu không nổi mà tiêu tan. Đây là do ta tự mình trải nghiệm đấy!”
Giang Tử Yên khẽ gật đầu.
Lúc đang nói chuyện, có vô số đạo hữu lần lượt đi vào khán đài buổi hòa nhạc.
Có một số là đạo hữu trong nhóm, Cổ Hồ Quan Chân Quân mang theo hai vị đệ tử rơi vào tâm ma kiếp đi vào hội trường.
Thông Huyền đại sư cũng mang theo một vị tiểu hòa thượng đi vào.
Sau khi nhìn thấy Vũ Nhu Tử và Giang Tử Yên thì cả hai gật đầu chào hỏi, sau đó ngồi xuống bên cạnh.
Còn có một số đạo hữu lạ mặt, hẳn là khách do Tạo Hóa Pháp Vương mời tới, bọn họ cũng mang theo đệ tử hoặc hảo hữu rơi vào tâm ma kiếp đến.
Tất cả mọi người đều là ôm suy nghĩ thử một lần, nói không chừng giọng hát của Tạo Hóa Pháp Vương thật sự có hiệu quả thì sao?
“Tống tiền bối còn chưa đến ư?”
Vũ Nhu Tử tò mò lên tiếng hỏi.
Lúc đang nói thì Tống Thư Hàng mang theo Đậu Đậu đáp xuống từ trên trời.
Đồng thời, đúng lúc này phân thân của Bạch tiền bối cũng mang theo Thông Nương và Tiểu Thải đến nơi.
“Ồ, Thư Hàng ngươi đến rồi sao.”
Sau khi phân thân của Bạch tiền bối thấy Tống Thư Hàng thì vẫy tay chào hỏi.
Tống Thư Hàng bước lên đón họ.
“Ngươi tới thật đúng lúc, vậy ta giao Thông Nương và Tiểu Thải cho ngươi nhé... ta về chỗ bản thể trước đã.”
Phân thân của Bạch tiền bối nói.
Tống Thư Hàng hỏi ngay:
“Ơ? Bạch tiền bối ngươi không ở lại nghe buổi hòa nhạc sao?”
“Ta chỉ là một phân thân mà thôi.”
Phân thân của Bạch tiền bối phất tay đáp:
“Phân thân thì cần tiết kiệm năng lượng, không thể phô trương lãng phí. Dù sao Tiểu Thải và Thông Nương cũng giao cho ngươi rồi, ta cũng không cần tiếp tục lãng phí năng lượng của bản thể nữa, giải trừ đây.”
Dứt lời, phân thân của Bạch tiền bối liền biến mất.
Đậu Đậu nói:
“Ta có cảm giác nhất định là do phân thân của Bạch tiền bối không muốn nghe buổi hòa nhạc của Tạo Hóa nên mới đánh bài chuồn đấy!”
Đồng thời, Lưu Kiếm Nhất bên cạnh Vũ Nhu Tử nghe xong câu này thì hai mắt sáng rực lên.
Câu này đúng là nói hộ lòng hắn.
Sống thì phải tiết kiệm năng lượng, không phô trương lãng phí, đúng là hoàn mỹ!
Tống Thư Hàng tiếp nhận tước yêu và Thông Nương, may mà hình thể của họ đều rất nhỏ, tay trái Tống Thư Hàng cầm Thông Nương, tay phải cầm Tiểu Thải, xách cả hai đi vào buổi hòa nhạc.
“Tống tiền bối, bên này bên này.”
Vũ Nhu Tử đứng dậy, vui vẻ vẫy tay với Tống Thư Hàng.
Cô vừa đứng lên thì đôi chân dài miên man trở nên vô cùng nổi bật.
Vị trí của cô lại là hàng thứ nhất. Khi Tạo Hóa tiền bối bắt đầu hát thì nó sẽ là nơi bị ảnh hưởng nặng nề nhất.
Đậu Đậu nói:
“Thư Hàng, ta cảm thấy ta ngồi ở hàng ghế phía sau là được rồi.”
“Đậu Đậu, chúng ta là bạn tốt mà nhỉ?”
Tống Thư Hàng cười ha hả nói:
“Bạn tốt phải có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu chứ.”
Đậu Đậu:
“...”
Nó thật sự muốn nói một câu “không phải”, nhưng nghĩ đến đoàn phù rể của mình còn phải nhờ Tống Thư Hàng giúp đỡ, một câu “Không phải” của Đậu Đậu lại chẳng thể thốt ra thành lời được.
Cứ như vậy, Đậu Đậu bị Tống Thư Hàng ép đi tới hàng ghế thứ nhất.
“Xin chào Tử Yên sư tỷ, Cổ Hồ Quan tiền bối, Thông Huyền Đại Sư, xin chào Lưu sư huynh.”
Tống Thư Hàng chào hỏi một vòng, sau đó ngồi xuống bên cạnh Vũ Nhu Tử.
Giang Tử Yên cười hì hì nói:
“Xin chào Bá Tống tiền bối.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Giang Tử Yên đưa hai bộ nút tai lên:
“Cho ngươi và Đậu Đậu này.”
“Cảm ơn Tử Yên sư tỷ.”
Tống Thư Hàng nhận lấy nút tai.
“Tống tiền bối, sau khi đóng xong bộ phim lần trước thì ngươi lại trải qua cuộc mạo nào nữa à?”
Vũ Nhu Tử đánh tiếng.
Lúc đang nói chuyện, hai chân cô duỗi thẳng ra, đẹp khỏi chê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận