Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1559: Ngự Nhiều Đao Cùng Một Lúc

Chương 1559: Ngự Nhiều Đao Cùng Một Lúc
Làm tu sĩ ấy à, nhất định phải trải nghiệm cảm giác ngự kiếm hoặc đao chém đầu kẻ địch ngoài nghìn dặm trong lúc bản thân đang ngồi trong nhà uống trà, chuyện trò vui vẻ.
Nhưng trong tay Tống Thư Hàng có không ít bảo đao, nên dùng thanh đao nào mới tốt đây?
Bảo đao Bá Toái? Đao Cổ Vô Hình? Song đao Ô Tặc Bạo Quân?
Còn có thể dùng Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, thậm chí là Xích Tiêu Kiếm tiền bối đều được.
“Cấp bậc của bảo đao Bá Toái khá thấp, sợ rằng lực sát thương không đủ.”
Tống Thư Hàng nói thầm.
Bá Toái là thanh đao đi theo hắn lâu nhất, nhưng nó chỉ là bảo đao cấp tứ phẩm, lực sát thương hơi thấp. Mặc dù Bá Toái được lắp thêm xương Kình Thánh bát phẩm, còn trải qua thiên kiếp rèn luyện, nhưng xương kình thánh chỉ là rào chắn, chưa đủ để tăng lên phẩm chất của Bá Toái. Sau này nếu có cơ hội, hay là nhờ Lục Tu Tiên Tử nâng cấp bảo đao Bá Toái của hắn lên nhỉ?
Về phần Đao Cổ Vô Hình... đạt yêu cầu đấy nhưng hắn cũng có thể phóng đao cổ chung với đao khác.
Có đến sáu thiên nhân, một đao sợ rằng giết không chết hết được, thế nên trước tiên cứ tung một đao chém chết thiên nhân, đồng thời thả Đao Cổ Vô Hình ra. Dù sao thiên nhân cũng không nhìn thấy đao cổ, đến lúc đó có thể cho đao cổ nấp ở một bên cạnh, âm thầm đánh lén thiên nhân.
“Khoan đã, tại sao ta phải phóng từng đao chứ? Ta có năm kim đan, người khác một lần ngự một thanh đao, ta ngự một lúc năm thanh chắc không thành vấn đề đâu nhỉ? Một lần ngự hết số đao sẵn có là giải quyết được hết rồi còn gì?”
Tống Thư Hàng chợt nảy ra một ý.
Vì vậy hắn lấy cả bảo đao Bá Toái, song đao Ô Tặc Bạo Quân và Đao Cổ Vô Hình ra.
Bên kia có sáu thiên nhân, Song đao Ô Tặc Bạo Quân có thể đối phó hai mục tiêu, nếu thêm Xích Tiêu Kiếm tiền bối và Cửu Tu Phượng Hoàng Đao nữa thì số lượng vừa đủ!
Ta vốn là Tống *nhiều kim đan nhiều đao* Thư Hàng mà.
Kim đan nhiều + đao nhiều đúng là có thể muốn làm gì thì làm.
“Thông Nương, cho ta mượn Cửu Tu Phượng Hoàng Đao dùng một chút.”
Tống Thư Hàng nói với Thông Nương trong thế giới hạch tâm.
Thông Nương ngẩng đầu nói đùa:
“Tài khoản game của ta hết knb rồi~~ nạp tiền thì cho mượn!”
Gần đây Thông Nương không bị ngắt búp hành, hơn nữa cũng dần hiểu rõ tính cách của Tống Thư Hàng nên lá gan ngày càng to, không rụt rè giống như trước nữa, thỉnh thoảng cũng nói đùa mấy câu.
Nhưng Thông Nương vừa dứt lời, Cửu Tu Phượng Hoàng Đao đã hớn ha hớn hở bay lên, chủ động chấp nhận lời kêu gọi của Tống Thư Hàng.
Thông Nương:
“...”
Thuộc tính rớt nước mắt của Thiên Khấp Bảo Điển bị kích hoạt, Thông Nương nằm sấp trên mai rùa của Quy tiền bối khóc sướt mướt.
Ta là Bát Tu kia mà? Về mặt lý thuyết, ta mới là ký chủ đương nhiệm của Cửu Tu Phượng Hoàng Đao chứ?
“Trở về sẽ nạp knb vào game cho cô.”
Tống Thư Hàng đồng ý không chút do dự.
Hắn định dùng vàng cám đổi chút tiền từ chỗ Tuyết Lang Động Chủ. Nếu không được, trên người thiên nhân có rất nhiều pháp khí không dùng được, có thể mang chúng đi đổi thành linh thạch sau đó đổi lại thành tiền.
Đến lúc đó vậy là có tiền nạp knb cho Thông Nương rồi.
“Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử, thả Xích Tiêu Kiếm tiền bối ra đi.”
Tống Thư Hàng lại nói.
Mỹ nhân rắn công đức chui ra nửa người từ sau lưng Tống Thư Hàng, lười biếng há miệng phun Xích Tiêu Kiếm ra, xong việc lập tức rụt về. Hôm nay cô có vẻ khá là phờ phạc.
Đao Cổ Vô Hình, Cửu Tu Phượng Hoàng Đao lượn quanh người Tống Thư Hàng.
Xích Tiêu Kiếm:
“Ơ, Thư Hàng, định tập thể dục buổi sáng à?”
“Không phải, lần này ta tìm được sáu thiên nhân, muốn dùng ngự đao thuật cho bọn chúng một đao từ khoảng cách mười dặm.”
Tống Thư Hàng trả lời.
“Sáu thiên nhân? Mấy phẩm?”
Xích Tiêu Kiếm hỏi.
“Không biết, chắc cũng chừng ngũ phẩm thì phải? Lần này ta dùng bí pháp ra đa hành thiên nhân cảm ứng được bọn chúng.”
Tống Thư Hàng đáp.
“Đối phó mấy con gà bệnh ngũ phẩm mà cũng cần ta ra sân à?”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối dở khóc dở cười.
Dù gì nó cũng là thần binh Trường Sinh Giả, hơn nữa còn đang ở trạng thái tràn đầy năng lượng. Một đao bổ xuống, ít nhất cũng phải đánh với đối thủ cấp bậc Kiếp Tiên cửu phẩm mới xứng.
Để nó đi ra đối phó với mấy tên ngũ phẩm, thế này thì khác gì cầm đại bác bắn muỗi?
“Hơn nữa mặc dù nhờ Xích Tiêu Tử rót đầy năng lượng giúp ta nhưng chút năng lượng này cũng không thể lãng phí. Chúng ta phải tiết kiệm năng lượng để đối phó đối thủ từ bát phẩm trở lên, tốt nhất là đối thủ cấp cửu phẩm.”
Xích Tiêu Kiếm nói tiếp.
Dạo trước lúc Tống Thư Hàng gặp đại địch, do cạn năng lượng mà nó không thể đánh một trận sảng khoái, vừa nghĩ lại thấy bực bội.
“Có lý.”
Tống Thư Hàng gật đầu đáp:
“Vậy nhờ Xích Tiêu Kiếm tiền bối ở bên cạnh trông chừng giúp ta, để ta thử xem có thể ngự nhiều đao một lúc không.”
“Ngự nhiều đao một lúc?”
Xích Tiêu Kiếm tỏ vẻ nghi hoặc.
“Đúng vậy, ta muốn làm thử.”
Tống Thư Hàng nói.
Đầu tiên hắn vươn tay chạm vào bảo đao Bá Toái, sử dụng ngự đao thuật đối với Bá Toái.
Bảo đao Bá Toái bay lên, xoay một vòng theo ý niệm của Tống Thư Hàng.
Tiếp đó Tống Thư Hàng lại tiện tay thi triển dưỡng đao thuật lên bảo đao Bá Toái.
Oong~
Bảo đao Bá Toái phát ra tiếng ngâm, đao mang trên thân đao tăng vọt, ở vào thế sẵn sàng tấn công.
“Rất tốt, không hề cảm thấy quá sức.”
Dứt lời, Tống Thư Hàng lại giơ tay chạm vào Đao Cổ Vô Hình, sử dụng ngự đao thuật + dưỡng đao thuật.
Đao Cổ Vô Hình vốn có sinh mệnh, lúc Tống Thư Hàng sử dụng ngự đao thuật lên người nó, lượng tiêu hao ít hơn bảo đao Bá Toái một nửa.
Hơn nữa quả nhiên dưỡng đao thuật cũng có tác dụng đối với Đao Cổ Vô Hình. Đao cổ không ngừng truyền cảm giác thoải mái, hưởng thụ vào ý niệm của Tống Thư Hàng.
“Tiếp theo là song đao Ô Tặc Bạo Quân.”
Tống Thư Hàng để tay lên trên song đao Ô Tặc Bạo Quân, giải trừ phong ấn cấp lục phẩm.
Giải trừ phong ấn thất phẩm và bát phẩm quá tiêu hao năng lượng, trước mắt đối với Tống Thư Hàng mà nói, trạng thái thực dụng nhất chính là trạng thái giải trừ phong ấn lục phẩm.
Cùng một bộ tổ hợp ngự đao thuật + dưỡng đao thuật nhưng do song đao Ô Tặc Bạo Quân là bản mệnh pháp khí, vậy nên lúc ngự đao thuật và dưỡng đao thuật tác động lên song đao Ô Tặc Bạo Quân, hiệu quả tốt hơn hẳn.
Song đao, đao cổ cộng thêm bảo đảo Bá Toái xếp thành một hàng, lơ lửng trước mặt Tống Thư Hàng.
“Vẫn còn sung sức.”
Tống Thư Hàng xem xét tình trạng bản thân.
Năm kim đan hạch tâm trong cơ thể hắn không ngừng cung cấp linh lực, lại thêm linh lực do linh quỷ lục phẩm cung cấp, Tống Thư Hàng ngự bốn thanh đao vẫn cảm thấy rất thoải mái.
“Vậy kế tiếp đến lượt Cửu Tu Phượng Hoàng Đao!”
Tống Thư Hàng nói.
Lần xuất kích này tất nhiên không thể thiếu Cửu Tu Phượng Hoàng Đao.
Đám thiên nhân kia đều rúc trong phi hành khí, muốn phá phòng ngự của phi hành khí phải nhờ đến sự sắc bén của Cửu Tu Phượng Hoàng Đao.
Nói gì thì đây cũng là đạo khí, dù không thêm bất kỳ sát thương gì, chỉ cần dùng sức mạnh cơ bắp ném nó ra cũng có thể chém thủng phi hành khí của thiên nhân dễ như cắt đậu hủ.
Tống Thư Hàng đặt tay lên Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, thử sử dụng ngự đao thuật với nó.
Cửu Tu Phượng Hoàng Đao rất phối hợp với Tống Thư Hàng, tiến vào trạng thái ngự đao.
Tiếp đó Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút rồi lại buff thêm dưỡng đao thuật cho nó.
Ngay khi dưỡng đao thuật phủ xuống Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, Tống Thư Hàng bỗng phát hiện tâm thần của hắn tựa như gắn liền với Cửu Tu Phượng Hoàng Đao.
Hắn và Cửu Tu Phượng Hoàng Đao như hợp làm một.
Đao chính là hắn, hắn chính là đao.
“Đậu xanh, nhân đao hợp nhất.”
Xích Tiêu Kiếm không nhịn được thốt lên, chuyện này không khoa học.
Đao ý, người đao hợp nhất, đây là hai loại cảnh giới mà các đao tu theo đuổi.
Hơn nữa muốn tiến vào trạng thái nhân đao hợp nhất còn khó hơn lĩnh ngộ đao ý.
Sau khi lĩnh ngộ đao ý, thường thì tu sĩ có thể ổn định sử dụng, biến nó thành chiến lực tuyệt đối của bản thân.
Về phần nhân đao hợp nhất thì phải xem vận khí, xem trạng thái của bản thân và đao cùng với đủ loại nhân tố ảnh hưởng khác.
Có lúc trạng thái của tu sĩ rất tốt nhưng trạng thái của bảo đao không tốt cũng không thể tiến vào trạng thái nhân đao hợp nhất.
“Đây chính là trạng thái nhân đao hợp nhất ư?”
Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
Cảm giác này tuyệt vời ngoài sức tưởng tưởng, cứ như thân thể thoát khỏi tất cả trói buộc, tiến vào thị giác của ‘đao’.
Trạng thái tiến vào thị giác của đao này lại giúp Tống Thư Hàng có lĩnh ngộ sâu hơn về Tam Thiên Đao Kinh.
Có đao trong tay, trong thiên hạ không gì ngăn cản được ta.
“Ngự đao thuật, trảm!”
Tống Thư Hàng quát.
Cửu Tu Phượng Hoàng Đao xung phong dẫn đầu, lượt nhanh trong hư không với tốc độ vượt xa các bảo đao khác.
Theo sau nó là song đao Ô Tặc Bạo Quân, nhưng khoảng cách giữa song đao và Cửu Tu Phượng Hoàng Đao không ngừng bị kéo giãn...
Còn Bảo đao Bá Toái và Đao Cổ Vô Hình thì duy trì tốc độ ngang nhau, song song bay đi.
Tống Thư Hàng nhắm mắt lại, cho thần thức bám vào các thanh bảo đao.
**********
Cách đó mười dặm.
Chiếc phi hành khí thiên nhân tộc tìm được một vùng núi rừng, tạm thời dừng lại.
Có vẻ vận may của đám thiên nhân này không tốt lắm. Từ thiên nhân giới đi đến thế giới này săn tu sĩ kim đan, bọn chúng đã tìm kiếm nhiều ngày nhưng không tìm được con mồi thích hợp.
Bây giờ bọn chúng đang định nghỉ ngơi một chút, đả tọa lấy lại sức.
Ngay lúc bọn thiên nhân định đáp phi hành khí xuống, ở đằng xa bỗng có một ngọn lửa vượt hư không chém về phía bọn chúng.
“Có kẻ địch tập kích!”
Tên thiên nhân phụ trách canh gác la lên.
Tên này vừa dứt lời, ngọn lửa kia đã hóa thành một con phượng hoàng đỏ rực chém trúng phi hành khí thiên nhân.
Ầm!!!
Phi hành khí thiên nhân bị một đao chém nổ.
Trong lúc nguy cấp, sáu tên thiên nhân ở bên trong được bắn ra nhờ thiết bị thoát hiểm an toàn.
Dù vậy, một kích kinh khủng của Cửu Tu Phượng Hoàng Đao cũng đã để lại không ít vết thương trên người sáu tên thiên nhân. Lửa phượng hoàng bất diệt quấn quanh trên miệng vết thương, không ngừng đả thương sáu tên thiên nhân.
Sau khi hủy diệt phi hành khí, Cửu Tu Phượng Hoàng Đao cũng không đuổi theo.
Nó chỉ bay lơ lửng trong hư không, lượn vòng rất vui vẻ.
Từ đầu đến cuối, Cửu Tu Phượng Hoàng Đao không hề dùng đến sức mạnh của nó. Nếu không, một đao vừa rồi đã lấy mạng sáu tên thiên nhân kia rồi.
Nhiệm vụ của nó chỉ là phá hủy phi hành khí thiên nhân cùng với canh giữ trong hư không, không để cho sáu tên thiên nhân kia chạy mất.
“Đây là ngự đao thuật của tu sĩ! Có tu sĩ phát hiện ra chúng ta.”
Một tên thiên nhân bay lên nói.
Nhưng ngay khi bọn chúng còn chưa kịp phản ứng lại...
Vèo~~
Lúc này song đao Ô Tặc Bạo Quân đuổi tới, đao mang bùng nổ, song đao tách ra, mỗi thanh khóa chặt một tên thiên nhân, một đao chém xuống.
Hai tên thiên nhân kia chỉ có thể cắn chặt răng vội vàng đón đỡ.
Nhưng bọn chúng đã bị Phượng Hoàng Đao đánh trọng thương, trên người còn bị lửa phượng hoàng bất diệt quấn lấy. Chỉ chống cự được hai hồi đã bị song đao Ô Tặc Bạo Quân chém chết.
Tiếp đó bảo đao Bá Toái chậm rãi bay tới.
Nó cũng khóa chặt một tên thiên nhân, một đao chém tới.
Rốt cuộc tên thiên nhân kia tỉnh hồn lại.
Hắn cắn chặt răng, vung kiếm ngăn chặn bảo đao Bá Toái.
Nhưng bảo đao Bá Toái lại không hành động một mình, sau lưng nó còn có Đao Cổ Vô Hình đi theo.
Đao Cổ Vô Hình nắm chắc thời cơ, một đao đâm tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận