Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2035: Ôm Chặt Lấy Đùi Bạch Tiền Bối

Chương 2035: Ôm Chặt Lấy Đùi Bạch Tiền Bối
“Cảm ơn lời tốt lành của Thanh Loan Tiên Tử.” Tống Thư Hàng chắp tay nói.
Nhưng cái cụm “ra quân đại thắng” này có chỗ tương đồng thần kì với lập flag, Tống Thư Hàng nghe xong mà thấy đăng đắng trong lòng.
Từng con đường phù văn vàng kim hiện lên.
Trước mặt Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối hiện lên đến sáu đường.
“Bạch tiền bối, chúng ta đi đường nào đây?” Tống Thư Hàng hỏi.
Có vô số con đường thí luyện được tạo thành từ phù văn vàng kim. Nếu có người tu luyện nào bị khủng hoảng tu luyện mà đối mặt với nhiều đường thế này, chắc là sẽ rầu lòng đến chết mất thôi.
May mà bên cạnh mình có Bạch tiền bối.
Chỉ cần để Bạch tiền bối chọn rồi mình đuổi theo là được.
Bùa hộ mệnh thương hiệu Bạch tiền bối, ngài đáng giá!
“Đường này.” Bạch tiền bối lựa chọn đầu tiên rồi bước lên một con đường, sau đó được đưa lên thánh sơn Gars như đứng trên thang cuốn.
Tống Thư Hàng theo sát Bạch tiền bối.
Tổ hợp bạch long tỷ tỷ + A Thập Lục cũng lên theo. Cô cũng bước vào con đường thí luyện thành công.
“Xem ra dù bị cắt thành hai nửa thì A Thập Lục vẫn được coi là một chỉnh thể.” Tống Thư Hàng quay đầu nhìn bạch long tỷ tỷ rồi gật đầu nói.
Thế là phe mình lại được lãi một phần chiến lực.
Con đường phù văn vận chuyển, Bạch tiền bối, Tống Thư Hàng và bạch long tỷ tỷ được đưa vào chỗ sâu trong thánh sơn Gars.
Tống Thư Hàng nhìn thấy trên những con đường thí luyện cách đó không xa, các tu sĩ tham gia thí luyện thi thoảng lại run lên bần bật hoặc phát ra từng tràng kêu rên thảm thiết, thậm chí còn có người quỳ rạp xuống đất mà kêu la đau đớn.
Xem ra, ngay từ khi bước lên con đường phù văn thì thí luyện của bí địa đã bắt đầu.
Cách tốt nhất để kiểm tra trình độ tu luyện công pháp Thánh Viên Long Lực Thần Công là gì?
Đương nhiên là tấn công!
Tấn công toàn bộ các phương diện trên thân thể của người tu luyện là có thể đo lường được trình độ tu luyện Thánh Viên Long Lực Thần Công của người đó.
Cho nên thú tu nhóm phải chịu đủ loại tai nạn và trắc trở trên con đường phù văn.
Sét đánh, lửa thiêu, núi ép, nước dìm, đập nện, cắt chém… không thiếu thứ gì.
Người ngoài không thể nhìn thấy những phương thức công kích ấy. Chỉ những người đang đứng trên con đường phù văn thí luyện mới có thể nhìn thấy và trải nghiệm.
“May mà lần này có Bạch tiền bối đi cùng.” Tống Thư Hàng nói mà lòng còn sợ hãi.
Con đường phù văn mà hắn và Bạch tiền bối bước lên chưa hề có tai nạn gì xảy ra cả.
“Ơ? Ta còn tưởng ngươi sẽ thất vọng cơ. Dù sao ngươi cũng tự xưng là Tống*Hưởng thụ đau đớn*Càng đau đớn càng cường đại*Thư Hàng mà.” Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối lên tiếng. Trạng thái tồn tại của nó vô cùng đặc biệt, chui được vào cái bóng của Tống Thư Hàng như Vũ Nhu Tử da đen, cho nên có thể lẻn vào bí địa thí luyện.
Tống Thư Hàng: “…”
Sức chịu đựng đau đớn của ta khá mạnh, nhưng ta không phải là một kẻ thích bị tra tấn. Đừng có đánh đồng ta với cái bọn cuồng M.
“Thư Hàng, ngươi tập ba công pháp luyện thể cực mạnh cùng một lúc, đừng có sợ. Ta đề nghị ngươi vượt lên trên con đường thí luyện này, hưởng thụ những thí luyện ấy để cường hóa bản thân đi.” Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối nói đầy nghiêm túc.
Tống Thư Hàng đặt tay lên Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối, thi triển liền hai phát Dưỡng Đao thuật.
Sau hai phát Dưỡng Đao thuật, Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối đã yên tĩnh trở lại.
“Đến nơi rồi.” Bạch tiền bối xoay người, nói.
Con đường phù văn đưa tất cả mọi người đến gốc cây đại thụ trên thánh sơn Gars.
Bạch tiền bối nhấc chân bước xuống khỏi con đường phù văn.
Hắn vừa mới đi xong…
Đoàng!
Bên tai Tống Thư Hàng truyền đến tiếng nổ vang, đã thế lại còn nổ liên tiếp không ngừng, liên miên không dứt.
Trong tiếng nổ còn hòa lẫn tiếng sấm và tiếng lửa cháy hừng hực.
Đồng thời, cảm giác nặng nề đè lên đầu hắn như Thái Sơn áp đỉnh.
Bùa may mắn biết đi Bạch tiền bối vừa đi khỏi con đường phù văn, tất cả những thí luyện tích góp suốt dọc đường đồng loạt đổ ập xuống đầu Tống Thư Hàng trong phút cuối.
“A a a á ~” Tống Thư Hàng rên rỉ thảm thương.
Nếu những thí luyện tấn công đa phương diện này được tách riêng ra thì Tống Thư Hàng không sợ chút nào, bởi vì nỗi đau ấy đối với hắn chẳng khác nào mưa bụi.
Nhưng khi tất cả đòn công cùng đổ dồn xuống đầu một lúc thì sẽ tích đủ lượng để thay đổi chất, đạt đến đỉnh điểm cực hạn của hắn.
Tống Thư Hàng không nhịn được mà phá công, hét lên bốn tiếng thê thảm.
Thời gian công kích rất ngắn, bởi vì khi thí luyện ập xuống thì Tống Thư Hàng đã sắp đi tới điểm cuối con đường.
Vừa kêu thảm xong thì hắn cũng được đưa ra khỏi con đường phù văn.
Bạch tiền bối quay người lại thi triển Trì Dũ thuật cho Tống Thư Hàng, đồng thời phân tích: “Xem ra đau đớn trên con đường thí luyện là đau đớn về mặt tinh thần. Trên thân thể ngươi không có vết thương.”
“May mà là đau đớn trên tinh thần. Sức nhẫn nại đau đớn trên tinh thần của ta còn mạnh gấp mười lần nhục thân.” Tống Thư Hàng quay sang bạch long tỷ tỷ.
Tổ hợp bạch long tỷ tỷ và Tô Thị A Thập Lục không sao chứ?
Trên con đường phù văn, bạch long tỷ tỷ dùng móng vuốt gãi cằm, đáp: “Sét đánh thôi, nhưng rất yếu.”
Cô vốn là rồng… có sức miễn dịch tổn thương từ lôi điện cực cao.
Một chút lôi điện trên con đường thí luyện còn chẳng đủ để gãi ngứa cho cô.
“Có lẽ bao nhiêu năng lượng trên con đường thí luyện đã đổ hết lên đầu Tống Thư Hàng ban nãy rồi.” Tóc ngố của Sở Các Chủ lên tiếng. Để đề phòng việc thế giới hạch tâm bị chặn lại khi vào bí địa thí luyện nên Sở Các Chủ đã luyện hóa một sợi tóc trên đầu mình, cấy lên đầu Tống Thư Hàng.
“Thì ra là thế, bảo sao ta lại thấy uy lực của nó hơi yếu.” Bạch long tỷ tỷ dịu dàng tặng cho Tống Thư Hàng một phát Trì Dũ thuật: “Vất vả rồi, Thư Hàng tiểu hữu.”
Tống Thư Hàng hít sâu một hơi, vỗ vỗ ngực mình.
Sau lưng hắn, những thành viên trên đường thí luyện cũng được con đường phù văn đưa đến gốc đại thụ.
Gần như tất cả người tham gia thí luyện đều vượt qua con đường phù văn.
Thí luyện trên con đường phù văn chỉ là món khai vị mà thôi.
Những thành viên được lựa chọn đều có chút tài năng, có thể cắn răng chống đỡ qua con đường phù văn ấy.
Trừ mấy tên xui xẻo hôn mê giữa đường vì chuyện ngoài ý muốn, bị con đường phù văn tống ngược ra ngoài.

Khi tất cả thành viên đi qua con đường phù văn được đưa đến gốc cây, ánh trăng vàng kim lại giáng lâm.
Khi tắm mình dưới ánh trăng vằng vặc, Tống Thư Hàng cảm thấy da mặt mình dày hơn một ít. Phàm là người tu luyện Thánh Viên Long Lực Thần Công thì đều được cường hóa nhờ ánh trăng này.
Ánh trăng kéo dài khoảng mười hơi thở.
Sau đó, gốc đại thụ kia mở ra.
Sau đó trong gốc cây xuất hiện những… khoang nhỏ.
Kích thước khoang lớn nhỏ khác nhau, có khoang một người, khoang hai người, cũng có những khoang vừa năm sáu người.
Tống Thư Hàng: “…”
“Xem ra, chúng ta sẽ phải ngồi vào những cái khoang này để đi tiếp.” Sở Các Chủ phỏng đoán.
“Vẫn quy tắc cũ, Bạch tiền bối, ngài chọn khoang đi ạ.” Tống Thư Hàng nói. Lần này hắn phải ôm thật chặt đùi của Bạch tiền bối, Bạch tiền bối vừa xuống khỏi khoang thì hắn sẽ theo sát ngay.
Đồng thời, hắn quay đầu tìm kiếm trong đám người, nhưng vì có quá nhiều thú tu nên tạm thời chưa tìm thấy A Thập Lục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận