Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2996: Khi Bá Tống đến gõ cửa

Chương 2996: Khi Bá Tống đến gõ cửa
“Ai?” Vô Ngọc Tiên Tử phản xạ có điều kiện đáp. Cô cảm thấy giọng của đạo hữu đang gõ cửa bên ngoài Thư giới vô cùng quen thuộc, khiến cô phát run.
Có điều bởi vì giọng nói này đang cố gắng đè thấp cuống họng, có vẻ vô cùng dịu dàng, cho nên trong lúc nhất thời Vô Ngọc Tiên Tử không cách nào liên hệ giọng nói này với giọng của “một người quen” trong ký ức của cô.
Sau khi đáp xong, Vô Ngọc Tiên Tử lại nhìn về phía bạn tốt của mình, Trường Sinh Giả Thư giới.
Thư giới này là địa bàn của bạn tốt cô, mặc dù bạn tốt không phải giới chủ Thư giới, nhưng hắn là người nắm quyền thực sự của toàn bộ Thư giới, chỉ kém giới chủ một thân phận được nhà nước chứng nhận.
“Vừa rồi ta gọi tên ai?” Vô Ngọc Tiên Tử nhìn sang bạn tốt, hỏi.
“Bá Tống.” Trường Sinh Giả Thư giới thản nhiên đáp.
Vô Ngọc Tiên Tử: “…”
Nà ní?
Ta thuận miệng nhắc tới Bá Tống một câu, Bá Tống bèn trực tiếp xuất hiện bên ngoài gõ cửa?
Điều này còn để người ta nô đùa vui vẻ hay không?
Hơn nữa, ta cũng đâu có nói xấu Bá Tống đâu nhỉ? Ngược lại, ta đang cùng bạn tốt nhắc đến chuyện cũ uy phong của Bá Tống cơ mà.
Vì cái khỉ gì mà dưới tình huống như vậy còn bị Bá Tống tới kiểm tra đồng hồ nước?
“Mở cửa không?” Trường Sinh Giả Thư giới hỏi. Trên thực tế, lấy thực lực của đại lão Bá Tống, có mở cửa hay không cũng như nhau. Dù không mở cửa, đối phương vẫn có thể dễ dàng xông vào.
Dù sao, Thư giới chỉ là một giới trong Chư Thiên Vạn Giới. Mà hắn cũng không phải giới chủ chân chính, không thể phân nơi này thành địa bàn tư hữu của mình.
“Mở đi.” Sau khi Vô Ngọc Tiên Tử suy nghĩ chốc lát thì nói.
Chủ yếu là bên ngoài, giọng Bá Tống có vẻ rất hòa nhã, nghe vào dường như cũng không có ác ý.
Vừa lễ phép lại hòa nhã, để hắn tiến vào, chung quy hắn không có khả năng đập cô đâu ha?
“Được, vậy ta để Bá Tống đạo hữu tiến vào.” Trường Sinh Giả Thư giới duỗi tay điểm một cái, sau đó lại bổ sung: “Nói đúng ra, hẳn là phân thân của Bá Tống. Chính là phân thân đập Trường Sinh Giả Chư Thiên Vạn Giới trên sao Hỏa cô nhìn thấy lúc trước.”
Vô Ngọc Tiên Tử: “…”
Một cánh cửa không gian chầm chậm mở ra.
“Bá Tống” do quả cầu kim loại thể lỏng biến thành, eo buộc một tấm bia đá nhỏ, gương mặt duy trì nụ cười mỉm “hiền lành” cứng ngắc, đi tới trước mặt Trường Sinh Giả Thư giới và Vô Ngọc Tiên Tử.
“Bá Tống đạo hữu mạnh khỏe.” Trường Sinh Giả Thư giới nhắm mắt lại, gật đầu mỉm cười.
“Bần đạo Vô Ngọc, hoan nghênh Bá Tống đạo hữu.” Vô Ngọc Tiên Tử cũng hành lễ với Bá Tống đạo hữu phân thân.
Mặc dù đối phương chỉ là phân thân, nhưng chiến lực siêu quần, nhất định phải xem nó như Bá Tống đích thân tới mới được.
“Bần đạo chính là phân thân quả cầu của Bá Tống, ra mắt hai vị Trường Sinh Giả đạo hữu.” Giọng Tống cầu béo đang cố gắng mô phỏng loại giọng nói hòa nhã kia của bản thể, lên tiếng.
Vô Ngọc Tiên Tử khẽ rùng mình. Mặc dù “Bá Tống phân thân” trước mắt trưng nụ cười hòa nhã trên mặt, nhưng tận trong xương tủy của nó vẫn tản ra khí tức thô bạo, phá hoại.
Bá Tống phân thân này chủ sát phạt!
“Vừa rồi, hai vị đạo hữu đang gọi ta ư? Ta vừa đi ngang qua nơi này, sau đó nghe được các đạo hữu đang gọi ta, ta bèn tới cửa chào hỏi.” Tống cầu béo lễ phép nói.
Vốn nó muốn đi tìm Nguyệt Như Hỏa đạo hữu.
Chính là vị Trường Sinh Giả đầu tiên bại dưới tay nó trong cuộc chiến trên sao Hỏa, nhưng lại đánh đàn cười nói, kết làm bạn tốt với nó.
Tống cầu béo cảm thấy bằng vào giao tình giữa mình và Nguyệt Như Hỏa đạo hữu, kéo hắn tới giảng giải “áo nghĩa trường sinh chi đạo” cho bản thể một chút hẳn sẽ không thành vấn đề.
Kết quả đi được nửa đường, đột nhiên nghe thấy có người gọi tên nó.
Trong lòng nó sinh cảm ứng, bèn tiến tới gõ cửa.
Vừa gõ đã gõ ra hai niềm vui bất ngờ to lớn: hai vị Trường Sinh Giả, còn sống!
Hơn nữa, là Trường Sinh Giả nó chưa từng đập bao giờ.
Đặc biệt là vị tiên tử này, ngươi xem thân thể tính chất kim loại kia của cô, thoạt nhìn trông rất quý giá, có duyên với “thân thể kim loại thể lỏng” của nó.
Hơn nữa trường sinh chi đạo của vị tiên tử này lờ mờ ẩn chứa mùi vị “thoát thai hoán cốt”, mơ hồ có thể dính chút quan hệ với pháp tắc “sinh tử”, phù hợp với yêu cầu và điều kiện của bản thể Bá Tống.
Vị Trường Sinh Giả bên cạnh lại tỏa ra hương vị thư hương, mặc dù không nhìn ra tình hình cụ thể về trường sinh chi đạo của hắn, nhưng trường sinh chi đạo của loại thư sinh này chắc chắn cũng có thể khiến bản thể vui mừng.
Tống cầu béo càng nhìn, con mắt hóa ra trên thân cầu càng phát sáng.
Thật tốt!
Bản thể quả nhiên không nói sai, lễ độ thật sự là chuyện tốt.
Chính là vì nó lễ độ mới có thể gặp được hai Trường Sinh Giả đạo hữu như thế.
“Bá Tống phân thân đạo hữu hiểu lầm rồi, ta và bạn tốt Vô Ngọc Tiên Tử chỉ nhắc tới quá trình trận chiến ngươi đánh thay Bá Tống trên sao Hỏa kia thôi, trong lúc đó đã đề cập tới danh hào của Bá Tống đạo hữu, có lẽ vậy mới khiến ngươi đi ngang qua sinh ra cảm ứng.” Trường Sinh Giả Thư giới mỉm cười, đâu vào đấy đáp.
“Thì ra là thế, đây chính là duyên đấy. [cười ha ha]” Tống cầu béo nói.
Vô Ngọc Tiên Tử: “Là duyên, duyên phận luôn tới một cách kỳ diệu như vậy.”
Tóm lại, tùy tiện hàn huyên với Bá Tống phân thân, sau đó tìm cơ hội tiễn nó đi.
“Nếu đã có duyên như vậy, vậy Vô Ngọc Tiên Tử, trước tiên chúng ta đánh một trận đi.” Tống cầu béo nói, bắt đầu hoạt động thân thể, một bộ dạng “ta muốn đập cô”.
Vô Ngọc Tiên Tử: “! ! !”
Đậu má, thật không nể tình!
Không phải ngươi nói mình có duyên với bọn ta sao?
Có duyên của ngươi chính là muốn đập bọn ta ư?
Cái tên điên này!
Cũng may Trường Sinh Giả Thư giới bên cạnh vẫn duy trì bình tĩnh: “Bá Cầu đạo hữu trước tiên đừng gấp, Thư giới của bọn ta chỉ là một thế giới rất nhỏ trong Chư Thiên Vạn Giới, chịu không nổi giày vò quá lớn. Bá Cầu đạo hữu đã có duyên với bọn ta, vậy không bằng nói xem ngươi muốn làm gì trước đã? Nếu như không cần thiết, chúng ta có thể cố gắng nhảy qua khâu “chiến đấu” này nhé.”
Mặc dù đôi mắt Trường Sinh Giả Thư giới nhắm chặt, nhưng hắn vẫn luôn cẩn thận cảm ứng trạng thái của Tống cầu béo.
Hắn có một loại bí pháp, có thể xuyên qua “khí tràng”, tiến hành dự đoán “đối phương” một chút.
Sau khi đối phương phát hiện mình và Vô Ngọc Tiên Tử bèn lộ khí tràng “mừng rỡ”.
Tiếp theo, lại như có điều suy nghĩ.
Sau đó đưa ra yêu cầu chiến đấu. Hiển nhiên Bá Tống phân thân này mang theo mục đích nào đó, đang tìm người tương tự như hắn và Vô Ngọc Tiên Tử.
Giữa hắn và Vô Ngọc Tiên Tử có không ít điểm chung, điểm chung lớn nhất trong đó là thân phận “Trường Sinh Giả”.
[Bây giờ Thiên Đạo đã chứng đạo, trong thời gian ngắn đã không có cơ hội “tranh đoạt vị trí Thiên Đạo”, vì sao Bá Tống còn muốn kịch chiến Trường Sinh Giả?]
“Nhảy qua khâu chiến đấu ư?” Tống cầu béo cảm thấy có chút đáng tiếc, nó vẫn muốn đập xong lại nói.
Lúc này, bia đá đạo hữu treo trên eo rốt cuộc nhịn không được, phát ra tiếng: “Trên thực tế, bọn ta đang tìm Trường Sinh Giả, một mặt muốn tiến hành khiêu chiến, cũng hy vọng lập giao ước. Nếu như có thể, bọn ta muốn các Trường Sinh Giả đạo hữu đi gặp Bá Tống bản thể một lần.”
“Gặp bản thể? Làm… làm chi?” Vô Ngọc Tiên Tử có hơi hoảng.
“Bản thể muốn hiểu các loại trường sinh đạo, áo nghĩa một chút.” Tống cầu béo nói: “Nếu như Tiên Tử đồng ý, ta bèn dẫn cô đi gặp bản thể của ta. Nếu không được, chúng ta đánh một trận.”
“Yên tâm, sau khi đi gặp Bá Tống bản thể, bọn ta cũng sẽ không bạc đãi cô. Hiện tại Bá Tống bản thể là một bảo tàng lớn. Chỉ cần Tiên Tử gặp hắn một lần, nhất định có thể thu hoạch rất nhiều.” Bia đá đạo hữu bên cạnh bổ sung.
Tống cầu béo phụ trách hát mặt đen, bia đá đạo hữu phụ trách hát mặt trắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận