Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1345: Một Luồng Hàn Quang Từ Đâu Tới Đây?

Chương 1345: Một Luồng Hàn Quang Từ Đâu Tới Đây?
Tống Thư Hàng cười ngại ngùng, gãi đầu nói:
“Mới nhận được bốn loại tài liệu bát phẩm từ trong tay một vị tiền bối của Tam Thập Tam Thú Thần Tông, bây giờ chúng ta chỉ còn thiếu năm loại nữa là đủ cả bộ.”
Lục Tu Tiên Tử dùng ánh mắt đầy nghi ngờ nhìn Tống Thư Hàng:
“Chỉ bốn loại? Chắc chắn chỉ có bốn loại thôi ư?”
“Ể?”
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười:
“Chị hai à, bốn loại cũng đã nhiều lắm rồi rồi. Đây là tài liệu chính cấp Huyền Thánh bát phẩm đấy, không phải là thứ cứ tìm là có đâu.”
“Ồ, hóa ra không phải là thứ đi đâu cũng nhặt được à?”
Lục Tu Tiên Tử nói với giọng điệu chết lặng.
Tống Thư Hàng:
“...”
Về phần hai mươi vị đại sư của Thú Thần Tông ở bên cạnh đã hoàn toàn bị thủ pháp luyện khí của Lục Tu Tiên Tử và Thất Tu Thánh Quân làm rung động.
Người ngoài nghề xem cho biết, người trong nghề xem kỹ thuật.
Lúc Tống Thư Hàng xem Lục Tu Tiên Tử luyện khí, chỉ xem búa to búa nhỏ của cô bay múa.
Còn thứ mà hai mươi vị đại sư của Thú Thần Tông xem lại là những điều cao siêu mang tính chuyên môn mà Lục Tu Tiên Tử và Thất Tu Thánh Quân thể hiện ra trong quá trình luyệ khí. Chẳng hạn như cách khống chế hỏa hầu, sự tinh diệu trong chùy pháp dùng khi rèn luyện pháp khí, những kỹ thuật dùng trong quá trình chế tạo pháp khí, v.v...
Không ngờ Bá Tống Thánh Quân lại mời tới hai vị luyện khí đại tông sư chế tạo pháp khí giúp hắn! Hơn nữa trong đó có một vị lại là nghìn năm đệ thất thánh, Thất Tu Thánh Quân! Vị 77 Thánh Quân này là đại nhân vật đã định trước sẽ được ghi danh vào sử sách tu chân hơn nữa còn được mọi người nhớ kỹ.
“Này, nếu là đến giúp đỡ thì cũng đừng chỉ đứng đó nhìn không, tới đây phụ một tay đi.”
Tứ Tu Bạch Ngọc Sư Tử kêu lên.
Cảnh giới của nó bị cố định ở tứ phẩm, không thể huyễn hóa thành người nên rất khó trợ giúp Lục Tu và Thất Tu khi hai người luyện chế pháp khí.
Dưới sự chỉ huy của Tứ Tu Bạch Ngọc Sư Tử, chẳng mấy chốc hai mươi vị Tam Thập Tam Thú Thần Tông luyện khí đại sư đã nhập vai, giảm bớt gánh nặng cho Lục Tu Tiên Tử và Thất Tu Thánh Quân.
“Sao ngươi còn chưa đi?”
Lục Tu Tiên Tử liếc nhìn Tống Thư Hàng hỏi.
Tống Thư Hàng:
“À, thật ra ta còn chút chuyện muốn...”
“Dừng!”
Lục Tu Tiên Tử xua tay:
“Chờ chút, để ta chuẩn bị tâm lý cái đã.”
“Lần này không phải chuyện tài liệu đâu, là chuyện tốt.”
Tống Thư Hàng nói.
“Cứ để ta chuẩn bị tâm lý trước, tin tốt đối với người chưa chắc đã là tin tốt đối với ta.”
Lục Tu Tiên Tử đáp lại cực nhanh, trong giọng điệu chứa đầy sự không tin tưởng Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng:
“...”
Lục Tu Tiên Tử buông búa to búa nhỏ xuống, hít thở sâu, đồng thời vỗ ngực mình nhè nhẹ, lại làm thêm một bộ động tác căng duỗi cơ thể.
Tống Thư Hàng:
“...”
Sau khi kết thúc một loạt động tác thả lỏng, Lục Tu Tiên Tử nói:
“Xong rồi, bây giờ nói đi, nói chậm một chút để ta tiện ngắt lời ngươi bất cứ lúc nào.”
“Chị hai à, phải tin tưởng ta một chút chứ.”
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười.
“Bắt đầu nói đi.”
Lục Tu Tiên Tử lạnh lùng nói.
“Vị tiền bối kia định thêm thù lao cho ngươi.”
Tống Thư Hàng báo tin.
Hai mắt Lục Tu Tiên Tử sáng lên:
“Một búa thêm bao nhiêu?”
Tống Thư Hàng xua tay:
“Không phải cái này!”
Sao có thể để ngươi tiếp tục cái trò đập búa nào tính phí búa đó xát muối vào lòng ta được chứ?
“Vậy thêm thù lao gì? Nếu không phải thêm phí vào mỗi búa thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa.”
Lục Tu Tiên Tử thở dài ủ rũ.
Lúc này, Tống Thư Hàng sử dụng phương thức truyền âm nhập mật nói:
[Một suất thoát khỏi sự trói buộc với Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, nhưng chỉ có một suất thôi. Chờ Lục Tu Tiên Tử ngươi luyện chế xong hai bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú là có thể tìm vị tiền bối kia, bảo ngài ấy thực hiện yêu cầu này.]
Lục Tu Tiên Tử:
“...”
Đây là một tin tốt nhưng cũng là một tin khiến người ta phải rối rắm. Nếu chỉ có một suất, vậy cô nên dùng cho chính mình hay là nhường lại cho Tứ Tu đây?
Theo lý thuyết thì suất này là do cô kiếm được nhờ việc chế tạo pháp khí, cô dùng cho chính mình cũng là hợp tình hợp lý nhưng cô không làm được.
Cách đây rất lâu rất lâu, Tứ Tu đã trùng kích cảnh giới ngũ phẩm thất bại, cảnh giới bị trói buộc ở tứ phẩm. Sau khi trở thành Lục Tu, cô đã sống chung với Tứ Tu trong thời gian dài, tình cảm giữa hai người còn sâu đậm hơn mọi người tưởng rất nhiều.
Mặc dù cô thường tung cước đá bay Tứ Tu, song khi gặp được cơ hội thoát khỏi trói buộc thế này, trong tiềm thức lại muốn nhường cơ hội này cho Tứ Tu.
Nhưng mà... cô cũng rất cần cơ hội này.
Nếu cô không thoát khỏi Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, cô sẽ vĩnh viễn lệ thuộc vào Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, vĩnh viễn không thể kết làm đạo lữ với Thất Tu.
[Có thể cho ta hai suất không?]
Lục Tu Tiên Tử hỏi.
Tống Thư Hàng lắc đầu:
[Vị tiền bối kia nói chỉ có một suất thôi, dù có dùng bất cứ thứ gì cũng không đổi được suất thứ hai từ hắn, dù là một trăm lẻ một một câu chuyện cười cũng không được.]
Lục Tu Tiên Tử:
[...]
Một trăm lẻ một một câu chuyện cười là cái quái gì? Chẳng lẽ suất giải thoát Tứ Tu hoặc cô khỏi sự trói buộc với Cửu Tu Phượng Hoàng Đao cũng chỉ đáng giá bằng ‘một trăm lẻ một câu chuyện cười’ thôi à?
[Cô không cần phải quyết định ngay đâu, dù sao ta vẫn chưa gom đủ ba mươi ba loại tài liệu mà. Hơn nữa đa số tài liệu của ta vẫn cò trong phòng tối Thiên Đạo, chưa mang ra được. Vả lại Lục Tu Tiên Tử cô chế tạo hai bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú cũng cần thời gian rất lâu. Cô có rất nhiều thời gian để suy nghĩ.]
Tống Thư Hàng an ủi.
Lục Tu Tiên Tử đột nhiên dồn sức giậm chân một cái:
“Không cần suy nghĩ, ta quyết định ngay bây giờ luôn.”
Thất Tu, Tứ Tu và tất cả đại sư của Tam Thập Tam Thú Thần Tông đều nhìn về phía Lục Tu Tiên Tử với ánh mắt nghi hoặc.
“Cơ hội này dành cho Tứ Tu, ta nhường lại cho nó. Ngươi cứ báo lại với vị tiền bối kia như vậy, cũng đừng hỏi ta có đổi ý hay không!”
Lục Tu Tiên Tử cắn răng nói với Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng gật đầu:
“Ta biết rồi, ta sẽ báo lại với vị tiền bối kia giống như vậy.”
“Phù~~”
Lục Tu Tiên Tử thở ra một hơi nặng nệ, cuối cùng nhẹ giọng nói:
“Cảm ơn.”
“Không có chi.”
Tống Thư Hàng đáp.
“Không phải ngươi, ta đang nói cảm ơn vị tiền bối kia.”
Lục Tu Tiên Tử thẳng tay tạt cho một gáo nước lạnh.
Tống Thư Hàng vẫn thản nhiên nói:
“Thì ta cũng đang thay mặt vị tiền bối kia nhận lấy lời cảm ơn của Lục Tu Tiên Tử mà.”
Lục Tu Tiên Tử lườm một phát, sau đó xoay người lại nhìn thẳng vào Thất Tu nói:
“Thất Tu~ ta trông cậy vào ngươi đấy!”
“Mặc dù không biết cô nói vậy là có ý gì nhưng... cứ tin ở ta.”
Thất Tu Thánh Quân cười dịu dàng nói.
Thật ra Thất Tu đã đoán được nội dung cuộc trò chuyện giữa Lục Tu Tiên Tử và Tống Thư Hàng, nhưng Tứ Tu Bạch Ngọc Sư Tử đang ở bên cạnh nên hắn không nói thẳng ra, làm bộ như mình nghe không hiểu gì cả.
Hắn cũng đồng ý với quyết định của Lục Tu, để Tứ Tu được tự do trước. Tứ Tu đã bị trói buộc quá lâu rồi.
Hơn nữa hắn muốn tự tay giải thoát Lục Tu khỏi sự trói buộc với Cửu Tu Phượng Hoàng Đao.
Hai chữ ‘tự tay’ này có ý nghĩa rất lớn.
Hắn có lòng tin vào bản thân, cũng có lòng tin vào kế hoạch của mình. Hơn nữa Cửu Tu Phượng Hoàng Đao cũng sẽ phối hợp với hắn, để Lục Tu Tiên Tử được giải thoát.
“Mau gom những loại tài liệu còn lại đến đây càng nhanh càng tốt.”
Lục Tu Tiên Tử để lại cho Tống Thư Hàng một bóng lưng lạnh lùng:
“Dưới sự hỗ trợ của nhiều người thế này, ta sẽ chế tạo xong pháp khí tổ hợp tam thập tam thú với tốc độ nhanh nhất!”
“Ta sẽ cố gắng nghĩ ra cách trong thời gian nhanh nhất có thể, mong là Bạch tiền bối sẽ sớm câu rùa thành công.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Lời vừa dứt, đột nhiên có một luồng hàn quang tự dưng xuất hiện trong thế giới hạch tâm, đâm về phía mạn sườn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận