Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2672: BGM của Bạch tiền bối.

Chương 2672: BGM của Bạch tiền bối.
“Đại mộ của Tống tiền bối lại được phóng vào Mộng Giới kìa.” Vũ Nhu Tử da đen che hai tay lên mắt, ngước nhìn đại mộ đang bay như tên lửa.
“Thật ghen tị với cái tên có thể phóng mộ khắp nơi như tên lửa đó, tâm tính hắn phải tốt biết chừng nào cơ chứ?” Số Hamster cười nói.
Trong chư thiên vạn giới, đào mộ tổ nhà người ta là chuyện cấm kị, nhưng con cháu Bá Tống hoàn toàn không phải lo lắng việc này, bởi vì mộ của tổ tông Bá Tống nhà họ biết tự đào chính mình lên, sau đó còn di chuyển trong không trung rồi chạy đến vị diện khác.
À không đúng… số Bá Tống vô sinh rồi. Tương lai hắn có con cháu hay không vẫn còn là ẩn số.
Hay quá! Nghĩ tới đây, cả thân chuột của số Hamster đều khoan khoái cả lên.”
“Nếu tiểu Hamster hâm mộ thì ta làm một đại mộ cho ngươi nữa nhé? À phải rồi, ngươi thích kiểu dáng quan tài như thế nào? Nắp lật hay là nắp trượt?” Bạch tiền bối phân thân ngồi xổm xuống trêu đùa số Hamster.
Tuy các Bạch tiền bối có dáng vẻ khác nhau, nhưng sở thích về thú cưng thì lại tương tự.
Chỉ có điều, có Bạch tiền bối biết nuôi thú cưng cho mập, có Bạch tiền bối lại chỉ biết nuôi cho toi. Liễu yêu Khinh Vũ ở đại học Giang Nam mà không biết lên mạng mua đất online về tự chăm sóc mình thì chỉ e đã ngỏm củ tỏi từ đời tám hoánh.
Bạch tiền bối two thích số Hamster, Bạch tiền bối phân thân cũng thích, cho nên hắn thật lòng muốn làm một đại mộ cho số Hamster.
“Tạ ơn Bạch Thánh, nhưng ta còn trẻ, ngài quên chuyện này đi ạ.” Số Hamster ngại ngùng từ chối.
Bạch tiền bối phân thân đảm bảo chắc như đinh đóng cột: “Bao giờ muốn xây mộ thì liên hệ với ta nhé. Ta xây miễn phí cho, không kém gì mộ của Thư Hàng đâu.”
Số Hamster suy nghĩ một lát rồi nói: “Vậy đến lúc đó Bạch Thánh làm cho ta quan tài nắp trượt nhé, mở nắp lật mệt lắm, nắp trượt dùng thích hơn.”
Tô Thị A Thập Lục: “…”
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Ở khu vực gần đó, đám tà ma Cửu U bị Tống Thư Hàng gọi đến hỗ trợ xây mộ đều nhìn thấy cảnh tượng đại mộ của chúa tể Bá Tống bay thẳng lên trời.
Chúng lặng lẽ ghi nhớ ngoại hình và chức năng bay lên trời của đại mộ ấy.
Bất cứ hành động nào của chúa tể Cửu U cũng đều đáng để tất cả tà ma học tập noi theo. Cho nên đám tà ma này định về xây cho mình một ngôi tháp mộ cỡ nhỏ phỏng theo một của chúa tể Bá Tống, đồng thời nhất định phải thêm chức năng “tháp mộ thăng thiên” vào cho nó.
Tin rằng chẳng bao lâu sau, tháp mộ có thể bay lơ lửng trên không trung sẽ trở thành trào lưu trong thế giới Cửu U.

Ở một phía khác.
Tống Thư Hàng hợp nhất thần thức của mình với bia đá đạo hữu, cho một tia thần thức bám vào tháp bất hủ chi mộ Giả, hộ tống ngôi mộ tiến vào Mộng Giới.
Tháp mộ xuyên qua giao giới giữa Cửu U và Mộng Giới, phát ra tiếng nổ vang trời.
Một khắc sau, thần thức của Tống Thư Hàng đã xâm nhập vào Mộng Giới kỳ lạ kia.
Khắp nơi trong Mộng Giới đều được bao phủ trong ánh sáng chan hòa. Ánh sáng ấy tựa như ảo mộng, chẳng khác gì ánh sáng bảy sắc rực rỡ của VIP chí tôn, mang lại cho người ta cảm giác khoáng đạt khôn tả.
Hơn nữa phong cảnh trong Mộng Giới cực kỳ dễ chịu. Ở vị diện như thật như ảo này, bạn có thể chiêm ngưỡng cảnh sắc hùng vĩ mà không một vị diện nào có được.
Thác nước chảy ngược dòng, tuyết đủ màu tung bay, những tòa kiến trúc thơ mộng huyền ảo… tất cả đều tựa như thế giới trong cổ tích.
“Nơi này đẹp ghê.” Thần thức của Tống Thư Hàng khẽ khàng tán thưởng.
Mộng Giới là một nơi rất thích hợp cho việc hẹn hò và tỏ tình.
Đưa tiên tử mình hằng ngưỡng mộ trong lòng vào Mộng Giới, tìm một nơi có phong cảnh dễ khiến cô ấy rung động, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô và nói ra lời thề ước chân thành: “Ta muốn được vĩnh viễn ở bên em”; “Nhất định ta sẽ làm em hạnh phúc”; “Và ta sẽ khiến em hạnh phúc như vậy đến trọn đời”.
“Tương lai cứ làm vậy đi.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Tống nào đó đã vô sinh rồi nhưng vẫn còn khát vọng tình yêu.
[Dừng lại dừng lại, đây không phải là lúc tơ tưởng đến chuyện này.] Tống Thư Hàng tạm thời hất những hình ảnh đó ra khỏi đầu, đòng thời dùng thần thức định vị khí tức của Bạch tiền bối.
“Bạch tiền bối, ta đưa một trăm tầng trên của bất hủ chi mộ Giả đến cho ngài đây!” Tống Thư Hàng nói.
“Ừm, ta thấy rồi. Bây giờ… Thư Hàng, ngươi rời khỏi Mộng Giới trước đi, sau đó đóng thông đạo giữa thế giới Cửu U và Mộng Giới lại.” Bạch tiền bối dịu dàng nói.
“Bản thể của ta vẫn đang ở thế giới Cửu U, chỉ có một tia thần thức bám vào tháp mộ đến đây thôi.” Tống Thư Hàng trả lời.
Đang nói, Tống Thư Hàng bỗng thấy những ngón tay thon dài của Bạch tiền bối đang nhẹ nắm chuôi Lưu Tinh kiếm! Đạo bào tuyệt đẹp trên mình hắn không gió tự bay, mái tóc đen dài được đạo quan buộc chặt cũng tung bay lồng lộng. Chỉ trong chớp mắt, khí thế của Bạch tiền bối đã hệt như một thanh kiếm sắc sắp tuốt ra khỏi vỏ.
Tống Thư Hàng: “!!!”
Đồng thời, cảm giác nguy cơ cũng dâng lên trong lòng hắn.
Keng! Tiếng trường kiếm ra khỏi vỏ lanh lảnh vang lên.
Lưu Tinh kiếm của Bạch tiền bối phóng ra, vượt không bay đến, chém về phía hư không trước bất hủ chi mộ Giả!
Kiếm khí tung hoành, hư không Mộng Giới bị xé nát, không gian ầm ầm sụp đổ.
Lưu Tinh kiếm xoay tròn một vòng điệu nghệ rồi cắm phập xuống đất, tua kiếm đón gió nhẹ nhàng đung đưa.
“Tống Tống, bảo vệ thần thức của mình cho tốt, đừng để thần thức bị hao tổn nhé.” Lưu Tinh kiếm cất lên giọng nói trong trẻo.
Rắc rắc rắc ~
Cùng lúc đó, trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng vang lên tiếng ống sắt bị vặn xoắn nghe rất chói tai.
Thần thức của Tống Thư Hàng quét lên phía trên, thấy thông đạo giữa thế giới Cửu U và Mộng Giới đang không ngừng vặn vẹo như thể bị một bàn tay vô hình siết chặt!
“Khó lường rồi, kẻ này đáng gờm đây.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Tay không bóp nát thông đạo không gian, lại còn là thông đạo không gian ổn định được mở ra nhờ quyền hạn của chúa tể Cửu U, kẻ này tuyệt đối là đại lão chân chính không sai vào đâu được.
Nói không chừng còn là cái loại rất đỉnh nữa kia.
Ầm ~ Thông đạo nối liền Mộng Giới và thế giới Cửu U bị bóp nát, đồng thời có một luồng lực lượng trói buộc không gian phủ khắp thiên địa chỉ trong chớp mắt!
Thần thức của Tống Thư Hàng hơi động, kích hoạt một thanh đao gỗ lạc ấn mình giấu trong bất hủ chi mộ Giả, thử mở thế giới hạch tâm ra.
Kết quả không nằm ngoài dự liệu của hắn, thế giới hạch tâm đã trốn mất từ bao giờ.
Hắn có thể khẳng định kẻ địch chắc chắn là một đại lão.
Thần thức của Tống Thư Hàng quét về phía Bạch tiền bối, Vân Tước Tử có mái tóc dài xanh lam… và một vị tiên tử đang náu mình trong góc tối.
“Vân Tước Tử Tiên Tử, tự bảo vệ chính mình.” Bạch tiền bối nói.
“Yên tâm đi, cùng lắm thì chết vài lần thôi.” Vân Tước Tử Tiên Tử mơn trớn mái tóc xanh lam dày mượt của mình: “Với lại, muốn giết ta cũng chẳng dễ dàng đến thế đâu.”
Bây giờ Vân Tước Tử Tiên Tử vẫn đứng lại ở cảnh giới thất phẩm đỉnh phong. Cô đã trùng kích cảnh giới bát phẩm mấy lần nhưng đều phải bỏ dở nửa chừng vì đủ loại sự cố.
Song… nếu thực sự coi cô là một Tôn Giả thất phẩm bình thường thì ngươi nhầm to, chuẩn bị tinh thần mà nuốt quả đắng đi!
Bạch tiền bối vung tay áo dài, từ từ đạp mây bước lên phái trước.
Lưu Tinh kiếm ngân lên vang vọng rồi bay về bên cạnh hắn.
Trên mặt đất, hư ảnh của một trận pháp bát quái khổng lồ hiện lên. Đó là Bát Quái kiếm trận mà Bạch tiền bối bày ra trong mấy bước chân vừa rồi.
Gió nhẹ thổi qua, lá vang xào xạc; tiếng sáo trong vắt lưu luyến bên tai.
Trong kiếm trận có tiếng kiếm ngân trong trẻo; và tiếng xé gió truyền ra khi Lưu Tinh kiếm phân hóa thành vô số luồng kiếm khí.
Trên đỉnh bất hủ chi mộ Giả có tiếng chuông gió leng keng; gió nhẹ thổi qua đạo bào của Bạch tiền bối khiến nó tung bay phần phật…
Tất cả âm thanh của toàn thế giới hòa quyện với nhau, biến thành một khúc nhạc nền.
Tựa như cả thế giới đang tấu vang nhạc đệm cho Bạch tiền bối, vạn vật dùng cách của chính mình dâng lên âm thanh đẹp nhất, dung nhập hoàn mỹ vào khúc nhạc nền của riêng Bạch tiền bối ấy!
Thiên địa trợ thế!
Bạn cần đăng nhập để bình luận