Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 337: Phi kiếm dùng một lần bản mới 005.

Chương 337: Phi kiếm dùng một lần bản mới 005.
Tiền bối ơi, kiến nhỏ đáng yêu như thế, ngài đừng làm đau nó mà.
Khi nhìn thấy con kiến chết tươi dưới ngón tay thon dài của Bạch Tôn Giả, trong lòng Đồng Quái Tiên Sư bỗng nhiên trào lên một nỗi thương cảm xót xa, cứ như con kiến kia là bản thân hắn vậy.
“Chào buổi sáng, Bạch Tôn Giả.”
Đồng Quái Tiên Sư biết là giọng nói của mình chắc phải cứng ngắc lắm đây.
Bạch Tôn Giả vẽ một vòng tròn bao vây tất cả ba chục con kiến vào trong, rồi ngẩng đầu lên nói với Đồng Quái Tiên Sư:
“Đúng rồi, Đồng Quái đạo hữu. Ngươi tính cho ta thử xem hôm nay người của Tam Thập Tam Thú Thần Tông có đến đây không được chứ?”
“Không thành vấn đề, ta khởi quẻ ngay đây.”
Đồng Quái Tiên Sư giảm nhỏ lửa nướng thức ăn rồi lấy mai rùa ra, ra sức lắc, sau đó lại lấy ra ba đồng tiền.
Ba đồng tiền lăn trên mặt đất một lát, cuối cùng xếp thành hình tam giác. Đồng Quái Tiên Sư nhìn hình tam giác ấy rồi cong ngón tay tính toán.
Tống Thư Hàng không hiểu cách xem bói, không biết quẻ này có ý nghĩa gì.
Một lát sau, tiên sư cười vang mà nói:
“Bạch tiền bối yên tâm, hôm nay người của Tam Thập Tam Thú Thần Tông nhất định sẽ tới, tiền bối cứ việc quăng một lưới bắt hết bọn chúng đi.”
“À.”
Bạch tiền bối lặng lẽ gật đầu. Nói cách khác, hôm nay người của Tam Thập Tam Thú Thần Tông cũng sẽ không tới đây đâu.
Rõ thật là, đám nhóc này làm ăn lâu lắc quá, có mỗi việc tới cứu người thôi mà cũng dây dưa mãi.
Đồng Quái Tiên Sư nở nụ cười nhẹ nhõm:
“Tiền bối à, ta nướng tiếp nhé?”
“Ừa, cố gắng lên.”
Bạch Tôn Giả gật đầu.
Đồng Quái Tiên Sư âm thầm thở phào, xem ra mình đã vượt qua kiếp nạn này rồi.
Thế là tiên sư lại tăng lửa nướng đồ vui vẻ.


Đúng lúc này thì Bạch Tôn Giả lại hỏi:
“Đúng rồi, Đồng Quái đạo hữu này, ngươi cần thu thập khí vận đúng không? Hôm qua ngươi xây tế đàn kia hình như là đàn tế của Vu tộc thời viễn cổ dùng để tế trời, nhằm tăng cường khí vận của bản tộc nhỉ?”
Đồng Quái Tiên Sư cười ngượng gật đầu, vì đệ tử yêu Thiết Quái Toán Tiên của mình, hắn cần khí vận cường đại hơn nữa.
Bạch Tôn Giả:
“Thế nhưng ngươi không phải là cổ vu, ngươi có xây pháp đàn cũng vô dụng thôi.”
Đồng Quái Tiên Sư thở dài, còn nước còn tát vậy.
Bạch Tôn Giả mỉm cười:
“Thực ra nếu ngươi cần khí vận thì ở chỗ ta có thứ này hay lắm, có lẽ ngươi dùng được đấy.”
Đồng Quái Tiên Sư nhất thời mở to hai mắt:
“Bạch tiền bối, xin hỏi là thứ gì vậy?”
Tống Thư Hàng cũng hiếu kỳ thò cổ vào ngó, muốn xem bảo vật thần kỳ gì mà có thể tăng cường được cả khí vận.
“Các ngươi nhìn cho kĩ đây.”
Bạch Tôn Giả vươn tay phải ra rồi dùng ngón trỏ tay trái điểm nhẹ lên tay phải mình một cái.
Sau đó, một khúc gì nhỏ bé kỳ lạ nhìn giống cái đuôi bỗng xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
“Đây là bảo vật ta tình cờ đào được khi bế quan dưới lòng đất lần trước. Tuy chỉ còn lại cái đuôi nhỏ này thôi, thế nhưng nếu muốn cầu vận khí thì nó chính là bảo bối đấy.”
Bạch Tôn Giả bình thản nói.
Tống Thư Hàng tò mò nhìn vật trong tay Bạch Tôn Giả rồi hỏi:
“Đây là cái gì? Nhìn như đuôi con cá gì ấy tiền bối nhỉ?”
“Không phải đuôi cá mà là đuôi rồng!”
Đồng Quái Tiên Sư mở to hai mắt, cảm thán nói:
“Hơn nữa đây không phải là đuôi rồng bình thường, mà là đuôi của long mạch thực thể hóa để lại đúng không?”
“Không sai, tuy nó không phải long mạch nắm giữ vận mệnh quốc gia, chỉ là một long mạch nhỏ mà thôi. Thế nhưng để giúp đỡ khí vận cho một người thì cũng không tồi chứ?”
Bạch Tôn Giả mỉm cười nói.
Đồng Quái Tiên Sư gật đầu như bổ củi, ánh mắt lấp lánh mấy chữ “ta muốn ~” Vẻ mặt hắn cứ như đang nói với người khác rằng “Ta muốn thứ này lắm ~ mau thịt ta đi ~ mau làm thịt ta đi ~” ấy.
Bạch Tôn Giả nói:
“Cái đuôi của tiểu long mạch này chẳng có tác dụng gì với ta cả, cho nên ta có thể cho ngươi mượn một thời gian.”
Vận khí của hắn căn bản đã ở tầm nghịch thiên rồi, đâu cần để ý đến cái đuôi long mạch bé tí này làm gì.
“Bạch tiền bối, vãn bối lên núi đao xuống biển lửa cũng quyết không chối từ!”
Đồng Quái Tiên Sư vỗ ngực cam đoan.
“Ừ, yên tâm đi, ta không bắt ngươi làm cái gì khó khăn đâu.”
Bạch Tôn Giả vẫn giữ nguyên nụ cười làm người ta mê muội:
“Trước đây không lâu ta có đồng ý với cấp dưới Chu Ly của Hoàng Sơn Chân Quân, là làm mai một giảng viên tên là Âu Dương Viện của Bạch Vân thư viện của nho môn cho hắn.”
Làm mai à? Đồng Quái Tiên Sư vỗ ngực nói:
“Bạch tiền bối muốn ta đại diện ngài đi làm mai cho họ đúng không? Không vấn đề gì, dân xem bói bọn ta bẩm sinh đã có quan hệ với nghề mai mối, cứ giao cho ta đi, nhất định ta sẽ mai mối đâu vào đấy.”
“Ừm, có lời này của ngươi thì ta yên tâm rồi.”
Bạch Tôn Giả gật đầu:
“Để ta kể qua cho ngươi nghe một chút về tình huống của Chu Ly tiểu đạo hữu và Âu Dương Viện lão sư đã nhé.”
Đồng Quái Tiên Sư làm tư thế “rửa tai lắng nghe”.
“Trước đó không lâu, vì Đậu Đậu nên giữa Chu Ly và Âu Dương Viện lão sư xảy ra chút hiểu lầm nhỏ.”
Bạch Tôn Giả nói rồi liếc mắt nhìn sang Đậu Đậu và Tiểu Quả Quả trước cửa lều, sau đó kể hết một lượt việc Đậu Đậu làm hành làm tỏi Chu Ly cho Đồng Quái Tiên Sư nghe.
Kinh ba Đậu Đậu và tiểu hòa thượng rụt cổ lại.
Đậu Đậu chỉ cần nhớ tới chuyện lúc ấy thôi mà đã sợ rồi, khi đó Chu Ly sụp đổ hoàn toàn, thế mà còn muốn giả trò yêu ảo với nó.
“Sau đó… Chu Ly tiểu đạo hữu hơi ngốc trong việc tình cảm, đã kể hết đầu đuôi việc Đậu Đậu quấy rối và mình thì tưởng Đậu Đậu là clone của Âu Dương Viện lão sư cho cô ấy nghe.”
Bạch Tôn Giả nói tiếp:
“Thế là Âu Dương Viện lão sư tức giận. Ngươi cũng biết tính cách của đám người trong Bạch Vân thư viện rồi đấy, mấy cô ấy rất để ý vấn đề chung thủy trong tình yêu, đã yêu nhau là tin tưởng nhau vô điều kiện. Chắc là trong sự kiện Đậu Đậu này, Âu Dương Viện lão sư cảm thấy Chu Ly không đủ tin tưởng cô ấy, hoặc là trong lúc kể chuyện Chu Ly tiểu đạo hữu đã nói sai cái gì đó. Tóm lại là sau đó thì Âu Dương Viện lão sư khó chịu, mấy hôm nay không để ý đến Chu Ly nữa.”
Nói đoạn, Bạch Tôn Giả lấy điện thoại ra cho Đồng Quái Tiên Sư xem một tấm ảnh mà Hoàng Sơn Chân Quân chụp được. Trong ảnh là Chu Ly giam mình trong phòng hút thuốc, toàn thân chìm trong khói thuốc mông lung, nhìn qua rất là phiền muộn.
Còn vì sao Chu Ly nhốt mình trong phòng mà Hoàng Sơn Chân Quân vẫn chụp được ảnh thì chỉ có thể đổ cho pháp thuật thần kì.
Đồng Quái Tiên Sư:
“…”
Hắn cũng quen biết Chu Ly tiểu đạo hữu, đó là một hậu bối có năng lực xử lý công việc cực mạnh, biết cách tùy cơ ứng biến, chẳng ngờ EQ lại thấp thế.
“Không chỉ thế, bên cạnh Chu Ly tiểu đạo hữu còn có một thiếu nữ bắt yêu, lần trước cùng hắn tróc nã Đậu Đậu.”
Bạch Tôn Giả vuốt màn hình điện thoại tìm ảnh thiếu nữ bắt yêu nọ. Cũng là Hoàng Sơn Chân Quân chụp được.
Đồng Quái Tiên Sư:
“Thiếu nữ bắt yêu này lại có vấn đề gì đây?”
“Ừm, cô nàng có vẻ rất thông cảm với Chu Ly tiểu đạo hữu. Cô ta tỏ vẻ nếu Chu Ly bị Âu Dương Viện lão sư đá thì cứ đến tìm mình, hai đứa cùng nhau đi bắt yêu, cùng nhau ăn gió nằm sương. Xui thay, lúc đó Chu Ly tiểu đạo hữu lại đang nói chuyện với Âu Dương Viện lão sư, thế là hiểu lầm lại chồng thêm hiểu lầm.”
Bạch Tôn Giả đáp.
Ngọn nguồn câu chuyện đều do Hoàng Sơn Chân Quân kể cho Bạch Tôn Giả nghe.
Túm lại, mọi chuyện chính là Chu Ly EQ thấp chọc cho Âu Dương Viện lão sư giận, thiếu nữ bắt yêu tốt bụng không đúng lúc, đổ thêm dầu vào lửa.
Bạch Tôn Giả tổng kết:
“Nói chung chuyện là thế đấy, Đồng Quái đạo hữu, ngươi có thể xử lý ổn thỏa vụ này không?”
Đồng Quái Tiên Sư vỗ ngực nói như đinh đóng cột:
“Không thành vấn đề, cứ giao cho ta đi. Chỉ là hiểu lầm nhỏ thôi, giải thích rõ là được rồi, hơn nữa chàng có tình mà nàng cũng có ý, không khó giải quyết đâu.”
Đúng là giải quyết việc của Âu Dương Viện lão sư với Chu Ly thì không có gì khó, bởi vì hai người họ chân tình thật ý với nhau, chỉ cần ở giữa có người hòa giải cho là ngon nghẻ ngay.
Bạch tiền bối đang cho Đồng Quái Tiên Sư một cơ hội để thuận nước giong thuyền.
Bạch Tôn Giả mỉm cười gật đầu nói”
“Chuyện liên quan đến hạnh phúc cả đời của hai vị đạo hữu đấy, không thể qua quýt được đâu. Thời gian cấp bách, Đồng Quái đạo hữu đi tìm Chu Ly đạo hữu luôn đi.”
Đồng Quái Tiên Sư chắp tay:
“Vãn bối lập tức tới động phủ của Hoàng Sơn Chân Quân ngay đây.”
Nói xong, hắn kéo xe đẩy tay của mình, chuẩn bị nhảy lên phi kiếm để bay đi.
“Hay là ta tiễn đạo hữu một đoạn nhé.”
Bạch Tôn Giả cười chói lóa.
Đồng Quái Tiên Sư xua tay:
“Không cần phiền tiền bối đâu ạ, ta tự đi là được rồi.”
“Không không, cứ để ta tiễn ngươi một đoạn đường đi.”
Nói đoạn, Bạch Tôn Giả lấy một thanh kiếm gỗ từ trong tay áo ra, nhìn là biết đã chuẩn bị từ sớm.
“Đây là phi kiếm dùng một lần phiên bản 005, so với bản 004 thì nó có thêm công năng bay theo hình ziczac, hạ cánh theo kiểu nhảy dù, làm cho lúc xuống ngươi có thể hưởng thụ cảm giác vui thú kích thích khi nhảy bungee . Đương nhiên, để đảm bảo an toàn cho người dùng nên khi tiếp cận mặt đất 0.1m thì phi kiếm bản 005 sẽ tự động bật chế độ bảo vệ chủ nhân, loại bỏ tất cả mối nguy tiềm ẩn.”
Cuối cùng chân tướng cũng lộ rồi!
Đồng Quái Tiên Sư nuốt nước miếng đánh ực một tiếng, mấy công năng này nghe cao xa quá, người thường như hắn làm sao mà hưởng thụ nổi đây?!
Tiên sư vội vàng xua tay từ chối:
“Không cần phiền Bạch tiền bối đâu mà, thật đấy, ta tự dùng độn pháp lên đường là được, nhanh lắm! Xin tiền bối không cần lo lắng cho ta!”
“Đừng nói thế ~ đi đi!”
Bạch Tôn Giả đột nhiên bắt kiếm quyết, phi kiếm dùng 1 lần bản 005 nhấc bổng Đồng Quái Tiên Sư và xe đẩy tay của hắn rồi phóng lên cao.
Sau khi phóng vụt lên trời, phi kiếm uốn lượn vặn mình theo đường bay hình chữ S, dáng đi thì xà nẹo như rắn trườn, nhưng tốc độ lại vèo vèo như tên bắn, chỉ một cái chớp mắt sau Đồng Quái Tiên Sư đã mất hút phía chân trời...
Từ trên trời cao vọng xuống tiếng kêu thảm thiết liên hồi cuộn sóng, chứng minh Đồng Quái Tiên Sư đã từng tồn tại trên hòn đảo nhỏ này đây.
Nhìn Đồng Quái Tiên Sư bị Bạch tiền bối dùng một câu “đi đi” tiễn lên đường, khóe miệng của Tống Thư Hàng run bắn. Huhu, không tự tìm đường chết thì sẽ không chết, các tiền bối trong nhóm Cửu Châu Số 1 không thể lí giải nổi đạo lý này đâu!
“Ồ, hiệu quả không tồi, độ uốn của đường bay còn có thể cải tạo thêm một chút. Phiên bản này dùng trong nội địa Trái Đất được, có lẽ phải làm thành một series thôi.”
Bạch Tôn Giả lẩm bẩm.
Cuối cùng, Tôn Giả chêm thêm một câu nữa:
“Vốn không định đưa cho Đồng Quái dùng đâu, thôi, dành thời gian chế thêm một thanh phi kiếm bản 005 nữa vậy.”
Tống Thư Hàng đứng bên cạnh sung sướng khi người gặp họa đột nhiên thấy trong lòng lạnh ngắt.
Vốn không định đưa cho Đồng Quái Tiên Sư dùng... thì cho ai dùng? Trên đảo này trừ tiên sư ra thì chỉ còn có Đậu Đậu, tiểu hòa thượng và một… tiểu hữu họ Tống nữa thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận