Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2915: Đột nhiên cảm thấy không thể nói chuyện tiếp với ngươi được nữa

Chương 2915: Đột nhiên cảm thấy không thể nói chuyện tiếp với ngươi được nữa
Con người là một tồn tại rất mâu thuẫn. Có lúc bọn họ có thể rút kinh nghiệm từ vết xe đổ, cố gắng tránh rơi vào những chiếc hố đã từng ngã. Nhưng có lúc họ lại không ngừng rơi vào cùng một chiếc hố với những tư thế khác nhau.
Tống Thư Hàng bị hại nhiều rồi, cũng học được phải cảnh giác. Những người từng bị đánh nhiều cuối cùng cũng biết phải chịu đòn như thế nào…
Vì thế, khi cảm nhận được ngữ khí của giọng nói dịu dàng gợi cảm này có điiểm bất thường, Tống Thư Hàng quyết định tự cứu mình, không thể phí công chịu một trận đòn dã man được.
Dù gì con người cũng là sinh vật có trí khôn biết tổng kết kinh nghiệm quá khứ mà.
“Ừm… đầu tiên phải nói rõ, ta không phải Tống đầu gỗ. Trước khi định đánh Tống Thư Hàng nhớ nhìn lại cho kỹ.”
Tống Thư Hàng nói.
[Tống đầu gỗ? Là ai thế? Tại sao ta phải đánh hắn?]
Giọng nữ dịu dàng gợi cảm kia nghi hoặc hỏi lại.
Tống Thư Hàng: “???”
Lời thoại của vị tiên tử tỷ tỷ này lạ quá!
Nhưng lạ thế thật là tốt!
Điều này chứng tỏ còn có cơ xoay chuyển!
Giọng nữ dịu dàng kia lại nói:
[Chẳng lẽ đó lại là một tên con trai nhà họ Tống có quan hệ dây dưa với con gái Thiên Hà Tô thị hả? Hơn nữa, còn làm chuyện trái lương tâm đúng không?]
“Không, không phải, không mà.”
Tống Thư Hàng vội đáp… Sau khi phát hiện không phải là họa của Tống đầu gỗ, Tống Thư Hàng bỗng thấy cảm động.
Hóa ra là họa do một vị tiền bối họ Tống khác gây ra, tốt quá.
[Hơn nữa, nếu như định đánh tên Tống đầu gỗ kia thì tại sao lại còn đánh ngươi? Các ngươi đã làm gì con gái Thiên Hà Tô thị bọn ta?]
Giọng nói dịu dàng nói tiếp.
“Không, tiên tử đừng hiểu lầm. Ta đã từng bị hãm hại vài lần nên mới thành phản xạ có điều kiện như thế.”
Tống Thư Hàng khoát tay, giải thích:
“Lúc trước ta đã từng gặp mấy vị tiên tử tiền bối, vì đủ các lý do đặc thù, ta bị hại mấy lần liền. Cay đắng khổ sở trong đó một lời khó mà nói hết được.”
“Thế nhưng chỉ cần tiền bối không có quan hệ gì với Tống đầu gỗ là được. Còn nữa, tiền bối không thể dùng họ Tống mà phán định một con người được. Trong thiên hạ này người mang họ Tống nhiều lắm, trong bao nhiêu người họ Tống như thế, tất có một hai tên gây ra họa. Nhưng không thể vì một hai tên đó mà để tất cả những người họ Tống đều phải chịu tội được đúng không?”
Tống Thư Hàng lại nói.
[Ngươi là một tên biết nói chuyện đấy, giống hệt Tống đạo hữu trước kia vậy.]
Giọng nữ dịu dàng kia cười nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Tiên tử đừng làm loạn, đừng ghép ta với hình mẫu Tống đạo hữu mà cô quen biết nữa, nếu cứ ghép như thế, cho dù không có việc cũng thành có việc.
Chỉ cần trong lòng có một “suy nghĩ”, con người sẽ không kìm được mà bám sát “suy nghĩ” đó… Giống như khi chúng ta nghi ngờ ai đó là kẻ trộm thì sẽ cảm thấy người đó làm gì cũng giống như trộm, cho dù đối phương chỉ đi vệ sinh, người vẫn sẽ thấy tư thế đi vệ sinh của người đó có vấn đề.
[Chuyện ngươi lo lắng cũng thú vị thật đó, ừm… gương mặt này của ngươi cũng thú vị nữa, chỉ cần nhìn mặt, ta có thể đoán được đại khái suy nghĩ của ngươi, thật là thần kỳ]
Giọng nói dịu dàng lại vang lên.
Tống Thư Hàng: “…”
Ừm, cho dù không sử dụng Cường Giả Giám Định Thuật hắn cũng có thể chắc chắn rằng vị tiên tử này nhất định là một đại lão đỉnh cấp… Rất có thể là đại lão mà Thiên Hà Tô thị che giấu.
Bởi vì bây giờ những người có thể sử dụng thuật đọc mặt với hắn đều là đại lão đỉnh tiêm cả! Kém nhất cũng là Kiếp Tiên đỉnh tiêm đã có hình thức ban đầu của trường sinh chi đạo.
Nhưng chuyện này tự biết là được rồi, nói thẳng ra thì mọi người lúng túng biết bao?
[Không đâu, ta cảm thấy chỉ cần nhìn mặt của ngươi là chúng ta có thể trao đổi xong, nói chuyện như thế không mệt mỏi.]
Giọng nữ dịu dàng nói tiếp:
[Ngươi đừng nghĩ lung tung, giữa ta và Tống đạo hữu không có chuyện mà ngươi suy đoán đâu. Ta và hắn dây dưa là do lý giải về đạo của chúng ta khác nhau, nổ ra những cuộc tranh luận kịch liệt, thậm chí ra tay đánh vài trận chứ không liên quan đến tình cảm đâu.]
Tống Thư Hàng lập tức thở phào nhẹ nhõm.
[Còn nữa, ta nói con gái Thiên Hà Tô thị chúng ta dễ dây dưa với họ Tống cũng là dựa theo số liệu cả đó. Theo quan sát của ta, trong các hậu bối con gái Thiên Hà Tô thị chúng ta, ít nhất hơn phân nửa từng có đủ loại quan hệ với mấy tên con trai nhà họ Tống.]
Giọng nữ kia nói tiếp.
Tống Thư Hàng: “…”
Các đạo hữu họ Tống trong tu chân giới nhiều như thế cơ à? Vậy tại sao ta gần như chẳng gặp được mấy người họ Tống vậy?
Thế nhưng lý trí nói với hắn, đừng tiếp tục nói về vấn đề này nữa. Dù gì thì hắn cũng họ Tống, ngộ nhỡ nói dài nói dai nói dại tự hại bản thân thì sao?
[Mâu thuẫn dây dưa của ta và Tống đạo hữu chủ yếu là do tranh chấp về tính khả thi của việc để bạn bè, tộc nhân của mình cùng chia sẻ trường sinh chi đạo.]
Có lẽ là nhờ có thuật đọc mặt, đọc được suy nghĩ trong lòng Tống Thư Hàng nên giọng nữ dịu dàng kia cũng lặng lẽ chuyển chủ đề.
Tống Thư Hàng sờ lên mặt mình, cố gắng tỏ ra nghiêm túc, mặt không biểu cảm, hắn hỏi:
“Chia sẻ trường sinh chi đạo ư? Chuyện này có khả năng không?”
[Ngươi có biết Thiên Đình viễn cổ không?]
Giọng nói dịu dàng hỏi ngược lại.
Tống Thư Hàng gật đầu:
“Biết.”
Hơn nữa, ta quen với Thiên Đình viễn cổ lắm, cách đây không lâu Thiên Đế vừa bị ta chém chết xong… mặc dù là chính cô ấy tự tìm đường chết.
Thiên Đế đương nhiệm lúc đi còn gọi ta một tiếng “Tống tiền bối” đấy.
Khi nói đến Thiên Đình viễn cổ, Tống Thư Hàng không tránh được dao động trong lòng, biểu cảm căng thẳng cũng thả lỏng trong tích tắc. Vì thế vị tiên tử cấp đại lão của Thiên Hà Tô thị này đã đọc được một vài thông tin.
[Đột nhiên cảm thấy không thể nói chuyện tiếp với ngươi được nữa.]
Giọng nữ dịu dàng đáp.
Ta nhắc tới “Thiên Đình viễn cổ” với ngươi, ngươi lại vừa chém Thiên Đế xong hả?
“Chẳng lẽ Thiên Đình viễn cổ có liên quan đến chia sẻ trường sinh chi đạo ư?”
Tống Thư Hàng hỏi.
[Đúng, có liên quan nhất định, Thiên Đình đại đạo của Thiên Đế rất đặc biệt, bao hàm toàn diện, rộng lớn đến mức chứa được vạn vật trong thiên hạ. Nói thật lòng trường sinh chi đạo này đã vượt qua giới hạn của Trường Sinh Giả. Giống như đứng ở một góc độ cao hơn để lý giải và ngộ ra trường sinh chi đạo vậy.]
Dường như giọng nữ dịu dàng vô cùng tôn sùng Thiên Đình chi đạo.
[Hơn nữa, có những người tu luyện thiên phú cường đại nhưng vẫn còn thiếu một bước để tự chứng đạo trường sinh, sau khi gia nhập Thiên Đình họ sẽ có cơ hội mượn Thiên Đình chi đạo để ngưng tụ ra trường sinh chi đạo. Tuy rằng trường sinh chi đạo này phải gửi gắm dưới Thiên Đình chi đạo của Thiên Đế nhưng đây cũng là trường sinh hàng thật giá thật.]
Giọng nói dịu dàng nói tiếp.
Bá Tống gật đầu nói:
“Phượng Nghi Cầm Chủ.”
Thực ra phượng nghi cầm chủ chính là một trong số đó. Cô chứng đạo trường sinh sau khi gia nhập Thiên Đình viễn cổ, trường sinh chi đạo bị giới hạn bởi Thiên Đình chi đạo. Vì thế sau khi Thiên Đình tan biến, cô phải thu thập thật nhiều mảnh vỡ Thiên Đình để ổn định cảnh giới trường sinh của mình.
Nhờ lời kể của vị trưởng bối tiên tử của Thiên Hà Tô thị này, Tống Thư Hàng càng hiểu thêm về Thiên Đình chi đạo, một file dữ liệu về Thiên Đình chi đạo trong não hải của hắn bắt đầu giải nén.
Đây là một phần Thiên Đình chi đạo mà nguyên thần Thiên Đế để lại sau khi bị chém giết + Thiên Đình chi đạo đồng bộ được khi đột nhiên nhập mộng, xông vào chỗ Thiên Đế truyền thừa vị trí Thiên Đế cho Kim Quái đảo chủ.
Đương nhiên Thiên Đình chi đạo hiện giờ đã là trường sinh chi đạo của Kim Quái đảo chủ rồi, cho dù hoàn toàn hiểu được phần thông tin Thiên Đình chi đạo này, Tống Thư Hàng cũng không thể dùng cách này để chứng đạo trường sinh.
Nhưng hắn có thể tham khảo rất nhiều nội dung từ trường sinh chi đạo của Thiên Đình viễn cổ.
Nói không chừng sau này lại có ích cũng nên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận