Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2781: Quả đấm thép tri thức, diệt địch trong vô hình!

Chương 2781: Quả đấm thép tri thức, diệt địch trong vô hình!
“Coi chừng thân thể sương mù trong tay ngươi!” Lúc này, móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ lên tiếng nhắc nhở.
Đám lông ký sinh này vô cùng quái dị, bằng vào thể chất cấp Trường Sinh Giả của cô cũng không ngăn được đám lông xúc tu này cắm rễ. Nói cách khác, năng lực cắm rễ của đám lông xúc tu này là thủ đoạn công kích cấp pháp tắc vượt khỏi cấp bậc Trường Sinh Giả bình thường!
Tà pháp ký sinh cấp pháp tắc Trường Sinh Giả hiển nhiên không chỉ ký sinh đơn giản như vậy.
Sau khi đám lông xúc tu này cắm rễ trên móng vuốt của cô, cô lập tức cảm thấy năng lượng trong cơ thể mình bị rút đi không ngừng… Thậm chí, khi cô định xoay chuyển hỏa diễm bảo vệ trên người, muốn đốt sạch đám lông xúc tu này, lại phát hiện ấy thể mà đám lông xúc tu này đã sinh ra kháng thể đối với hỏa diễm của cô!
Sau khi lông xúc tu ký sinh trên người cô, hấp thu năng lượng của cô, đồng thời còn không ngừng tiến hóa, cũng nhanh chóng sinh ra năng lực miễn dịch với chân hỏa của cô.
Bản lĩnh của Phượng Nghi Cầm Chủ đương nhiên không chỉ là ‘chân hỏa hộ thể’, cô còn rất nhiều bản lĩnh chưa thi triển. Nhưng những bản lĩnh kia có lực sát thương cực lớn, lúc thi pháp, cô phải rời khỏi cánh tay của đạo hữu đeo mặt nạ, tránh cho ngộ thương đạo hữu.
Vì thế, móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ chủ động rời khỏi cánh tay Tống Thư Hàng.
Trước khi rời đi, cô lên tiếng nhắc nhở đạo hữu đeo mặt nạ. Ngay từ đầu cô đã chú ý tới mục tiêu chân chính khi đám lông xúc tu này công kích đạo hữu đeo mặt nạ chính là vì thân thể trong tay mà hắn lấy được từ chỗ tà ma sương mù.
Nhưng mà, Phượng Nghi Cầm Chủ vừa nhắc nhở xong, lập tức nhìn thấy lông xúc tu trên người Tống Thư Hàng đã chuyển sang quấn lấy ‘thân thể sương mù’ kia, dễ dàng cướp nó đi khỏi tay Tống Thư Hàng!
Phượng Nghi Cầm Chủ: “…”
Cô có chút nhìn không thấu vị đạo hữu đeo mặt nạ ‘có thể đạt tới cấp độ của Thiên Đế’ này, rõ ràng mạnh mẽ như vậy, vì sao lại dễ dàng để kẻ khác cướp đi bảo vật trong tay?
Chẳng lẽ… hắn cố ý?
Tống Thư Hàng mỉm cười với móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ, đồng thời niệm lực của hắn khẽ động, bắt lấy đám lông xúc tu ký sinh đang muốn cắm rễ vào lớp da trên người hắn, lại dùng niệm lực xoắn một cái, xoắn đám lông tóc xúc tu ký sinh này thành một quả cầu đầy lông nho nhỏ.
Quả thật hắn cố ý để đám lông xúc tu này mang ‘thân thể ngụy bất hủ sương mù’ đi. Hắn đã bỏ thêm nguyên liệu vào thân thể sương mù kia.
Tống Thư Hàng là sinh viên, hơn nữa là sinh viên giỏi với tư tưởng, phẩm đức, sự học ưu tú, hắn tin chắc rằng tri thức chính là sức mạnh!
Quả đấm thép tri thức, có thể diệt địch trong vô hình!
“Phượng Nghi Cầm Chủ tiên tử đừng động đậy, ta giúp tiên tử giải quyết đám xúc tu nhỏ này trước đã.” Tống Thư Hàng thong thả nói.
Hắn duỗi tay nắm nhẹ lấy móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ, niệm lực vạn năng do Bạch tiền bối two thân truyền kích phát, trực tiếp cuốn lấy toàn bộ đám lông xúc tu đang ký sinh trên người Phượng Nghi Cầm Chủ. Sau đó hai tay hắn vặn xoắn, chà đám lông tóc xúc tu này vào trong quả cầu đầy lông nho nhỏ trước đó.
“Shhh…” Móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ phát ra một tràng tiếng chim hót êm tai, là do đau!
Đám lông xúc tu này đã cắm rễ vào cơ thể cô. Lúc niệm lực Tống Thư Hàng chuyển động đã nhổ đến tận gốc rễ của đám xúc tu này, đau đến nổi cô phải hót ra giọng thật.
Điểm này là sơ suất của Tống Thư Hàng, hắn cho rằng đám lông xúc tu này không đâm thủng da mình được, vậy chắc chắn cũng không đâm thủng được da dẻ trên móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ Trường Sinh Giả chính quy.
Trong hư không.
Đám lông xúc tu kia thấy đã đạt được mục tiêu, bèn rút lui cực nhanh.
Tế bào lông xúc tu đầy trời, trong nháy mắt đã trở về bên trong bản thể toàn bộ.
Niệm lực của Tống Thư Hàng nhanh chóng ra tay bắt lấy, lại chỉ bắt được một phần nhỏ sau cùng.
“Đáng tiếc.” Tống Thư Hàng nói.
Hắn dùng niệm lực chà phần lông xúc tu vừa bắt được kia vào trong viên cầu đầy lông nho nhỏ. Viên cầu đầy lông nho nhỏ hắn mang về được này, bất kể là trở thành tiền đánh cược hay đạo cụ đánh cược, thậm chí là dùng để bán cho ‘đại lão cái gì cũng có thể bán’, đều rất ngon nghẻ.
Xúc tu nhỏ phân liệt ra từ trên người Trường Sinh Giả đứng đầu, tuyệt đối là bảo vật.
Roẹt ~
Đối diện, sau khi vô số lông xúc tu nhỏ trở về bãi chất lỏng màu xanh bị hòa tan thì bãi chất lỏng màu xanh kia bắt đầu biến hóa, cuối cùng… nó biến thành một bãi chất lỏng màu xanh lông dài!
‘Ánh mắt hòa tan’ của thiếu niên tiền bối ba mắt và công kích ‘Hà Chỉ trụ’ của Tống Thư Hàng không hề dễ chịu.
Dù cho cổ thần có sinh mệnh lực ngoan cường đến cực điểm, trong thời gian ngắn nó cũng phải tiếp tục sắm vai nhân vật Slime màu xanh.
Nhưng đối với cổ thần mà nói, tất cả đều đáng giá.
Trong ‘thân thể sương mù’ đoạt được từ tay đối phương có ẩn giấu một loại khí tức có lực hấp dẫn trí mạng đối với nó: bất hủ, hoặc nên nói là tồn tại tiếp cận khái niệm bất hủ.
Nếu như có thể phân tích mấy thứ này, vậy thực lực của nó sẽ có được một bước nhảy vọt về chất.
Hơn nữa, bản năng của nó, trực giác ở nơi sâu nhất trong linh hồn nó, cũng đang thôi thúc nó đoạt lấy ‘thân thể sương mù’ này, nó cần thứ này!
Đối diện.
Sau khi cơn đau qua đi, móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ hạ xuống cánh tay Tống Thư Hàng, dùng phương thức truyền âm nhập mật hỏi: [Ngươi cố ý để nó lấy thứ đó đi à?]
[Ừm.] Tống Thư Hàng gật đầu truyền âm trả lời.
Sau khi nghe câu trả lời khẳng định từ đạo hữu đeo mặt nạ, Phượng Nghi Cầm Chủ không hỏi thêm nữa mà chú ý tới ‘cổ thần’ kia lần nữa, xem xem đối phương lấy được ‘thân thể sương mù’ rồi thì sẽ có biến hóa gì.
“Nó càng mạnh hơn tưởng tượng của ta.” Tống Thư Hàng nói.
Đánh giá chiến lực của cổ thần cần tăng cường… thời kỳ thái cổ, bởi vì nó đang trong trạng thái cuồng bạo mất trí, cho nên chiến lực thua sút ‘Bất Diệt Chi Chủ’ phân liệt ra từ trên người nó. Nhưng hiện tại, sau khi bị phong ấn vô số năm, dường như trạng thái cuồng bạo và mất trí của nó đã thuyên giảm.
[Có nắm chắc đối phó được nó không?] Móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ truyền âm hỏi.
[Tri thức chính là sức mạnh.] Tống Thư Hàng trả lời.
Phượng Nghi Cầm Chủ: “? ? ?”
Mà lúc này, đối diện.
Sau khi thân thể tổn hại của cổ thần lấy được ‘thân thể sương mù’ bèn gấp rút dung nhập nó vào trong cơ thể mình. Thủ đoạn phân tích đồ vật của nó thô bạo đơn giản, trực tiếp nuốt vào, tiến hành tiêu hóa và phân tích trong cơ thể. Sau khi phân tích ra, bí mật bên trong thân thể sương mù kia chính là của nó!
Thân thể sương mù đã mất đi sự khống chế của hạch tâm, nằm trong trạng thái nói gì nghe nấy.
Sau khi cổ thần nuốt nó vào, nó ngược lại còn biết phối hợp với cổ thần, tiết lộ bí mật ‘ngụy bất hủ’ trong cơ thể mình.
Thân thể tổn hại của cổ thần bắt đầu chấn động.
Một hình ảnh hư ảo hiển hiện bên cạnh nó: ảo ảnh chân thực * tiểu thế giới người khổng lồ nhân tạo.
Tất cả số liệu của tiểu thế giới người khổng lồ nhân tạo này, Tống Thư Hàng đều có cả.
Số liệu hữu dụng, hay vô dụng, hiện tại đều tồn trữ trong đầu Tống Thư Hàng.
Trước đó không lâu, Tống Thư Hàng còn dùng tin tức sinh sôi nảy nở khi đám người khổng lồ trong đó ăn uống ngủ nghỉ và đủ loại tin tức vô dụng khác hóa thành ‘số liệu tin rác’ khổng lồ, dùng làm số liệu rót não tạo ra tổn thương cho kẻ địch.
Dưới sự bao bọc của ‘ảo ảnh chân thực’, cổ thần bắt đấu phân tích lực lượng ‘ngụy bất hủ’.
Lúc nó từng bước đi sâu phân tích, đột nhiên có một giao diện mới xuất hiện trước mặt nó.
‘Tinh… tính tinh tính… tinh…’ Trong một làn nhạc quái dị, giao diện biến hóa, một màn hình nhỏ mở ra trước mặt nó.
Trên màn hình nhỏ, có giao diện các ổ đĩa C, D, E, F, thậm chí còn có ổ đĩa quang G để ghi DVD. Bên cạnh, một ký hiệu tên là ‘hàng xóm online’, cùng một biểu tượng tên là ‘IE’.
Cổ thần: “? ? ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận