Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1839: Có người đến

Chương 1839: Có người đến
“Mặc kệ có phải khí linh hay không, nói chuyện được thì đỡ rách việc hơn nhiều.” Bạch tiền bối phân thân đứng trên chuôi kiếm của thánh kiếm Chung Yên mà nói.
Vỏ kiếm Xích Tiêu Kiếm: “Nhưng tên này nói lắp đến thế thì có tin được không?”
“Ta nghĩ là tại nó sợ quá đấy.” Tô Thị A Thập Lục nói.
“Nếu ngươi đã nghe hiểu ta nói gì thì thu nhỏ hình thể lại một chút có được không?” Bạch tiền bối phân thân giẫm mạnh một cái, thánh kiếm Chung Yên chĩa thẳng vào mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ, tỏa ra khí lạnh âm u.
“Thu thu thu… thu nhỏ được!” Giọng nói bên trong mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ vội vàng trả lời. Nó sợ mình chỉ đáp chậm một chút thôi thì sẽ bị cắt thành từng mảnh.
Sau đó, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ bắt đầu thu nhỏ lại.
Nó thu nhỏ đi một vòng, bán kính diện tích ban đầu là 1500m, rút lại còn 1499m.
Mấy hơi thở sau.
Tô Thị A Thập Lục: “…”
Vỏ kiếm Xích Tiêu Kiếm: “Thu nhỏ xong rồi à?”
“Đúng vậy, ta đã dốc hết sức lực để co lại đến mức nhỏ nhất rồi đấy!” Giọng nói trong mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ nói liến thoắng.
“Ta hít sâu một hơi rồi hóp bụng lại còn có hiệu quả hơn ngươi.” Tống Thư Hàng chịu hết nổi.
Bán kính từ 1500m biến thành 1499m thì có tác dụng gì? Có vào được thế giới hạch tâm đâu!
Bạch tiền bối phân thân lạnh nhạt bảo: “Cắt đi.”
“Chờ… chờ chút, chờ một chút.” Mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ kêu lên: “Nếu có thể thì cho ta thêm một chút thời gian được không? Ta bị phủ bụi quá lâu, trạng thái thân thể vẫn chữa hoàn toàn khôi phục. Cho ta thêm thời gian để hoạt động thân thể, biết đâu ta lại có thể co lại thành trạng thái nhỏ nhất đấy!”
Vỏ kiếm Xích Tiêu Kiếm: “Kích thước nhỏ nhất mà ngươi co lại được là bao nhiêu? Đừng bảo là chỉ co được thêm 10m thôi nhé?”
“Nếu thân thể khôi phục lại trạng thái tốt nhất thì ta có thể co lại đến bán kính 5m. Đó là cực hạn rồi.” Mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ trả lời.
“Diện tích bán kính 5m là có thể nhét vào thế giới hạch tâm được rồi.” Tống Thư Hàng gật đầu.
Bạch tiền bối phân thân: “Ngươi chuẩn bị mất bao lâu?”
“Nếu để tự ta từ từ khôi phục thì phải mất mười ngày nửa tháng. Nếu có người giúp một tay thì thời gian sẽ rút ngắn đi nhiều.” Sau khi suy tư một lát, mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ trả lời.
Tô Thị A Thập Lục: “Giúp ngươi thế nào?”
Vỏ kiếm Xích Tiêu Kiếm cười ha hả: “Đừng bảo là cần người khác rót linh lực vào cho ngươi nha.”
“Thực ra ta cũng không dám chắc… nhưng mát… mát xa một chút thì có thể giúp ta khôi phục nhanh hơn.” Mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ lên tiếng.
Thực tế thì thần trí của nó được đản sinh trong thời gian phủ bụi sau khi Thiên Đình vỡ vụn, chỉ có một chút tri thức mờ ảo được ghi chép lại theo bản năng từ khi chưa mở linh trí, chính nó cũng không dám chắc.
“Thôi cắt cho nhanh.” Bạch tiền bối phân thân nâng thánh kiếm Chung Yên lên.
“Từ từ đã Bạch tiền bối, để ta thử xem sao.” Tống Thư Hàng nói.
“Dưỡng Đao thuật à?” Xích Tiêu Kiếm lập tức đoán ra Tống Thư Hàng muốn làm gì.
“Ừ, ta muốn thử xem sao.” Tống Thư Hàng nói.
“Dưỡng Đao thuật không phải là vạn năng, mà chênh lệch kích thước giữa ngươi và mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ lại quá lớn. Ngươi định dùng Dưỡng Đao thuật để xoa bóp… tế bào cho nó à?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói.
Tống Thư Hàng: “Thử thôi, nếu không được thì ta lại nghĩ cách khác.”
Dứt lời, hắn nhảy xuống khỏi hắc liên.
Tách ~
Thân thể hắn đáp xuống đại trận phòng ngự của mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ.
“Kết giới phòng ngự cũng là một phần thân thể của ngươi sao?” Tống Thư Hàng hỏi.
Mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ: “Đúng vậy, thực ra nó không phải kết giới phòng ngự mà là một cái lồng trong suốt. Sau khi kích hoạt phòng ngự thì mới giống kết giới phòng ngự.”
“Chuẩn bị đi.” Tống Thư Hàng đặt tay lên trên cái lồng, tay phải trượt liên hồi, Dưỡng Đao thuật được thi triển ra hết lần này đến lần khác.
Bạch tiền bối phân thân: “…”
“Ơ? Ôi chao, thoải mái quá!” mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ rên lên từng tiếng sung sướng.
Rõ ràng hiệu quả của Dưỡng Đao thuật xuất sắc hơn nhiều so với dự tính. Nó bất chấp chênh lệch kích thước giữa mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ và Tống Thư Hàng, mang đến cho mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ hưởng thụ hoàn hảo nhất.
“Từ trước đến giờ ta vẫn thấy Dưỡng Đao thuật của ngươi có gì đó rất quái.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói.
Hình như bất kì pháp khí gì cũng có thể tiếp nhận được hiệu quả của Dưỡng Đao thuật.
Thậm chí không chỉ là pháp khí, mà ngay cả cổ trùng, đao cổ, tâm ma, phân thân, hóa thân, Ma Thần trụ truyền thừa… đều có thể xoa bóp bằng Dưỡng Đao thuật.
Người sáng tạo ra Dưỡng Đao thuật quả là thiên tài.
“Có hiệu quả không?” Bạch tiền bối phân thân hỏi.
“Có có có, hiệu quả rõ ràng!” mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ gật đầu nói.
Dứt lời, mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ lại co nhỏ.
Mỗi khi Dưỡng Đao thuật trên tay phải của Tống Thư Hàng sáng lên, kích thước của mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ lại thu nhỏ một vòng.
Hiệu quả cực kì rõ rệt.
Cứ thế này thì căn bản không cần đến mười ngày, chỉ cần Tống Thư Hàng thi triển Dưỡng Đao thuật đủ nhanh là nó se nhanh chóng thu nhỏ đến kích thước có thể nhét vừa thế giới hạch tâm.
“Thư Hàng, tăng tốc thử xem.” Bạch tiền bối phân thân nói.
“Không thành vấn đề!” Tống Thư Hàng đặt cả hai tay lên mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ mà thi pháp.
Dưỡng Đao thuật không tiêu hao nhiều linh lực, mà Tống Thư Hàng còn có tám cái linh hồ, linh lực trong cơ thể khôi phục với tốc độ cực nhanh, linh lực tiêu hao do Dưỡng Đao thuật được bổ sung lại chỉ trong nháy mắt.
Sau khoảng mười hơi thở.
“Khoan khoan khoan khoan… từ từ, cho ta nghỉ một tí.” mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ hét lớn: “Ta phải thở cái đã.”
Lúc này, mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ đã thu nhỏ lại chỉ còn một phần ba.
“Được rồi, ngươi nghỉ đi.” Tống Thư Hàng hiểu rõ, bèn thu hồi hai bàn tay đang thi pháp.
“Cảm ơn.” mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ bắt đầu điều chỉnh trạng thái của mình.
Vỏ kiếm của Xích Tiêu Kiếm thấy thế, bèn đáp xuống tay Tống Thư Hàng “vèo” một tiếng: “Thư Hàng, ta thử nữa!”
“Dưỡng Đao thuật hai tay ấy hả?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Đúng đúng, thi triển liên tục vào, đừng dừng lại, để xem cực hạn của ta ở đâu. Thử một chút đi.” Vỏ kiếm Xích Tiêu Kiếm nói.
“Được rồi.” Trạng thái của Tống Thư Hàng hôm nay cực kì sôi nổi. Hắn đồng ý với Xích Tiêu Kiếm mà chẳng hề do dự chút nào.
Hai tay hắn đặt trên Xích Tiêu Kiếm, điên cuồng thi triển Dưỡng Đao thuật.
“Ha ha ha, cảm giác này thoải mái quá! Không dừng được, không dừng được!” Xích Tiêu Kiếm tiền bối bật cười vui vẻ.
Cùng lúc đó.
Ở chỗ Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng.
Hắn đang bố trí một tọa độ trên mặt đất.
Bỗng nhiên, Xích Tiêu Kiếm trong tay chấn động kịch liệt.
“Hửm?” Vẻ mặt Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng cực kì nghi hoặc.
“Sướng quá đi mất.” Xích Tiêu Kiếm nói. Mặc dù chỉ có thể xoa bóp một bộ phận, nhưng mát xa lòng bàn chân cũng rất phê.
Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng: “…”
“Có người đến.” Xích Tiêu Kiếm đột nhiên nói với vẻ cảnh giác. Sau khi được bảo dưỡng bằng Dưỡng Đao thuật liên tục, trạng thái của nó tốt cực kì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận