Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1141: Có Duyên Vạn Dặm Xa Vẫn Gặp

Chương 1141: Có Duyên Vạn Dặm Xa Vẫn Gặp
“Không ngờ đã trễ thế này rồi.”
Tống Thư Hàng nói.
Vốn dĩ theo kế hoạch, hôm nay hắn định mang Thông Nương đến nơi cô sinh ra trước, nhanh chóng giải quyết bí mật ẩn giấu ở nơi đó. Nếu trời còn sớm thì có thể chạy về thành phố Văn Châu một chuyến để thăm ba mẹ, dù sao thì hôm nay cũng là tết trung thu.
Đáng tiếc, người tính không bằng trời tính.
Bọn họ mới đi từ trong kết giới trên đỉnh núi ra, bên ngoài trăng sao đã nhô cao, đêm đã về khuya.
“À, Thập Lục, Thi, tết trung thu mọi người không về thăm nhà à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Tô thị A Thập Lục lắc đầu rồi nói:
“Tu chân giả có thọ nguyên cực dài, vậy nên có một số ngày lễ nhỏ của người bình thường không phải năm nào bọn ta cũng đón.”
Thi:
“Chỗ ta cũng vậy.”
“Cũng đúng.”
Tống Thư Hàng nói.
Sau đó hắn lại quay đầu nhìn về... Xích Tiêu kiếm trong bụng mỹ nhân rắn công đức.
Vừa nghĩ tới Thông Nương, hắn chợt nhớ ra một vấn đề.
“Đúng rồi, Xích Tiêu đạo hữu này, rốt cuộc khối tinh thể màu đỏ được đào ra dưới chỗ trồng Thông Nương có tác dụng gì vậy?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Đến giờ khối tinh thể kia vẫn đang bị ném trong thế giới hạch tâm. Nhiệt độ của nó cực cao, ngoài Thông Nương ra, ngay cả Tống Thư Hàng cũng không thể đến gần.
Bây giờ Thông Nương vẫn còn ở trong thế giới hạch tâm, nằm ì trên khối tinh thể đỏ kia không chịu xuống.
“À, ngươi nói khối tinh thể đỏ kia ấy hả? Đó là một phần tạo hóa do Xích Tiêu Tử để lại có thể giúp Thông Nương thoát thai hoán cốt, hóa ra yêu khu có thể chất đặc thù.”
Xích Tiêu kiếm trả lời.
Trước kia Tống Thư Hàng đã từng nghe Vũ Nhu Tử nhắc tới những vấn đề có liên quan đến thể chất đặc thù.
Sau khi tu sĩ đạt cảnh giới nhị phẩm, nếu có được kỳ ngộ hoặc đại cơ duyên thì có thể ngưng tụ thân thể thành thể chất đặc thù. Đạo gia thì có tiên thân, còn Ma tu thì có ma thể, Phật tu có phật chủng, Nho môn có nho căn, yêu tu có yêu khu. Mỗi loại có tác dụng khác nhau, có thể là tăng tốc độ tu luyện lên, tăng cường sức mạnh pháp thuật hoặc là khả năng cận chiến. Nhưng rất khó ngưng tụ ra tiên thân, tiêu hao cực lớn, xác suất thất bại lên đến trên 90%.
Tống Thư Hàng tò mò hỏi:
“Vậy phải làm thế nào thì Thông Nương mới dùng được?”
“Trồng nó lên trên đó là được.”
Xích Tiêu kiếm đáp.
Chỉ đơn giản vậy thôi ư?
“À phải rồi, bây giờ Thông Nương đang cắm rễ trên Ngộ Đạo Thạch, Xích Tiêu đạo hữu có cách nào dời cô ấy đến trồng trên khối tinh thạch đỏ kia không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Tốt nhất là có thể nhân cơ hội này lấy Thông Nương ra khỏi Ngộ Đạo Thạch.
Xích Tiêu kiếm:
“Chờ tu vi cao lên rồi thì tự cô ta có thể bò ra khỏi Ngộ Đạo Thạch thôi. Với lại bây giờ vẫn không thể trồng Thông Nương lên tinh thạch đỏ được, cảnh giới của cô ta quá thấp.”
“Cảnh giới quá thấp?”
Tống Thư Hàng tò mò hỏi:
“Vậy tại sao Xích Tiêu Tử đạo trưởng lại báo mộng nhắc nhở Thông Nương đi đến nơi cô ấy sinh ra chứ?”
“Chuyện này cũng không thể trách Xích Tiêu Tử nhà ta được.
Xích Tiêu kiếm nói:
“Ai mà ngờ đã hơn ba trăm năm trôi qua mà Thông Nương mới chỉ tu luyện tới cảnh giới nhị phẩm chứ? Theo như bọn ta tính thì ba trăm năm đã đủ để cô ta tấn thăng đến ngũ phẩm rồi mới phải.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Cũng phải, nói đến chuyện tu luyện, Thông Nương quả thật hơi tệ một chút.
“Nói vậy là phải đến cảnh giới ngũ phẩm mới có thể trồng Thông Nương lên trên tinh thể đỏ ư?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Xích Tiêu kiếm trả lời:
“Cũng không hẳn là phải chờ đến ngũ phẩm mới được, chỉ cần đến cảnh giới tứ phẩm là có thể dời cô ta đi được rồi. Còn bây giờ, cứ để cô ta tu luyện bên cạnh khối tinh thể đỏ kia đi, như vậy sẽ tốt cho cô ta hơn.”
Tống Thư Hàng khẽ gật đầu, vậy thì chờ Thông Nương tu luyện đến tứ phẩm rồi nói sau.
“Đúng rồi, hình như khối tinh thể đỏ kia là thuộc tính hỏa đúng không? Vậy chẳng lẽ yêu khu do Thông Nương ngưng tụ ra cũng là thuộc tính hỏa à?”
Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
“Đương nhiên.”
Xích Tiêu kiếm đáp.
Hai mắt Thi sáng lên:
“Một cây hành lửa ư?”
Tống Thư Hàng:
“...”
Một cây hành rực lửa sao?
Thật khó mà tưởng tưởng được.
Đoàn người vừa đi vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc đã xuống dưới chân núi.
Chính là khu vực trồng đầy những dược thảo đại bổ như nhân sâm và linh chi.
“Bọn ta có thể hái những nhân sâm và linh chi này được không?”
Tống Thư Hàng thuận miệng hỏi.
“Không thành vấn đề, nhưng có điều... mấy trăm năm nay, toàn bộ dược lực bên trong nhân sâm và linh chi trồng ở nơi này đều đã bị đại trận kết giới hấp thu hết rồi. Nói cách khác, bây giờ chúng chẳng khác gì mấy cây củ cải to, nếu ngươi muốn thì cứ hái một ít nhai cũng được.”
Xích Tiêu kiếm trả lời.
Tống Thư Hàng:
“...”
Sau khi suy nghĩ một chút, hắn động ý niệm, mở thế giới hạch tâm ra rồi chuyển một mớ nhân sâm, linh chi và các loại dược liệu khác vào trong thế giới hạch tâm.
Hắn muốn thử xem sau khi được chuyển vào trong thế giới hạch tâm, những dược liệu này có thể khôi phục dược tính hay không? Những nhân vật chính mang theo một tiểu thế giới tùy thân đều hay làm vậy mà.
...
Đoàn người rời khỏi linh sơn.
Sau lưng Tống Thư Hàng vẫn còn vô số rễ sen đâm vào hư không, xuyên qua không gian, nối liền với đoàn tà năng Cửu U trên đỉnh núi.
“Bây giờ là mấy giờ rồi?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Mười giờ tối.
Thi nhìn đồng hồ đeo tay rồi trả lời.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu ngắm nhìn vầng trăng sáng trên bầu trời đêm.
Hắn bất giác nhớ tới quẻ đại cát đại lợi của Đồng Quái tiền bối.
Đêm trăng tròn vẫn chưa qua đi, nói cách khác hắn vẫn có thể bị Đông Qua Thánh Quân bắt lấy, đè xuống đất đánh một trận no đòn... Hơn nữa chuyện này còn truyền khắp cả tu chân giới.
“Xích Tiêu đạo hữu, khi nào ngươi mới có thể phối hợp với ta sử dụng Phần Thiên Hỏa Diễm Đao lần nữa thế?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Xích Tiêu kiếm:
“Chắc còn cần một tiếng nữa đấy.”
Nghe vậy, Tống Thư Hàng cũng cảm thấy yên tâm hơn một chút.
Xem ra Xích Tiêu kiếm không có ý định rời đi... Cho nên nếu lúc này Đông Qua Thánh Quân tới muốn đại chiến với hắn một trận, nói không chừng hắn có thể mượn dùng Xích Tiêu kiếm để thi triển Phần Thiên Hỏa Diễm Đao.
Xích Tiêu kiếm hỏi:
“Ngươi lại muốn đi chém ai à?”
“Không biết nữa, còn phải nhìn xem tối nay tên kia có đến tìm ta hay không đã.”
Tống Thư Hàng nói.
Xích Tiêu kiếm:
“Được rồi, đến lúc đó muốn chém ai thì cứ báo với ta một tiếng. Giờ ta sẽ mở lớp dạy học miễn phí, hướng dẫn ngươi học tập Phần Thiên Hỏa Diễm Đao sâu hơn một bước, ta thích chiêu này lắm luôn đấy.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Thật ra hắn đã thắc mắc từ lâu rồi, Xích Tiêu kiếm là kiếm mà đúng không? Nhìn kiểu gì cũng là một thanh kiếm, tại sao nó lại chém ra đao khí? Hơn nữa còn rất thích đao chiêu Phần Thiên Hỏa Diễm Đao nữa chứ?
Thanh kỹ năng bị lệch quá rồi đấy.
××××××××××××××××××××
Một nơi khác.
Ở một nơi cách linh sơn mà nhóm người Tống Thư Hàng đang ở không xa, có một đám người đang từ từ đến gần.
Dẫn đầu là một người mặc áo khoác có mũ trùm đầu, có vài đoạn tóc ngắn màu vàng lộ ra khỏi mũ. Người này có thân hình cao lớn, con ngươi màu xanh lam, ngũ quan cân đối, khuôn mặt cương nghị, đây là một người đàn ông điển trai rắn rỏi theo kiểu phương Tây.
Người này chính là nghìn năm đệ ngũ thánh - Đông Qua Thánh Quân.
Đi theo sau lưng hắn là một tốp tu sĩ mang theo đủ loại thiết bị hiện đại và pháp khí loại hình quay phim chụp ảnh, mỗi người đều có tu vi từ tứ phẩm trở lên.
Những tu sĩ tứ phẩm này chính là phóng viên của mấy kênh tin tức nổi tiếng trong giới tu chân như tu sĩ nhật báo, trung tâm tin tức Thiên Cơ, đài truyền hình tu sĩ Thần Cương, kênh Thánh Điện, trung tâm internet Vu Sư, v.v...
“Xin hỏi Đông Qua Thánh Quân, ngài thật sự hủy cuộc chiến đêm trăng tròn với Bá Tống Huyền Thánh vào tối nay ư?”
Một vị nam tử tóc nâu hỏi, hắn là phóng viên của kênh Thánh Điện.
Đông Qua Thánh Quân khẽ gật đầu:
“Đúng vậy.”
Phóng viên của tu sĩ nhật báo thừa cơ hỏi:
“Xin hỏi Đông Qua Thánh Quân, tại sao đột nhiên ngài lại từ bỏ cuộc chiến đêm trăng tròn với Bá Tống Huyền Thánh thế? Là do Bá Tống Huyền Thánh đang bế quan hay là do Bá Tống Huyền Thánh không chịu ứng chiến?”
Đông Qua Thánh Quân lắc đầu:
“Đều không phải. Sở dĩ từ bỏ cuộc chiến đêm trăng tròn với Bá Tống Thánh Quân là do vào sáng sớm hôm nay... Ta đã gặp mặt Bá Tống Huyền Thánh. Lúc đó ta còn ước chiến chính thức với Bá Tống Huyền Thánh. Nhưng sau khi thấy Bá Tống Huyền Thánh thi triển một môn pháp thuật độc môn ra, ta biết bây giờ ta quả thật không bằng hắn.”
Đông Qua Thánh Quân trả lời với vẻ mặt rất thản nhiên.
Thế nhưng trong lòng hắn cũng rất tuyệt vọng, hơm trăm quả bom nguyên tử cộng thêm một đống bom nhiệt hạch thiên kiếp, còn chưa kể đến môn pháp thuật không gian quỷ dị của Bá Tống Thánh Quân nữa, pháp thuật này đúng thật là không cách nào phá giải.
Mà quan trọng nhất chính là bấy nhiêu đây vẫn chỉ là một phần nhỏ trong kho chứa khổng lồ của Bá Tống Thánh Quân thôi, hắn còn có thể lấy ra nhiều càng nhiều bom nguyên tử và tên lửa thiên kiếp hơn nữa.
Lúc đối mặt với Bá Tống Thánh Quân, Đông Qua Thánh Quân luôn có loại ảo giác một người chơi bình thường số khổ đang đối mặt với cao thủ cấp vip kim cương ấy.
Muốn chống đỡ nhiều bom nguyên tử, bom nhiệt hạch thiên kiếp như vậy, trừ khi cảnh giới của hắn tăng lên tới Huyền Thánh đỉnh phong. Tới lúc đó với phòng ngự chi đạo của bản thân, hắn mớicó thể chịu đựng nổi cuộc oanh tạc bom đạn đáng sợ kia.
Phóng viên của trung tâm tin tức Thiên Cơ kinh ngạc không thôi:
“Bá Tống Huyền Thánh đáng sợ đến vậy sao?”
Chỉ cần một pháp thuật đã có thể khiến cho Đông Qua Thánh Quân ngoan ngoãn nhận thua rồi sao?
“Xét về mặt nào đó có thể nói hắn còn đáng sợ hơn một số Huyền Thánh thành danh đã lâu nữa.”
Đông Qua Thánh Quân nói:
“Cho nên ta thà đối mặt với Huyền Thánh thành danh đã lâu cũng không muốn đối mặt với Bá Tống Thánh Quân.”
Các vị phóng viên vội vàng ghi chép vào sổ tay ngay lập tức, đây chính là một tin cực sốc đấy. Bá Tống Huyền Thánh thần bí chỉ mới để lộ một chiêu đã giữ vững được địa vị nghìn năm đệ nhất thánh.
“Vậy xin hỏi Đông Qua Thánh Quân, tối nay ngài muốn đổi sang khiêu chiến vị nào?”
Phóng viên của trung tâm internet Vu Sư lên tiếng hỏi.
“Đối tượng mà ta muốn khiêu chiến vào tối nay là một vị Huyền Thánh thành danh đã lâu, hắn thành thánh vào một nghìn ba trăm năm trước, thực lực bây giờ có thể nói là sâu không lường được. Thậm chí ta cũng không biết hắn đã bước vào cảnh giới cửu phẩm chưa nữa. Vốn dĩ ta định khiêu chiến Bá Tống Thánh Quân xong, tích lũy chút lòng tin nhất định rồi mới khiêu chiến vị này.”
Đông Qua Thánh Quân trầm giọng nói.
Dứt lời, hắn hít thở sâu rồi nói tiếp:
“Hắn là người mà ta ngưỡng mộ nhất, chắc chắn mọi người cũng đã từng nghe qua tên của hắn đấy, vị đó chính là Cật Qua* Thánh Quân.”
“Cật Qua Thánh Quân?”
Phóng viên của nhật báo tu sĩ lập tức lục lọi trí nhớ của mình.
Trong các môn các phái đều có ghi chép lại những vị Huyền Thánh thành thánh gần nghìn năm qua, đặc biệt là mấy vị Huyền Thánh cuối cùng của nghìn năm trước, mọi người đều nghe quen tai.
Nhưng mọi người đã lục lọi trí nhớ mấy lần vẫn không tìm ra tin tức gì về vị Cật Qua Thánh Quân này.
Chẳng lẽ ghi chép của chúng ta có sai sót ư?
Hay là do Đông Qua Thánh Quân nhớ nhầm?
“Đông Qua Thánh Quân, ngài có chắc thánh danh của vị kia là Cật Qua Thánh Quân không?”
Phóng viên của trung tâm tin tức Thiên Cơ dò hỏi.
Đông Qua Thánh Quân gật đầu khẳng định:
“Không sai đâu, chính là tên này. Hôm nay chính hắn hẹn ta đến chỗ này tiến hành một cuộc tỷ thí mà. Hắn nói hắn muốn đích thân thử đạo phòng ngự của ta.”
(*) Cật Qua là ăn dưa
Bạn cần đăng nhập để bình luận