Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1726: Fuck you, thiên kiếp!

Chương 1726: Fuck you, thiên kiếp!
“Sự thật chứng minh, tiền bối của ngươi mãi mãi là tiền bối của ngươi.”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu lên nhìn trời… cả đám người đều phải chỉnh tề.
Tiểu trợ lý lưới rồng còn chưa kịp cập nhật bản vá thì hầu như tất cả các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 mà hắn quen mặt đều đã đến rồi.
“A, Bắc Hà cũng tới à, ngươi cũng trải nghiệm phi thăng hả?”
Tuyết Lang Động Chủ hỏi.
Bạch Hà Tán Nhân mỉm cười, nhìn quanh một vòng:
“Tất cả các đạo hữu online lúc trước đều đến đủ rồi nhỉ.”
Phần lớn đều là những gương mặt quen thuộc... năm nay tần suất các đạo hữu trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’ họp mặt offline siêu cao, trước đây mười mấy năm mới tụ tập một lần, mà riêng năm nay đã gặp mấy lần rồi.
Tuy rằng mỗi lần họp mặt đều là ngoài ý muốn.
Cuối cùng, Bắc Hà Tán Nhân lại nhìn Tam Lãng.
Hết thuốc chữa rồi.
Hoa Đà tái thế cũng không cứu được Tam Lãng nữa, chẳng ai ngờ được chơi ‘vượt tầng lưới rồng’ lại khiến nguyên thần của mọi người tụ tập lại, Tam Lãng toi rồi.
“Ai là người ra đầu tiên? Lúc ta ra đã nhìn thấy Hoàng Sơn tiền bối, Tam Lãng, Thư Hàng, Bạch Hạc, Hằng Hỏa và cả Giao Bá nữa.”
Đông Phương Lục Tiên Tử hỏi.
“Hoàng Sơn tiền bối là người đầu tiên đi ra, Lãng mỗ là thứ hai, chậm hơn Hoàng Sơn tiền bối nửa bước.”
Cuồng Đao Tam Lãng đắc ý nói.
Bắc Hà Tán Nhân nghiêng đầu đi, không nhẫn tâm nhìn Tam Lãng… Lúc này hắn vẫn không biết kín tiếng, còn muốn ngoi lên để chứng minh sự tồn tại của bản thân nữa chứ.
Con ngươi của Lệ Chi Tiên Tử trầm xuống, mỉm cười nói:
“Tìm thấy ngươi rồi, Tam Lãng!”
Một lát sau.
“A a a a a ~ Lệ Chi Tiên Tử ~ Chậm thôi, chậm một chút… sắp xoay đến nôn ra rồi.”
Sự thật chứng minh, nguyên thần yếu đuối hơn nhục thân nhiều.
Cùng một kỹ năng, nhưng khi thi triển với nguyên thần thì lực sát thương +10.
“Đậu Đậu không tới à?”
Diệt Phượng Công Tử hỏi, hắn nhìn quanh một vòng mà không tìm thấy Đậu Đậu, đột nhiên lại cảm thấy tụt hứng. Thú vui lớn nhất cuộc đời yêu tu của hắn là ăn cá nằm ngủ đánh Đậu Đậu, thế mà Đậu Đậu lại không ở đây.
Hoàng Sơn Tôn Giả trả lời:
“Nó bị cuốn vào thiên kiếp của Vũ Nhu Tử rồi, giờ còn đang hợp tác độ kiếp. Bản thể của ta vẫn đang ở đó trông chừng, chắc là không có vấn đề gì đâu.”
“Ta cảm giác không khí ở đây có chỗ bất thường, khá là nặng nề. Các ngươi có cảm giác như thế không?”
Cổ Hồ Quan Chân Quân nói.
Diệt Phượng Công Tử:
“Ta cũng có cảm giác này.”
“Giống bên trên, ta cũng thấy nặng nề, toàn thân đều không thoải mái.”
Tay của Lệ Chi Tiên Tử xoay rất nhanh, Tam Lãng giống như cánh quạt trên máy bay, nhanh đến mức không nhìn rõ thân ảnh nữa rồi.
Bắc Hà Tán Nhân:
“Ngẩng đầu nhìn trời thì các ngươi sẽ biết tại sao lại nặng nề.”
Các tiền bối cùng ngẩng đầu lên, sau đó liền nhìn thấy ‘kiếp vân’ đang ngưng tụ thành hình, hồ quang điện không ngừng lóe lên, nhìn đã biết chắc chắn uy lực không nhỏ.
Hiến Công Cư Sĩ:
“Định mệnh, lại là thiên kiếp hả?”
“Ai lại thất đức đi độ kiếp giữa đám đông thế này?”
Thiên Phủ Khí Tông Dương Huyền nói.
Tống Thư Hàng: “…”
“Là Thư Hàng tiểu hữu. Hắn vốn đang độ kiếp, nguyên thần của chúng ta vượt không gian mà tới đây, cuốn vào thiên kiếp của hắn.”
Hoàng Sơn Tôn Giả đắng lòng nói:
“Nói cách khác, rất có thể đây là lỗi của ta.”
“Hoàng Sơn tiền bối, bây giờ chúng ta đi còn kịp không?”
Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử nhìn Hoàng Sơn Tôn Giả bằng ánh mắt chờ mong.
Hoàng Sơn Tôn Giả từ bi lắc đầu.
Lưu Huỳnh Tiên Tử:
“Toi rồi.”
Ngoại trừ mấy vị tiền bối đang bế quan hoặc hôm nay không online ra thì hơn phân nửa thành viên trong nhóm đều tập trung tại đây.
Bao nhiêu nguyên thần như thế tập trung lại một chỗ, gia nhập vào thiên kiếp của Tống Thư Hàng, uy lực của thiên kiếp sẽ được tăng lên đến mức nào đây?
Hơn nữa đen đủi hơn là hiện giờ các tiền bối trong nhóm đều ở trạng thái nguyên thần, không thể phát huy được sức chiến đấu mạnh nhất.
Diệt Phượng Công Tử lo lắng nói:
“Chúng ta sẽ không bị kéo thẳng vào ‘thế giới thiên kiếp’, độ thiên kiếp huyền thánh bát phẩm như thiên kiếp lần trước của Tống Thư Hàng đấy chứ?”
“Có lẽ lần này chúng ta sẽ không bị kéo vào thế giới thiên kiếp đâu.”
Lúc này, Tống Thư Hàng mới lên tiếng:
“Tình huống lần trước có thể coi như là ‘bug của thiên kiếp’, là một lỗ hổng. Mà nay thiên kiếp thay đổi từng ngày, tiến hóa rất nhanh, nói không chừng lỗ hổng thiên kiếp lần trước đã được vá lại rồi cũng nên.”
“Chỉ cần không bị kéo vào trong ‘không gian thiên kiếp’ thì các tiền bối không cần phải sợ nữa, ta tự tin có thể độ qua kiếp này.”
Tống Thư Hàng bổ sung.
Thân là quản lý viên của lưới rồng, chỉ cần còn đứng trên mảnh đất Hắc Long là hắn có thể mượn sức mạnh của lưới rồng để cò cưa với thiên kiếp.


[Bản vá đã được cập nhật.]
Lúc này, rốt cuộc tiểu trợ lý lưới rồng cũng lên tiếng nhắc nhở.
Tống Thư Hàng nhìn quanh một vòng, về cơ bản các thành viên quen thuộc trong nhóm đều đã đến đủ.
“Còn có ai không tới không?”
Đông Phương Lục Tiên Tử hỏi.
“Thất Tu tiền bối không tới, hắn vừa tấn thăng lên cảnh giới Huyền Thánh, chắc hẳn hiện giờ đang bận rộn.”
Bắc Hà Tán Nhân nói.
“Thất Sinh Phù đạo hữu cũng không tới, có lẽ là hôm nay hắn không lên mạng?”
“Tô thị A Thất cũng không tới, dạo gần đây A Thất cứ thần thần bí bí, không biết đang làm gì. À mà có phải những số có chữ số 7 thì đều rất may mắn không? Tất cả đều tránh được kiếp nạn này?”
Dược Sư vò đầu, Giang Tử Yên ở sau lưng lặng lẽ bện mái tóc của nguyên thần Dược Sư thành nhiều bím tóc nhỏ hộ hắn.
“A a a ~ về sau xin hãy ~ a a ~ gọi ta ~ là ~ Cuồng ~ Đao ~ Thất ~ Lãng ~~ a a a.”
Cuồng Đao Tam Lãng rống họng gào lên.
Trong lúc hắn đang nói, ở phạm vi ngoài 500 mét xuất hiện một thông đạo không gian.
Tô thị A Thất ngơ ngác chui ra khỏi không gian:
“Thật là kỳ lạ, lúc nãy trong thông đạo ta nhìn thấy một vị tiên tử quen mặt đi ở phía trước, nhưng đột nhiên thông đạo không gian bị đứt, xảy ra chuyện gì thế?”
Đây là do bản vá mà Tống Thư Hàng bảo tiểu trợ lý lưới rồng cập nhật có hiệu lực, A Thất bị truyền tống đến ngoài 500 mét, khu vực an toàn nằm ngoài phạm vi thiên kiếp.
Nhưng trong lúc A Thất đang nói chuyện, nguyên thần của hắn không tự chủ được mà bay lên… giống như bị nam châm hút, kéo thẳng đến sau lưng Tống Thư Hàng.
Cả đám người phải chỉnh tề thế đó, đã đến rồi thì đừng khách sáo.
Tống Thư Hàng mệt tim hết sức.
Bản vá này hoàn toàn chẳng có chút hiệu quả nào.
“A Thất tiền bối, tiên tử quen mặt mà ngươi nhìn thấy là ai thế?”
Tàng Thiên Câu Chu Ly tò mò hỏi, dạo gần đây Chu Ly sống rất thoải mái, không những xác định quan hệ với vị tiên tử của Nho gia kia mà mấy hôm nay Đậu Đậu cũng bị cấm túc, không hành hạ hắn nữa.
Tô thị A Thất gãi đầu:
“Ta cảm thấy đó là một vị tiên tử rất quen mặt nhưng nghĩ kỹ lại, hình như ta chưa từng gặp cô ấy.”
“Tuy nhiên có thể khẳng định rằng cố ấy nhất định là một thành viên trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’ chúng ta. Nếu không sẽ không vào lưới rồng, nguyên thần cũng sẽ không bị cuốn đến chỗ Thư Hàng tiểu hữu.”
Diệt Phượng Công Tử đẩy mắt kính, nói.
“Có phải là Vũ Nhu Tử còn từng chia sẻ mã QR cho người khác không?”
Dược Sư suy đoán.
Cũng chính Vũ Nhu Tử là người đã gửi ‘diễn đồ kim đan mã QR của Tống Thư Hàng’ vào trong nhóm.
“Có phải các ngươi quên một người hay không.”
Lệ Chi Tiên Tử nói:
“Ta còn nhớ mang máng, trong nhóm chúng ta còn có một vị đạo hữu tên là Tối Duyệt Tiên Tử. Có lẽ người mà A Thất nhìn thấy là cô ấy chăng?”
“Là Tối Cường Cư Sĩ, hơn nữa cư sĩ là nam, không phải là tiên tử. Chuyện này ta chắc chắn trăm phần trăm.”
Bắc Hà Tán Nhân nhắc nhở.
“Cư sĩ đúng thật là nam.”
Hoàng Sơn tiền bối nói:
“Vì thế người mà A Thất nhìn thấy không phải là cư sĩ… À mà cư sĩ không tới đây à?”
“Có lẽ ta biết chân tướng đấy.”
Rốt cuộc Tống Thư Hàng cũng tìm được cơ hội để xen vào:
“Là Đồng Quái tiền bối.”
Hắn vừa mới… đối chiếu các vị tiền bối có mặt tại đây và mọi người trong trí nhớ, sau đó liền phát hiện ra trong các vị tiền bối có mặt ở đây hoàn toàn không có thân ảnh của ‘nghi là Đồng Quái’.
Hai mắt của Bắc Hà Tán Nhân lập tức sáng lên:
“Bói bịp, đúng rồi, chắc là hắn rồi. Lúc đó hắn còn gọi video nhóm để livestream quét mã QR của Thư Hàng tiểu hữu nữa cơ mà.”
“Nếu như bói bịp đi trước mặt A Thất, vậy hắn cũng phải xuất hiện rồi chứ? Xuất hiện ở phạm vi ngoài 500m à?”
Lệ Chi Tiên Tử quay đầu lại nhìn xung quanh.
Có lẽ hôm nay một trong mười bí mật chưa thể lí giải của nhóm Cửu Châu số 1 – ‘Hình dáng thật sự của Đồng Quái’ sẽ có đáp án chăng?
Hình dáng bên ngoài có thể thay đổi nhờ thuật dịch dung.
Nhưng nguyên thần thì không thể lừa gạt bọn họ.
Trong khi nói chuyện, ở phạm vi ngoài 500 mét có một thông đạo không gian mở ra.
Có hai thân ảnh cùng bước từ trong thông đạo ra.
“Ơ? Các ngươi cùng nhìn ta làm gì, ta xấu hổ lắm đấy.”
Điền Thiên cười ha ha nói.
Sau lưng hắn là Điền Điềm Phó Đảo Chủ với ánh mắt ngu ngơ… Hình như cô ấy vẫn chưa khôi phục hoàn toàn.
Là anh em Điền Thiên và Điền Điềm.
Cũng như Tô thị A Thất, hai anh em vừa xuất hiện thì đều như bị nam châm hút, kéo thẳng về phía ‘đại quân’, ôm nhau sưởi ấm.
“Bên kia còn có người nữa.”
Tạo Hóa Pháp Vương phát hiện ra mục tiêu.
Trên bầu trời, có một thân ảnh rơi thẳng từ thông đạo không gian xuống.
Hai chân thon dài, váy áo đỏ rực.
Quả nhiên như A Thất đã thấy, đó là một vị tiên tử.
Thân ảnh kia đáp xuống đất:
“Ai yo yo, cuối cùng cũng đã ra rồi.”
Sau đó thân ảnh ấy ngẩng đầu lên… trên mặt người đó còn đeo một chiếc mặt nạ bằng kim loại tinh xảo.
Mặt nạ này là pháp khí nguyên thần quý giá, được thiết kế ra chuyên để bảo vệ nguyên thần. Sau khi đeo nó lên sẽ có hiệu quả che giấu khí tức, cường hóa nguyên thần.
Các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1: “…”
Trên phương diện này, tên bói bịp đúng là không chê vào đâu được.
“Nhưng ít ra có thề chắc chắn một điểm.”
Khóe miệng Bắc Hà Tán Nhân giương lên:
“Hóa ra bói bịp là một vị tiên tử!”
Đồng Quái Tiên Sư phủi váy áo đỏ rực của mình, lười biếng nói:
“Được rồi được rồi, ngươi thích là được… Nếu như ngươi nghĩ ta là tiên tử thì ta chính là tiên tử. Nói tóm lại cho dù ta là tiên tử thì ngươi cũng không phải là kiểu người mà ta thích, ngươi vui cái quái gì?”
Chỉ trong một câu trả lời ngắn ngủi, giọng nói của Đồng Quái thay đổi liên tục, đổi liền mấy giọng, nghe rất kỳ lạ.
Bắc Hà Tán Nhân: “…”
Ta không phải đang vui, ta đang đắc ý đó biết không hả? Cuối cùng ta cũng xác định được giới tính của Đồng Quái ngươi, ta đang cười đắc ý đó được không hả?
“Nếu như bói bịp thực sự là tiên tử, ta lại đột nhiên cảm thấy thuộc tính bịp bợm của cô ấy lập tức trở nên đáng yêu. Đôi khi tiên tử đúng là có rất nhiều đặc quyền.”
Giao Bá Chân Quân cảm thán.
‘Vù’ ~ Lúc này, Đồng Quái Tiên Sư cũng như bị nam châm hút, kéo vào trong đám người, đúng lúc rơi xuống cạnh Giao Bá Chân Quân.
“Ha ha ha ha, nhưng mà thật là đáng tiếc, Giao Bá đạo hữu, ta không phải là tiên tử, cũng không đáng yêu nổi.”
Đồng Quái nói bằng giọng nam đầy đắc ý, kéo áo trên xuống, lộ ra cơ ngực rắn chắc:
“Cũng chỉ có tên ngốc Bắc Hà kia nhìn thấy ta mặc quần áo đỏ rực mới đắc ý cho rằng đoán ra được chân tướng giới tính của ta. Thực ra cái váy đỏ này cũng là ta thay lúc ở trong thông đạo đó, ha ha ha ha.”
Bắc Hà Tán Nhân:
“Bói bịp này, sớm muộn gì nhà ngươi cũng bị sét đánh.”
Bùm ~~
Trên bầu trời, một tiếng sấm sét vang lên.
“Nói đánh là đánh, Bắc Hà ngươi học được Linh Ngôn rồi à?”
Đồng Quái ngẩng đầu lên:
“Fuck you, thiên kiếp!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận