Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1287: Tạo Hóa Tiên Tử

Chương 1287: Tạo Hóa Tiên Tử
“La la la la~~”
Giọng nữ thứ tư không trả lời, chỉ phát ra đủ loại âm thanh kỳ quái.
Vũ Nhu Tử:
“Không ổn rồi Bạch tiền bối, có một thứ quái dị lẫn vào trong bốn người bọn ta.”
Tống Thư Hàng:
“Đừng hốt hoảng đừng hốt hoảng, trước hết phải bình tĩnh lại. Ít nhất bây giờ đừng tùy tiện khống chế thân thể của Đậu Đậu!”
Do trong thân thể có đến bốn ý thức nên mỗi bộ phận trên thân thể Đậu Đậu lại làm ra những động tác khác nhau, chẳng đồng bộ gì cả.
Hai chân trước thì muốn đi về phía trước, hai chân sau một chân thì muốn đi qua bên trái một chân lại muốn qua bên phải. Đầu nhìn về bên trái, hai con mắt một con thì nhìn về bên trái một con thì nhìn về bên phải, còn cái đuôi lại cuốn thành hình xoắn ốc.
Cũng may Đậu Đậu là yêu khuyển, nếu không thân thể của nó đã không chịu nổi sự dày vò thế này rồi.
“Ý thức của ta vẫn chưa đi vào mà, vậy đó là ý thức của ai thế?”
Tạo Hóa Pháp Vương thắc mắc.
Tô thị A Thập Lục:
“Cảm ứng không ra cụ thể là ai, hẳn là một cô gái.”
Vũ Nhu Tử:
“Là một tỷ tỷ.”
Tống Thư Hàng:
“Nhìn trời, có khi nào vấn đề nằm trên người ta không?”
Trên người hắn có linh quỷ Diệp Tư, bây giờ cô ấy đang trong trạng thái hôn mê để luyện hóa năng lượng của Trình Lâm. Không biết khi ở trong trạng thái này, ý thức của cô ấy có bị chuyển vào không nhỉ?
Do bản thân Diệp Tư còn đang ở trong trạng thái hôn mê nên ý thức sẽ có vẻ mơ hồ không tỉnh táo, chỉ biết phát ra tiếng kêu kỳ quái cũng có thể giải thích được.
“Không đâu, trong quá trình ta thi triển pháp thuật thiên phú không xảy ra vấn đề gì cả.”
Bạch tiền bối suy nghĩ một chút, sau đó bắt đầu kiểm tra tất cả mọi người.
“Có khi nào là một nhân cách khác của Tạo Hóa tiền bối không? Gâu.”
Đậu Đậu trong xác Tống Thư Hàng suy đoán, đồng thời hai mắt cũng sáng lên.
Tạo Hóa Pháp Vương cười khổ:
“Nhân cách khác ở đâu ra vậy? Từ nhỏ đến lớn tính cách của ta đều rất bình thường.”
“Hay là Đậu Đậu có hai nhân cách? Con người Đậu Đậu nắng mưa thất thường, dù nó có hai nhân cách cũng dễ hiểu.”
Vũ Nhu Tử nói.
“Chít chít chít chít chít~~”
Giọng nữ thứ tư tiếp tục phát ra những âm thanh cổ quái.
Đậu Đậu:
“Ơ, chuyện này có liên quan gì đến ta đâu, sao lại kéo ta vào? Ý thức của ta đã thành công chuyển vào thân thể của Thư Hàng rồi.”
Vũ Nhu Tử:
“Bởi vì không gian ý thức của ngươi quá nhỏ, quá chật. Có khi nào trong người Đậu Đậu ngươi có hai nhân cách, một đã đi nhưng vẫn còn một tính cách khác chen chúc trong không gian ý thức chưa đi ra ngoài, chính vì vậy nên ý thức của Tạo Hóa tiền bối mới không chen vào được không? Hơn nữa nhân cách thứ hai của ngươi là một vị tỷ tỷ... Đậu Đậu, ngươi nghĩ đi, tại sao Hoàng Sơn tiền bối lại vô duyên vô cớ gả ngươi đi? Chắc hẳn là vậy rồi! Tỷ tỷ, ngươi là nhân cách thứ hai của Đậu Đậu đúng không? Người muốn lấy chồng chính là ngươi đúng không?”
“Y nha y nha~~ y nha nha~”
Giọng nữ kia tiếp tục nói những lời vô nghĩa.
“Gâu, không thể nào? Trong cơ thể ta còn cất giấu một cô cún Đậu Đậu á?”
Đậu Đậu trợn to hai mắt.
Tống Thư Hàng:
“Bạch tiền bối, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?”
Lúc này, Bạch tiền bối đã hoàn thành việc kiểm tra thân thể của mọi người, sau đó trả lời:
“Ta có thể khẳng định rằng vừa rồi bí pháp thiên phú đã được thi triển thành công. Có bốn ý thức bị ta chuyển vào trong cơ thể Đậu Đậu, còn ý thức của Đậu Đậu thì bị chuyển vào trong thân thể của Thư Hàng. Hơn nữa, bây giờ ta có thể chắc chắn một điều... Ý thức thứ tư là từ trên người Tạo Hóa đạo hữu đi ra.”
“Tạo Hóa tiền bối, quả nhiên ngươi có đến hai nhân cách!”
Đậu Đậu kêu lên.
Tạo Hóa Pháp Vương đưa tay chỉ vào mình:
“Là từ trên người ta đi ra ư?”
Rùa biển lớn:
“Nhìn trời, đúng là không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài mà. Đại hòa thượng, không ngờ ngươi lại có một nhân cách nữ trong người. Thảo nào ngươi muốn để mái tóc dài, là để tiện mặc đồ nữ à?”
Tạo Hóa Pháp Vương:
“Không thể nào! Quy tiền bối, tóc ta dài là do tăng phát thuật mà ra. Hơn nữa sao ngài lại nghĩ để tóc dài là vì để tiện mặc đồ nữ? Ngài nói vậy bảo tất cả tu sĩ để tóc dài làm sao chịu nổi đây? Bạch tiền bối còn đứng cạnh ta này, ngài có sợ không?”
Bạch tiền bối:
“...”
Tại sao lại lấy hắn ra làm ví dụ chứ?
“Nếu như ý thức này là từ trên người Tạo Hóa tiền bối đi ra, có lẽ ta đoán được đại khái là gì rồi.”
Tống Thư Hàng nói.
Hắn chợt nhớ ra trong giọng ca của Tạo Hóa Pháp Vương cất giấu âm thanh của tự nhiên, nếu nghĩ kỹ lại thì hẳn là thanh âm của nữ.
Vũ Nhu Tử:
“Tống tiền bối, ngươi đoán được thân phận của vị tỷ tỷ này rồi à?”
“Meo y nha~~ meo y nha~~”
Tô thị A Thập Lục:
“Vũ Nhu Tử, cô đừng kích động quá. Thư Hàng, ngươi cũng vậy, đừng khống chế chân của Đậu Đậu lung tung. Bây giờ chúng ta làm một động tác thống nhất để Đậu Đậu nằm trên đất trước đã.”
Theo sự chỉ huy của Tô thị A Thập Lục, thân thể Đậu Đậu quỳ xuống.
Một con chó Kinh Ba đáng yêu đang duỗi hai chân trước ra trước, còn hai chân sau lại bày ra tư thế quỳ dưới đất.
Đậu Đậu phiên bản Thư Hàng:
“Mới nói là nằm trên đất mà? Tại sao lại là tư thế quỳ thế này?”
“Ha ha ha, là ta đang khống chế động tác. Ta muốn xem thử chân cún có thể làm ra tư thế quỳ dưới đất được không ấy mà.”
Vũ Nhu Tử bật cười khanh khách.
Đậu Đậu:
“...”
Tô thị A Thập Lục:
“Đừng nghịch nào. Thư Hàng, ngươi nói suy đoán của ngươi đi.”
“Thật ra trong giọng ca của Tạo Hóa tiền bối có cất giấu âm thanh của tự nhiên, âm thanh kia hay đến nổi không cách nào hình dung được, cứ như không thuộc về chốn nhân gian ấy.”
Tống Thư Hàng nói.
Tô thị A Thập Lục:
“Hở?”
Ta đang nghe kể chuyện cười à?
Rùa biển lớn:
“Thư Hàng tiểu hữu, có tin ta phun nước miếng đầy mặt ngươi không hả? Ngươi nhìn lên khán đài đi, cả đống đạo hữu đang nằm bẹp trên đó đến giờ vẫn chưa tỉnh lại kia kìa, tất cả đều ngã gục dưới giọng ca của Tạo Hóa tiểu hữu đấy. Vậy mà giờ ngươi lại nói tiếng hát của hắn là âm thanh của tự nhiên, ngươi không thấy đau tim à?”
Vũ Nhu Tử:
“Không đâu, toàn bộ giọng ca của Tạo Hóa tiền bối đều là âm thanh của tự nhiên.”
Tạo Hóa Pháp Vương:
“ m thanh của tự nhiên chỉ là thiên phú khẩu khiếu của ta thôi, sao có thể sinh ra nhân cách thứ hai trong người ta được?”
Bạch tiền bối:
“Trước hết cứ để Thư Hàng nói tiếp đi đã.”
Tống Thư Hàng tiếp tục nói:
“Khi nhớ kỹ lại, ta phát hiện âm thanh của tự nhiên đó hình như là giọng của nữ. Thế nên có khi nào ý thức bị dời đi có liên quan đến âm thanh của tự nhiên không?”
“Li li li li~~”
Tô thị A Thập Lục:
“Nghe Thư Hàng nói xong ta mới để ý, hình như vị tỷ tỷ này đang thử giọng thì phải?”
Vũ Nhu Tử:
“Vậy chúng ta có nên hát một bài để thử xem sao không? Theo như suy đoán của Tống tiền bối, nếu vị tỷ tỷ cất giọng phát ra âm thanh của tự nhiên vậy thì bí mật đã được bật mí rồi.”
“Hát bài gì đây?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Thất Sát Ca, giết giết giết giết giết!”
Vũ Nhu Tử hô lên.
“Được, vậy ta cũng hát chung.”
Tạo Hóa Pháp Vương vừa nghe thấy giai điệu của Thất Sát Ca là toàn thân như bốc cháy, hắn lấy guitar của mình ra, nhanh chóng tiến vào trạng thái feel~.
“Khoan đã, chừa cho ta một con đường sống đi!”
Rùa biển lớn kêu lên.
“Chờ chút đã!”
Tống Thư Hàng cũng vội nói:
“Trong lúc thí nghiệm chúng ta cần phải giữ được sự tỉnh táo để theo dõi tìm hiểu lai lịch của giọng nói thứ tư, vậy nên ta nghĩ chúng ta nên hát bài gì đó có tính thư giãn một chút thì sẽ thích hợp hơn.”
Đậu Đậu phiên bản Thư Hàng:
“Bài hát thư giãn đương nhiên là bài đó rồi, tới nào mọi người, hát cùng ta nào: Hoa thơm trong giỏ, hãy nghe ta hát một khúc hát một khúc~~ Đi đến đại Hoàng Sơn, đại Hoàng Sơn là vùng đất tốt vùng đất tốt~ vùng đất tốt phong cảnh đẹp~ Khắp nơi đều là hoa màu, khắp nơi đều là đại ngốc~~ đại Hoàng Sơn của những năm trước, khắp nơi chỉ toàn là núi hoang~~”
Vũ Nhu Tử:
“Mở livestream! Mở livestream!”
Tống Thư Hàng:
“Không được, bây giờ Đậu Đậu đang dùng thân thể của ta, lỡ may Hoàng Sơn Chân Quân tưởng là ta đang hát bài này thì sao bây giờ? Ta không muốn bị Hoàng Sơn Chân Quân bắt như Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử đâu.”
Đúng lúc này, ý thức thứ tư trong không gian ý thức của Đậu Đậu đột nhiên lên tiếng.
“Y y y~~ đại Hoàng Sơn~~ vùng đất tốt, vùng đất tốt, phong cảnh đẹp. Hoa thơm trong giỏ, hãy nghe ta hát một khúc hát một khúc~~”
Trong miệng Đậu Đậu phát ra tiếng của một nữ tử.
Giọng vẫn là giọng của Đậu Đậu nhưng lại dùng phương thức ca hát đặc thù, hát ra giọng nữ.
Tống Thư Hàng, Vũ Nhu Tử, Tô thị A Thập Lục bất giác im miệng, không khống chế thân thể của Đậu Đậu nữa, để cho ý thức thứ tư có thể ca hát thỏa thích.
Theo tiếng hát cất lên, thân thể Đậu Đậu cũng đứng dậy.
Trên người nó bỗng xuất hiện một bộ Nho y màu ánh trăng, trên đầu đội Đường cân, hông đeo ngọc bội tinh xảo. Rõ ràng là một con chó Kinh Ba nhưng lúc này trên người nó lại phát ra phong thái văn sĩ khiến Tống Thư Hàng phải hâm mộ.
Lúc hát đến nửa khúc sau, thanh âm trong miệng Đậu Đậu không hát bài ca Hoàng Sơn đại ngốc nữa mà đổi sang một bài khác, tất cả mọi người ở đây đều chưa từng nghe qua bài này.
Ngôn ngữ hát cũng đổi thành ngôn ngữ viễn cổ.
Thanh âm trong miệng Đậu Đậu phát ra càng ngày càng mờ ảo, nghe tựa như tiên âm.
Ca khúc đã kết thúc nhưng dư âm vẫn còn văng vẳng bên tai khiến người nghe cứ muốn nghe mãi.
“Không sai đi đâu được, suy đoán của Tống Thư Hàng là chính xác.”
Trong đầu mọi người đồng thời hiện lên suy nghĩ này.
“Quả nhiên là nhân cách thứ hai của Tạo Hóa tiền bối.”
Vũ Nhu Tử nói.
Tống Thư Hàng:
“Ta nghĩ không đơn giản chỉ là nhân cách thứ hai thôi đâu.”
Từ khi biết âm thanh của tự nhiên có thể cưỡng chế thay đổi hình thái tâm ma, hắn cứ có cảm giác thứ này không đơn giản chỉ là thiên phú khẩu khiếu thôi.
“Hơn nữa, hình như ý thức thứ tư có liên quan đến Nho gia. Tạo Hóa tiền bối, ngài có phải là đại năng Nho gia sống lại không?”
Tống Thư Hàng suy đoán.
Tạo Hóa Pháp Vương:
“Đại năng Nho gia sống lại mà lại chạy đến Phật tông làm đệ tử à?”
“Học sinh Nho gia không muốn làm cao tăng không phải là đạo sĩ tốt, đây cũng bình thường mà.”
Đậu Đậu phiên bản Thư Hàng nói.
Tạo Hóa Pháp Vương:
“...”
Bạch tiền bối:
“Nếu đã biết lai lịch của ý thức thứ tư thì chúng ta cứ coi cô ấy là nhân cách thứ hai của Tạo Hóa đạo hữu đi. Hôm nay ta còn có thể sử dụng thiên phú bí pháp hai lần nữa, Tạo Hóa đạo hữu, để ta hoán đổi ý thức của ngươi với ý thức thứ tư nhé.”
Tạo Hóa Pháp Vương chắp hai tay trước ngực, trầm giọng nói:
“Bạch tiền bối, nếu cô ấy là nhân cách thứ hai của ta, vậy cô ấy cũng chính là Tạo Hóa Pháp Vương. Ta chính là cô ấy, cô ấy chính là ta, giữa ta và cô ấy chẳng có gì khác nhau, thế nên không cần lãng phí pháp thuật thiên phú của Bạch tiền bối nữa. Có lẽ đây chính là duyên phận đã được sắp đặt sẵn.”
Khó khăn lắm mới tránh được một kiếp, hắn không ngu mà nhảy về đâu.
Bạch tiền bối mỉm cười nhìn Tạo Hóa Pháp Vương.
Rõ ràng nụ cười của Bạch tiền bối rất đẹp nhưng không biết sao Tạo Hóa Pháp Vương lại cảm thấy lạnh gáy, mồ hôi chảy ướt cả lưng.
“Được rồi, lần này cứ vậy đi.”
Bạch tiền bối nhẹ giọng nói.
Tạo Hóa Pháp Vương chính thức tránh thoát một kiếp.
“Thư Hàng, Vũ Nhu Tử, A Thập Lục, giờ ba người các ngươi hãy phối hợp với Tạo Hóa Tiên Tử, dùng thời gian một đêm để thích ứng với thân thể của Đậu Đậu. Sáng mai chúng ta phải dẫn Đậu Đậu đi kết hôn rồi.”
Bạch tiền bối nói.
“Tạo Hóa Tiên Tử... Phụt~”
Đậu Đậu không nhịn được mà phì cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận