Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2414: Luận sự cường đại của di truyền

Chương 2414: Luận sự cường đại của di truyền
Tô Tinh thư các, Thiên Hà Tô thị.
“Thư các” nghe giống như thư viện hoặc tiệm sách, là nơi mà bình thường Tống Thư Hàng rất thích làm ổ. Thường thì Tống Thư Hàng chỉ cần tìm một góc khuất rồi ngồi xuống là có thể ru rú trong những chỗ như thế cả ngày.
Nhưng hôm nay hắn không muốn ở lại Tô Tinh thư các này một giây phút nào cả.
Tình hình quá lúng túng, hắn chẳng muốn nói gì hết, chỉ muốn mau chóng chuồn đi mà thôi…
Một giây trước đó, lão tổ Tô thị, đại lão Thằng Kết vừa búng tay một cái thì hắn đã biến khỏi động phủ của đối phương và bị dịch chuyển không gian.
Rồi ngay sau đó, một giọng nói nghiêm túc vang lên sát bên tai hắn: “Hoan nghênh lão tổ!”
Hắn còn chưa kịp hoàn hồn, những giọng nói đủ cả nam nữ già trẻ đã liên tục hô vang tiếng chào: “Hoan nghênh lão tổ!”
Cuối cùng thì Tống Thư Hàng xuất hiện. Lúc này hắn đang đeo một chiếc tạp dề nấu bếp, tay phải cầm con dao thái tiên trù… và xuất hiện trước mặt tất cả người trong tộc Tô thị.
Hắn vừa xuất hiện, toàn bộ Tô Tinh thư các lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọi người dường như đều bị vận mệnh bóp chặt yết hầu, chẳng ai thốt ra nổi một câu gì cả.
Tình hình mới sượng ngắt làm sao!
Tuồng này giờ phải diễn thế nào?
Tống Thư Hàng lẳng lặng đẩy chiếc mặt nạ trên mặt mình. May mà có chiếc mặt nạ do Tô Thị A Thập Lục làm cho che đi khuôn mặt biết nói, và che cả dáng vẻ xấu hổ ngượng ngập của hắn nữa.
Hắn quét mắt nhìn tất cả mọi người trong gia tộc Tô thị một vòng.
Sau đó, mấy bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt hắn.
Ví dụ như em trai của A Thập Lục – cậu chàng Tô Không Vân “cái gì cũng muốn sờ”, còn có cả Tô Tiểu Tiểu và Tô Nghịch đến Giang Nam đưa thiệp mời cùng Tô Không Vân lần trước.
Bên cạnh mấy đứa nhóc này là đạo hữu Tô Mạch Ảnh nghênh đón bọn họ ở cổng Chu Tước của Thiên Hà Tô thị mấy hôm trước. Tô Mạch Ảnh đang trợn tròn hai mắt như đại não cháy máy vậy.
Tống Thư Hàng liếc sang bên cạnh, những nhân vật quan trọng nhất của Thiên Hà Tô thị đều đang ở đó, bao gồm các trưởng lão, chấp sự nắm chức vị chủ chốt và các thiên tài mạnh nhất Thiên Hà Tô thị: Tô thị + con số.
Tô Thị A Thất tiền bối nhìn Tống Thư Hàng mà khóe miệng giật liên hồi.
Bên cạnh Tô Thị A Thất chính là Tô Thị A Thập Lục nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu.
Bạch long tỷ tỷ vẫn quấn trên cổ Tô Thị A Thập Lục như một chiếc khăn quàng. Chiếc khăn quàng chân long sống động như thật vẽ thêm nét quý phái không hợp phong cách cho hình tượng của Tô Thị A Thập Lục.
Sau khi giảng pháp trong quá khứ cùng Tô Thị A Thập Lục vì chịu ảnh hưởng của pháp tắc thời gian lần trước, dường như bạch long tỷ tỷ đã làm quen với thân phận khăn quàng cổ của mình, suốt ngày đóng vai cái khăn quàng trên cổ của A Thập Lục.
Ánh mắt của Tống Thư Hàng nhìn thẳng vào Tô Thị A Thập Lục.
A Thập Lục nháy mắt với hắn.
Xem ra cô đã bình an ra khỏi bí cảnh thí luyện kia rồi.
Tô Thị A Thập Lục ra khỏi bí cảnh như đã trút bỏ được một gánh nặng rất lớn trên người, mang lại cảm giác càng thêm nhẹ nhàng linh hoạt.
“E hèm.” Lúc này, người đầu tiên lên tiếng ban nãy lại cất tiếng: “Lão tổ đâu?”
Tống Thư Hàng nhìn về người đó theo giọng nói.
Đó là một người đàn ông để tóc mái rất dài, dùng phần tóc mái ấy để che đi đôi mắt.
“Vị này là Tô thị A Tứ tiền bối… sở dĩ hắn để tóc mái dài như vậy là vì mấy ngày trước cảm thấy mắt mình vô dụng quá nên đã móc ra rồi. Song với thực lực của hắn thì một thời gian nữa là mắt mới sẽ mọc lại ra thôi, nên không cần phải lo lắng quá.” Tô Thị A Thập Lục lặng lẽ truyền âm giới thiệu với Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “…”
Thì ra là “Tô thị A Tam” tiền bối. Quả nhiên là danh bất hư truyền.
Trong vũ trụ này, số ba đúng là con số bị nguyền rủa.
Cuồng Đao Tam Lãng tiền bối, Đồng Quái tiền bối xếp hàng thứ ba trong Kim, Ngân, Đồng, thiếu niên ba mắt tiền bối, nghìn năm đệ tam thánh Thường Viễn Tử tự tìm đường chết vì tình ngay trong lúc nhân tiền hiển thánh, vân vân…
Phàm là tu sĩ đứng hàng thứ ba hoặc đạo hiệu có số ba là y rằng hệt như bị một loại virus nào đó hôn qua.
“Khụ, là thế này. Thằng Kết tiền bối vừa xong việc, muốn nghỉ ngơi và ăn uống một chút để bổ sung thể lực tiêu hao, cho nên mới phái ta đến đây chào hỏi mọi người trước.” Tống Thư Hàng gắng gượng nói.
“Ta biết ngay mà! Lão tổ chỉ bế quan làm màu thôi, thực ra là đang ăn mảnh! Bực quá đi mất. Trước đó trong động phủ bế quan của hắn cứ bay ra mùi hương mê người, ta còn tưởng hắn lĩnh ngộ được bí pháp tiên trù nào cơ chứ.” Tô thị A Tứ đập bàn nói.
Tống Thư Hàng không phản bác được.
“Vì một món ăn mà bỏ cả đám đệ tử Tô thị trơ ra ở ngoài này, thật chẳng ra làm sao. Hành vi này khiến tất cả đệ tử Tô thị chúng ta lạnh hết cả lòng. Các ngươi chờ ở đây, ta phải đi uốn nắn sai lầm của lão tổ mới được!” Tô thị A Tứ lớn tiếng nói.
Dứt lời, hắn quẹt khóe miệng một cái rồi đứng phắt dậy, toan bay thẳng đến động phủ của lão tổ Thằng Kết.
Tống Thư Hàng: “…”
Nhưng Tô thị A Tứ vừa mới nhảy đến giữa không trung, còn chưa kịp cất cánh thì đã bị một bàn tay nho nhỏ nắm chặt bắp chân lôi lại, quật xuống đất.
“A Tứ đừng làm loạn.” Chủ nhân của bàn tay nhỏ kia – một vị tiên tử có dáng dấp nhỏ xinh hệt như Tô Thị A Thập Lục cau mày lên tiếng.
[Vị này là Tô Ngũ Tiên Tử, cũng chính là Tô Thị A Ngũ, một đại tiền bối trong Thiên Hà Tô thị, bối phận cao lắm đấy.] Tô Thị A Thập Lục lại lặng lẽ truyền âm nhập mật cho Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng ngắm nhìn vị Tô Ngũ Tiên Tử xinh xắn đáng yêu kia, rồi lại âm thầm liếc sang Tô Thị A Thập Lục.
Xem ra đây là một mã gen rất mạnh.
Tô thị A Tứ đứng lên ho nhẹ một tiếng, sau đó chắp tay với Tống Thư Hàng. Bật mode khách sáo lên: “Xin hỏi đạo hữu là?”
Tuy đã bỏ đi đôi mắt nhưng động tác của Tô thị A Tứ chẳng bị ảnh hưởng chút nào. Với tu sĩ ở cấp bậc như hắn thì có mắt hay không cũng chẳng khác nhau là bao.
“Tại hạ Bá Tống.” Tống Thư Hàng cất dao đi, chắp tay trả lễ.
Sở dĩ hắn chọn thánh hiệu Bá Tống là vì thánh hiệu này nổi tiếng nhất, chỉ cần nói ra thì cả tu chân giới ai cũng biết, giao lưu cũng dễ dàng hơn.
“Bá Tống Huyền Thánh?” Vẻ mặt Tô thị A Tứ cứng đờ ra.
Vị này đến Thiên Hà Tô thị lúc nào vậy? Hắn biết Bá Tống Huyền Thánh sẽ đến tham gia buổi họp hằng năm của Thiên Hà Tô thị, nhưng không ngờ lại đến sớm như thế!
Đồng thời, khi vừa nghe thấy cái tên “Bá Tống Huyền Thánh”, toàn bộ đệ tử của Thiên Hà Tô thị ở đây đều đưa tay bảo vệ bụng dưới theo bản năng.
Đa số tiểu bối Tô thị đều vội vàng cúi đầu ngưng thở, không dám nhìn thẳng vào Bá Tống Huyền Thánh, thậm chí còn không dám hô hấp cùng một bầu không khí với hắn.
[Không ổn rồi. Tuy hai lần giảng pháp về sau của ta đủ màu mè và thủ đoạn, nhưng ánh sáng của thuật giám định cường giả rải khắp chư thiên vạn giới trong lần giảng pháp đầu tiên đã để lại ấn tượng xấu quá sâu sắc trong lòng các tu sĩ rồi. Ân tượng của ta đối với phần lớn người trong Thiên Hà Tô thị có thể chỉ là số âm… Phải nghĩ cách gì đó để thay đổi nó mới được.] Tống Thư Hàng nhẹ nhàng đẩy mặt nạ.
“Ha ha, Bá Tống đạo hữu, nghe danh đã lâu!” Tô thị A Tứ đột nhiên niềm nở bước tới, nắm chặt hai tay của Tống Thư Hàng mà nói: “Ta không muốn nói nhảm nhiều làm gì. Lần này Bá Tống đạo hữu đến Thiên Hà Tô thị của bọn ta, có phải là muốn nghiên cứu vấn đề giải quyết chuyện vô sinh của Huyền Thánh hay không?”
Tống Thư Hàng: “???”
Bạn cần đăng nhập để bình luận