Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1338: Lại chơi quá trớn rồi ~

Chương 1338: Lại chơi quá trớn rồi ~
Mặc dù có luyện khí tông sư Lục Tu Tiên Tử chế tạo pháp khí cho hắn, hơn nữa còn luyện rất nhanh… nhưng tốc độ thăng cấp của hắn bây giờ như phi nước đại đây này.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, chưa đợi đến khi Lục Tu Tiên Tử luyện chế xong pháp khí tổ hợp tam thập tam thú thì hắn đã chuẩn bị độ kiếp trùng kích vào cảnh giới ngũ phẩm luôn rồi.
Nếu như thế, pháp khí tổ hợp tam thập tam thú sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
“Bây giờ mà có một đội Lục Tu Tiên Tử chế tạo pháp khí cho ta thì tốt biết mấy.”
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Ngoài trừ phương diện luyện chế pháp khí, nguyên liệu chính để chế tạo ra chúng cũng chưa thu thập đủ… còn thiếu tận chín loại nguyên liệu nữa.
Nếu như có thêm một đống nguyên liệu và một đội Lục Tu Tiên Tử thì ngon lành cành đào rồi. Tống Thư Hàng tự ảo tưởng trong đầu.
Bây giờ hắn ép bản thân phải nghĩ tới những chuyện tốt đẹp…
Luôn ở trong trạng thái liên tục bị sét đánh đen thui cả người, tưởng tượng ra một số chuyện tốt đẹp có thể giảm bớt đau đớn cho hắn.
Cách giảm bớt cơn đau ư?
“A a a, lại nữa rồi. Đây chính là uy lực chân chính của dư âm thiên kiếp bát phẩm.”
Tống Thư Hàng lại bị nổ cháy đen.
Bên trong thiên kiếp, không chỉ có lôi kiếp mà còn có hỏa kiếp. Không những thế, còn có những lời thì thầm, mê hoặc tâm linh, tăng dục vọng, hủy diệt đạo tâm của tu sĩ.
“Đơi chút, những ảo tưởng tốt đẹp vừa nãy của ta không phải là do lời thì thầm kia ảnh hưởng đấy chứ?”
Tống Thư Hàng thoáng cái đã bình tĩnh lại.
Thiên kiếp huyền thánh bát phẩm, cho dù chỉ là một phần nhỏ còn sót lại cũng không thể khinh thường.
“A a a ~~ thiếp thân vẫn có thể chịu được! Nhưng ngươi sắp tiêu rồi.”
Ở phía trước, Vân Tước Tử cao giọng hét lớn, cả người cô cũng bị đánh cháy đen, mình đầy thương tích.
Cô đang nói chuyện với ý chí của quả cầu kim loại thể lỏng trong cơ thể mình.
Thiên kiếp là khắc tinh của lực lượng Cửu U.
Đặc biệt là sau khi cảm ứng được trong cơ thể Vân Tước Tử ẩn chứa ý chí Cửu U, thiên kiếp càng ngắm chuẩn mục tiêu hơn.
Phần lớn thiên kiếp đều đánh thẳng tới ý chí Cửu U trong người Vân Tước Tử, vô hình trung lại giảm nhẹ thương tích của cô.
“Khà khà, người tưởng rằng ta dễ dàng bị thiên kiếp xóa sổ như thế ư? Nếu như không chuẩn bị chu đáo thì ta sẽ khinh suất mà đưa một phần của mình vào thế giới chủ chắc? Đúng là ngây thơ. Ngươi cứ đợi đó, ta sẽ tạm thời ẩn nấp, trốn ở nơi sâu nhất trong người ngươi, như một con rắn độc đang mai phục. Đợi sau khi thiên kiếp kết thúc thì ta sẽ lại đi ra chiếm lấy cơ thể của ngươi.’
Quả cầu kim loại thể lỏng lạnh giọng nói.
Trong khi nói chuyện, quả nhiên nó đã thu hết toàn bộ sức mạnh lại. Phần lớn tà năng Cửu U tuôn ra từ cơ thể Vân Tước Tử… Phần sức mạnh này chỉ để che mắt người khác mà thôi.
Còn phần sức mạnh tinh hoa thực sự thì ẩn nấp tại nơi sâu nhất trong người Vân Tước Tử, biến mất không thấy bóng dáng. Chính bản thân Vân Tước Tử cũng không cảm ứng được ý chí của đại lão Cửu U đang lẩn trốn ở nơi nào.
Đợi sức mạnh của quả cầu kim loại thể lỏng biến mất hoàn toàn, Vân Tước Tử mới nhếch môi lẩm bẩm:
“Đúng là một nghi hoặc khiến người ta thích thú, nếu như ngươi đã muốn lẩn trốn để làm một con rắn độc mai phục trong cơ thể của ta, vậy thì tại sao trước khi mai phục ngươi lại giải thích với ta chứ? Sợ ta không biết mục đích của ngươi à? Một tồn tại như ngươi chắc chắn không phải là kẻ ngu ngốc, vậy thì chỉ có một khả năng… điều kiện tiên quyết để ngươi chiếm lấy cơ thể của ta một lần nữa chính là ta bắt buộc phải biết ‘trong cơ thể mình có ý chí của ngươi’, từ đó kích hoạt ý chí của ngươi. Chỉ cần một suy nghĩ cũng sẽ bị sức mạnh của ngươi cảm ứng được, chuyện này chẳng phải việc khó khăn gì.”
Hơn nữa, để lẩn trốn triệt để dưới sức mạnh của thiên kiếp, bắt buộc phải trả một cái giá nhất định. Rất có thể sẽ phải tiến vào trạng thái chết giả.
Mà cách gọi nó tỉnh lại chính là sau khi thiên kiếp kết thúc, đầu óc của Vân Tước Tử nhớ đến sự tồn tại của nó. Sau đó nó sẽ chủ động tỉnh lại và chiếm lấy cơ thể của cô lần nữa.
Đây chính là suy đoán của Vân Tước Tử.
“Vì thế, để đề phòng ngươi thức tỉnh, ta buộc phải quên đi đoạn kí ức này mới được. Hoặc là làm triệt để thêm chút nữa, để thiên kiếp đánh ta thành tro bụi, hoàn toàn biến mất. Ta không tin đã làm đến mức đó rồi mà ngươi vẫn còn chiếm lấy cơ thể của ta được.”
Vân Tước Tử giữ lấy mũ của mình, nhẹ giọng nói.
Quần áo trên người cô đều bị thiên kiếp nổ nát bươm hết cả nhưng chiếc mũ màu trắng này lại không bị gì cả.
“Bá Tống đạo hữu, ta ngừng chống cự đây ~~”
Vân Tước Tử xoay người lại, vẫy tay với Tống Thư Hàng.
“Hả?”
Tống Thư Hàng ngơ ra.
“Ta không muốn sống nữa, ta chết trước đây.”
Vân Tước Tử nghiêm túc nói:
“Sau khi ta chết thì ngươi phải tự lo cho bản mình đi nhé! Vì rất có thể thiên kiếp sẽ tới chỗ ngươi đấy… tốt nhất là ngươi nên chạy xa một chút đi.”
Sau khi nói xong, Vân Tước Tử rơi từ trên không trung xuống, hạ cánh xuống đất theo hình chữ “đại”, từ bỏ mọi hành vi phản kháng. Thậm chí cô còn cố ý áp chế linh lực hộ thân của mình, giải trừ pháp thuật cường hóa thân thể.
Tống Thư Hàng: “Định mệnh!”
Giờ hắn muốn đóng gói nguyên cả đội quân ‘hạn hán lời’ trong lòng gửi tặng cho Vân Tước Tử Tiên Tử.
Đang độ kiếp yên lành, tự nhiên lại nói là không muốn sống nữa, đi chết đây.
Đây không còn là tự tìm đường chết nữa rồi đấy biết không hả?
Thế này là cắm đầu đòi chết cho bằng được!
Tống Thư Hàng chưa từng gặp một vị tiên tử nào không hành động theo lẽ thường thế này, chỉ bởi vì cái lý do cực kì dở hơi là ‘ta không muốn sống nữa, muốn đi chết một lần’ mà không thèm phản kháng, nằm lăn ra để thiên kiếp đánh tới tấp.
Rốt cuộc làm thế nào mà cô sống đươc đến tận bây giờ thế? Rồi làm sao mà tu luyện được đến cảnh giới Tôn Giả thất phẩm hả?
Hay là cô bị tiếng thì thầm trong thiên kiếp ảnh hưởng nên lên cơn động kinh thế?
“Vân Tước Tử Tiên Tử, còn sống chẳng phải rất tốt à?”
Tống Thư Hàng nói.
“Đừng khuyên ta ~ vô ích thôi, nói tóm lại là ta không muốn sống nữa, ngươi đừng nhiều lời, mau chạy xa một chút đi, nói không chừng ta chết thì thiên kiếp cũng biến mất, ngươi có thể rời khỏi thế giới thiên kiếp luôn ấy chứ.”
Vân Tước Tử khuyên ngược lại hắn.
Bùm bùm bùm ~~
Thiên kiếp đạn đạo dày đặc rơi xuống người Vân Tước Tử, biến chỗ cô đang nằm thành một cái hố sâu không thấy đáy, hơn nữa còn có thêm rất nhiều vũ khí thiên kiếp rơi xuống đó, đuổi theo tới cùng.
“Cho ta một chút thời gian đi, ít nhất cũng phải mấy phút chứ.”
Tống Thư Hàng lệ rơi đầy mặt, “hạn chế” của thế giới hạch tâm vẫn chưa được giải trừ đây này.
Tống Thư Hàng vẫn không thể mở nó ra trong thế giới thiên kiếp được.
Hắn chỉ có thể vừa lùi về sau vừa truyền âm nhập mật với Vân Tước Tử.
“Tạm biệt.”
Đầu của Vân Tước Tử nghẹo sang một bên, lúc này trông vô cùng thê thảm, nhưng vẫn còn sống.
Chủ yếu là do khi quả cầu kim loại thể lỏng chiếm đoạt cơ thể của Vân Tước Tử thì đã cường hóa cho cô. Khi bị quả cầu nhập, dưới sự gia trì của sức mạnh Cửu U, cường độ nhục thân của Vân Tước Tử có thể đạt tới đẳng cấp Trường Sinh Giả.
Cho dù mất đi sự hỗ trợ của sức mạnh Cửu U thì cơ thể của cô vẫn có cường độ cửu phẩm trở lên.
Khi thiên kiếp bát phẩm chưa đến giai đoạn ‘bom nhiệt hạch thiên kiếp’ thì không thể tạo thành đòn tấn công trí mạng với cô được. Nhiều nhất chỉ khiến cho cô trông thê thảm một chút mà thôi.
“Vân Tước Tử tiền bối, đừng tùy hứng như thế, hãy nghĩ đến hy vọng sống sót đi. Nghĩ đến… đúng rồi, nghĩ đến Tam Lãng tiền bối, hãy nghĩ đến một Tam Lãng thú vị, đến tương lai khi ở bên hắn đi!”
Tống Thư Hàng tiếp tục lùi về sau nhưng cũng không quên truyền âm, thử làm cho Vân Tước Tử phấn chấn trở lại.
“Thực ra thiếp thân có lý do bất đắc dĩ, Bá Tống đạo hữu, ngươi cứ mặc kệ thiếp thân đi. A a a ~~ đau quá, thiên kiếp cũng yếu thế này hả? Nằm yên để đánh mà mãi vẫn không chết là sao?”
Vân Tước Tử nhíu mày lại, nói:
“Đững lãng phí năng lượng nữa, nổ BOOOOM một phát thật lớn đi nào!”
“Vân Tước Tử tiền bối, cô bị lộ hàng rồi kìa, ít nhất cũng nên che lại trước đi đã.”
Tống Thư Hàng lại khuyên nhủ.
Vân Tước Tử nhìn sang Tống Thư Hàng, trợn mắt lên:
“Bá Tống đạo hữu à, cái tên vừa xuất hiện đã trần trùng trục như ngươi không có tư cách để nói câu này nhé.”
Tống Thư Hàng: “…”
Đau tim quá man!
“Đến rồi đến rồi, ta cảm nhận được một đợt thiên kiếp mạnh mẽ sắp tới rồi. Tốt nhất là đánh một phát khiến ta tan xương nát thịt, đến bã cũng không còn luôn đi!”
Vân Tước Tử cười hề hề, lại vẫy tay với Tống Thư Hàng:
“Không còn nhiều thời gian nữa, nếu không muốn chôn cùng với ta thì hãy mau đi đi. Ngươi mà chết thì sẽ chết thật đấy.”
Tống Thư Hàng nghe thế thì chợt nảy ra một ý nghĩ.
Hắn lập tức nhớ tới chuyện trong bụng con rùa tai ương khổng lồ kia có rất nhiều bộ phận cơ thể của Vân Tước Tử.
Vân Tước Tử… bất tử chi thân ư?
Bất tử chi thân cũng chia thành rất nhiều loại.
Phiên bản cấp thấp chính là kiểu giết thế nào cũng không chết, dù có bị nghìn vạn mũi tên xuyên qua vẫn có thể nhảy nhót tiếp được.
Bản trung cấp thì dù bị nổ thành mảnh nhỏ, đốt thành tro bụi vẫn có thể sống lại được.
Nếu là phiên bản cao cấp thì dù cho hồn phách có bị tan thành bụi phấn, thần hình câu diệt thì cũng có thể ngưng tụ lại theo năm tháng, quay lại từ dòng chảy thời gian.
Chắc là Vân Tước Tử thuộc vào phiên bản cao cấp.
Bởi vì thiên kiếp sở hữu sức mạnh có thể khiến cho tu sĩ thần hình câu diệt, tiêu diệt đến tận gốc rễ.
Trong khi nói chuyện, lại một đợt thiên kiếp mới giáng xuống.
Giống với suy đoán của Vân Tước Tử, thiên kiếp đợt này thật sự rất lớn.
Một quả tên lửa to uỳnh bắn xuống, trên đầu đạn còn vẽ một biểu tượng đầu lâu rất bắt mắt.
Bom nhiệt hạch à?
Không đúng, khí tức này không giống bom nhiệt hạch thiên kiếp. Trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng vẫn còn rất nhiều bom nhiệt hạch thiên kiếp nên hắn chẳng xa lạ gì với khí tức của chúng.
Rốt cuộc thì đây là tên lửa gì thế?
BOOOOOM~~
Sau khi vụ nổ qua đi, những làn khói màu sắc rực rỡ phun ra.
Làn khói lan ra xung quanh bằng tốc độ vô cùng khủng bố.
Đạn khí độc ư?
Có phải thiên kiếp này hơi yếu không?
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Tu sĩ có đề kháng rất cao với những thứ như kịch độc. Muốn giết chết tu sĩ trong thời gian ngắn thì những vụ nổ uy lực mạnh sẽ hiệu quả hơn chứ nhỉ?
“Khụ khụ khụ ~~”
Trung tâm vụ nổ, Vân Tước Tử lớn tiếng ho khan.
Làn da của cô biến hết thành màu tím.
Giống hệt như khi cô bị tà năng Cửu U ô nhiễm, làn da như biến thành dark elf vậy.
Nhưng lần này là màu tím đậm gần như thành tím bầm.
Đồng thời, trong mắt, miệng, tai của Vân Tước Tử không ngừng chảy ra máu tươi.
“A a a ~ ta đã đánh giá thấp uy lực thiên kiếp lần này rồi… vốn tưởng rằng ít nhất có thể chống đỡ được đến khi bom nhiệt hạch thiên kiếp xuất hiện~~ Ta rất muốn được nhìn thấy uy lực của bom nguyên tử và bom nhiệt hạch thiên kiếp mà.”
Vân Tước Tử ho ra một búng máu, không cam tâm cào lấy mặt đất:
“Lại chơi quá trớn rồi ~~”
Nếu như không có bom nhiệt hạch thiên kiếp thì cơ thể của cô sẽ không “tan xương nát thịt”, không thể đạt được mục đích. Nên lần này cô đã thất bại.
Chơi quá trớn rồi ~
Vân Tước Tử co lại trên đất, bày ra tư thế mỹ nhân say ngủ, ngừng thở ~~
Bạn cần đăng nhập để bình luận