Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1536: Sáu ngày sống tiếp trong hòa bình

Chương 1536: Sáu ngày sống tiếp trong hòa bình
Ngay từ khi sau lưng vang lên giọng nói của ‘Bạch tiền bối two’, trong lòng Tống Thư Hàng liền nảy sinh cảm giác nguy hiểm.
Liên hệ với câu nói ‘tuyệt đối đừng quay đầu lại’ của vị tiền bối có thể là ‘Bạch Thiên Đạo’ kia, Tống Thư Hàng cảm thấy nguy hiểm này chắc chắn đến từ lời nguyền của sức mạnh thần bí trong ‘thảo nguyên sương xám’.
Tuyệt đối không được quay đầu lại, tuyệt đối không thể.
Vì thế tăng tốc chiến xa Hà Long Thần Hành là lựa chọn đúng đắn nhất.
Nhưng không biết vì sao, sau khi chiến xa Hà Long Thần Hành tăng tốc… cảm giác nguy hiểm trong lòng hắn không những không giảm bớt mà còn tăng lên.
[Chẳng lẽ… người ở phía sau thật sự là Bạch tiền bối two ư.]
Trong lòng Tống Thư Hàng hiện lên suy nghĩ này.
Nếu như thật sự là Bạch tiền bối, vậy hắn nói ‘ăn một kiếm của ta’ là chỉ thánh kiếm Chung Yên sao? Nếu là thánh kiếm Chung Yên thật thì không phải sợ, đó là pháp khí bản mệnh của ta… Tống Thư Hàng chế độ hiền giả cá mặn bình tĩnh nghĩ.
Thế nhưng, nếu là Bạch tiền bối two thật thì mình phải giải thích với hắn, tránh hiểu lầm không cần thiết.
Vì vậy Tống Thư Hàng đang định lớn tiếng giải thích cho Bạch tiền bối two quy tắc trò chơi ‘không được quay đầu’.
Nhưng hắn còn chưa kịp mở miệng liền cảm thấy sau lưng truyền lớn một đợt sóng xung kích khủng bố.
Giống như trời đất sụp đổ vào ngày tận thế vậy.
Đối mặt với xung kích như thế, trong lòng Tống Thư Hàng dâng lên cảm giác vô lực, đó là cảm giác của một người bình thường khi đối mặt với thiên tai.
Chiến xa Hà Long Thần Hành bị đánh bay ra ngoài, lực xung kích cường đại tác động lên Tống Thư Hàng, con rối tiên tử, Sở Sở và Xích Tiêu Kiếm.
Con rối tiên tử và Xích Tiêu Kiếm không hề hấn gì, sóng xung kích cỡ này họ vẫn chống đỡ được.
Sở Sở thì cảm thấy hai mắt tối sầm lại, một lần nữa hôn mê treo máy.
Cơ thể Tống Thư Hàng thì xoay tròn trong không trung.
Trong quá trình xoay tròn, hắn nhìn thấy ở phía sau… Bạch tiền bối two tay cầm cự kiếm, ngã lăn dưới đất, tạo ra một cái hố lớn.
[Không ổn rồi, ta ‘quay đầu’ rồi. Bây giờ ta sẽ bị hóa đá ư? Sẽ chết ư?]
Tống Thư Hàng nghĩ, thế nhưng cho dù nghĩ tới hóa đá, trong lòng hắn cũng không chút dao động.
[Sóng xung kích trời long đất lở vừa rồi hóa ra là vì Bạch tiền bối two té ngã trên đất bằng, chẳng trách lại có uy lực lớn như thế. Ta bị sóng xung kích đánh trúng trực diện rồi, thế có chết không? Tiêu rồi, đồng vàng hồi sinh của ta còn chưa hết thời gian chờ.]
Tống Thư Hàng tiếp tục nghĩ, thế nhưng vẫn bình tĩnh như cũ.
[Ngã trên đất bằng có uy lực lớn như thế, lại cộng thêm thánh kiếm dài hai trăm mét, đúng là Bạch tiền bối two rồi.]
[Đúng rồi, ta vẫn chưa bị hóa đá hay chết à? Rõ ràng ta đã quay đầu rồi mà, tại sao chẳng xảy ra chuyện gì thế này?]
Cơ thể của Tống Thư Hàng xoay tròn hết vòng này đến vòng khác trong không trung, cùng lúc đó hắn lâm vào trầm tư.
Chẳng lẽ ‘Bạch Thiên Đạo tiền bối’ kia dọa ta à?
Ta bị lừa rồi sao?
Cho dù quay đầu lại cũng chẳng làm sao hết ư?
Trong lúc Tống Thư Hàng còn đang suy tư, cơ thể của hắn không tự chủ mà bắt đầu hành động.
Cơ thể vốn đang xoay tròn cưỡng chế dừng lại. Ngay sau đó, hắn đạp chân trong không trung, đi về ‘điểm xuất phát’.
Đồng thời, sương mù xám trong mắt hắn càng dày đặc hơn.
Không nhìn thấy bất cứ thứ gì hết.
Quay đầu… thật sự phải trả giá.
Cái giá chính là sẽ lạc lối trong thảo nguyên màu xám này, rơi vào một mê cung siêu to khổng lồ. Có thể ra ngoài hay không thì phải xem vận may.
“Còn chưa kịp dung hợp chân vào mà lại ngã rồi.”
Bạch tiền bối two thu lại thánh kiếm Chung yên, bò từ dưới hố lên.
Khi vừa leo ra khỏi hố, vừa hay nhìn thấy Tống Thư Hàng hai mắt mê mang, thả bước trong không trung phía trên đỉnh đầu hắn.
“Ngươi đang chơi gì thế?”
Bạch tiền bối two hỏi.
“Bạch tiền bối, tiêu rồi… vừa nãy ta không cẩn thận quay đầu lại, trúng phải lời nguyền của thảo nguyên này rồi.”
Tống Thư Hàng kêu lên:
“Ở trên thảo nguyên này, hễ quay đầu lại là sẽ xảy ra chuyện đáng sợ. Ta dự cảm mình sẽ bị lạc trên thảo nguyên mất.”
Bạch tiền bối two: “…”
Hắn vươn tay cách không túm một cái, một bàn tay vô hình nắm lấy Tống Thư Hàng, đưa hắn tới trước mặt mình.
Nhưng cho dù bị túm, cơ thể của Tống Thư Hàng vẫn không ngừng vặn vẹo, giãy dụa. Hình như muốn chạy vào sâu trong thảo nguyên sương mù xám kia vậy.
Bạch tiền bối two:
“Không phải lời nguyền, là một lực lượng hệ quy tắc.”
“Có thể giải trừ không? Có cứu được không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Đương nhiên rồi.”
Bạch tiền bối two đáp.
Tống Thư Hàng:
“Bạch tiền bối giúp ta với!”
“Cũng đang có ý đó đây.”
Bạch tiền bối two nói. Dứt lời, một tay hắn nắm lấy chân của Tống Thư Hàng, vung mạnh cho Tống Thư Hàng xoay vòng điên cuồng trong không trung.
“ A a a a ~~ Bạch ~ tiền ~ bối ~, ngài đang muốn ~ làm ~ gì ~ thế ~”
Tống Thư Hàng vất vả nói.
Cảnh tượng quăng điên cuồng thế này khiến hắn không khỏi nhớ lại Phong Hỏa Luân xoay tròn của Lệ Chi Tiên Tử.
Chỉ là Bạch tiền bối two quăng nhanh hơn, mạnh hơn, sát thương lớn hơn.
Không được, chóng mặt quá, buồn nôn, cảm thấy người mình bị kéo dài ra như sợi mì vậy… sắp chết rồi.
“Bạch ~ tiền ~ bối, sẽ chết đấy.”
Tống Thư Hàng kêu lên, đồng thời, não hải của hắn còn rất trấn định mà hồi tưởng lại… hôm nay mình đắc tội với Bạch tiền bối two ở đâu?
Thế nhưng lại không nghĩ ra được.
Mấy ngày nay vì thời gian chờ của đồng vàng hồi sinh chưa hết, hắn rất khắc chế bản thân. Những chuyện quá tìm đường chết thường hắn sẽ không làm. Đáng lẽ hắn không đắc tội Bạch tiền bối two mới đúng chứ?
“Bạch tiền bối ! Nếu như ta sai thì cho ta xin lỗi được không?”
Tống Thư Hàng chế độ hiền giả cá mặn bình tĩnh hỏi, định tìm một biện pháp giải quyết.
“Muộn rồi, hôm nay ta sẽ cho ngươi chết một lần.”
Bạch tiền bối two nói.
“Đừng mà, đồng vàng hồi sinh của ta còn chưa hết thời gian chờ.”
Tống Thư Hàng nói.
Bạch tiền bối two:
“Nhiều lời cũng vô ích thôi, chịu chết đi!”
Đại phong xa càng nhanh hơn, đáng sợ hơn.
Cơ thể Tống Thư Hàng ma sát với không khí, da dẻ bắt đầu đỏ cả lên, giống như một thiên thạch rơi vào tầng khí quyển vậy.
Cùng với việc xoay tròn, ‘chăn hàng nhái’ trên người Tống Thư Hàng còn phát ra tiếng rít, như đang lồng tiếng cho hắn vậy.
Cũng không biết qua bao lâu… hai mắt Tống Thư Hàng tối sầm lại, cuối cùng không chống đỡ nổi mà ngất đi.
Bạch tiền bối two thỏa mãn tiện tay ném Tống Thư Hàng về lại chiến xa Hà Long Thần Hành.
Xích Tiêu Kiếm nhìn Tống Thư Hàng đang nóng rực, nhẹ giọng nói:
“Nguội rồi… à không, chín rồi.’
Bạch tiền bối two sải bước đến bên chiến xa:
“Đi thôi, rời khỏi chỗ quái quỷ này đi.”
Con rối tiên tử ngoan ngoãn lái chiến xa bay lên.
Chúa tể Cửu U ngồi bên cạnh ta, đáng sợ quá đi mất. Dường như trên cơ thể hắn lúc nào cũng tràn ngập sự khủng bố hủy diệt mạnh nhất thế gian, ta sắp bị dọa mất mật rồi, muốn quỳ gối ôm đầu phòng thủ quá, làm thế nào phá vỡ cục diện này đây, online chờ gấp.
Con rối tiên tử thật sự rất khâm phục Tống Thư Hàng… Tên này chắc hẳn là tu sĩ duy nhất trong chư thiên vạn giới dám chọc giận thẳng mặt chúa tể Cửu U mà vẫn còn sống sót được
“Thời gian cold down sống lại của hắn còn bao lâu nữa?”
Bạch tiền bối two ngồi xuống bên cạnh con rối tiên tử, lên tiếng hỏi.
“Sáu hay là bảy ngày nhỉ?”
Con rối tiên tử dè dặt hỏi lại.
“Một tuần à? Tốt lắm… đợi hắn tỉnh lại thì nói với hắn, chuyện này còn chưa xong đâu, một tuần nữa ta lại đến tìm hắn. Đắc tội với chúa tể Cửu U, đừng hòng sống bình an nha.”
Bạch tiền bối two nghiêm túc nói.
Con rối tiên tử gật đầu thật mạnh… cái vị Bạch chúa tể của Cửu U này lúc nghiêm túc lên thì thật là đáng sợ. Cũng may bây giờ cô là con rối, nếu không đã bị dọa cho bật khóc rồi ấy chứ.
Chiến xa Hà Long Thần Hành nhanh chóng tiến về trước, cuối cùng cũng đi tới điểm cuối của thảo nguyên màu xám.
Chiến xa lại tiến lên một bước nữa, rơi khỏi thảo nguyên, rớt xuống Điền Thiên Đảo.


Trên Điền Thiên Đảo, Điền Thiên Đảo Chủ và Thất Sinh Phù Phủ Chủ đang bận tối tăm mặt mũi.
Lúc trước… sau khi Điền Thiên Đảo Chủ từ không gian phong bế về, tất cả hồn phách của hắn đều tập hợp đầy đủ… Trận pháp sống lại trên đảo được kích hoạt, tạo lại nhục thân cho hắn, hồi phục lại như lúc đầu. Thậm chí cảnh giới của hắn còn tăng lên một bậc. Không những quá trình diễn hóa kim đan hoàn thành mỹ mãn mà còn xảy ra dị biến, trở nên phức tạp hơn, có tiềm năng hơn.
Tuy rằng dùng mất trận pháp sống lại mà hắn vất vả bố trí nhưng nói tóm lại, thu hoạch cá nhân của hắn lớn hơn tổn thất.
Có thí luyện và lĩnh ngộ trong ‘không gian phong bế’, việc hắn tấn thăng lên lục phẩm tới đây sẽ như nước chảy thành sông, cũng có phần thắng lớn trong việc đối kháng với thiên kiếp lục phẩm.
Nhưng đối với cả Điền Thiên Đảo, không gian phong bế lần này đúng là tai bay vạ gió.
Sau khi cả Điền Thiên Đảo trở về từ ‘không gian phong bế’, trên đảo có không ít cư dân bị thương tổn hồn phách, chữa trị sẽ rất tốn kém.
Còn có hồn phách của một số thành viên dường như vẫn chưa ra khỏi ‘không gian phong bế’…
Ví dụ như Điền Điềm Phó Đảo Chủ, một phần hồn phách của cô vẫn chưa quy vị, lúc này cô đang ở trạng thái người thực vật.
Điền Thiên Đảo Chủ buồn rầu tới mức bạc cả tóc.
Trong ngày thường, mọi chuyện trên Điền Thiên Đảo đều là Điền Điềm Phó Đảo Chủ xử lý, bây giờ tất cả những việc này đều rơi xuống đầu hắn. Cũng may là có bạn thân Thất Sinh Phù Phủ Chủ giúp đỡ.
Rầm ~~
Chiến xa Hà Long Thần Hành của Tống Thư Hàng rơi xuống Điền Thiên Đảo.
Điền Thiên Đảo Chủ lập tức phát hiện ra, nhanh chóng lướt đến chỗ chiến xa.
“Là Thư Hàng tiểu hữu.”
Điền Thiên Đảo Chủ mừng thầm…Tống Thư Hàng có gặp lại Điền Điềm trong không gian quỷ dị kia không nhỉ?
Bạch tiền bối two thấy Điền Thiên Đảo Chủ và Thất Sinh Phù Phủ Chủ bay đến liền mở cánh cửa không gian, nhanh chân rời đi trước một bước.
Con rối tiên tử thở hắt ra một hơi.
Sợ vỡ cả mật, đến cả xương đầu gối được tạo thành từ hợp kim titan đều sắp nhũn cả ra.
Sau đó, cô chui đầu vào trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng… quyền hạn thông hành trong thế giới hạch tâm mà Tống Thư Hàng cho cô vẫn chưa hủy bỏ.
Chiến xa Hà Long Thần Hành tự động trở lại trong người hắn.
“Thư Hàng tiểu hữu hôn mê, miệng sùi bọt mép rồi, nhìn có vẻ đau đớn lắm.”
“Sở Sở cô nương cũng bất tỉnh luôn rồi.”
“Đưa bọn họ đến điện chữa trị trước đã.”
********
Không biết qua bao lâu.
Khi Tống Thư Hàng mở mắt ra lần nữa, sắc trời đã là hoàng hôn rồi.
Hắn phát hiện ra mình nằm trên giường bệnh, ở trên giường bên cạnh là đệ tử Sở Sở của hắn.
Tống Thư Hàng mơ mơ màng màng vươn tay sang bên cạnh mà tóm, mò thấy điện thoại của mình.
Chóng mặt, buồn nôn, di chứng đại phong xa version Bạch tiền bối two vẫn chưa hết hẳn.
Hắn nhìn ngay vào ngày tháng.
17:33 thứ năm, ngày 17 tháng 10 năm 2019.
“Thời gian không chênh nhiều so với dự tính của ta. Còn sáu ngày nữa là hết thời gian chờ của đồng vàng sống lại. Sau hôm nay là còn năm ngày.”
Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
Chuyện trong không gian phong bế tạm thời kết thúc… không biết bây giờ Điền Thiên Đảo có bình an vô sự không.
Tới đây hắn cần nghỉ ngơi một thời gian.
“Đợi chuyện Của Điền Thiên Đảo kết thúc thì chắc cũng đến lúc về đại học Giang Nam rồi.”
Tống Thư Hàng nói khẽ.
Mục tiêu là…sống nốt sáu ngày tiếp theo trong hòa bình.
Đương nhiên, tốt nhất vẫn là đợi Bạch tiền bối ra khỏi ‘không gian phong bế’ rồi hẵng về đại học Giang Nam, như thế thì hắn sẽ càng an toàn hơn.


Lúc này, ở bãi cát trên một hòn đảo nhỏ giữa Thái Bình Dương.
Một tiểu cô nương mặc váy đen, để chân trần quỳ trên bãi cát, hạt cát luồn qua chân cô, sáng lấp lánh.
Lúc này, tiểu cô nương áo đen đang nướng một cái chân mực khổng lồ, cô vừa nướng vừa tính toán thời gian:
“Còn hai ngày nữa là có thể về tìm Tống Thư Hàng lấy đầu rồi. Nếu như Tống Thư Hàng có thể chuẩn bị một cái đầu làm ta hài lòng thì tốt biết mấy…”
Còn nếu không được, cô thật sự phải vặt đầu của Thư Hàng tiểu hữu xuống à?
Phải vặt thật à?
Cô bắt đầu trầm tư.
Dù sao thì đó cũng là đầu của đàn ông, liệu có hợp với cô không nhỉ?
Sau khi suy nghĩ hồi lâu, cô nghiêm túc gật đầu.
Ừm, vặt đi. Nói lời phải giữ lấy lời!
Cùng lắm khi tìm được một cái đầu phù hợp thì trả đầu của Thư Hàng tiểu hữu lại cho hắn.
Trong lúc bất tri bất giác, dường như cô đã từ bỏ ý định lắp lại ‘đầu của Sở các chủ’ rồi.


“Tình báo phi thuyền số 16 truyền tới trước khi bị mất tích… đây là một con mồi biến dị có bốn kim đan. Nhìn thấy chưa, bốn kim đan trong người hắn chói mắt thế kia. Tìm nó, nó sẽ là con mồi hoàn mỹ nhất của chúng ta. Bất kể giá nào cũng phải có được nó.”
Một đám thợ săn kim đan Thiên Nhân tộc kích động đến mức run cả người.
Bọn họ khát vọng tìm được thể tu sĩ thể biến dị trong tình báo.
Săn được con mồi như thế sẽ là vinh dự vô thượng.

“Không biết Bá Tống Huyền Thánh có còn nhớ giao ước giữa chúng ta không? Hắn thật sự có thể nghiên cứu ra cách chữa trị ‘tà năng Cửu U ăn mòn’ ư?
Thanh Loan Thánh Quân dẫn theo hai tiểu cô nương có mái tóc sặc sỡ, bắt đầu trầm tư.
Thừa dịp còn chưa trở lại thú giới, hay là đi thăm Bá Tống Huyền Thánh một chuyến nhỉ?
….
“Tín hiệu của lò phản ứng hạch tâm lại xuất hiện rồi, nhưng tín hiệu không ổn định. Vừa lóe lên là mất, cẩn thận khóa tín hiệu của nó, có khả năng thể thí nghiệm đã bị phá hủy rồi, nhưng lò phản ứng hạch tâm tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì được!”
“Đáng ghét, rõ ràng thể thí nghiệm bị chúng ta tẩy não rồi, tại sao vẫn còn chạy trốn nữa.”
“Tìm lò phản ứng hạch tâm về đã rồi nói sau, nếu thật sự không được, chúng ta phải khởi động vũ khí bí mật.”


“Ta đã hẹn với Thư Hàng tiểu hữu địa điểm trạm tiếp theo rồi, concert sẽ được tổ chức tại đại học Giang Nam.”
Một vị siêu sao cấp thế giới mới nổi dạo gần đây cười ha hả nói.
Hơn nữa hắn còn viết một bài hát mới, phải tặng cho hai fan chân ái là Thư Hàng tiểu hữu và Vũ Nhu Tử mới được.


Đáy biển, hải vực hỗn loạn.
Một nhân vật mình người mọc đầy vảy lân màu đen bị khe hở không gian ném ra ngoài.
“A ~”
Hắn kêu lên một tiếng thảm thiết, ngã xuống đất một cách đau đớn. Tiếp đó vươn tay nhanh chóng lần sờ bên cạnh:
“Máy bổ sung ma lực đâu, máy bổ sung ma lực đang ở đâu? Rõ ràng nó đã xông ra khỏi trận pháp của không gian cổ xưa kia, nó đi đâu rồi.”
Hắn lục lọi hồi lâu mà vẫn không tìm thấy máy bổ sung ma lực.
Nhân vật hình người vảy đen phủ kín trợn to hai mắt, nghẹo đầu đi, treo máy luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận