Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2048: Lần Này Cuối Cùng Cũng Không Gặp Lại Bá Tống

Chương 2048: Lần Này Cuối Cùng Cũng Không Gặp Lại Bá Tống
“Có lẽ ta nên nhắc Bá Tống tiểu hữu trước.” Thần long vừa ghi chép vào sổ vừa nói.
Bạch tiền bối suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Không sao, ta thấy hắn chơi rất vui vẻ.”
“Cũng đúng, vậy ta chỉ cần tiếp tục mỉm cười là được.” Nói xong, thần long lại lộ ra nụ cười thật thà.
Bạch long tỷ tỷ: “...”
Sóng não của hai vị này cùng tần số với nhau rồi à?
Lúc này trên màn hình theo dõi thí luyện, đầu của Tống Thư Hàng mang Tô Thị A Thập Lục ra khỏi phạm vi vụ nổ.
Về phần các thành viên khác trong tiểu đội của A Thập Lục, Tống Thư Hàng không đủ sức để lo.
Suy cho cùng hắn cũng chỉ có một cái đầu, mang không nổi nhiều người như vậy. Mặc dù tóc có thể biến ra hai mươi cánh tay nhưng trong lúc nguy cấp, hắn chỉ có thể bắt lấy một mình A Thập Lục.
Vả lại dù sao một tiểu đội của Chuyển Bàn Đạo Nhân cộng lại cũng không quan trọng bằng A Thập Lục, đây là sự thật không thể thay đổi.
Ngay từ đầu, chuyện hắn chỉ cứu A Thập Lục cũng là kết cục đã định trước.
Dù thời gian có quay ngược một trăm lần cũng không thay đổi được kết quả này.
Vậy nên... tiểu đội Chuyển Bàn Đạo Nhân và các thí luyện giả trong nhóm thứ hai chỉ có thể không cam lòng ngã xuống, bị chôn trong hố to do cú ngã sấp mặt nổ tung của Tống Thư Hàng tạo ra.
Bọn họ cũng muốn bay lên như Tống Thư Hàng nhưng kết giới cấm không trong sân thí luyện cưỡng ép áp chế bọn họ ở trên mặt đất, chịu đựng uy lực của vụ nổ.
Không có quyền hạn của quan thí luyện lại muốn bay lên trời ư? Đây là chuyện không thể.
“A a a~” Đủ kiểu tiếng hét thảm thiết vang lên không dứt, cuối cùng hợp lại thành một khúc hợp tấu bi thương.
Trên không trung, Tô Thị A Thập Lục ổn định thân thể, cô duỗi hai tay ra ôm đầu của Tống Thư Hàng vào trong ngực.
“Kết thúc rồi.” Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm.
Cảnh tượng ở bên dưới giống như chốn địa ngục, hơn nữa còn là một địa ngục không thể cứu vớt.
Quan trọng hơn là... có lẽ những thành viên rơi xuống địa ngục bên dưới cũng không muốn hắn đi cứu bọn họ. Dù sao đây cũng là một vòng của thí luyện, né tránh thí luyện không thể đạt được thành tích tốt.
Thí luyện càng kinh khủng càng phải kiên cường đối mặt.
Vậy mới nói đây là một địa ngục không thể cứu vớt.
Tô Thị A Thập Lục hiếu kỳ hỏi: “Thư Hàng, sao ngươi lại trở thành một phần của thí luyện?”
“Bởi vì ta nhận lời mời làm quan thí luyện tạm thời, ‘trở thành một phần của thí luyện’ chỉ là công việc ta đang làm thôi.” Tống Thư Hàng trả lời.
Tô Thị A Thập Lục: “...”
Cô biết thể chất của cô có thể có chút vấn đề nhưng hiển nhiên thể chất của Tống Thư Hàng cũng có vấn đề không nhỏ, bất kể là chuyện bình thường thế nào, chỉ cần Tống Thư Hàng tham dự vào là có thể biến mọi chuyện trở nên náo nhiệt.
“Sau vòng ngã sấp mặt nổ tung chính là vòng thí luyện cuối cùng. Chờ tất cả thí luyện giả tập hợp đầy đủ, vòng cuối sẽ mở ra đồng thời chỉ mở ra một lần. Bởi vì muốn duy trì vòng cuối cần Bạch tiền bối ra tay trợ giúp, ngài ấy không muốn lãng phí quá nhiều thời gian.” Tống Thư Hàng nói.
“Rất phù hợp với tính cách của Bạch tiền bối.” Tô Thị A Thập Lục cười đáp.
Cảnh “Bá Tống Huyền Thánh ngã sấp mặt nổ tung” ở bên dưới kéo dài rất lâu mới kết thúc trong luyến tiếc. Cũng trong lúc đó, số người tiến vào phạm vi nổ càng nhiều, tổng uy lực của cú ngã sấp mặt nổ tung sẽ càng lớn.
Sau khi vụ nổ kết thúc, từng thành viên tham gia thí luyện bò từ từ ra khỏi hố.
“Xem ra tạm thời không có ai rớt ở vòng hai.” Tống Thư Hàng vừa nhìn xuống phía dưới vừa nói.
Tô Thị A Thập Lục nháy mắt hỏi: “Chẳng lẽ ngươi đang mong có người rớt ở vòng hai à?”
“Mâu thuẫn lắm đúng không?” Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
Bây giờ hắn vừa mong tất cả thí luyện giả đều thông qua vòng hai lại vừa mong bọn họ dừng bước ở vòng hai.
Bởi vì so với vòng hai, vòng ba chính là vực sâu không đáy còn đáng sợ hơn cả địa ngục.
Vòng ba là thí luyện do nhiều cái chết tạo thành, không phải ai cũng có thể tiếp nhận.
...
Thời gian trôi qua chậm rãi.
Nhóm thí luyện giả thứ ba thứ tư lần lượt đến, sau khi bọn họ thông qua vòng ảo ảnh ánh nhìn mang thai và vòng Bá Tống ngã sấp mặt, cuối cùng cũng đến lúc vòng ba mở ra.
Tất cả thí luyện giả được tập hợp lại, đưa đến trước một cánh cửa.
Ngay sau đó giọng nữ dịu dàng kia vang lên: “Chúc mừng mọi người đã thông qua hai vòng trước, bây giờ sẽ tiến vào vòng cuối của trạm thứ hai trong thí luyện kim nguyệt lần này.”
Tất cả thí luyện giả hăng hái hẳn lên.
Cuối cùng cũng sắp tiến vào vòng cuối, chỉ cần thông qua thí luyện cuối cùng là có thể nhận được chúc phúc của thần long.
Chừng tám phần mười thí luyện giả có mặt ở đây đều hướng về mục tiêu này.
“Mời tất cả thí luyện giả đặt tay lên cửa, cửa lớn sẽ dựa theo sự lựa chọn của mọi người mà ban cho thí luyện khác nhau.” Giọng nữ dịu dàng xen lẫn lười biếng lại vang lên.
“Thí luyện bắt đầu rồi, chúng ta cũng đi xuống thôi.” Tô Thị A Thập Lục nói.
“Không, chúng ta không cần xuống.” Tống Thư Hàng động ý niệm, cơ thể bằng gỗ nằm dưới đáy hố bò ra, nhảy vọt lên không trung, gắn với đầu của Tống Thư Hàng.
Tiết mục Bá Tống Huyền Thánh ngã sấp mặt mà nhóm thí luyện giả thứ ba, thứ tư chứng kiến đều do một mình cơ thể bằng gỗ hoàn thành. Trong cả quá trình, đầu của Tống Thư Hàng chỉ ở trên không trung quan sát tình hình thí luyện ở bên dưới.
“Cô cứ đi theo ta, để ta dẫn cô thông qua thí luyện cuối cùng.” Tống Thư Hàng nói.
Tô Thị A Thập Lục bật cười: “Được.”
Ở bên dưới, trên cửa lớn lại vang lên giọng nữ dịu dàng nọ: “Thí luyện bắt đầu.”
Tất cả thí luyện giả nuốt nước bột, dè dặt đặt tay lên cánh cửa cực lớn trước mắt. Tất cả mọi người đều đã bị giọng nữ dịu dàng này lừa nên bây giờ rất cảnh giác.
Thậm chí có người còn thêm đủ loại pháp thuật, đeo đủ loại pháp khí lên tay rồi mới đặt tay lên cửa.
Khi bàn tay của bọn họ chạm vào cánh cửa, tiếng của Bạch Thánh vang lên trong đầu bọn họ.
Người nào từng nghe Bạch Thánh giảng pháp thì không thể quên được tiếng của hắn.
“Giả thiết: Trong một không gian trống trải không có vật để trốn, kẻ địch của ngươi đứng cách ngươi tám trăm mét, đã hoàn thành thi pháp thần phong chú, quỹ tích gió cắt là nửa vòng tròn, dưới tiền đề không có ngoại vật quấy nhiễu. Hỏi: Ngươi phải né tránh thế nào mới có thể tránh khỏi công kích của thần phong chú một cách chính xác? Hoặc phải áp dụng biện pháp gì để phòng ngự?”
Cả đám thí luyện giả đần mặt ngơ ngác.
Nội dung thí luyện vòng cuối khác với tưởng tượng của bọn họ nhưng chuyện này không quan trọng, quan trọng là loại đề bài này có rất nhiều đáp án.
Mỗi thí luyện giả đều có công pháp tu luyện, pháp thuật sở trường, cảnh giới khác nhau nên đáp án đưa ra cho đề bài này cũng nhiều vô số.
Bất kể là phòng ngự, né tránh thậm chí là phản kích, một nghìn người có thể sẽ có gần nghìn đáp án khác nhau.
Sau khi thí luyện giả không ngừng đưa ra đáp án, thân hình bọn họ biến mất trước cửa.
Ngay sau đó bọn họ phát hiện bản thân xuất hiện trong từng thế giới khác nhau.
Bất kể thí luyện giả ở thế giới nào cũng đều lập tức quan sát xung quanh.
Sau đó... bọn họ thở phào nhẹ nhõm.
Lần này không còn nhìn thấy bóng dáng của Bá Tống Huyền Thánh!
Nói thật, bọn họ hơi sợ Bá Tống tiền bối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận