Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1895: Tuyển Người, Ta Sẽ Cố Gắng Kiếm Tiền Để Phát Lương

Chương 1895: Tuyển Người, Ta Sẽ Cố Gắng Kiếm Tiền Để Phát Lương
Cũng không biết bây giờ ở hiện thế còn truyền thừa chính thức của Hà Chỉ Ma Đế lưu truyền nữa hay không, nói thế nào cũng từng là Ma Đế một phương, còn thành lập ma quốc trên mặt đất cho riêng mình. Nhưng cách đây rất lâu, Hà Chỉ Ma Đế đã trốn vào thế giới hắc long âm thầm gây chuyện. Do thời gian quá lâu, không ai biết được chuyện gì xảy ra với truyền thừa của hắn.
Nếu truyền thừa ở hiện thế của Hà Chỉ Ma Đế đã không còn, vậy người sử dụng bí pháp tiên huyết Ma Thần trụ hóa thân...
“Lẽ nào là kẻ thù truyền kiếp của ta?”
Tống Thư Hàng lấy ngón tay ra khỏi trường mâu.
Người mà hắn có thể nghĩ đến chỉ có vị này thôi.
“Kẻ thù truyền kiếp? Ai thế?”
Bạch tiền bối phân thân tò mò hỏi.
“Công Tử Hải.”
Tống Thư Hàng bắn rớt giọt máu trên đầu ngón tay.
Tô Thị A Thất:
“Ồ, là hắn à.”
Nửa năm trước, Công Tử Hải trốn sâu vào Vô Cực Ma Tông không chịu đi ra, bế quan trùng kích cảnh giới ngũ phẩm. Tính thời gian chắc bây giờ hắn đã độ kiếp thành công rồi.
A Thất vẫn luôn tạo phiền toái cho Công Tử Hải, nếu gặp mặt, hắn không ngại tặng cho đối phương một đao.
“Cũng không biết tên đó đã đi ra chưa?”
Tô Thị A Thất nói.
“Theo ta được biết Công Tử Hải đã xuất quan, còn ngưng tụ ra kim đan bảy long văn trở lên, đoán chừng có thể là kim đan tám long văn.”
Tống Thư Hàng chia sẻ thông tin:
“Hơn nữa, ắt hẳn hắn đã lấy được truyền thừa của Hà Chỉ Ma Đế. Lúc đầu ta hoài nghi truyền thừa mà hắn lấy được chỉ là truyền thừa tiên trù của Ma Đế, bây giờ xem ra... có lẽ hắn đã lấy được nhiều nội dung truyền thừa hơn thế.”
Chờ hoàn thành giao dịch với Thanh Loan Tiên Tử xong thì hắn sẽ cùng A Thập Lục đi tìm Công Tử Hải. À đúng rồi, hắn và A Thập Lục còn phải đến Nho gia một chuyến trước, dù sao thì cũng đã hứa với Hằng Hỏa tiền bối sẽ đến Nho gia làm khách, nhưng mãi mà chưa thực hiện được.
“Tên này lúc nào cũng gặp may, là một tên rất phiền toái.”
Tô Thị A Thất sờ đám râu ria lởm chởm dưới cằm:
“Quả nhiên vẫn nên tìm cơ hội chém chết hắn, tên nào có tính cách càng khốn kiếp thì tốc độ thăng cấp lại càng nhanh, nếu để lâu rất dễ trở thành tai họa về sau.”
Tống Thư Hàng lặng lẽ rụt đầu lại. Mặc dù người A Thất nhằm vào là Công Tử Hải nhưng chẳng biết tại sao hắn lại cảm thấy lạnh gáy.
“Công Tử Hải cứ để ta tự giải quyết!”
Tiếng của Tô Thị A Thập Lục vang lên. Hôm nay cô mặc áo thun trắng đơn giản + quần short denim, đầu đội mũ bóng chày che kín sừng rồng, tràn đầy cảm giác thanh xuân.
Bây giờ nhìn cô chẳng khác gì thiếu nữ mười lăm.
Giọng điệu của cô tràn đầy tự tin.
Theo sau cô là thiếu niên Tô Không Vân của Tô gia, lúc này trông Tô Không Vân rất uể oải. Trong lúc hôn mê, nó đã bị ma âm của Tạo Hóa Pháp Vương rót vào não, mơ thấy ác mộng hai ngày liền.
Đậu Đậu thè lưỡi:
“Gâu, A Thập Lục à, một mình cô có ổn không? Tên Bàn Đại Hải kia đã đạt đến cảnh giới kim đan tám long văn, cô xác định bây giờ cô có thể chém chết hắn?”
“Không phải Bàn Đại Hải, là Công Tử Hải.”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ sửa lại.
“Đến lúc đó ta và A Thập Lục cùng đi đập Bàn Đại Hải.”
Tống Thư Hàng bắt lấy Xích Tiêu kiếm tiền bối tâm ma, treo nó sau eo:
“Hai người bọn ta đánh một mình hắn, chắc chắn không thành vấn đề. Lúc trước ta và A Thập Lục bị Công Tử Hải hại chung, đã là kẻ thù chung đương nhiên phải đi báo thù chung với nhau rồi.”
Đậu Đậu: “...”
Nếu các ngươi lấy hai đánh một, có phải là ức hiếp người ta quá không?
“Đã vậy thì giao Công Tử Hải cho hai người các ngươi giải quyết đấy.”
Tô Thị A Thất cười to nói.
Tô Thị A Thập Lục gật đầu:
“Lúc trước chúng ta bị Công Tử Hải đùa bỡn trong lòng bàn tay, bây giờ phải bắt hắn trả giá thật đắt mới được.”
“Trong tay ta có mấy cách, có cơ hội định vị Công Tử Hải. Hay là sắp tới A Thập Lục hành động chung với ta nhé?”
Tống Thư Hàng giơ ngón cái lên.
Tô Thị A Thập Lục hất sợi tóc bên tai, đáp lại một tiếng: “ Ừ.”
Tống Thư Hàng cũng đưa tay hất mái tóc đen nhánh của mình:
“Bạch tiền bối, bây giờ chúng ta lên đường trở về đại học Giang Nam luôn nhé?”
Vẫn khuôn mặt than đó, hình như Bạch tiền bối phân thân đang suy nghĩ chuyện gì đó. Lúc nghe Tống Thư Hàng hỏi, hắn tùy ý gật đầu đáp một tiếng: “ Ừ.”
“Tạm biệt các vị tiền bối, chúng ta sau này gặp lại. À đúng rồi, nếu vị tiền bối nào có đệ tử sắp độ thiên kiếp nhị tấn tam thì nhớ báo cho ta biết một tiếng. Ta muốn dự trữ một ít nguyên liệu nấu ăn cho buổi tụ họp tiếp theo của nhóm Cửu Châu số 1 chúng ta.”
Tống Thư Hàng chợt nghĩ đến chuyện này.
Đông Phương Lục Tiên Tử:
“Hộ đạo miễn phí à?”
“Miễn phí!”
Tống Thư Hàng vỗ ngực bảo đảm.
Da mặt vẫn quá mỏng, ngại không dám thu phí. Thế nên câu phùng má giả làm người mập chính là dùng để nói đến kiểu người như hắn.
“Vậy bọn ta cũng không khách khí nhé.”
Đông Phương Lục Tiên Tử mỉm cười.
“Đúng vậy, Bá Tống Huyền Thánh hộ đạo độ kiếp miễn phí, dịch vụ này được đấy. Đã vậy bần đạo cũng không khách khí với Thư Hàng tiểu hữu.”
Cổ Hồ Quan Chân Quân cười to tiếp lời.
Tống Thư Hàng giơ ngón cái lên:
“Chỉ cần ta sắp xếp được thời gian, đảm bảo gọi lúc nào đến lúc đó.”
“Bây giờ chúng ta lên đường luôn hay sao?”
Bạch tiền bối phân thân hỏi.
Dứt lời, hắn đưa tay phất nhẹ trên không trung, mở ra một khe nứt không gian.
“Đến ngay ạ... Đúng rồi, Hằng Hỏa tiền bối, ngài có muốn đi chung với ta không? Chúng ta về đại học Giang Nam trước sau đó đến Nho gia luôn.”
Tống Thư Hàng nhìn Hằng Hỏa Chân Quân hỏi.
Hằng Hỏa Chân Quân:
“Ta cũng đang có ý này.”
“Đường... đường hầm không gian?”
Thấy khe nứt không gian kỳ diệu, Tô Không Vân không nhịn được tiến lên trước, muốn vươn tay ra sờ đường hầm không gian cửu phẩm trong truyền thuyết.
Tô Thị A Thất kịp thời kéo lại:
“Đồ ngốc, đừng có thấy thứ gì cũng muốn đi lên sờ như thế.”
Tô Không Vân cười gượng. Nhưng phải nói lần này đi theo A Thập Lục ra ngoài, nó không chỉ tấn thăng cảnh giới tam phẩm thành công mà còn sờ được rất nhiều thứ đẳng cấp cao. Trải nghiệm lần này đủ để nó khoe khoang đến nửa năm.
...
Tống Thư Hàng, Tô Thị A Thập Lục, Hằng Hỏa Chân Quân và Bạch tiền bối phân thân chào tạm biệt các thành viên khác trong nhóm Cửu Châu số 1.
Tạo Hóa Tiên Tử âm thầm rời khỏi người Tạo Hóa Pháp Vương, trốn vào trong cơ thể Tống Thư Hàng.
“Tạm biệt các vị tiền bối, hẹn sau này gặp lại.”
Tống Thư Hàng ôm quyền hành lễ, xoay người đi về phía khe nứt không gian.
“Khoan đã Thư Hàng, ngươi quên một chuyện rồi.”
Đúng lúc này, mái tóc đen nhánh trên đầu Tống Thư Hàng bỗng lên tiếng.
Tống Thư Hàng: “Chuyện gì chứ?”
Xuyên qua mái tóc, Sở các chủ tuyên truyền cho các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 biết:
“Hiện giờ công ty của ta đang tuyển một nhóm linh thực sư và tuần thú sư, tuy đãi ngộ bình thường nhưng mỗi tháng đều có Kiếp Tiên và Trường Sinh Giả giảng pháp, nội dung giảng pháp có thể ghi âm sao chép. Nếu trong môn phái của các vị tiểu hữu có linh thực sư hoặc tuần thú sư rảnh rỗi, có thể suy xét việc đến chỗ Thư Hàng đăng ký.”
“À, suýt nữa là ta quên mất chuyện này.”
Tống Thư Hàng nhớ ra:
“Các vị tiền bối, nội dung chi tiết chúng ta sẽ lên nhóm chat bàn. Về mặt tiền lương cũng như phúc lợi thì ta sẽ cố gắng nghĩ cách kiếm tiền.”
“Đừng nói tiền lương phúc lợi nữa... Với mức đãi ngộ này, đảm bảo dù không có lương thì cũng có người xin vào làm.”
Lệ Chi Tiên Tử cười nói:
“Ta sẽ tuyên truyền trong môn phái giúp ngươi.”
Mỗi tháng có Kiếp Tiên thậm chí là Trường Sinh Giả giảng pháp, phải cố gắng tranh thủ mấy suất tuyển nhân viên này cho thành viên nội bộ, không thể để người ngoài kiếm lời được.
“Ha ha, vậy nhờ các vị tiền bối nhé.”
Nói xong, Tống Thư Hàng bước vào khe nứt không gian.
Ngay lúc hắn bước vào khe nứt không gian, bên tai bỗng vang lên tiếng của Bạch tiền bối phân thân:
“Thư Hàng, ngươi nói nếu thái lát ta ra thì có thể chế biến thành Sashimi tâm ma ngon lành không?”
Tống Thư Hàng: “!!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận