Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1689: Ý chí hỗn độn của Cổ U hợp thể hiên ngang lên sàn

Chương 1689: Ý chí hỗn độn của Cổ U hợp thể hiên ngang lên sàn
“Hao tổn lớn lắm, mệt.” Bạch tiền bối phân thân trả lời đơn giản.
Ngôn ngữ là một nghệ thuật và người phát ngôn là nghệ sĩ, nói làm sao cho đơn giản ngắn gọn mà người nghe vẫn hiểu thật chẳng dễ dàng gì.
Tống Thư Hàng nghe xong thì bàn tay phải thần kì lập tức rục rịch tay máy: “Bạch tiền bối, ngài có muốn một phát Dưỡng Thần thuật để nâng cao tinh thần không?”
Bạch tiền bối phân thân: “…”
Dưỡng Thần thuật cái đầu ngươi! Ta biết thừa đây là Dưỡng Đao thuật biến chủng từ Dưỡng Kiếm thuật đấy nhé. Ngươi dám sử dụng nó với ta, có tin ta đưa ngươi vào bí cảnh chậm chạp giống Tam Lãng lần trước, còn cắt luôn cả wifi của ngươi không?
Không được, chỉ nghĩ thôi đã thấy mệt rồi.
Cho nên không nhìn hắn nữa là tốt nhất.
Bạch tiền bối phân thân từ từ nhắm hai mắt lại.
Tống Thư Hàng thấy Bạch tiền bối phân thân lại muốn ngủ, bàn tay phải không khống chế được bắt đầu táy máy, run rẩy vươn về phía ngài.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối ở bên dưới: “…”
Thằng nhóc này không xong rồi, hết thuốc cứu rồi, liên hệ với Giao Bá tiểu hữu của nhóm Cửu Châu số 1 đặt trước cho nó một phần mộ dưới đáy biển thôi. Nghe nói gần đây mua mộ địa to còn được khuyến mại chỗ để xe hay sao ấy.

Cũng may Tống Thư Hàng có một ưu điểm duy nhất so với Tam Lãng tiền bối, đó là đôi khi hắn có thể khống chế được bản năng tự tìm đường chết của mình.
Ngay khoảnh khắc trước khi thi triển Dưỡng Đao thuật, Tống Thư Hàng đột nhiên nảy ra một ý.
Hắn ngừng động tác tìm đường chết.
Sau đó, thân mình hắn nhẹ nhàng nhảy lên, trồng cây chuối, đầu chúc xuống, chân hướng lên trời, dùng tay làm động tác “giậm chân” trong hư không.
Bàn tay hắn di chuyển trong hư không, một đóa sen màu đen xinh đẹp ngưng tụ ra, nâng tay hắn lên.
Bộ Bộ Sinh Liên.
“Chính là thứ này.” Tống Thư Hàng cười hì hì.
Sau đó hắn dùng ý thức khống chế dị năng Bộ Bộ Sinh Liên, tay còn lại tiếp tục ấn về phía trước.
Một đóa sen đen lớn hơn ngưng tụ ra.
Dưới sự khống chế bằng ý thức của Tống Thư Hàng, đóa sen mới sinh ra không tan biến ngay mà vẫn duy trì được hình dáng hoa sen.
Tống Thư Hàng thử rót linh lực vào trong đóa sen đen.
Có linh lực duy trì, đóa sen này có thể tồn tại được khoảng một ngày.
“Thành công rồi.” Tống Thư Hàng cười ha hả, tự nhấn like cho trí thông minh của mình.
Hắn đặt tay lên hoa sen, đóa sen ấy cực kì mềm mại, bề mặt bồng bà bồng bềnh, một bông sen nho nhỏ có thể nâng trọng lượng cả người của hắn.
Trên hoa sen còn tỏa ra hương thơm man mác.
Tống Thư Hàng mỉm cười cầm đóa sen đen đi tới gần đầu của Bạch tiền bối phân thân, nhét nó xuống làm gối đầu cho hắn.
Một chiếc gối mềm mại, bồng bềnh, thơm ngào ngạt cứ thế thành hình.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối ở bên dưới: “…”
Nó chính thức hạn hán lời.
Bạch tiền bối phân thân thoải mái điều chỉnh vị trí gối đầu, vẻ mặt thỏa mãn khó tả… đúng lúc hắn đang thiếu một cái gối.
“Bạch tiền bối thấy sao ạ?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Ừm, tốt lắm.” Bạch tiền bối phân thân nhắm mắt lại, đáp một câu.
Tống Thư Hàng tranh thủ cơ hội: “Mỗi ngày ta có thể làm cho Bạch tiền bối một chiếc gối hoa sen như vậy. Bạch tiền bối có thể liên hệ với Bạch two tiền bối giúp ta được không?”
“Ừm, trẻ nhỏ thế mới ngoan.” Bạch tiền bối phân thân đổi một tư thế thoải mái hơn: “Tiếp tục bế quan, để nguyên thần xuất khiếu đi, ta đưa ngươi tới chỗ bản thể.”
Xong rồi!
Phân thân của Tống Thư Hàng trở lại vị trí tĩnh tọa, ngồi xếp bằng xuống, sau đó nguyên thần xuất khiếu.
Bạch tiền bối phân thân thuận tay điểm một cái vào nguyên thần của Tống Thư Hàng.
Một khắc sau, một thanh phi kiếm phá phòng tối dùng một lần xuất hiện bên cạnh nguyên thần của Tống Thư Hàng, quấn lấy hắn rồi vọt về phía trước “vèo” một tiếng.
Lực lượng không gian bình thường không thể xuyên qua giữa thế giới Hắc Long và thế giới Cổ U, nhất định phải dùng thiên phú lực lượng không gian của tộc rùa tai ương khổng lồ mới được.
“Cảm ơn Bạch tiền bối.” Nguyên thần của Tống Thư Hàng nói.
Hắn vừa dứt lời, phi kiếm phá phòng tối dùng một lần đã sử dụng bí pháp, đâm toạc không gian rồi chui tọt vào.
Trước khi biến mất, Tống Thư Hàng liếc thấy Tạo Hóa Tiên Tử đã lén lút đứng dậy, đến gần gối đầu của phân thân Bạch tiền bối rồi há miệng ra.
Tống Thư Hàng: “…”
Đừng bảo là cô muốn gặm cái gối đầu hoa sen của Bạch tiền bối nha?
Tạo Hóa Tiên Tử, cô đừng tự tìm đường chết mà!
Bông hoa sen đen này không giống với sen trắng sinh ra từ Thiệt Xán Liên Hoa đâu. Đừng có cứ thấy hoa sen là gặm thế chứ!
Cô muốn ăn hoa sen thì chờ ta về rồi muốn ăn bao nhiêu cũng được.
Nhưng Tống Thư Hàng chưa kịp cảnh tỉnh Tạo Hóa Tiên Tử thì thân mình đã biến mất.

Khi phi kiếm phá phòng tối dùng một lần mang theo Tống Thư Hàng xuất hiện trở lại thì nó đã tiến vào thế giới Cổ U.
“Ơ, ban đầu ta có muốn vào thế giới Cổ U đâu nhỉ? Ta chỉ muốn nói chuyện từ xa với Bạch tiền bối two để xin tí kinh nghiệm, xem có đầu mối gì để điểm hóa viên tiểu kim đan thứ hai không thôi mà. Sao cuối cùng lại thành nguyên thần của ta chạy vào thế giới Cổ U thế này?” Nguyên thần của Tống Thư Hàng ở trên phi kiếm phá phòng tối dùng một lần, ngu mặt ra.
Nếu không ở vào tình huống vạn bất đắc dĩ thì hắn chẳng muốn vào thế giới Cổ U chút nào.
Bởi vì hắn đã đắc tội triệt để với đại lão ý chí hỗn độn của Cổ U, còn bị đối phương thọt cho một đao vào eo đây này.
Bây giờ nguyên thần của hắn tiến vào thế giới Cổ U thì khác gì tự dâng đến cửa, dê vào miệng cọp chứ?
Bạch tiền bối và Bạch tiền bối two ở đâu? Nhất định phải nhanh chóng tụ họp với hai vị ấy thôi.
Đêm dài lắm mộng!
Khi Tống Thư Hàng đang nghĩ như vậy thì trong hư không phía xa bỗng xuất hiện một bóng người đỏ rực, chậm rãi ngưng tụ thành hình.
Nguyên thần của Tống Thư Hàng giật giật khóe miệng.
Dường như toàn thân bóng người đỏ rực kia đều được kết thành từ nham thạch nóng chảy, nhìn kĩ lắm mới ra dáng vẻ của một người phụ nữ.
Khi cô ta hiện thân thì toàn bộ thế giới Cổ U đều chấn động. Địa vị của cô ta trong thế giới Cổ U chẳng khác gì Bạch tiền bối two và đại lão quả cầu béo trong thế giới Cửu U.
Chỉ cần cô ta hiện thân thì thế giới Cổ U sẽ tạo khí thế cho cô ta.
Ý chí hỗn độn của Cổ U hợp thể hiên ngang lên sàn!
Dung nham làm áo giáp, tà năng làm áo bào, lửa đỏ hừng hực hóa thành vạt váy, pháp tắc Cổ U ngưng tụ trong tay trở thành trường thương.
Tống Thư Hàng cảm thấy eo mình đau nhói.
Thương là nhân quả thương, một thương đâm ra, nghịch chuyển nhân quả, đánh nát toàn bộ “nhân” là cách phòng ngự và né tránh, đâm trúng “quả” là con mồi.
Tiêu rồi.
Đây là thế giới Cổ U, là địa bàn của cô ta.
Tống Thư Hàng vừa mới xuất hiện đã lọt vào tầm cảm ứng của chủ nhà.
“Bạch tiền bối, Bạch tiền bối two!” Tống Thư Hàng kêu ầm lên.
“Dám gọi thêm một tiếng ‘thỏ trắng’ nữa là ta làm thịt ngươi.” Giọng nói của Bạch tiền bối two vang lên ngay sau lưng Tống Thư Hàng.
“Sao tự nhiên nguyên thần của ngươi lại chạy tới thế giới Cổ U thế? Nguy hiểm lắm đấy.” Giọng nói của Bạch tiền bối cũng vang lên theo.
Tống Thư Hàng vững lòng hẳn. Ổn rồi!
“Ta đến thế giới Cổ U là để thỉnh giáo Bạch tiền bối two… khụ, Bạch tiền bối Cửu U một vấn đề. Nhưng chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là người phụ nữ đối diện với chúng ta kia. Cô ta là ý chí hỗn độn của Cổ U hợp thể, trước kia ta từng bất cẩn chọi nhau với cô ta một trận.” Tống Thư Hàng cười khan nói.
Bạch tiền bối two: “Mỗi lần ngươi cà khịa người ta đều không nhìn đẳng cấp của đối phương à? Ngươi có thể sống đến bây giờ đúng là kì tích đấy.”
Hành tinh mọc mắt, quả cầu béo, Trường Sinh Giả người khổng lồ nham thạch bị quả cầu béo bắt đi nghiên cứu… hình như còn có cả Trường Sinh Giả hai tay mọc đầy mắt của Thiên Đình viễn cổ… Đây mới chỉ là những người mà Bạch tiền bối two biết đến thôi đấy. Hắn dám khẳng định Tống Thư Hàng không chỉ cà khịa mấy vị kể trên.
Thiên phú cà khịa đại lão của Tống Thư Hàng đúng là không tồi.
“Cho nên ta mới chết liên tục, liên tục, liên tục đấy.” Tống Thư Hàng thở dài não ruột. Có phải hắn muốn cà khịa người ta đâu, toàn là đang yên đang lành, chẳng hiểu sao lại chọi vào nhau đấy chứ.
Bạch tiền bối: “Lần sau phải chú ý một chút, đừng có lỗ mãng. Ta nhớ trước kia ngươi rất cẩn thận cơ mà.”
“Sau này ta sẽ làm một mỹ nam tử an tĩnh, bế quan tu luyện tử tế, không gây chuyện nữa.” Tống Thư Hàng thề thốt.
“Tới rồi.” Bạch tiền bối two nói.
Ở phía đối diện, ý chí hỗn độn của Cổ U hợp thể ngưng tụ thành hình.
Sau đó thân mình cô ta nhoáng lên, xuyên qua không gian, vồ xuống nguyên thần của Tống Thư Hàng rồi hô lên: “Hợp thể cùng ta!”
Lưu Tinh kiếm bên cạnh Bạch tiền bối vung lên.
Lưu Tinh kiếm còn nguyên trong vỏ mới chém ra một màn ánh kiếm, chặn đứng bàn tay đang vồ nguyên thần của Tống Thư Hàng.
“Sao cô ta lại muốn hợp thể với Tống Thư Hàng chứ?” Bạch tiền bối two tò mò hỏi.
“Ta cũng không biết. Lần đầu gặp mặt cô ta còn muốn làm thịt ta, đâm cho ta một thương vào lưng đây này. Ai ngờ sau đó cô ta bắt phân thân của ta về thì đột nhiên lại đổi ý, muốn hợp thể với phân thân của ta. Ta đoán là ta có thể chất đặc biệt nào đó nên cô ta mới có hứng với thân thể ta như vậy.” Tống Thư Hàng nói.
Bạch tiền bối nhìn Tống Thư Hàng: “Nếu tư duy của cô ta bình thường thì đã không có hứng thú với cơ thể của ngươi. Cô ta là ý chí hỗn độn của Cổ U hợp thể, cũng tương tự với Cửu U. Mà nhục thể của ngươi có đại công đức hộ thể, tu luyện pháp môn luyện thể Nho gia Kim Cương Thân đầy chính khí, trúc cơ bằng quyền pháp Phật gia, đã thế còn luyện cả lực lượng hệ Thánh quang của phương Tây… Biết bao nhiêu thứ hổ lốn này tập trung cùng một chỗ, cô ta quẫn trí đến mức nào mà lại muốn cướp nhục thể của ngươi chứ?”
“Ơ, Bạch tiền bối two, lúc ngài tiếp xúc với ta có thấy khó chịu không?” Tống Thư Hàng bỗng bật ra ý nghĩ này.
Hắn vừa dứt lời thì Bạch tiền bối two đã vươn tay nặn nguyên thần của hắn thành một quả cầu tròn vo: “Chỉ cần ngươi không phóng thích thánh quang thì chẳng có ảnh hưởng gì tới ta cả. Nhưng gần đây ngươi bay lắc quá, khiến cho ta cực kì khó chịu.”
Tống Thư Hàng: “…”
Đúng vào lúc đó, ý chí hỗn độn của Cổ U hợp thể lướt qua vị trí mà nguyên thần của Tống Thư Hàng vừa ở.
“Trả hắn cho ta.” ý chí hỗn độn của Cổ U hợp thể nhìn chằm chằm vào hai vị Bạch tiền bối rồi quát lên với giọng nôn nóng.
Cô ta cảm ứng được hai kẻ đối diện này cực khó đối phó.
“Vì sao ngươi lại muốn hắn?” Bạch tiền bối two hỏi.
“Hắn vốn thuộc về ta, bọn ta vốn là một thể!” ý chí hỗn độn của Cổ U hợp thể hạ giọng nói.
Tống Thư Hàng: “???”
Này bà chị, ta với cô là cùng một thể hồi nào?
“Ta nghĩ ngươi lầm rồi.” Bạch tiền bối bình thản nói: “Hắn không phải là người của thế giới này, không thể nào là cùng một thể với ngươi được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận