Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1262: Ta Thật Sự Muốn Dùng Thánh Quang Dán Lên Bản Mặt Ngươi

Chương 1262: Ta Thật Sự Muốn Dùng Thánh Quang Dán Lên Bản Mặt Ngươi
Nhưng lúc này đây, Tống Thư Hàng đã không kịp nghĩ lý do nữa.
Mỹ nhân rắn công đức đã bảo vệ hắn kín kẽ.
Xoẹt ~
Lưỡi dao làm từ luồng thánh quang âm u kia đâm vào thân thể mỹ nhân rắn công đức.
May mà lúc này mỹ nhân rắn công đức còn chưa tháo mũ Bình Thiên xuống, vẫn trong hình thức Nữ Đế. Thánh quang âm u không cách nào phá vỡ phòng ngự của cô.
Đôi bên bắt đầu giằng co.
Tống Thư Hàng đầu tiên là kích hoạt khôi giáp đao ý, cũng khiến khôi giáp đao ý bao bọc trên người mỹ nhân rắn công đức giúp tăng cường phòng ngự của cô.
“Nhất định phải giải quyết thứ này, bằng không tinh cầu mắt to kia lại lấy thánh quang âm u này làm tọa độ để mở ra đường hầm không gian thì phiền toái lắm.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ trong lòng.”
Thế giới hạch tâm chợt ngưng tụ thành trăm nghìn vạn rễ cây rồi đâm thẳng về phía thánh quang âm u.
Luồng thánh quang âm u này đã mất đi liên kết với bản thể là tinh cầu mắt to kia, nó tấn công Tống Thư Hnagf cũng là do một loại bản năng mà thôi.
Nhưng rễ cây của thế giới hạch tâm còn chưa tiếp cận luồng thánh quang âm u kia thì đã bị bắn ngược lại, dường như rễ cây đã bị thánh quang âm u khắc chế.
“Dùng Phần Thiên Hỏa Diễm đao chém vỡ nó.”
Xích Tiêu Kiếm nói.
Tống Thư Hàng duỗi tay ra, mỹ nhân rắn công đức giao Xích Tiêu Kiếm trong tay cho hắn, đồng thời cái đuôi của cô hất mạnh lên, đẩy lưỡi dao sắc bén mà luồng thánh quang âm u biến thành kia ra.
“Chém chết nó!”
Xích Tiêu Kiếm nói.
Tống Thư Hàng xoay cổ tay, Phần Thiên Hỏa Diễm cháy bùng lên.
Lưỡi dao sắc bén mà luồng thánh quang âm u biến thành kia không hề quanh co lòng vòng mà chém tới trước mặt Tống Thư Hàng lần nữa.
Xích Tiêu Kiếm đón lấy, đao ý tăng vọt.
Keng!
Lưỡi dao sắc bén mà luồng thánh quang âm u biến thành kia bị đánh trúng chính diện, nhưng lúc này nó không bị hỏa diễm từ Phần Thiên Hỏa Diễm đao làm sứt mẻ miếng nào. Nó chỉ hơi dừng lại một chút, sau đó thuận theo Xích Tiêu Kiếm mà trượt lên trên, chém thẳng về phía Tống Thư Hàng.
Mỹ nhân rắn công đức kéo Tống Thư Hàng lui về sau cực nhanh. Đồng thời ngón tay cô liên tục bắn ra hơn mười luồng đao ý chém lên trên lưỡi dao thánh quang.
Keng keng keng keng ~
Lưỡi dao thánh quang bị chém liên tục lui về sau, thánh quang kết thành lưỡi dao bị vỡ vụn không ít.
“Phần Thiên Hỏa Diễm đao không có hiệu quả? Đao ý thuần túy công kích lại được ư?”
Xích Tiêu Kiếm nói với vẻ nghi hoặc.
Nhưng rõ ràng lúc trước nó và mỹ nhân rắn công đức phải liên thủ thi triển Phần Thiên Hỏa Diễm đao mới có thể áp chế thánh quang âm u mà?
Hoặc có lẽ là… công kích của mỹ nhân rắn công đức mới có hiệu quả với nó.
Tống Thư Hàng cũng nghĩ tới điểm này.
Hắn giao Xích Tiêu Kiếm lại cho mỹ nhân rắn công đức:
“Cô đánh đi!”
Mỹ nhân rắn nhận lấy kiếm rồi nhẹ nhàng vung lên, lại chém ra mấy luồng đao ý. Kiếp trước Xích Tiêu Kiếm nhất định là một thanh đao, đời này đầu thai sai nên mới thành kiếm. Mặc dù là hình thái kiếm nhưng nó lại có thể tăng cường đao ý.
Quả nhiên công kích của mỹ nhân rắn dường như khắc chế luồng thánh quang âm u kia, cho dù là chặt chém bình thường cũng có thể khiến nó không ngừng vỡ vụn, tiêu tan.
Mỹ nhân rắn công đức thừa cơ truy kích, tay trái cô liên tục bắn ra, từng tia đao khí nhỏ được chém ra; tay phải vung Xích Tiêu Kiếm, mỗi một lần là một tia đao khí hình nửa vầng trăng.
Lưỡi dao thánh quang bị áp chế triệt để, liên tục bị dồn ép đến lò rèn, cuối cùng bị ngăn lại trên đài. Đao ý của mỹ nhân rắn công đức bắn phá điên cuồng.
Lưỡi dao thánh quan không ngừng tiên tan…
Bị hủy diệt triệt để chỉ là vấn đề thời gian.
“Ha ha, thì ra là thế. Luồng thánh quang âm u này bị lực lượng công đức khắc chế!”
Xích Tiêu Kiếm cười ha ha nói.
“Vậy nếu là thánh quang chính thức thì có thể khắc chế và gây tổn hại cho nó giống vậy không? Trên phương diện nào đó thì thánh quang và lực lượng công đức gần như có cùng tính chất mà.”
Tống Thư Hàng hỏi.
Xích Tiêu Kiếm:
“Ngươi không thuộc hệ thánh kỵ sĩ, thánh quang ở đâu ra?”
“Ta biết dùng thánh quang thật mà.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Xích Tiêu Kiếm tò mò hỏi:
“Ngươi còn kiêm tu công pháp của hệ thánh kỵ sĩ ư?”
“Không có tu luyện, có điều ta biết một chiêu kiếm thuật đặc thù, đây cũng là chiêu kiếm thuật duy nhất ta biết.”
Tống Thư Hàng nói với vẻ đắc ý.
Xích Tiêu Kiếm:
“Không biết vì sao, tuy rằng ngươi rất đắc ý, nhưng lúc ta nghe đến mấy chữ kiếm thuật duy nhất ngươi biết thì trong lòng lại dâng lên một loại cảm giác rất thê lương.
Tống Thư Hàng:
“… Cuộc sống đã gian nan như vậy, có một số việc đừng vạch trần thì hơn.”
Dứt lời, Tống Thư Hàng gọi Đao Cổ Vô Hình đến.
“Nhìn cho kỹ, kiếm thuật của ta. thức thứ nhất: [Thánh Quang Trảm Ác Kiếm].”
Tống Thư Hàng dùng thức mở đầu trong kiếm thuật.
Hắn nghiêm mặt, niệm kiếm quyết:
“Thánh quang, kẻ tà ác kia trông có vẻ đáng giá để đấu một trận!”
“Phụt ~~”
“Đừng cười, tiền bối. Ta cũng không muốn đọc đâu, có điều đọc kiếm quyết ra có thể tăng cường uy lực của Thánh Quang Kiếm Thuật, nguyên lý thì ta chưa hiểu rõ. Bình thường ta chỉ mặc niệm trong lòng, hôm nay không có người ngoài ta mới cắn răng đọc nó ra đấy.”
Tống Thư Hàng nói.
Dứt lời, hai tay hắn cầm đao, chém ra chiêu Thánh Quang Trảm Ác Kiếm một cách hung hãn.
Thánh quang sáng chói hiện lên trên thân kiếm, hóa thành kiếm mang chém về phía thánh quang âm u.
Ầm ~~
Thánh Quang Trảm Ác Kiếm của Tống Thư Hàng trở thành cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
Thánh quang âm u triệt để nổ tung, tan thành mây khói.
Mỹ nhân rắn công đức ngừng tấn công.
“Thế giới hạch tâm, kiểm tra toàn bộ thế giới xem còn tàn dư thánh quang âm u hay không.”
Tống Thư Hàng ra lệnh.
Lúc trước, luồng thánh quang âm u kia vậy mà có thể giấu giếm được cảm ứng của tất cả mọi người, ngay cả thế giới hạch tâm cũng không nhận ra được sự hiện hữu của nó.
Nếu không có mỹ nhân rắn công đức bảo vệ, suýt chút nữa Tống Thư Hàng đã bị moi thận rồi.
Thế giới hạch tâm tiến hành tự kiểm tra.
Một lát sau, nó phản hồi lại cho Tống Thư Hàng, những nơi khác trong thế giới hạch tâm đều xác định đã không còn thánh quang âm u tồn tại.
Chỉ có một nơi trên lò rèn là hơi lạ.
“Cần thận lò rèn.”
Tống Thư Hàng lên tiếng nhắc nhở.
Mỹ nhân rắn công đức giơ kiếm lên, ngưng tụ đao ý lần nữa.
Trên lò rèn, hình dạng ban đầu của găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ được chế tạo từ xương Kình Thánh bát phẩm phát ra ánh sáng công đức. Cật Qua Thánh Quân là thân thể công đức, trong xương cá voi của hắn cũng ẩn chứa lực lượng công đức cực lớn
Đây là lực lượng khắc chế thánh quang âm u.
Lúc này, lòng bàn tay của găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ được chế tạo từ xương Kình Thánh đang hướng lên trên, năm ngón tay khép lại. Nơi lòng bàn tay, có một luồng thánh quang bị găng tay trói buộc đang không ngừng giãy giụa.
Luồng thánh quang kia tản ra khí tức âm u… nhưng lại phát ra hào quang thánh khiết ấm áp.
Là thánh quang âm u kia, nhưng nó đã phát sinh biến hóa.
“Chuyện gì thế này?”
Tống Thư Hàng trợn to mắt.
Xích Tiêu Kiếm:
“E là do một chiêu Thánh Quang Trảm Ác Kiếm cuối cùng kia của ngươi khiến luồng thánh quang âm u này biến dị. Dường như bây giờ nó có được đặc tính của cả thánh quang bình thường và thánh quang âm u.”
“Thứ này phải đồ tốt hay không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Xích Tiêu Kiếm:
“Ai mà biết chứ?”
Tống Thư Hàng:
“Hỏi Bạch tiền bối thử xem vậy.”
“Bạch tiền bối kia của ngươi không phải còn đang ở hiện thế à?”
Xích Tiêu Kiếm tò mò hỏi.
“Ta nói là tít tít tít khác ~~ chậc, lại bị tiêu âm rồi.”
Tống Thư Hàng co giật khóe miệng, sau đó gọi Bạch tiền bối two trong ý thức.
“Lại chuyện gì nữa đây?”
Bạch tiền bối two hỏi ngược lại.
Tống Thư Hàng:
“Có hai chuyện, thứ nhất ta đã tìm được phần hoàn chỉnh của Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, trong đó có kèm theo phương pháp luyện chế ba mươi ba loại pháp khí tổ hợp. Chuyện thứ hai là trước mặt ta có một luồng thánh quang thú vị, Bạch tiền bối nhìn xem nó có phải bảo bối hay không không, nếu muốn thì cho ngươi luôn.”
Lúc nãy may mà có Bạch tiền bối two trợ giúp khiến thế giới hạch tâm thăng cấp kịp thời. Cho nên Tống Thư Hàng muốn hồi báo Bạch tiền bối two một chút.
“Ồ, hiệu suất không tệ lắm. Ngươi chờ một chút, đến lúc đó ta bảo Số 2 đi lấy phương pháp luyện chế ba mươi ba loại pháp khí tổ hợp. Khi đó ta sẽ mang cho ngươi thứ tốt khiến ngươi hài lòng. Còn cái kia… nếu không phải nghe ra ngươi thật lòng có ý tốt, ta thật sự muốn dùng thánh quang dán lên bản mặt ngươi. Thánh quang và ta có thuộc tính xung khắc lẫn nhau, với ta mà nói, thánh quang chẳng khác gì một đống shit. Nếu ta nhìn thấy một đống shit rất thú vị muốn tặng cho ngươi thì ngươi lấy không? Lần tới nếu ngươi còn muốn tặng ta thánh quang thì ta sẽ tặng lại bãi shit của Ám Hắc Bạo Long Vương cho ngươi đấy nhé.”
Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng:
“…”
“Cho nên trước đó ta đã nói với ngươi rồi… Gần đây ngươi đã tin tưởng ta quá rồi. Ta chính là tà ma đứng đầu thế giới Cửu U đấy.”
Bạch tiền bối two thở dài.
Uy nghiêm gần đây của chúa tể Cửu U như hắn thật sự không đủ, phải làm chuyện gì thật hoành tráng để tăng thêm uy nghiêm chúa tể Cửu U của mình mới được.
Tống Thư Hàng:
“…”
“Thánh quang thì ngươi tự xử đi, ngoài ra hôm nay ấn đường của ngươi hơi đen, khi nào rảnh thì nhờ người ta coi cho ngươi một quẻ xem, ta cảm giác hôm nay ngươi hơi bị xúi quẩy đấy.”
Bạch tiền bối two bổ sung.
Tống Thư Hàng rơi lệ đầy mặt:
“Không cần tìm người xem bói, ta cũng cảm giác được hôm nay mình rất xui xẻo rồi.”
Hiện tại nếu như hắn đi tìm Đồng Quái tiền bối thì thể nào cũng ra một quẻ thượng thượng cho mà xem.
“Ngươi có chuẩn bị tâm lý sẵn là tốt rồi, gặp lại sau.”
Bạch tiền bối two ngáp một cái.


Sau khi kết thúc cuộc trao đổi tâm linh với Bạch tiền bối two, Tống Thư Hàng xoa trán.
“Khi nãy ngươi liên hệ với vị tít tít tít kia à?”
Xích Tiêu Kiếm hỏi.
Nó đã đoán ra vị tít tít tít kia có quan hệ với Bạch tiền bối, kim cương đại tinh tinh đột nhiên xuất hiện kia có lẽ cũng có quan hệ với tít tít tít đó.
“Đúng vậy, à Xích Tiêu Kiếm tiền bối này, ngươi xem có phải ấn đường của ta rất đen hay không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Xích Tiêu Kiếm:
“Ngươi không nói ta cũng không để ý, hôm nay ấn đường của ngươi quá đen. Chủ yếu là mấy hôm trước nơi đó đã đen rồi, hôm nay lại đen thêm một chút, nhìn lướt qua thì không chú ý tới.”
“Xui thật mà.”
Tống Thư Hàng thở dài.
Nhớ lại chuyện xảy ra mấy ngày nay, từ khi Bích Thủy Các bị chuyển đến Thú giới thì hắn cứ xui xẻo mãi. Nếu không phải hắn có sức sống ngoan cường thì có khi đã tèo từ lâu rồi.
Xích Tiêu Kiếm nhắc nhở:
“Kế đến ngươi phải cẩn thận một chút, ấn đường đen cỡ này, nói không chừng ngươi đi vài bước là sẽ…”
Lời còn chưa nói hết, Tống Thư Hàng đột nhiên bước hụt chân, ngã sấp mặt.
“Đậu móa, đi trên đất bằng cũng ngã được?”
Tống Thư Hàng vội vàng vươn tay chống lên mặt đất, thân hình bật nhảy lên cao.
Cũng may anh đây đã tu luyện, nói thế nào cũng là tu sĩ tứ phẩm, phản ứng rất chi là nhanh nhẹ nhá. Chỉ cần không thất thần, loại thuộc tính dở hơi như té ngã trên đất bằng này sẽ không xuất hiện trên người anh đây.
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
“Thư Hàng cẩn thận!”
Lúc này Xích Tiêu Kiếm lại hét lớn.
Sau khi Tống Thư Hàng nhảy lên cao thì vị trí đáp xuống trùng hợp thế nào lại là lò rèn, phía dưới chính là luồng thánh quang quỷ dị kia.
“Đậu móa.”
Tống Thư Hàng cũng nhìn thấy điểm này.
Sau đó tâm ý hắn khẽ động, dưới chân xuất hiện hai đóa hoa sen đen.
Chân hắn giẫm lên hoa sen đen rồi mượn lực trên không, nhảy lên lần nữa, tránh khỏi nguy cơ một cách thần sầu.
Tư thế cực ngầu, động tác cực nhanh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận