Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1760: Lực lượng của Ma Đế

Chương 1760: Lực lượng của Ma Đế
“Xin lỗi cô nhé, ta sai rồi.” Tống Thư Hàng thành khẩn nhận lỗi, đồng thời không thể khống chế nổi hai tay mình, móc điện thoại ra chụp lại dáng vẻ ấm ức đáng thương của cô nàng Vũ Nhu Tử.
Vũ Nhu Tử tăng tốc độ chạy, đồng thời trợn mắt lườm Tống Thư Hàng với vẻ u oán: “Lần thứ hai rồi đấy Tống tiền bối, tình hữu nghị giữa đôi ta khó mà bền lâu!”
Lúc này ngươi không an ủi ta mà còn chụp lại trò hề của ta là thế quái nào?
“Chờ chút đã Vũ Nhu Tử… ta không muốn chụp đâu. À thì thực ra trong lòng ta rất muốn chụp, nhưng ta đã kìm chế mình không chụp rồi. Thế mà tay ta lại ngo ngoe rục rịch, không làm sao nhịn nổi.” Tống Thư Hàng vội vàng giải thích.
Trước đó Tống Thư Hàng không kìm được lòng mình mà chụp lại vẻ buồn rầu tủi thân của Vũ Nhu Tử, sau đó hắn đã để ý, lần này thấy Vũ Nhu Tử đang ấm ức, hắn nén lòng lắm rồi đấy chứ! Ai ngờ không khống chế được mình, hai bàn tay tự tìm đường chết còn nhanh hơn cả tư duy.
“Bị ảnh hưởng bởi tâm ma ư?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối nhắc nhở.
“Có lẽ vậy.” Tống Thư Hàng nói, sau đó lại nhân cơ hội chụp thêm mấy tấm.
“Ảnh hưởng của tâm ma à?” Vũ Nhu Tử vừa chạy vừa suy nghĩ, đoạn nói: “Thôi được rồi, Tống tiền bối, ta tha thứ cho ngươi.”
“Cảm ơn Vũ Nhu Tử tiên tử rộng lòng khoan thứ.” Tống Thư Hàng giơ ngón cái lên.
“Hì hì.” Vũ Nhu Tử bật cười rồi trở lại bài thi.
Đậu Đậu: “Thế là sau này Tống Thư Hàng có thể lấy cái cớ “bị tâm ma ảnh hưởng” để phóng túng bản thân lao vào chỗ chết à?”
“Làm sao có thể?” Tống Thư Hàng cất điện thoại, nghiêm túc nói: “Ta có kinh nghiệm khống chế bệnh Tam Lãng phát tác rồi nhé. Với lại ta đã thành công mấy lần rồi.”
Đậu Đậu cười ruồi giễu cợt, sau đó quảy đít bỏ đi. Đậu Đậu không muốn nói chuyện với ngươi nữa, Đậu Đậu cho ngươi một bóng mông!
“Nói chuyện chính đi.” Tống Thư Hàng nói: “Các ngươi nói xem ta phải đi đâu mà tìm một đám người đáng tin cậy về trồng linh thực và nuôi linh thú đây?”
“Bốc một nhóm ở thế giới Hắc Long đi?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối đề nghị: “Thực tế thì ngươi đã cứu cả phân bộ lạc Long Huyết tộc, nếu ngươi ngỏ lời muốn tìm một đám tùy tùng thì chắc chắn sẽ có người trong bộ lạc đi theo ngươi.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói bằng tiếng Hoa chứ không nói ngôn ngữ thông dụng của thế giới Hắc Long.
“Thôi bỏ đi, chơi thế ác quá, có khác gì lừa gạt bán người không?” Tống Thư Hàng lắc đầu nói.
Tộc trưởng già ngồi trầm tư cách đó không xa, như đang suy nghĩ cái gì lung lắm.
“Hay là Tống tiền bối học a cha ta ấy, tìm một vài tiểu yêu chịu khó về mà bồi dưỡng.” Vũ Nhu Tử vừa chạy vừa ra ý kiến.
Mái tóc dài của cô tung bay trong gió theo từng bước chạy, trông đẹp cực kì. Lần này cô đã trả lời câu hỏi trước rồi mới nói chuyện với Tống Thư Hàng.
“Hay là ngươi học tập Tuyết Lang Động Chủ, cưới vợ rồi sinh một đàn con, đứa nào cũng chăm tay hay việc.” Đậu Đậu quay người bảo.
Tống Thư Hàng nói: “Chờ đến lúc ta sinh được một đám con thì linh thực và linh thú trong thế giới hạch tâm đã chết rũ rồi. Lâu quá.”
“Ơ? Thế hóa ra Tống tiền bối tìm được người muốn sinh Thư Hàng bé cho ngươi rồi à?” Vũ Nhu Tử đột nhiên hỏi.
“Đã tìm được đâu.” Tống Thư Hàng trả lời. Hắn có ý tưởng trong lòng nhưng còn chưa kịp áp dụng, bao giờ ra khỏi thế giới Hắc Long thì phải thử một chút.
Dù kết cục là thành công hay thất bại thì cũng phải thử một phen.
Thiên kiếp nhóm lần này đã khiến tâm cảnh của Tống Thư Hàng thay đổi.
“Trong số các tiên tử tiền bối ở nhóm Cửu Châu số 1 ngươi thích loại hình nào? Nếu cần thì ta sẽ giúp tiền bối một phần sức lực. Quan hệ của ta với các tiên tử trong nhóm tốt lắm, chúng ta có rất nhiều chủ đề chung, cái gì cũng nói chuyện với nhau hết.” Hai mắt Vũ Nhu Tử sáng ngời lên vì đánh hơi thấy mùi ngon.
Tống Thư Hàng chưa kịp trả lời thì Đậu Đậu đã thở dài thườn thượt: “Vũ Nhu Tử, tốt xấu gì cô cũng là tiên tử, mà tuổi tác còn thích hợp với Tống Thư Hàng hơn các tiên tử trong nhóm đấy.”
“Hả? Hở? Cái gì?” Vũ Nhu Tử tỏ vẻ như vừa phát hiện ra một chuyện hết sức bất ngờ, sau đó cô dừng khựng lại, rồi cả người bị cuốn vào xoay tròn trong vòng chạy hamster.
Tống Thư Hàng: “Vũ Nhu Tử không sao chứ? Hay là ta dừng vòng chạy hamster lại trước đã nhé?”
“Đừng dừng, Tống tiền bối đừng dừng, để ta chơi thêm một lát.” Vũ Nhu Tử dán người vào vòng chạy hamster để nó xoay từng vòng, cảm thấy trò này rất vui, chưa muốn dừng lại vội.
Tống Thư Hàng: “…”
“Mà nhắc mới nhớ, ta cứ gọi ngươi là Tống tiền bối, Tống tiền bối, thành ra ở trong lòng ta bối phận của ngươi xấp xỉ với a cha ta. Ta quên béng mất tuổi của ta với ngươi xấp xỉ nhau đấy.” Vũ Nhu Tử nằm nhoài trong vòng chạy hamster, nói rất chân thành.
Thế cho nên từ trước tới giờ Vũ Nhu Tử chưa bao giờ nghĩ đến việc ở bên cạnh Tống Thư Hàng cả.
Cô nàng tâm ma giật giật khóe môi.
“Tại hạ Bá Tống, năm nay mười tám tuổi, xin được chỉ giáo nhiều hơn. Nếu có chỗ nào đắc tội thì các ngươi cứ đánh ta đi!” Mỹ nhân rắn công đức kịp thời cướp được lời thoại, Tạo Hóa Tiên Tử không có ở đây, cô chẳng gặp áp lực gì khi cướp thoại, làm niềm vui sướng cũng giảm đi nhiều.
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười: “Nói thật, Vũ Nhu Tử cứ gọi Tống tiền bối mãi thì mấy năm nữa ta cũng coi cô như con gái mất. Hay là bây giờ cô đổi cách gọi khác đi?”
“Thôi không đổi đâu, gọi Tống tiền bối quen miệng rồi. Với lại bây giờ mà ta sửa cách gọi khác thì chúng ta sẽ ngượng lắm đấy.” Vũ Nhu Tử cười hì hì: “Chờ đến bao giờ ta thực sự muốn đổi cũng chưa muộn.”
Tống Thư Hàng: “Cũng có lý.”
“Nhưng mà Tống tiền bối này, ta chưa bao giờ nghĩ đến việc kết thành đạo lữ với người khác cả. Ta luôn cảm thấy đó là chuyện của tương lai rất xa.” Vũ Nhu Tử suy tư rồi nói: “Ta còn rất nhiều chuyện chưa làm, còn rất nhiều điều muốn thử, còn rất nhiều trò vui kích thích muốn chơi. Trong thời gian ngắn sắp tới, ta sẽ không nghĩ tới chuyện tìm một đạo lữ. Tống tiền bối đã vội muốn có bé Thư Hàng rồi ư?”
Trong đầu Vũ Nhu Tử chưa bao giờ nghĩ đến chuyện liên quan tới yêu đương. Trong suy nghĩ của cô, yêu đương là chuyện của sau này có lẽ là mấy chục năm sau, hoặc có lẽ còn lâu hơn thế nữa.
Thực tế thì không chỉ một mình Vũ Nhu Tử mà còn rất nhiều tu sĩ cường đại khác đều như vậy. Dòng đời dài đằng đẵng khiến cho đa số các tu sĩ đều ôm tâm thái “tùy duyên” đối với việc yêu đương.
“Ta đã bao giờ nói mình muốn sinh con ngay đâu?” Tống Thư Hàng nói.
“Hì hì.” Nghe xong, Vũ Nhu Tử cười hì hì, sau đó tiếp tục nằm sấp trong vòng chạy hamster để mặc nó quay vòng tròn.
Đậu Đậu xòe móng vuốt xoa lông trên đầu mình: “Quả nhiên câu trả lời của Vũ Nhu Tử không khác với suy đoán của ta cho lắm.”
Tính cách Vũ Nhu Tử bây giờ ngây thơ lãng mạn, không suy nghĩ quá nhiều những điều phức tạp. Tính cách và tâm thái ấy là vốn quý trong giới tu chân, mà chỉ e tâm ma của cô cũng mang tính tình như thế.
Nếu có ai thích Vũ Nhu Tử lúc này thì sẽ đau đầu lâu đấy, bởi vì cô hoàn toàn không có khái niệm yêu đương. Trừ khi phải yêu một cách nồng nhiệt và táo bạo thì mới đả động được cõi lòng trong sáng ấy.
Đậu Đậu vừa nói vừa lấy ra một cuốn sách có tên “520 nhịp yêu”, mở một trang ra xem, gật đầu hài lòng rồi cất sách đi. Sách viết chẳng sai chút nào.
“Tốc độ đánh lái chủ đề của các ngươi không phải dạng vừa đâu.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối chịu hết nổi, bèn nhắc nhở: “Đang thảo luận về chuyện Tống Thư Hàng phải tìm người về trồng linh thực và nuôi linh thú trong thế giới hạch tâm thế nào kia mà.”
“Xích Tiêu Kiếm tiền bối có đối tượng nào thích hợp không?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Muốn trồng linh thực cấp thấp thì tìm bừa một sinh vật có trí thông minh là được. Nhưng trồng linh thực cấp cao cần phải nhờ linh thực sư có chuyên môn. Nuôi linh thú cũng thế. Song Tống Thư Hàng ngươi tu luyện Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí công, ngươi có thể tìm đệ tử để lo mặt này. Bản thân Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí công cần phải tu luyện phối hợp với thuần dưỡng linh thú thì mới có thể đạt tới hiệu quả tối ưu.”
“Tìm đệ tử nào có dễ dàng như vậy.” Tống Thư Hàng nói.
“Ta không thể cho ngươi lời khuyên trong chuyện tìm đệ tử, nhưng ngươi có thể thuê được linh thực sự. Chỉ cần ngươi trả được tiền thì có thể thuê linh thực sư về làm thời vụ. Ngươi tìm các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 mà hỏi cụ thể, bọn họ sẽ dạy ngươi phải làm thế nào. Thậm chí có khi trong thế lực của họ cũng có một đám linh thực sư nhàn rỗi ấy chứ. Ngươi có thể treo nhiệm vụ thuê linh thực sư, đồng thời bồi dưỡng linh thực sư của chính mình. Như vậy thì sau một thời kì chuyển giao là ngươi dùng linh thực sư của mình được rồi.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói.
“Ý hay.” Hai mắt Tống Thư Hàng sáng ngời lên: “Ta cũng có thể đến Tam Thập Tam Thú Thần Tông để thuê tuần thú sư. Ta nhớ Hoàng Sơn tiền bối có quan hệ không tồi với Tam Thập Tam Thú Thần Tông, biết đâu lại thuê được một đám đến làm thời vụ.”
“Học một biết ba, được đấy.” Đậu Đậu đứng bên cạnh móc mỉa.
Tống Thư Hàng: “Thế thì vạn sự đã sẵn sàng, chỉ còn thiếu…”
“Chỉ còn chờ cơ hội!” Mỹ nhân rắn công đức lập tức cướp lời thoại.
Tống Thư Hàng nhếch miệng: “Không phải, chỉ còn thiếu linh thạch thôi. Thuê linh thực sư và tuần thú sư đều cần linh thạch, mà bây giờ ta chẳng có bao nhiêu.”
Hắn không những nghèo rớt mồng tơi mà còn nợ Bạch tiền bối một trang bị không gian linh thạch bát, cửu phẩm kia kìa. Quả thực là nợ như Chúa Chổm.
Mỹ nhân rắn công đức: (⊙_⊙)
Sao có thể như vậy? Cô vất vả lắm mới cướp được lời thoại mà lại sai à?
Mỹ nhân rắn công đức lùi về thân thể Tống Thư Hàng, cảm thấy không còn mặt mũi mà nhìn ai nữa.
Đúng lúc này, tiểu trợ lý lưới rồng lên tiếng: “Quản lý viên Bá Long, vừa tìm được một số lượng lớn linh thực và linh thú. Ta sẽ gửi vị trí cho ngươi.”
“Được, gửi cho ta đi. Nhân mấy ngày nay ta sẽ thu thập tài nguyên một chút.” Tống Thư Hàng nói.
“Mặt khác, quả cầu béo có chuyện muốn nói với ngươi.” Tiểu trợ lý lưới rồng lại nói.
Tống Thư Hàng: “Chẳng phải Côn Na nữ sĩ đang ngủ say rồi sao?”
“Có tình huống xảy ra, quả cầu béo đang ngủ say nhờ ta hỏi ngươi: Quản lý viên Bá Long có rảnh không? Xin hãy đến tiết điểm lưới rồng Hà Chỉ Ma Đế thay cô ấy một chuyến. Nơi đó có lực lượng của ma đế còn sót lại, không thể khôi phục được.” Tiểu trợ lý lưới rồng nói: “Quả cầu béo nói sẽ trả cho quản lý viên Bá Long món thù lao khiến ngươi hài lòng.”
Tống Thư Hàng nghĩ: “Ta còn đang thiếu một vài linh thực sư và tuần thú sư.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận