Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1094: Khúc Xương Bất Hủ

Chương 1094: Khúc Xương Bất Hủ
Từ xưa đến nay, mục tiêu cuối cùng của tu luyện giả trong chư thiên vạn giới chính là chứng đạo bất hủ, chấp chưởng thiên đạo.
Nếu thiên đạo đã có chủ... vậy các tu luyện giả trong chư thiên vạn giới chỉ có thể lui một bước, đặt mục tiêu là tạo ra đạo của riêng mình, vượt qua cảnh giới kiếp tiên, đặt chân lên con đường trường sinh.
...
Lúc này, quả cầu kim loại thể lỏng bỏ thân xác của Vân Tước Tử vào trong quan tài thủy tinh, sau đó trong thân thể nó bỗng huyễn hóa ra một đôi tay nhân loại, kết liền sáu pháp ấn.
Quan tài thủy tinh này là pháp khí lúc trước nó lấy được từ trong tay nhân loại, sau đó lại do chính nó cải tạo thành bộ dạng như bây giờ. Vậy nên lúc muốn phát động lực lượng của quan tài thủy tinh thì vẫn phải dùng thủ đoạn thi pháp của nhân loại.
Sau khi kết xong sáu pháp ấn, quả cầu kim loại thể lỏng lại rót một lượng tà năng khổng lồ vào trong quan tài thủy tinh.
Quan tài thủy tinh sáng lên.
Ngay sau đó có một nghìn phù văn ngưng tụ ở bên cạnh, bắt đầu chuyển động vòng quanh thân xác của Vân Tước Tử.
Trong quan tài thủy tinh, thân xác Vân Tước Tử đang ở trạng thái lơ lửng.
Mỗi khi một nghìn phù văn kia hoàn thành xong một vòng chuyển động thì thân thể cô lại trở nên trong suốt một chút.
Quá trình cứ lặp đi lặp lại như vậy.
Khi một nghìn phù văn chuyển động được hơn hai mươi vòng, thân thể Vân Tước Tử đột nhiên hóa thành vô số đốm sáng, tản ra khắp nơi trong quan tài.
Trong những đốm sáng này cất giấu bí mật về thân thể của Vân Tước Tử.
Do bị quan tài thủy tinh hạn chế nên vô số đốm sáng đều bị chặn lại trong quan tài, không phân tán ra ngoài được.
“Tốt lắm.”
Quả cầu kim loại thể lỏng gật đầu tỏ vẻ hài lòng, sau đó lại giơ tay đè lên trên quan tài thủy tinh lần nữa. Nó muốn phân tích đốm sáng trong quan tài, mong tìm ra nguyên nhân tại sao thân xác của Vân Tước Tử lại có thể dung nạp lực lượng của nó một cách hoàn mỹ như thế.
Trong quan tài thủy tinh, những đốm sáng dày đặc kia chuyển động tán loạn khắp nơi. Nhưng dưới sự khống chế của quả cầu kim loại thể lỏng, những đốm sáng này lại rất nghe lời, ngoan ngoãn xếp thành một hàng tiếp nhận kiểm tra.
Sau khi tất cả đốm sáng tán loạn xếp thành hàng, quả cầu kim loại thể lỏng đột nhiên sững người trong giây lát.
Bởi vì nó thấy ở giữa quan tài vẫn còn sót lại một khúc xương hoàn mỹ, không bị quan tài thủy tinh và lực lượng của nó phân giải.
Vừa rồi khúc xương này bị đốm sáng tán loại che mất, sau khi tất cả đốm sáng xếp hàng ngay ngắn thì mới để lộ ra nó.
“Quái thật, dù là thân xác của Trường Sinh Giả, nếu bỏ vào quan tài thủy tinh này thì cũng sẽ bị ta phân giải hoàn toàn... Thế mà thân thể tu sĩ thất phẩm này vẫn giữ lại được một khúc xương là sao?”
Quả cầu kim loại thể lỏng lẩm bẩm một mình.
Sau đó ánh mắt của nó chợt sáng lên.
Lẽ nào... khúc xương này chính là bí mật ẩn giấu bên trong thân thể của Vân Tước Tử? Là nguyên nhân giải thích tại sao cô ta có thể dung nạp lực lượng của mình một cách hoàn mỹ ư?
“Phân giải, phân giải khúc xương này cho ta, ta muốn nghiên cứu nó thật kỹ.”
Quả cầu kim loại thể lỏng vui vẻ nói, tiếp đó lại phát động lực lượng của quan tài thủy tinh.
Một nghìn phù văn sáng lên lần nữa, chuyển động điên cuồng vòng quanh khúc xương kia hòng phân giải nó.
Hết vòng này đến vòng khác, một nghìn phù văn cứ chuyển động mãi không biết mệt mỏi.
Nhưng... phù văn đã chuyển động mấy trăm vòng rồi mà khúc xương kia vẫn không có dấu hiệu bị phân giải, cứ lẳng lặng bay lơ lửng trong quan tài thủy tinh.
Loại phù văn đủ sức phân giải thân thể của Trường Sinh Giả vậy mà lại không làm gì được một khúc xương.
Khúc xương này hệt như một tồn tại bất hủ.
Quả cầu kim loại thể lỏng trầm ngâm suy nghĩ.
Một lát sau, nó lại giơ tay điểm lên trên quan tài thủy tinh.
Nắp quan tài hé mở, khúc xương kia bị lấy ra ngoài.
Nó vươn tay bắt lấy khúc xương.
Cầm vào tay lạnh như băng, cảm giác giống hệt xương cốt bình thường, chẳng có gì khác thường cả. Nó nghĩ mình chỉ cần siết nhẹ một cái là có thể bóp nát khúc xương này.
Mà thật ra nó cũng đã làm như vậy. Ngón tay do thân thể nó biến thành dùng sức bóp một cái... Thế nhưng khúc xương trong tay vẫn không bị sao hết.
Cho dù nó có dùng sức lớn đến mức khiến ngón tay cũng bị biến hình thì kết quả vẫn như cũ, khúc xương nhìn như bình thường nọ vẫn không bị hư hại gì.
Khúc xương này còn cứng hơn cả cường độ thân thể của nó!
“Không thể nào!”
Quả cầu kim loại thể lỏng gầm một tiếng, sau đó vận chuyển tà năng Cửu U, rót một lượng lớn vào trong khúc xương trên tay.
Lượng lớn tà năng chảy vào trong khúc xương cứ như đá chìm đáy biển... Toàn bộ đều biến mất tăm.
Mà sau khi tiếp nhận lực lượng khổng lồ do quả cầu kim loại thể lỏng rót vào, khúc xương nhìn như bình thường kia lại hơi sáng lên, trên đó chợt lóe lên một luồng pháp tắc chi lực của đại đạo.
Đó là pháp tắc của bất hủ.
Đồng nghĩa với việc khúc xương này vĩnh viễn không thể bị phá hủy, vĩnh viễn không biến mất. Khúc xương này sẽ trường tồn vĩnh cửu, trong quá khứ, hiện tại và cả tương lai dài đằng đẳng về sau!
“Bất hủ chi thân của Thiên Đạo!”
Quả cầu kim loại thể lỏng bất giác thốt lên.
Ngoài bất hủ chi thân của Thiên Đạo, nó thật sự không nghĩ ra được thứ gì khác lại có tính chất đặc thù như vậy.
Trong chư thiên vạn giới, chỉ có tu luyện giả chấp chưởng thiên đạo mới luyện ra được thân thể có tính chất bất hủ bất diệt.
Lẽ nào khúc xương này là một phần thân thể của thiên đạo?
“Không thể nào... Chuyện này quá hoang đường.”
Quả cầu kim loại thể lỏng lắc đầu nguầy nguậy.
Sau khi kẻ nắm giữ thiên đạo chứng đạo bất hủ, thân thể trở nên bất tử bất diệt, không thể phá hủy. Vậy thì người nào lại lấy được một khúc xương từ trong thân thể “không cách nào bị phá hủy” của bọn họ chứ?
Không ai có thể làm được điều đó cả, cho dù là bản thân người chấp chưởng thiên đạo cũng không làm được, bởi vì ngay cả chính bọn họ cũng không thể thương tổn tới thân thể mình.
Nhưng nếu khúc xương này không phải là một phần trong thân thể thiên đạo, vậy thì nó là cái gì đây?
Chẳng lẽ còn có thứ gì khác cũng mang tính chất bất hủ ngoài thiên đạo ư?
Lẽ nào... trên thế giới này có một vị tu luyện giả yêu nghiệt nào đó đã lĩnh ngộ được bí ẩn của thiên đạo bất hủ, đồng thời còn dung nhập nó vào trong đạo của bản thân, từ đó tạo ra con đường trường sinh cho riêng mình, biến một bộ phận nào đó trong thân thể thành tồn tại bất hủ?
Ngay lúc quả cầu kim loại thể lỏng đang suy nghĩ thì khúc xương bất hủ kia đột nhiên thoát khỏi tay nó, đồng thời phát ra lực hút cực mạnh.
Ầm~~
Quan tài thủy tinh siêu bền chắc kia bỗng nổ tung, toàn bộ đốm sáng lập tức ngưng tụ về phía khúc xương bất hủ nọ.
Thời gian như quay ngược lại, những đốm sáng kia lấy khúc xương bất hủ làm trung tâm, bắt đầu tái tạo một bộ thân thể mới, từ xương cốt đến máu thịt rồi cả da lông.
Chỉ trong mười hơi thở ngắn ngủi, thân thể Vân Tước Tử đã được tái tạo lại, mái tóc đen dài xõa ra như một chiếc áo choàng, bao phủ thân thể mới lại.
Quả cầu kim loại thể lỏng lùi về sau một bước, không hề có ý can dự vào quá trình biến hóa của thân thể Vân Tước Tử.
Trái lại, nó còn muốn xem thử rốt cuộc khúc xương bất hủ kia có thể làm ra biến hóa gì, chẳng lẽ còn có thể nghịch chuyển sinh tử ư?
Trong quan tài thủy tinh, tất cả đốm sáng đều đã trở về thân thể Vân Tước Tử.
Thân thể Vân Tước Tử khôi phục như lúc ban đầu.
Tiếp đó trong cơ thể cô bỗng có một luồng ánh sáng lóe lên, đủ loại pháp bảo hiện ra. Có nhẫn, đồ trang sức và cả pháp bào, chúng vừa hiện thân đã tự động mặc lên trên người Vân Tước Tử.
Trước kia, ngay cả quả cầu kim loại thể lỏng cũng không phát hiện những pháp khí này được giấu ở đâu. Bây giờ nghĩ lại, rất có thể chúng được chứa ở khúc xương bất hủ trong thân thể Vân Tước Tử.
Sau khi trang bị pháp khí xong, thân thể Vân Tước Tử từ từ hạ xuống rồi nằm im trên đất.
Quả cầu kim loại thể lỏng tiếp tục quan sát biến hóa trên người cô.
Thân thể đã khôi phục, vậy còn hồn phách thì sao?
Cô ta có thể nghịch chuyển sinh tử sống lại không?
Nếu cô ta sống lại thật, thế thì nó đã hiểu tại sao Vân Tước Tử lại có cái tính tự tìm đường chết như thế kia rồi.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Nhưng thân thể Vân Tước Tử vẫn không khôi phục sự sống.
Không sống lại ư?
Quả cầu kim loại thể lỏng lại vận dụng quyền hạn của chúa tể Cửu U, tiến hành giám định thân thể Vân Tước Tử.
Lần này, kết quả nó lấy được lại khác với lần trước.
Thân thể Vân Tước Tử đang ở giao giới của sống và chết. Thân thể cô không chết nhưng cũng không sống, không có sinh cơ nhưng cũng chẳng có tử khí.
Hệt như một thân xác bị rút mất hồn phách.
“Mặc dù không sống lại nhưng cũng đã thoát khỏi trạng thái tử vong. Nếu cho cô ta thêm chút thời gian, không chừng sẽ thật sự nghịch chuyển sinh tử, sống lại lần nữa cũng nên.”
Quả cầu kim loại thể lỏng thầm nói.
Nó càng tin chắc vào suy đoán Vân Tước Tử sẽ sống lại.
Nếu cô ta sống lại thật, vậy kế hoạch của nó có thể tiến hành tiếp rồi.
Ánh mắt của quả cầu kim loại thể lỏng sáng rực lên.
Nếu Vân Tước Tử sống lại, nó có thể sắp xếp cho cô ta tiến hành độ ma kiếp lần nữa, tấn thăng bát phẩm.
Lần này nó sẽ bố trí một đợt ma kiếp đầy kích thích theo như sở thích của Vân Tước Tử. Muốn tên lửa có tên lửa, muốn bom nguyên tử có bom nguyên tử, chỉ cần cô ta ngoan ngoãn độ xong thiên kiếp bát phẩm là được.
Không! Chờ chút.
Quả cầu kim loại thể lỏng đột nhiên nhìn vào thân xác của Vân Tước Tử.
Bộ thân thể này không sống cũng không chết, không có sinh cơ cũng chẳng có tử khí, nằm ở giao giới của sống và chết, không có hồn phách ở bên trong.
Có lẽ kế hoạch của nó có thể thay đổi một chút!
Nó có thể dùng luôn bộ thân thể này, không cần chờ Vân Tước Tử sống lại. Thậm chí nếu nó chiếm cứ hoàn toàn bộ thân thể này, không chừng còn có thể nghiên cứu ra bí ẩn về khúc xương bất hủ kia, kiếm được món hời khổng lồ.
Bí ẩn về sự bất hủ...
Điều này có sức hấp dẫn rất lớn đối với quả cầu kim loại thể lỏng.
“Được đấy, thay đổi kế hoạch thôi.”
Chỉ trong nháy mắt, trong đầu quả cầu kim loại thể lỏng đã hiện lên hơn nghìn kế hoạch khác nhau. Nó dựa theo những kế hoạch này bắt đầu diễn giải, muốn từ trong đó tìm ra phương án thích hợp nhất.
Đầu tiên nó muốn ngăn cản Vân Tước Tử sống lại, tốt nhất là cứ để cho thân thể cô ta ở trạng thái không sống không chết, loại trạng thái này mới thích hợp với kế hoạch tiếp theo của nó nhất.
××××××××××××××××××××
Ở một bên khác.
Tống Thư Hàng đã trao đổi CPU với Diệt Phượng Công Tử. Nhờ CPU cấp bậc ngũ phẩm của Diệt Phượng Công Tử, Tống Thư Hàng đã hiểu rõ Tật Phong Đao hơn một bậc. Đồng thời hắn cũng lĩnh ngộ sâu hơn về ngự đao phi hành và thuật ngự đao, điểm kinh nghiệm của ngự đao phi hành và thuật ngự đao tăng lên đến mấy cấp.
Diệt Phượng Công Tử xoa mặt nói:
“Còn hai lần nữa.”
Lúc đó sao tự dưng mình lại nóng đầu, đồng ý cho Tống Thư Hàng mượn CPU ba lần thế nhỉ?
“Diệt Phượng tiền bối cố lên, sớm ngày tấn thăng lục phẩm nhé.”
Tống Thư Hàng giơ ngón cái lên.
Diệt Phượng Công Tử:
“Cút!”
Tống Thư Hàng bật cười ha hả rồi nói sang chuyện khác:
“Không biết Vân Tước Tử tiền bối độ ma kiếp thế nào rồi? Lúc nãy cũng quên hỏi con chuột Hamster kia, thế giới Cửu U có hiệu ứng tương tự như nhân tiền hiển thánh không nhỉ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận