Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1754: Nhọc lòng

Chương 1754: Nhọc lòng
Trả lời sai? Chẳng phải ta đọc đáp án tiêu chuẩn rồi sao? Làm sao mà sai được?!
Sắp phát điên rồi biết không!
Trong lúc hắn đang xoắn não suy tư thì số hamster trong livestream huyền thánh giảng đạo nói tiếp: “Bảy phương thức tấn công bằng niệm lực này có thể quy nạp lại thành hai loại cơ bản: đó là dùng niệm lực tấn công trực tiếp và dùng niệm lực điều khiển vật khác tấn công gián tiếp. Bảy phương thức tấn công bằng niệm lực thông thường được phát triển ra từ hai phương thức cơ bản này. Bên cạnh đó, có rất nhiều cách tấn công bằng niệm lực đặc biệt, nhưng tựu chung lại có thể quy nạp thành ba phương thức tấn công cơ bản. Như vậy, hệ niệm lực có tất cả năm phương thức tấn công cơ bản.”
Giọng nói của số hamster vang lên trong vòng chạy hamster: “Câu hỏi biếu điểm thế này mà cũng sai được là sao?”
Tống Thư Hàng: “…”
Phát rồ thật sự luôn rồi đấy!
Loáng một cái, tốc độ chuyển động của vòng chạy hamster lại tăng lên một bậc nữa.
“Á á á á ~~” Tống Thư Hàng đành ôm nỗi bất cam tăng tốc độ chạy của mình.
“Hì hì hì ~” Sau lưng hắn, @#%× Tiên Tử xoay cái eo rắn nho nhỏ, da rắn uốn éo đủ đường, quẩy rất chi là nhiệt tình. Tiếng cười êm tai hòa cùng tiếng rên xiết của Tống Thư Hàng bay vút mây xanh. Mấy nhà sung sướng mấy nhà sầu?
Tạo Hóa Tiên Tử: “Dốt quá, dốt quá!”
Cô bị kẹt trong khe cửa của vòng chạy hamster, thân thể xoay tròn theo tốc độ vòng quay, trong giọng nói tràn ngập vẻ không cam lòng.
“Không được rồi, há há há há gâu ~~” Đậu Đậu cười lăn lộn. Mới đầu nó còn cân nhắc không biết có nên trợ giúp tên bạn chó Tống Thư Hàng kia bằng cách tranh đáp trước đề hay gì đó không, nhưng bây giờ chưa cần nó ra tay cứu giúp thì Tống Thư Hàng đã đáp sai hai câu liên tiếp rồi.
“Tống tiền bối cố lên!” Chỉ có Vũ Nhu Tử cổ vũ động viên Tống Thư Hàng, cực kì có tâm: “Làm xong bài nhanh một chút để ta còn lên nào.”
“Lại là một ngày hòa bình vui vẻ.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối đáp xuống ổ chăn, tìm một chỗ có tầm nhìn rộng rãi, nằm yên xem kịch.
Bên cạnh nó là Thông Nương đang đờ ra không nhúc nhích, chẳng biết đang nghĩ ngợi gì.
“Tiểu Thông Nương, tự do rồi sao cô vẫn không vui thế?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối tò mò hỏi.
Thông Nương: “À, ta đang suy nghĩ chuyện lớn đời hành.”
“Nói nghe xem thử? Dù gì ta cũng là thần binh của Trường Sinh Giả, mặc dù không bằng Cửu Tu Phượng Hoàng đao của cô… nhưng đời kiếm của ta dày dặn kinh nghiệm lắm. Có phiền não gì cô cứ nói ta nghe, biết đâu ta lại tìm ra cách giải quyết cho cô thì sao.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói.
“Tiền bối à, có phải sau khi tự do rồi thì ta sẽ phải tự mua hàng trên mạng, chơi game nạp tiền, tự kiếm tài nguyên tu liệu, đan dược, công pháp, bí cảnh bế quan và động thiên phúc địa không?” Thông Nương hỏi.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “…”
Nghĩa là bây giờ cây hành thành tinh nhà cô không muốn tự do nữa rồi chứ gì?
“Độc lập tự do quý giá muôn năm.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói.
Thông Nương: “Có quý bằng Dưỡng Đao thuật không?”
“Đây là hai chuyện khác nhau, cả tự do và Dưỡng Đao thuật ta đều có thể đạt được.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối đáp.
“Ta cũng muốn thế.” Thông Nương nói.
“Đã vậy thì ta sẽ dùng kinh nghiệm phong phú của đời thanh kiếm để đề xuất cho cô một ý kiến tuyệt vời.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói với dáng vẻ cực kì đáng tin.
Hai mắt Thông Nương sáng ngời lên, cả người nhích về phía Xích Tiêu Kiếm tiền bối một chút. Thân kiếm sáng loáng chiếu rọi tấm thân hành hơi khô héo của cô.
“Cô có thể kí một cái hợp đồng kiểu như hợp đồng lao động với Tống Thư Hàng. Cô làm công cho hắn, hắn trả lương cho cô. Nhưng cô vẫn là một cây hành tự do.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối đề nghị: “Muốn làm thuê cho hắn thì cô cũng phải có một vài kĩ năng kĩ xảo mới được. Không tính ngắt búp hành nhé.”
“Có… có nhiều lắm thì sao?” Thông Nương ngập ngừng.
Ít nhất cô cũng nắm giữ hơn hai trăm loại tuyệt kĩ khác nhau. Ví dụ như… ‘Hai trăm bản lĩnh mà yêu tinh cần phải có để có thể ngoan cường sống sót’ chẳng hạn.
Bên cạnh đó cô còn biết trồng linh thực nữa. Dường như cô có thiên phú đặc biệt về mặt này, có lẽ đây là năng lực tiềm ẩn của yêu tinh thực vật cũng nên.
“Thế thì dễ rồi, chỉ cần lấy kĩ năng nào cô tâm đắc nhất ra kí hợp đồng với Tống Thư Hàng là được, nhất định phải đòi phúc lợi cho cao vào.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói.
Thông Nương yên lặng gật búp hành một cái. Không hổ là Xích Tiêu Kiếm tiền bối kinh nghiệm phong phú, lúc mấu chốt cực kì đáng tin.

Ở một bên khác, Tống Thư Hàng đang một công đôi việc, vừa xem livestream giảng pháp của số hamster vừa đoán mò bài thi.
Số hamster đã ra mười câu hỏi mà Tống Thư Hàng chưa đáp đúng câu nào. Vòng chạy hamster đã tăng tốc gấp mười bậc so với ban đầu, nhanh không biên giới.
Đậu Đậu cười đến không thở được, phải nằm rạp xuống đất mà vỗ sàn nhà trong bất lực.
Gà quá, thi thố thế này thì ăn cám rồi Tống Thư Hàng ạ.
Bạn chó là nó đây còn chưa kịp ra tay giúp đỡ mà tên kia đã gặt hái thành tựu đoán sai cả mười câu.
Bảy tám phút sau…
Khi số hamster hỏi đến câu thứ hai mươi thì Tống Thư Hàng tuyệt vọng.
Vấn đề trong mỗi câu hỏi đều chạy trước nội dung giảng pháp về nó cả mấy con phố, từ lúc bắt đầu đến bây giờ, câu hỏi nào của số hamster cũng nằm trong phần livestream chưa phát đến.
Tốc độ của vòng chạy hamster đã tăng lên hai mươi cấp, Tống Thư Hàng có cảnh giới lục phẩm muốn duy trì tiết tấu cũng bắt đầu khó tiêu.
“Tiếp theo là câu hỏi thứ hai mươi mốt.” Giọng nói uy nghiêm của số hamster vang lên.
“Có đáp án để lựa chọn không?” Tống Thư Hàng kêu lên: “Thi cử bình thường ít nhất cũng có nhiều đáp án để chọn lựa. Chúng ta phải cập nhật trào lưu thời đại chứ!”
“Đáng tiếc là không có. Ở Thế giới Cửu U chúng ta không làm thế.” Số hamster nói: “Ta đã cố gắng hỏi những câu đơn giản trước rồi, ai ngờ ngươi chẳng đáp đúng câu nào cả.”
“Vậy chúng ta đổi cách hỏi khác đi.” Tống Thư Hàng kêu lên thống thiết: “Như Điền Kị đua ngựa ấy, câu nào khó nhất thì hỏi trước. Dù sao cũng không đáp được, bỏ qua hết chúng nó luôn. Sau đó ta xem thêm một ít nội dung huyền thánh giảng pháp rồi lại quay về đáp những câu dễ sau cũng được.”
“Ngươi chắc không?” Số hamster nhìn gần ba trăm câu hỏi trong tay mình.
“Chắc như bắp!” Tống Thư Hàng thốt lên.
Thế là bảy phút sau, câu hỏi thứ ba mươi kết thúc.
Tống Thư Hàng vẫn không giành được một điểm nào.
Tốc độ của vòng chạy hamster đã tăng đến mức không còn hi vọng gì cho con cháu nữa.
Tống Thư Hàng nằm thoài loài trên vòng quay như con cá ướp, để mặc cho bánh xe muốn quay thế nào thì quay. @#%× Tiên Tử cũng học hắn duỗi dài đuôi ra dán lên bánh xe, sống chết mặc bay.
“Câu hỏi thứ ba mươi mốt.” Số hamster nói.
“Đọc đề nhanh lên.” Tống Thư Hàng nói trong cơn run rẩy. Bây giờ thứ duy nhất đúng đắn là phải mau chóng đáp cho hết năm mươi câu hỏi rồi thoát khỏi cái vòng chạy hamster này, còn đáp án đúng hay sai, không quan trọng.
Sau bốn mươi câu hỏi, cuối cùng Tống Thư Hàng bị quay đến chóng mặt buồn nôn, xây xẩm mặt mày cũng đáp đúng được hai câu.
Khi kết thúc cả năm mươi câu…
Tống Thư Hàng đáp đúng tổng cộng năm câu.
“Bài thi kết thúc.” Giọng nói của số hamster vang lên.
Tống Thư Hàng: “Ọe ~ Không ổn ròi, buồn nôn quá. Bây giờ thả ta ra được chưa?”
Bệnh sợ tốc độ cao và chuyển động xoay tròn của hắn lại nặng thêm cho mà xem.
“Đáng tiếc, tiêu chuẩn vượt qua bài thi mà chủ nhân ta đưa ra là mười câu đáp đúng, không ngờ ngươi lại không đáp nổi mười câu. Để trừng phạt, ngươi chỉ có thể tự thoát khỏi vòng chạy hamster này bằng chính sức mình thôi.” Số hamster nói.
Tống Thư Hàng: “???”
“Nhắc nhở: Để chạy khỏi vòng chạy hamster này, ngươi có thể sử dụng phương pháp niệm lực.” số hamster gợi ý.
Để số Bá Tống có thể sớm ngày học được phương pháp tấn công bằng niệm lực, có thể nói là chủ nhân của nó đã rất mực nhọc lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận