Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1842: Ta và bọn họ chênh lệch bao nhiêu?

Chương 1842: Ta và bọn họ chênh lệch bao nhiêu?
Tiến hóa ư?
Ngươi tiến hóa cái con khỉ ấy, ngươi đã là thần binh Trường Sinh Giả hàng đầu rồi, hơn nữa lại còn là thần binh sở hữu kiếm linh. Nếu như ngươi còn tiến hóa nữa thì chẳng lẽ định trở thành ‘đạo khí’ luôn à?
“Đừng quậy nữa, đối phương là tứ phương đại đế của Thiên Đình viễn cổ, là một kẻ địch mạnh hiếm có đấy. Hắn khác hẳn so với những kẻ mà chúng ta đã gặp trước đây.”
Xích Tiêu Tử đạo trưởng nói.
Xích Tiêu Kiếm:
“Ta không quậy mà, thật sự sắp tiến hóa rồi. Ta biến thân cho ngươi xem.”
Câu này của nó thật sự khơi gợi lại trí nhớ của Xích Tiêu Tử đạo trưởng.
Hắn nhớ lại giấc mơ hoang đường kia của mình… Cảnh tượng trong giấc mơ đó cũng giống như bây giờ, hắn cầm Xích Tiêu Kiếm đại chiến ba trăm hiệp với một kẻ địch mạnh hiếm có.
Nhưng cứ đánh cứ đánh mãi, Xích Tiêu Kiếm đột nhiên biến thành một tiểu cô nương gầy yếu. Trong mơ, hắn cầm cổ của Xích Tiêu Kiếm, giơ lên tiếp tục chiến đấu với kẻ địch.
Nghĩ đến giấc mơ này thì hắn lại cảm thấy mệt tim hết sức.
“Ngươi sắp biến thành hình dáng gì?”
Xích Tiêu Tử đạo trưởng hỏi.
Nếu như Xích Tiêu Kiếm thật sự biến thành một tiểu cô nương gầy yếu như trong giấc mơ thì sao hắn có thể cầm nó để làm vũ khí được cơ chứ?
Mặt khác, sau khi Xích Tiêu Tử đạo trưởng cầm kiếm lùi lại, Nam Phương Đại Đế ở phía đối diện cũng không tấn công tới, hắn tiếp tục dùng ánh mắt từ bi để nhìn Xích Tiêu Tử đạo trưởng, một tay nâng bảo tháp, lơ lửng trong không trung.
“Không biết, ta chỉ cảm thấy mình đã đạt đủ điều kiện tiến hóa thôi.”
Xích Tiêu Kiếm đáp:
“Mà ta biến thành hình dáng gì thì chắc chắn đều có liên quan đến ngươi. Ta là phi kiếm bản mệnh của ngươi mà.”
Về cơ bản thì hình dáng của pháp khí bản mệnh thay đổi đều có liên quan đến chủ nhân.
Xích Tiêu Tử đạo trưởng:
“…”
Nếu như Xích Tiêu Kiếm thật sự có thay đổi, biến thành hình người thì phải biến thành hình thái nào mới thích hợp đây nhỉ?
Theo lý thuyết, chắc là phải biến thành hình dáng của hắn chứ? Dù sao cũng là thần binh bản mệnh của hắn mà.
Có thể biến thành hắn khi còn trẻ hoặc hắn khi còn nhỏ, điều này đều rất phù hợp với thiết kế ‘phi kiếm bản mệnh’ hóa thành hình người.
Nhưng không biết vì sao mỗi khi nghĩ đến giả thiết ‘Xích Tiêu Kiếm biến thành người’, hình ảnh thiếu nữ gầy yếu trong giấc mơ lại liên tục hiện lên trước mắt Xích Tiêu Tử đạo trưởng, có đuổi cỡ nào cũng không xua đi được.
Cảnh tượng thiếu nữ bị hắn nắm cổ không ngừng bị moi ra khỏi trí nhớ.
Những phàm là thứ càng không muốn ‘nhớ lại’ thì nó sẽ liên tục xuất hiện trong đầu của người ta.
Những chuyện càng xấu hổ thì càng nhớ lâu… Nhưng những tri thức muốn nhớ thì học thế nào cũng không nhớ nổi.
Trí nhớ chính là thứ trời đánh như thế đấy.
“Không đúng!”
Xích Tiêu Tử đạo trưởng vung mạnh Xích Tiêu Kiếm, nếu như tiếp tục suy nghĩ mệnh đề ‘Xích Tiêu Kiếm biến thành con người’ thì e nó sẽ thật sự biến thành hình dáng thiếu nữ gầy yếu trong mộng mất.
Hơn nữa, ai nói tiến hóa là phải biến thành hình dáng ‘con người’ chứ?
“Biến thành cự kiếm cho ta!”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối trầm giọng nói.
Xích Tiêu Kiếm là trường kiếm tiêu chuẩn… nếu như thật sự tiến hóa biến hình thì cũng có thể biến thành cự kiếm!
“Ta sẽ cố gắng hết sức để phối hợp với ngươi.”
Xích Tiêu Kiếm đáp.
‘Cực quang’ trên người nó càng ngày càng chói mắt.
Xích Tiêu Tử lại nhìn Nam Phương Đại Đế ở đối diện.
Nam Phương Đại Đế dựng thẳng tay trước ngực, hành lễ: [Đạo hữu cứ thoải mái thăng cấp vũ khí.]
Xích Tiêu Tử đạo trưởng:
“Đợi kiếm của ta thăng cấp xong rồi đánh tiếp nhỉ?”
[Đúng là như thế.]
Nam Phương Đại Đế híp mắt, vẫn là dáng vẻ ngoài cười nhưng trong không cười kia.
“Ngươi cũng giống như ta, khao khát có được một đối thủ xứng tầm đúng không?”
Xích Tiêu Tử đạo trưởng cười sang sảng.
[Đúng thế.]
Nam Phương Đại Đế thong thả đáp, giọng nói của hắn vang vọng trong không trung, mang theo sức hút khiến người ta tin phục.
Xích Tiêu Tử đạo trưởng nắm chặt Xích Tiêu Kiếm:
“Vậy thì bọn ta cũng không lãng phí thời gian nữa, tranh thủ hoàn tất việc thăng cấp đi!”
Khao khát có được một đối thủ xứng tầm? Cứ thỏa sức thăng cấp vũ khí rồi đánh sau?
Tin ngươi cái cù lôi ấy.
Theo tình báo lấy được từ chỗ Tống Thư Hàng, ngoại trừ bảo tháp phong ấn vô số ‘một kích của Thiên Đế’ ra, trường sinh chi đạo của Nam Phương Đại Đế còn có liên quan đến ‘dụ hoặc’, vẻ ngoài Phật môn từ bi kia chỉ là lớp ngụy trang của hắn mà thôi.
Sau khi biết được tính cách và trường sinh chi đạo của Nam Phương Đại Đế, Xích Tiêu Tử đạo trưởng có thể khẳng định, chắc chắn Nam Phương Đại Đế sẽ nhân lúc ‘Xích Tiêu Kiếm’ tiến hóa đến thời khắc mấu chốt để ra tay.
Nhưng Xích Tiêu Tử đạo trưởng không hề sợ… bởi vì hắn mạnh. Cho dù không có Xích Tiêu Kiếm thì hắn vẫn mạnh hơn Nam Phương Đại Đế một chút.
Tiến hóa đi, Xích Tiêu Kiếm!
“Không thành vấn đề, hình thái cự kiếm ta cũng thích.”
Xích Tiêu Kiếm nói.
‘Cực quang’ giống như một tấm vải rực rỡ màu sắc phủ qua thân nó.
Sau đó, Xích Tiêu Kiếm bắt đầu biến thành khổng lồ!
Thân kiếm to rộng và thô dài hơn.
Đúng như hình thái mà Xích Tiêu Tử đạo trưởng nghĩ, Xích Tiêu Kiếm biến thành một cự nhận dài hai mét.
“Hay lắm, chính là như thế!”
Tâm trạng của Xích Tiêu Tử đạo trưởng rất tốt.
Hơn nữa, hình như Xích Tiêu Kiếm thật sự đang ‘tiến hóa’.
Sau khi biến thành cự nhận, uy lực của nó cũng được tăng lên, không chỉ đơn giản là thay đổi về mặt ngoại hình.
Dáng vẻ của thiếu nữ gầy yếu trong mơ không phải là Xích Tiêu Kiếm mà hắn muốn.
Ý nghĩ này lóe lên trong đầu Xích Tiêu Tử đạo trưởng.
Ngay sau đó, chuôi kiếm nằm trong tay hắn biến thành một cái cổ trắng nõn.
Xích Tiêu Tử đạo trưởng: “…”
Tiếp đó, phần hộ thủ trên chuôi kiếm biến thành vai và hai tay.
Cuối cùng, đến cả chóp kiếm cũng bắt đầu biến hóa.
Thật sự sắp biến thành đầu của thiếu nữ gầy yếu mà ta đã thấy trong mơ ư?
Không được, nếu như biến thành đầu thiếu nữ thì sao ta còn vui vẻ cầm Xích Tiêu Kiếm đi đánh nhau được đây?
“Chóp kiếm biến thành hình dáng khi còn trẻ của ta!”
Xích Tiêu Tử đạo trưởng trầm giọng nói.
Ơ không đúng, cầm cổ của chính mình phiên bản trẻ tuổi chẳng phải là dị lắm ư.
Vì thế hãy biến thành đầu của những người khác đi.
Nhưng biến thành đầu của ai thì được nhỉ?
Trong lúc đang suy tư, chóp kiếm đã bắt đầu diễn hóa ra hình dáng cơ bản của đầu người.
“Thôi cứ biến thành hắn đi.”
Xích Tiêu Tử đạo trưởng Đạo Trưởng quyết định.
Đúng lúc này, Nam Phương Đại Đế đột nhiên giơ bảo tháp lên, chiếu thẳng về phía Xích Tiêu Tử đạo trưởng!
‘Một kích của Thiên Đế’ được trữ trong bảo tháp phóng ra trong nháy mắt.
Trong bảo tháp có hai ngón tay thò ra, điểm về hướng Xích Tiêu Tử.
Sau hai ngón tay đó là ánh sao đầy trời.
Trấn Tinh Thần!
Một kích đến từ Thiên Đế ‘thời đại viễn cổ’.
Bị phong ấn bên trong bảo tháp, vượt qua thời gian, xuất hiện ở hiện thế.
Trong những tháng ngày bị phong ấn dài đằng đẵng, uy lực của ‘Trấn Tinh Thần’ đã giảm đi rất nhiều.
“Qủa nhiên.”
Khóe miệng Xích Tiêu Tử nhếch lên.
Ở thời điểm mấu chốt nhất, Nam Phương Đại Đế đã tranh thủ thời cơ phát động tấn công.
“Một kích của Thiên Đế, ừm… ta đã đợi chiêu này lâu lắm rồi.”
Xích Tiêu Tử nắm chặt cái cổ trắng nõn của Xích Tiêu Kiếm, ngọn lửa hủy diệt vạn vật bốc lên từ cự kiếm.
Sau khi biết được tin tức trong bảo tháp của Nam Phương Đại Đế phong ấn ‘một kích của Thiên Đế’ từ Tống Thư Hàng, hắn đã muốn thử uy lực của bảo tháp này rồi.
Sau Thánh Nhân Nho gia, Thiên Đế là tồn tại được xưng tụng có thể đánh hết cả chư thiên vạn giới, Xích Tiêu Tử đang muốn thử xem rốt cuộc cách biệt giữa mình, Thánh Nhân Nho gia và Thiên Đế là bao xa.
Đao ý trên thân Xích Tiêu Kiếm phóng lên trời.
Mà từ cái cổ trắng ngần kia lại… mọc ra một cái đầu giống với Tống Thư Hàng đến năm phần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận