Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2760: Nỗi lo của Đông Phương Đại Đế

Chương 2760: Nỗi lo của Đông Phương Đại Đế
Một tay Tống Thư Hàng duy trì việc vận chuyển linh lực vào Thiên Hỏa lô, một tay khác thi thoảng lại móc lên ngực mình. Từng trái tim lưu ly xinh đẹp như những tác phẩm nghệ thuật không ngừng bị moi ra, sau đó được niệm lực đưa đến trước mặt Đông Phương Đại Đế.
[Sao tốc độ moi tim nhanh quá vậy?] Đông Phương Đại Đế nhìn lồng ngực của Tống Thư Hàng một chút. Trước đó hắn không để ý, nhưng khi thấy Tống Thư Hàng moi một lúc sáu mươi tư trái tim ra khỏi ngực thì hắn không thể coi nhẹ nữa rồi.
Đại đế tính toán một chút, tốc độ trái tim của Tống Thư Hàng hồi sinh chỉ tính bằng một hơi thở. Chỉ sau một hơi thở, trái tim mới đã mọc ra.
Hơn nữa Bá Tống moi tim quen tay như thế… rốt cuộc hắn đã moi bao nhiêu trái tim rồi?
Thằng ranh này chắc chắn là một tên lừa đảo. Lời tâm can của người khác thì đáng tin, chứ lời tâm can của Bá Tống hắn thì không đáng tin nửa chữ! Lời tâm can của hắn và lời tâm can của người khác hoàn toàn không cùng một khái niệm với nhau.
Sáu mươi tư trái tim, moi xong trong vòng chưa đầy ba phút.
Một loạt trái tim lưu ly xếp hàng, lung linh đẹp mắt, nồng nặc mùi giàu.
“Xong rồi, Đông Phương Đại Đế tiền bối.” Tống Thư Hàng nói với sắc mặt trắng bệch. Đây là cảm giác khó chịu do móc quá nhiều tim cùng một lúc. Thực ra nhờ khí tức bất hủ trợ giúp nên thân thể hắn không có gì đáng ngại, nhưng trong thời gian ngắn tiếp theo, có lẽ hắn sẽ không moi tim điên cuồng như vậy nữa.
“Tiếp tục nhóm lửa đi, chúng ta sẽ tranh thủ thăng cấp toàn bộ pháp khí của ngươi trong vòng ba tiếng đồng hồ.” Đông Phương Đại Đế bình tĩnh nói. Phải nắm chắc thời gian thăng cấp một pháp khí trong vòng ba phút, hắn không muốn ở cạnh Bá Tống lâu thêm nữa, hắn cần an ủi tâm hồn.
Tống Thư Hàng bình tâm tĩnh khí, tiếp tục duy trì Thiên Hỏa lô. Đồng thời, tóc của hắn biến thành sáu mươi tư bàn tay, ấn trên chiến xa Hà Long Thần Hành vừa mới hoàn thành, dùng tốc độ từ tốn chích cho nó hơn ba trăm phát Dưỡng Đao thuật để bù đắp tình cảm giữa hai bên.
[Tà thuật, đây tuyệt đối là tà thuật.] Đông Phương Đại Đế nghĩ thầm trong lòng. Sau đó hắn rút Lão Viên Thánh Sư lợi kiếm ra, bắt đầu vòng thăng cấp mới.
Ba phút sau…
“Xong rồi.” Đông Phương Đại Đế nói với vẻ hài lòng. Trong ba phút vừa rồi, hắn phát huy kĩ thuật luyện khí của mình lên đến cực hạn, vừa nhanh vừa ổn. Vừa nâng cao tốc độ thăng cấp, vừa đảm bảo chất lượng pháp khí, trên đời này chỉ có thiên hạ đệ nhất búa như hắn mới có thể làm được đến mức hoàn mỹ như vậy mà thôi.
Hắn vứt Lão Viên Thánh Sư lợi kiếm cho Tống Thư Hàng.
Sáu mươi tư cánh tay tóc của Tống Thư Hàng nhanh nhẹn đón được thanh kiếm.
“Đáng tiếc… thần kiếm như vậy lại không được trọng dụng trong tay ta.” Tống Thư Hàng tiếc nuối sâu sắc vì mình thực sự không có thiên phú về phương diện kiếm thuật.
Nói mới nhớ, lúc về hắn phải đến chỗ tiền bối ba mắt để đánh cược một ván. Hắn đã chuẩn bị xong tiền đặt cược rồi. Trường Sinh Giả Ma Đế - Ngạc còn sống chính là tiền cược hoàn mỹ nhất.
Lần này đánh cược với tiền bối ba mắt, có nên hỏi xem chỗ hắn có gì tương tự như “kiếm ý” không nhỉ? Nghi thức đánh cược của tiền bối ba mắt mắc bug nặng, đến trù tâm còn rút ra làm tiền cược được, có khi thật sự có “kiếm ý” cũng nên.
Tống Thư Hàng càng nghĩ càng sung sướng, ý thức hơi thất thần một khoảnh khắc. Trong khoảnh khắc ấy, sáu mươi tư bàn tay tóc đã chích đến sáu nghìn bốn trăm phát Dưỡng Đao thuật lên Lão Viên Thánh Sư lợi kiếm.
“Tiêu rồi, quá tay rồi.” Khi Tống Thư Hàng lấy lại tinh thần thì Lão Viên Thánh Sư lợi kiếm đã biến thành một thanh kiếm nhỏ xíu như mất đi ý thức, lơ lửng đờ đẫn bên cạnh hắn.
“May mà kịp dừng Dưỡng Đao thuật lại, lát nữa mình không thể thất thần.” Tống Thư Hàng vẫn còn chưa hết sợ.
[Tà thuật này còn có nguy cơ quá liều nữa hay sao?] Đông Phương Đại Đế nhìn Thiên Hỏa lô quý giá của mình mà hết cả hồn, trong lòng bỗng thấy lo lo.
Không được, phải tăng tốc tiếp thôi!
Bây giờ vẫn còn quá lâu. Phải tranh thủ vừa đảm bảo phẩm chất của pháp khí, vừa rút ngắn thời gian lại mới được!
Nếu không, sau khi luyện xong đống pháp khí này, chẳng biết Thiên Hỏa lô nhà mình có còn mang họ Đông Phương nữa hay không.
“Cái tiếp theo!” Đông Phương Đại Đế lớn tiếng nói, bốn bức tường Vương Giả đã lần lượt xuất hiện trước mắt hắn.
Sau đó, Đông Phương Đại Đế lại ép buộc chính mình, điên cuồng đẩy nhanh tốc độ luyện khí.

Một phía khác, thế giới Cửu U.
Số hamster trông coi cái chân của Bạch chúa tể, lặng lẽ ở lại trước mộ Cửu Tu.
Bên cạnh nó còn có Đại Kim Cương Tinh Tinh tướng quân, một thú cưng khác của Bạch tiền bối two.
“Chủ nhân của ta vẫn chưa tỉnh lại sao?” Số hamster hỏi.
“Chưa tỉnh, cho nên lão đại phái ta đến tìm ngươi xem thử chân của chủ nhân có gì khác thường không.” Tinh Tinh tướng quân lên tiếng.
Số hamster lắc đầu nói: “Sau khi đá số Bá Tống về, chân của chủ nhân vẫn lặng yên thế này, chẳng nhúc nhích gì nữa.”
“Thế tình hình bên Bá Tống thế nào rồi?” Tinh Tinh tướng quân hỏi.
Số hamster suy tư rồi đáp: “Nghe nói đang nhóm lửa, nhưng nhóm làm gì thì ta không biết. Trước đó Vũ Nhu Tử da đen đau đến hôn mê, Bạch Cốt Tiên Cơ đưa cô ấy vào thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng, ta chỉ nghe thấy hắn nhắc đến việc nhóm lửa khi nói chuyện với Bạch Cốt Tiên Cơ thôi.”
“Được rồi, ta hiểu đại khái có chuyện gì rồi. Ta về báo cáo với lão đại đây.” Tinh Tinh tướng quân gật đầu nói. “Lão đại” mà nó nói là thú cưng đầu tiên của Bạch tiền bối two – Mặt trời nhỏ T233.
Tinh Tinh tướng quân đứng lên, chuẩn bị quay về sào huyệt sắt thép.
Nhưng nó vừa đứng lên thì cả thân thể đã chấn động, lông toàn thân dựng đứng cả lên.
“Bảnh trai, sao thế?” Số hamster hỏi với vẻ nghi hoặc.
“Shhh!” Tinh Tinh tướng quân hít sâu một hơi, sau đó toàn thân run rẩy không ngừng.
Run một lát, cuối cùng nó ngã thẳng xuống, không còn đứng vững được nữa.
“Bảnh trai?” Số hamster nghệt mặt ra.
Nó không phát hiện thấy có người tấn công Tinh Tinh tướng quân, vì sao tên này ngã gục xuống thế?
Chẳng lẽ là công kích tinh thần?
“bia đá đạo hữu, có người đánh lén bảnh trai sao?” Số hamster ngẩng đầu hỏi bia mộ của Bá Tống.
“Không có.” Bia đá đạo hữu nói. Nhưng một lát sau, nó lại bổ sung: “Nhưng ta thấy trạng thái của bảnh trai quen quen.”
Số hamster: “???”
Bia đá đạo hữu không đáp thẳng mà nhìn Tinh Tinh tướng quân rồi hỏi: “Bảnh trai, ngươi thấy Bá Tống là người thế nào?”
“Shh!” Tinh Tinh tướng quân hít một hơi thật sâu rồi nói chậm rãi: “Không hiểu sao, tự nhiên ta cảm thấy thực ra con người Bá Tống rất tốt, tính tình cũng không tồi, đối xử với bạn bè thì thật lòng, lại là con người duy nhất mà chủ nhân ta yêu quý… Tuy không đẹp trai cho lắm, nhưng cũng coi như trung bình khá, lên cấp lại còn rất nhanh…”
Số hamster: “???”
Nhìn trời! Bảnh trai ơi là bảnh trai, sao ngươi vừa mở miệng đã khen số Bá Tống nát nước vậy?
Tinh Tinh tướng quân nói một lúc cũng nhận ra vấn đề.
Sau đó nó tự chặn họng mình lại.
Nhưng trong lòng nó, độ hảo cảm với Bá Tống cứ vùn vụt tăng lên +1, +1…
Tinh Tinh tướng quân vùng vẫy ngồi dậy, chống một tay lên cằm, chìm vào suy tư sâu sắc.
Một lát sau, tinh tinh bảnh trai ngẩng đầu lên, vẻ mặt như chẳng còn gì lưu luyến trên đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận