Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1364: Chân tướng chỉ có một!

Chương 1364: Chân tướng chỉ có một!
“Người nào cũng sẽ nhìn thấy ‘bản thân’? Thế chẳng phải nó là một cái gương à.”
Tống Thư Hàng nói.
Bạch tiền bối two: “…”
Khó khăn lắm ta mới vẽ được thứ ngầu thế mà ngươi lại hình dung nó thành vật tầm thường như gương ư? Có tin ta trở tay một phát cho ngươi bye bye cuộc đời luôn không?
“Khụ, nhưng mà ngầu lắm, rất thú vị. Người nào nhìn nó cũng sẽ thấy hình ảnh của chính mình, chắc chắn sẽ vui lắm.”
Tống Thư Hàng vội vàng nói.
Tống Thư Hàng xoa cằm, bắt đầu trầm tư. Chỉ cần vừa nghĩ tới hiệu ứng đặc biệt của đạo long văn thứ chín, trong đầu hắn lập tức nảy ra rất nhiều ý tưởng hay ho.
Ví dụ như hắn có thể ra vẻ nghiêm túc để các vị tiền bối trong nhóm nhìn đạo long văn thứ chín của mình, thử xem các vị tiền bối sẽ có phản ứng gì… Chỉ cần về đến hiện thế là hắn có thể thử mấy trò thú vị này rồi.
“Đã vẽ xong chín long văn, giờ đến lúc chúng ta phải về rồi.”
Bạch tiền bối two vươn tay ra vỗ vào kim đan cá voi mập, để nó quay trở lại cơ thể Tống Thư Hàng.
Kim đan có chín long văn quả nhiên đặc biệt hơn người, kim đan cá voi mập vừa quay về thì Tống Thư Hàng lập tức cảm thấy dường như nó thật sự đang sống, tung tăng bơi lội trong khí hải đan điền của mình vậy.
Linh Hoàng chín long văn, Bá Tống.
“Sắp hết giờ rồi, đi thôi.”
Bạch tiền bối two vươn tay vỗ một cái, đẩy Tống Thư Hàng về thế giới ma kiếp.
Đồng thời, hắn chỉ vào quả cầu kim loại thể lỏng ở đằng xa.
“Đồ khốn kiếp nhà ngươi!”
Quả cầu kim loại thể lỏng khống chế cơ thể của Vân Tước Tử mắng to.
Bạch đang lợi dụng quyền của thiên đạo để xóa đi kí ức khi nãy của nó. Như thế thì nó sẽ không thể nhớ được chuyện Bạch tiền bối two và Tống Thư Hàng có quen biết nhau.
Sau khi làm xong mọi việc, Bạch tiền bối two cũng nhanh chóng trở lại thế giới ma kiếp.
Sau khi về, hắn lại vứt một tấm da vào Bảo Thực Linh Giới.
Tấm da đó vừa bị ném vào trong Bảo Thực Linh Giới thì nhanh chóng phình to ra, hóa thành hình dáng của Bạch tiền bối two.
Xoẹt ~~
Thông đạo nối từ thế giới ma kiếp đến Bảo Thực Linh Giới sụp đổ, biến mất hoàn toàn.
Trước khi nó sụp đổ, Tống Thư Hàng nhìn thấy một cánh tay màu vàng đột nhiên vươn vào Bảo Thực Linh Giới, tóm lấy ‘Bạch tiền bối two’ bơm hơi, ném hắn vào phòng tối của thiên đạo.
“Cũng may mà đi sớm một bước, muộn chút nữa là phải chơi trốn tìm rồi.”
Bạch tiền bối two thầm nghĩ.
Đương kim thiên đạo có khiếm khuyết, đã bước vào chế độ bị động nên hắn mới có gan mà chơi như thế. Nếu như thiên đạo mà không bị gì thì hắn chẳng dám trắng trợn như thế đâu.
“Bạch tiền bối, cả thiên kiếp và ma kiếp đều đã kết thúc, chắc ta cũng sắp được rời khỏi thế giới ma kiếp rồi nhỉ?”
Tống Thư Hàng hỏi.
[Đừng vội, hiện thế có ba quá trình ‘nhân tiền hiển thánh’, ‘ngưng tụ thánh ấn’, ‘huyền thánh giảng pháp’. Tương ứng với hiện thế, Cửu U đương nhiên cũng có những bước tương tự, ‘ma tiền hiển thân’, ‘ngưng tụ ma ấn’, ‘huyền ma giảng pháp’, không được thiếu một bước nào.]
Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng:
“Nhìn trời, thế là ta độ qua ma kiếp bát phẩm rồi à?”
“Ngươi đã đánh tan đòn cuối cùng của ma kiếp bát phẩm, nên đương nhiên cũng được xem như đã vượt qua ma kiếp.”
Bạch tiền bối two nói.
Hơn nữa… ma tiền hiển thân lần này chắc là sẽ không giống bình thường.
Bởi vì trong ma kiếp bát phẩm lần này còn có sự can thiệp của thiên kiếp.
Vì thế, Bạch tiền bối two rất tò mò, không biết ma tiền hiển thân có ảnh hưởng tới hiện thế không?
***********
Hiện thế.
Ngày 1 tháng 10 năm 2019, quốc khánh của Hoa Hạ.
Vì Bạch tiền bối dùng quyền hạn của mình để sửa lại tốc độ trôi của thời gian trong thế giới ma kiếp, nên Tống Thư Hàng đã độ ma kiếp đến tận ngày 1 tháng 10.
Trong nhóm Cửu Châu số 1.
Hoàng Sơn Tôn Giả:
“Lần này Hoàng Sơn Tế được tổ chức thành công rực rỡ, cảm ơn sự ủng hộ của mọi người.”
Mượn lực lượng của Hoàng Sơn Tế, Hoàng Sơn Chân Quân đột phá, tấn thăng lên Tôn Giả thất phẩm, đồng thời cũng đã ổn định cảnh giới của mình trước ngày 1 tháng 10.
“Hoàng Sơn tiền bối, hôn lễ của Đậu Đậu cuối cùng thế nào rồi? Nó đã kết hôn với Phù Sinh Tiên Tử rồi à?”
Diệt Phượng Công Tử tò mò hỏi.
Lần trước sau khi Đậu Đậu và Phù Sinh Tiên Tử khiêu vũ xong, Hoàng Sơn Tế bước vào giai đoạn cuối cùng. Sau đó, cả Đậu Đậu lẫn Phù Sinh Tiên Tử liền biến mất, mãi cho đến khi tế điển kết thúc cũng không thấy xuất hiện.
Các đạo hữu trong nhóm đều được lợi từ Hoàng Sơn Tế, cảnh giới tăng lên, lại lấy được các loại bảo thạch quý hiếm. Trong phần cuối của tế điển, các thành viên tham gia đều nhận được sự hỗ trợ của sức mạnh tế điển, trong vòng một năm sắp tới việc tu luyện sẽ làm ít mà được nhiều.
“Đậu Đậu hiện đang bế quan, Tam Thập Tam Thú Thần Tông gửi hóa hình đan tới để Đậu Đậu ngưng tụ ra hình người trước khi đột phá cảnh giới ngũ phẩm. Như thế thì đến lúc độ ngũ phẩm yêu kiếp nó sẽ nắm chắc phần thắng hơn. Hôn lễ của Đậu Đậu và Phù Sinh đạo hữu chỉ là một bước trong kế hoạch, chủ yếu là để giúp ta hoàn thành Hoàng Sơn Tế, cũng coi như là giao dịch giữa ta và Tam Thập Tam Thú Thần Tông.”
Hoàng Sơn Tôn Giả nói.
Hắn cũng hy vọng Đậu Đậu và Phù Sinh Tiên Tử hợp mắt nhau… nhưng đáng tiếc, tiên tử không phải tên Sở Sở.
Bắc Hà Tán Nhân:
“Thế nên tiểu Diệt Phượng à, ngươi cũng phải cố gắng lên đấy.”
Nếu Đậu Đậu huyễn hóa thành người sớm một bước, với tư chất của nó và tài nguyên của Hoàng Sơn tiền bối, chuyện nó tấn thăng lên đại yêu ngũ phẩm sẽ chắc như đinh đóng cột.
Diệt Phượng Công Tử lại là người được công nhận là khắc tinh của Đậu Đậu, nếu như cảnh giới của Đậu Đậu đuổi kịp Diệt Phượng, xưng hô khắc tinh này e là không thể giữ vững được.
“Ta nhất định sẽ tiếp tục dẫn đầu, tấn thăng lên Chân Quân trước Đậu Đậu.”
Diệt Phượng Công Tử nói rất tự tin, gần đây hắn tu luyện rất khắc khổ, nhận được sự hỗ trợ từ Hoàng Sơn Tế, hắn đã tăng hẳn lên một tiểu cảnh giới.
Dứt lời, Diệt Phượng Công Tử lại nói:
“Nhưng mà lạ thật đấy, ta cứ cảm thấy hình như mình đã quên mất chuyện gì đó. Ngoài Đậu Đậu ra thì hình như còn có một người khác khiến ta rất khó chịu, khiến ta không thể không khắc khổ tu luyện. Gần đây ta ngày luyện, đêm luyện chính là để bản thân đỡ buồn bực. Nhưng rốt cuộc người đó là ai thì ta lại không nhớ rõ được.”
Bắc Hà Tán Nhân:
“Diệt Phượng Công Tử cũng có cảm giác này à? Thực ra một thời gian trước ta cũng có cảm giác khó chịu này, luôn cảm thấy nếu bản thân không cố gắng tu luyện thì sẽ bị người khác vượt qua.”
Dược Sư: “+1”
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“+2”
Tuyết Lang Động Chủ: "+3 "
Phá Dương Kích Quách Đại: “[meme đầu chó Đậu Đậu đáng yêu]”
Thất sinh Phù Phủ Chủ: “+4”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ: “Đệch!!”
[Hệ thống nhắc nhở: Thất Sinh Phù Phủ Chủ đã gỡ một tin nhắn] x2
Phá Dương Kích Quách Đại:
[meme tức giận vò đầu chó lầu trên]
Thất Sinh Phù Phủ Chủ:
“Cũng may bản tọa phản ứng nhanh.”
Nếu không thì suýt chút nữa là bị vò đầu chó rồi.
Phá Dương Kích Quách Đại gửi một emo mỉm cười rồi bình tĩnh cướp mất số thứ tự của Thất Sinh Phù Phủ Chủ: “+4”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ: “… Thôi được rồi, thế ta +5 vậy.”
Tô thị A Thất (Chân Quân):
“+6, các ngươi có nhớ ta có một hậu bối đáng yêu không? Tự dưng ta lại không tài nào nhớ nổi.”
“A Thất ngươi có hậu bối à?”
Cuồng Đao Tam Lãng hỏi lại với vẻ nghi hoặc.
Tô thị A Thất:
“[Meme ngơ ngác] Tự nhiên ta quên mất nhưng chắc hẳn ta có một hậu bối đáng yêu trong Tô thị. Ta vẫn luôn chăm sóc cô ấy như em gái… Là mơ à? Nhưng ta cứ cảm thấy đó không phải là mơ.”
“A Thất, không ngờ ngươi còn có thuộc tính mê em gái đấy, chẳng xứng với hình tượng của ngươi chút nào. Ta thấy thực ra ngươi thích hợp để làm một người mê chị gái hơn. Em gái quá yếu ớt, một kẻ cuồng đánh nhau như ngươi sẽ dọa cô bé ấy sợ mất thôi.”
Cuồng Đao Tam Lãng nói.
Tô thị A Thất: “…”
Bắc Hà Tán Nhân nói thêm:
“Ta cũng cảm thấy A Thất có một hậu bối rất đáng yêu, hình như ta có chút ấn tượng.”
“Bắc Hà, ngươi có hảo cảm với em gái của A Thất à? Cẩn thận hắn chém ngươi đấy! Một khi mấy tên mê em gái mà lên cơn thì đáng sợ lắm.”
Cuồng Đao Tam Lãng nói.
“Tam Lãng, ta tra được địa chỉ IP của ngươi rồi.”
Tô thị A Thất đột nhiên nói.
“Ha ha ha, ngây thơ quá. Địa chỉ IP của ta làm sao là thật được chứ. Những thứ ngươi tra được toàn là địa chỉ giả thôi.”
Cuồng Đao Tam Lãng đắc ý nói.
Tô thị A Thất:
“Ta còn cảm ứng được khí tức của ngươi nữa cơ… Trùng hợp quá, ta đang ở rất gần ngươi. Ngự đao phi hành mười lăm giây là đến. Tam Lãng huynh, đã hơn nửa năm nay chúng ta chưa luận bàn đao pháp rồi, chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay chúng ta thử đọ vài đường xem sao nhé?”
“Đệch, ngươi không biết xấu hổ à? Bây giờ ngươi là Chân Quân lục phẩm, còn ta vẫn ở ngũ phẩm mà.”
Cuồng Đao Tam Lãng hoảng hốt… Bởi vì hắn cũng cảm ứng được khí tức của tên A Thất tùy hứng kia rồi.
Tô thị A Thất:
“Yên tâm đi, ta sẽ áp chế cảnh giới bằng với ngươi. Khi luận bàn với người khác, A Thất ta chưa từng để người ta chịu thiệt bao giờ. Để ta xem thử, có phải ngươi đã tu luyện bảy mươi hai đường khoái đao lên cảnh giới cao hơn rồi không.”
Vì khi khổng khi không lại “mất đi” hậu bối đáng yêu nên A Thất trở nên khá nóng nảy. Vậy mà lúc này Tam Lãng còn trêu chọc hắn, đúng là không biết chữ ‘chết’ viết như thế nào.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Cười xem Tam Lãng tự tìm chết thành công.”
Đông Phương Lục Tiên Tử:
“Lại là một ngày hòa bình.”
“A, đợi chút đã, A Thất ngươi đợi một chút. Để ta gửi nốt tin nhắn cuối cùng đã.”
Cuồng Đao Tam Lãng vội vàng nói.
Tô thị A Thất:
“Ta ở cửa ra vào rồi, đợi ngươi gửi xong tin đấy.”
Cuồng Đao Tam Lãng:
“Thực ra… không chỉ mình A Thất ngươi cảm thấy như mất đi thứ gì đâu, ta cũng thấy bản thân đã để vuột mất người mình yêu sâu đậm ấy. Sau khi từ Hoàng Sơn Tế của Hoàng Sơn tiền bối trở về, mấy ngày nay ta cứ thấy đau lòng, dường như thế giới của ta mất đi nửa kia rồi ấy.”
“Tam Lãng cũng có người yêu á?”
Diệt Phượng Công Tử giật mình.
Cuồng Đao Tam Lãng:
“Chính ta cũng thấy khó hiểu về cảm giác này, có điều cảm giác đau đớn này chắc là ‘yêu’ ấy nhỉ? Cho dù không phải là yêu thì cũng là có cảm tình.”
“Ta không thể tưởng tượng nổi Tam Lãng mà yêu đương thì sẽ như thế nào.”
Điền Thiên Đảo Chủ nói.
Điềm Thiên Phó Đảo Chủ:
“Ta phát hiện ra một manh mối. Nhưng trước khi nói ra, ta muốn hỏi A Thất tiền bối một câu.”
“Mời Điền Thiên Tiên Tử nói.”
Tô thị A Thất đáp.
Điền Thiên Phó Đảo Chủ:
“A Thất tiền bối, trong ấn tượng của ngươi, thiên phú tu luyện của vị hậu bối đáng yêu đó thế nào?”
“Chắc hẳn rất mạnh, là thiên tài tuyệt đỉnh. Ta cảm giác không thấp hơn tứ phẩm đâu.”
Tô thị A Thất trả lời.
Điền Thiên Phó Đảo Chủ:
“Vậy chân tướng chỉ có một, ‘người bị biến mất’ mà mọi người đều cảm thấy là cùng một người. Thiên phú của cô ấy rất mạnh, khiến mọi người cảm thấy bị bức bách. Cô ấy là hậu bối đáng yêu của A Thất, thế rồi… còn là người mà Tam Lãng tiền bối yêu thầm nữa.”
Tô thị A Thất: “…”
Tam Lãng, hôm nay ngươi hãy chết đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận