Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2324: Không Còn Cách Nào, Chỉ Có Thể Xem Thao Tác Xuất Sắc Của Ta Thôi

Chương 2324: Không Còn Cách Nào, Chỉ Có Thể Xem Thao Tác Xuất Sắc Của Ta Thôi
Roẹt ~
Ngay sau đó, sắc trời của thế giới phía sau cánh cửa gỗ bỗng nhiên đại biến.
Vốn là trời trong nắng đẹp, đã lập tức chuyển sang trời mưa như thác đổ không hề báo trước khiến người ta khó lòng phòng bị.
Trong lòng Tống Thư Hàng đã có đoán trước, thậm chí còn mơ hồ chuẩn bị phòng ngừa sắc trời đại biến, nhưng cơn mưa như trút nước này tới quá dữ dội, Tống Thư Hàng không kịp giương thuẫn thì đã bị cơn mưa xối xả giội cho ướt mem cả người.
Dưới tình huống bình thường, lấy thực lực cấp Tôn Giả của Tống Thư Hàng, cho dù có đứng trong cuồng phong bão táp cũng sẽ không ướt người. Nhưng cơn mưa như trút nước trong thế giới của thiếu niên ba mắt không phải là giọt mưa bình thường.
Ngay cả ba mắt tiền bối cũng bị xối thành thi nhân(?), càng đừng nói đến Tống Thư Hàng.
Kẻ duy nhất bình an vô sự chỉ có vị quản gia nhãn cầu kia.
Lúc Tống Thư Hàng hiện thân, nó đã nhanh nhẹn móc ra một chiếc ô lớn bằng thép, lẳng lặng che phía trên. Chiếc ô lớn bằng thép, phòng mưa cũng phòng mưa đá, một ô nhiều tác dụng. Ngoại trừ hơi nặng chút ra thì không có khuyết điểm gì.
Bên ngoài cửa gỗ, đại lão quả cầu béo clone đã sớm nhảy lên tầng cao của Tán Tài Vương Tọa, đi đến bên ngoài cửa gỗ.
Tuy rằng lúc này trên thân thể hình cầu của đại lão quả cầu béo không mô phỏng ra ‘con mắt’, thế nhưng thiếu niên ba mắt tiền bối có thể cảm giác được ‘ánh mắt’ của quả cầu béo đang đối diện với hắn.
Thân là ‘người sưu tầm con ngươi’, tầm mắt hắn vô cùng nhạy bén, tuyệt đối không sai được.
Hai vị đại lão, nhìn nhau qua cánh cửa, im lìm vắng lặng, vẫn không nhúc nhích.
Sau một lúc lâu.
Ba mắt tiền bối quay đầu, lẳng lặng nhìn Tống Thư Hàng bằng ba con mắt.
Tống Thư Hàng trưng ra vẻ mặt bình tĩnh, không chút kinh hoảng nhìn lại. Chỉ là khuôn mặt hắn bị mưa xối xả làm ướt, khiến hắn trông có chút nhếch nhác, cũng thoáng làm giảm đi phần trấn định và bình tĩnh lúc này của hắn.
[Ta xem thường ngươi rồi, tiểu Bá Tống.] Thiếu niên ba mắt âm u truyền âm.
Lúc này đổi sang dùng truyền âm nhập mật, đương nhiên là không để quả cầu béo nghe được trao đổi giữa hắn và Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng lau nước mưa trên mặt, truyền âm trả lời: [Tiền bối ngài quá khen rồi, nhưng mà… để dụ được ‘tiền đặt cược’ này đến đây, vãn bối cũng hao tổn tâm tư một phen đấy.]
Thiếu niên ba mắt: “…”
Con mắt nào của ngươi thấy ta đang khen ngươi vậy?
Mặt khác… tiền đặt cược là em gái chưa sinh ra của ngươi à? Đừng cho rằng ta ở lì trong thế giới này thì tin tức sẽ lạc hậu nhé. Quả cầu này chính là chúa tể Cửu U đối ứng với đương kim Thiên Đạo được không? Đây là tiền đánh cược cái khỉ gì hả?
‘Quả nhiên ba mắt tiền bối nhận ra thân phận [chúa tể Cửu U] của đại lão quả cầu béo.’ Lúc Tống Thư Hàng thấy ba mắt tiền bối dùng ánh mắt nhìn ‘tội phạm lừa đảo’ để nhìn mình thì lập tức đoán ra đáp án này.
Vì vậy, hắn mở cửa tiến vào ruộng đồi rồi truyền âm nói: [Đến đây nào, ba mắt tiền bối. Tiền đặt cược của ta là phân thân clone của đại lão quả cầu béo chúa tể Cửu U. Chỉ cần có được nó, tiền bối có lẽ ngươi có thể nghiên cứu ra được kỹ xảo ‘phân thân đến hiện thế dạo chơi’ từ đó. Không chỉ như vậy, trong cơ thể vị đại lão quả cầu béo phân thân clone này còn ẩn giấu một tấm pháp khí binh phù hình rồng cường đại, chính là tác phẩm của Thiên Đạo thứ ba trước khi chứng đạo, vô cùng quý giá.]
[Tiền đặt cược rất tốt.] Ngón tay ba mắt tiền bối đặt trên tay vịn ghế dựa bấm ra dấu tay rất sâu.
Cuồng phong trên bầu trời càng dữ dội hơn.
Dường như tâm tình của ba mắt tiền bối trở nên tệ hơn một chút. Tâm tình của hắn thay đổi thật sự quá dễ đoán, còn dễ đoán hơn cả Tống Thư Hàng khi ‘bị thuật đọc mặt’.
[Tiền đặt cược của ngươi, ta có thể nhận.] Ba con mắt của thiếu niên ba mắt đồng thời nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm, sau đó hắn truyền âm bổ sung: [Nhưng nếu là tiền đặt cược của ngươi, vậy ít nhất ngươi phải dẫn nó vào trong thế giới này đã chứ. Nếu như ngay cả cửa cũng không vào, vậy ta sẽ không thừa nhận tiền đặt cược này.]
Tống Thư Hàng quay đầu nhìn về phía đại lão quả cầu béo.
Chỉ thấy lúc này đại lão quả cầu béo clone đang nhìn ‘chằm chằm’ thiếu niên ba mắt tựa như ma chướng vậy… Thậm chí ngay cả tiểu Thư Hàng cấn tay mà nó thề phải bóp chết cũng tạm thời bị bỏ quên.
Nhưng qua một lúc lâu, nó cũng không có ý muốn đi vào cửa gỗ.
Lại qua một hồi lâu, đại lão quả cầu béo dùng giọng nói có tính chất kim loại, trầm giọng mở miệng: “Chúa tể Cửu U.”
Cho tới nay, đại lão quả cầu béo đều cho rằng mấy vị chúa tể Cửu U tiền nhiệm của thế giới Cửu U đều đã biến mất cùng sự thoái vị của Thiên Đạo. Chỉ có tên Bạch U U là chiếm lấy hầm cầu không thải phân, Thiên Đạo cũng đi rồi, Bạch U U vẫn còn ở lại thế giới Cửu U chiếm cứ vị trí chúa tể Cửu U, cưỡng ép phân chia quyền lực chỉ thuộc về một mình nó.
Nhưng không ngờ tới, hôm nay ở chỗ này, nó lại phát hiện một vị chúa tể Cửu U.
Thoạt nhìn, đối phương còn vui vẻ nhảy nhót, sống rất thoải mái.
Loại cảm giác này, quả thực đâm tim.
Nhưng đồng thời cũng khiến đại lão quả cầu béo động lòng.
Ngoại trừ việc không chịu rời khỏi vị trí chúa tể mà lưu lại thế giới Cửu U giống như Bạch U U ra, thế mà vẫn còn có chúa tể Cửu U rời khỏi thế giới Cửu U, quang minh chính đại ẩn náu ở hiện thế.
Tống Thư Hàng lặng lẽ nhìn thiếu niên ba mắt, gật đầu.
“Trước tiên, làm phiền thêm một chữ ‘tiền’ vào phía trước… Ta đã từ chức rất nhiều năm rồi.” Ba mắt tiền bối uể oải nói. Cuồng phong trên bầu trời bắt đầu xen lẫn một vài hạt băng nhỏ.
“Cho tới nay ta đều cho rằng sau khi Thiên Đạo biến mất, chúa tể Cửu U sẽ cùng biến mất theo.” Đại lão quả cầu béo chậm rãi nói.
“Không sai, là vậy đấy.” Ba mắt tiền bối chỉ vào bản thân: “Ta chỉ khá đặc thù mà thôi.”
Tống Thư Hàng bên cạnh lặng lẽ gật đầu. Thật không dám giấu, chúa tể Cửu U đặc thù như ba mắt tiền bối, hắn còn biết đến hai người.
Hai vị chúa tể Cửu U ‘đối mắt’ với nhau.
Hiện trường lâm vào trong bầu không khí yên tĩnh chết chóc, vô cùng lúng túng.
“Đại lão quả cầu béo.” Tống Thư Hàng lên tiếng, phá vỡ tràng cảnh lặng như tờ này.
Lúc trước, thừa dịp lúc hai vị đại lão nói chuyện, hắn đã lặng lẽ đi đến bên cạnh thiếu niên ba mắt tiền bối, đứng trong phạm vi vòng bảo hộ của ba mắt tiền bối.
‘Ánh mắt’ quả cầu béo chuyển dời đến người Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng cố lấy dũng khí, dò hỏi: “Ngày này năm sau còn là ngày giỗ của ta không?”
“Hôm nay bèn tha cho ngươi một mạng… Có bản lĩnh thì ngươi trốn luôn ở chỗ này không ra đi.” Đại lão quả cầu béo clone lạnh lùng nói.
Dứt lời, thân thể hình cầu xoay một vòng, dường như muốn rời khỏi Tán Tài Vương Tọa.
“Thế mà lại không tiến vào.” Tống Thư Hàng nhỏ giọng nói.
“Ngươi cảm thấy vị quả cầu chúa tể này mất trí à, nếu không mất trí, tại sao nó phải tiến vào?” Ba con mắt của ba mắt tiền bối đồng thời nhìn Tống Thư Hàng. Một ‘tiền chúa tể Cửu U’ lớn như hắn trấn giữ tiểu thế giới này.
Mà quả cầu chúa tể Cửu U kia chỉ đến một ‘phân thân’, cho dù dùng cái rốn suy nghĩ cũng biết chắc chắn không thể tiến vào tiểu thế giới này.
Một khi tiến vào sẽ lập tức biến thành thịt cá trên thớt, mặc người chém giết.
“Ta chỉ là có hơi tiếc… Nếu như vừa rồi ba mắt tiền bối che giấu thân phận của mình, nói không chừng đại lão quả cầu béo sẽ tiến vào.” Tống Thư Hàng nói, đột nhiên vỗ mạnh vào mặt mình: “Không đúng, ta nghĩ quá đương nhiên rồi.”
Nghĩ quá đẹp là bệnh chung của con người.
Nhưng có đôi khi, biết rõ là chuyện ‘nghĩ quá đương nhiên’, trong đáy lòng vẫn sẽ mong mỏi nó phát sinh.
“Không còn cách nào… lúc đầu không định sử dụng một chiêu này.” Tống Thư Hàng đứng lên, đi đến bên cạnh cửa gỗ.
Là lúc thực hiện thao tác xuất sắc một phen rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận