Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1697: Treo máy tu luyện làm ta vui vẻ

Chương 1697: Treo máy tu luyện làm ta vui vẻ
Xích Tiêu Kiếm chắc chắn mình không nhận lầm, cây thương này chính là trường thương mà trước kia người phụ nữ biến ra từ ý chí hỗn độn của Cổ U cầm để đâm Tống Thư Hàng.
Sao thứ này lại ở trong tay Tống Thư Hàng chứ?
Xích Tiêu Kiếm:
“Ngươi đi chọi nhau với ý chí hỗn độn của Cổ U từ lúc nào thế?”
Một giây không gây sự với các đại lão tuyệt thế thì ngươi lại ngứa da đúng không?
“Lần này không phải là ta chọi cô ấy… Khi nãy, nguyên thần của ta đi gặp Bạch tiền bối và Bạch tiền bối two, sau đó ý chí hỗn độn Cổ U liền chạy tới đập ta, nhất quyết đòi hợp thể với ta. Ta không đồng ý, cô ta bèn ném Nhân Quả thương về phía ta. Lúc đó Bạch tiền bối two đang ở ngay bên cạnh nên ra tay đánh rơi Nhân Quả thương hộ ta. Nhân Quả thương cũng rơi vào tay ta.”
Tống Thư Hàng nắm lấy Nhân Quả thương rồi lắc nhẹ.
Xích Tiêu Kiếm: “…”
Bây giờ nó không còn gì để nói nữa.
“Nhưng mà ta cảm thấy thứ này chẳng có tác dụng gì, vì thế ta định dùng nó để chế tạo một cây trường mâu cho Xích Đồng.”
Tống Thư Hàng huơ huơ nửa thanh trường thương:
“Nếu như nó có hình dáng giống một thanh đao thì nói không chừng còn có thể dùng tạm được.”
Theo như những thông tin lấy được khi sử dụng bí pháp giám định với cây trường thương này lần trước, chỉ cần dùng đúng cách thì trường thương này có thể dùng sức mạnh nhân quả một lần, nghịch thiên lắm luôn.
Tống Thư Hàng vừa dứt lời, nửa đoạn trường thương trong tay hắn lại bắt đầu biến hóa.
Nửa thanh trường thương tan ra, hóa thành nước thép rồi tự động diễn hóa.
Hình dáng ‘cây thương’ ban đầu của nó bị rút ngắn lại, phình to ra. Chỉ trong chớp mắt nó đã biến thành một cây quỷ đầu đao.
Tống Thư Hàng: “…”
Xích Tiêu Kiếm:
“Ha ha ha.”
Đại đao đúng như ngươi mong muốn nhé.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối:
“Cây đao này oai phong lắm, rất phù hợp với phong cách của ngươi.”
“Tiền bối, xin đừng đâm chọc, tí nữa đi ra ít nhất phải làm 3 phát ‘Dưỡng Đao thuật’ làm vốn.”
Tống Thư Hàng nói.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối nghe vậy thì giọng điệu thay đổi ngay tắp lự:
“Chúng ta bắt đầu học ‘Nhân Quả đao’ đi, đừng lãng phí thời gian nữa. Lãng phí thời gian là lãng phí sinh mệnh đấy.”
Dứt lời, nó bắt đầu giới thiệu cho Tống Thư Hàng khung ‘Nhân Quả đao’ mà nó mô phỏng ra.
“Khác với Nhân Quả thương, ta thay đổi cách thức tấn công của Nhân Quả đao thành chém, ‘chém’ hết tất cả nhân đi, tung ra một đao không thể đỡ nổi.”
“Thả lỏng đi, ta sẽ hướng dẫn ngươi thi triển ‘Nhân Quả đao’ trong trạng thái nhân kiếm hợp nhất. Ngươi vác thanh quỷ đầu đao này trên lưng đi, có lẽ sẽ nâng cao hiệu quả học tập và lĩnh ngộ ‘Nhân Quả đao’ của ngươi đấy. Dù gì thì bản gốc Nhân Quả thương cũng tự trang bị sức mạnh nhân quả mà.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói.
Tống Thư Hàng vác quỷ đầu đao trên lưng.
Sau đó, hắn hoàn toàn thả lỏng, tay phải cầm lấy Xích Tiêu Kiếm.
Trong trạng thái nhân kiếm hợp nhất, Xích Tiêu Kiếm dẫn dắt cơ thể của Tống Thư Hàng, từ từ giơ kiếm về trước.
Vì là hình thức dạy học nên nó thả chậm tốc độ xuất kiếm tối đa, để Tống Thư Hàng nắm được dễ dàng hơn.
“Bây giờ ngươi vừa ra khỏi trạng thái nhìn thấy ‘sợi dây nhân quả’, rồi còn vác Nhân Quả đao này, đây chính là trạng thái thích hợp nhất để học Nhân Quả đao.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối lại nói.
Sau khi chĩa kiếm ra, thâm kiếm hơi khựng lại, cứ như chém vào một vật vô hình. Tiếp đó, thân kiếm chuyển từ đâm thành chém, một kiếm rơi xuống.
Khi kiếm chiêu xuất ra, linh lực trong cơ thể Tống Thư Hàng tự động vận chuyển theo một quỹ đạo nhất định, trong lúc bất tri bất giác lại dẫn dắt cả ‘nhân quả’.
“Thế nào, học được chưa?”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối hỏi.
Tống Thư Hàng ngây ra:
“Tiền bối, ta không nhìn thấy ‘nhân quả’, không nhìn thấy ‘nhân’ bị chém đi.”
“Nói nhảm, trong không gian ý thức này đâu có kẻ địch, lấy đâu ra ‘nhân’ cho ngươi chém? Bây giờ ngươi nắm vững bộ đao pháp này đã, đợi học xong rồi lại ra ngoài dùng nó để chém kẻ khác là được rồi.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối đáp.
Tống Thư Hàng: “…”
“Làm lại một lần nữa, thời gian nhân kiếm hợp nhất có hạn, ngươi phải cảm nhận chiêu này thật kỹ vào.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói.
Sau đó, dưới sự chỉ dẫn của Xích Tiêu Kiếm, cơ thể của Tống Thư Hàng lại từ từ chĩa kiếm ra, tu luyện ‘Nhân Quả đao’.
[Hay lắm, đúng là cảm giác này. Tu luyện đao pháp mà không cần ta tự động thủ, giống như là treo máy cày độ thành thạo của tuyệt chiêu vậy. Chỉ cần thả lỏng, mức độ thành thạo tuyệt chiêu sẽ không ngừng tăng lên, đã thật.]
Trong đầu Tống Thư Hàng đột nhiên hiện lên một suy nghĩ.
Gần đây Tống Thư Hàng khá mê phương pháp tu luyện thoải mái thế này.
[Đợi đã, hiện giờ ta và Xích Tiêu Kiếm tiền bối đang ở trạng thái nhân kiếm hợp nhất, ngài ấy có cảm ứng được suy nghĩ của ta không nhỉ?]
Xét về mặt lý thuyết, khi nhân kiếm hợp nhất, hắn và Xích Tiêu Kiếm tiền bối chính là một thể, có lẽ suy nghĩ cũng cộng hưởng chứ nhỉ?
[Tiêu rồi, như thế không biết Xích Tiêu kiếm tiền bối có tức giận không nữa?]
Tống Thư Hàng liếc Xích Tiêu Kiếm tiền bối trong tay một cái.
Tiền bối vẫn rất nghiêm túc chỉ đạo hắn tu luyện ‘Nhân Quả đao’, không giống như đang tức giận.
Tống Thư Hàng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó hắn cố gắng tập trung, dồn hết tâm sức vào lĩnh ngộ ‘Nhân Quả đao’.
*********
Lúc này, trong nhóm Cửu Châu số 1.
Đại Yêu Ngũ Phẩm Đậu Đậu:
“@ Bá Tống, Thư Hàng, hôm nay ngươi có online không?”
Bắc Hà Tán Nhân:
“Xem tình hình này thì có vẻ như hôm nay Thư Hàng tiểu hữu cũng không online, Đậu Đậu ngươi thử gọi Bạch tiền bối xem, hỏi xem bọn họ đã ra khỏi tiểu thế giới kia chưa?”
Đại Yêu Ngũ Phẩm Đậu Đậu:
“@ Bạch tiền bối.”
Vẫn không có phản ứng gì.
“Đậu xanh, Thư Hàng và Bạch tiền bối đã ở trong tiểu thế giới kia lâu lắm rồi nhỉ? Rốt cuộc đó là thế giới như thế nào mà hấp dẫn người ta đến vậy, làm hắn mãi mà vẫn không chịu đi ra thế này?”
Đậu Đậu buồn bực nói.
Diệt Phượng Công Tử:
“Đậu Đậu, con chó ngốc như ngươi đi ăn phân đi!”
Ta Là Con Bạch Hạc Nhỏ Nơi Chân Trời:
“Bạch tiền bối và Tống Thư Hàng cùng nhau vào tiểu thế giới hả?”
Đại Yêu Ngũ Phẩm Đậu Đậu:
“Ừ.”
Hai tay đang đặt trên bàn phím của Bạch Hạc Chân Quân ở phương tây xa xôi hơi khựng lại.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Đậu Đậu, yêu đan của ngươi còn chưa trở lại bình thường à?”
“Đúng thế, vì thế ta mới muốn online xem xem gần đây Tống Thư Hàng đang làm chuyện quái quỷ gì!”
Đậu Đậu buồn bực đáp.
Mấy ngày nay, cái hình đại diện tượng trưng cho ‘tình bạn’ với Tống Thư Hàng trên yêu đan của nó cứ nóng lên mãi, nóng bỏng cả tay. Điều này khiến nó cảm thấy bụng mình cũng nóng theo, đến ngủ cũng không ngon giấc.
Còn nữa, thỉnh thoảng phần bụng lại truyền tới cảm giác ấm nóng làm nó nhớ lại ký ức kinh khủng trước kia.
Ca Tú Tiên Tử [Vũ Nhu Tử]:
“A, cuối cùng cũng có thời gian để online rồi.”
Mấy hôm nay, không ngừng có cảm ngộ và linh lực truyền từ chỗ linh quỷ tới, cảnh giới của cô không ngừng tăng lên, thế nên cô đành phải bế quan mấy ngày, hôm nay mới tranh thủ lên mạng được.
“Ớ? Vũ Nhu Tử, đạo hiệu của cô lại bắt đầu thay đổi rồi, Linh Điệp Tôn Gỉa xuất quan rồi à?”
Đậu Đậu hỏi.
Ca Tú Tiên Tử [Vũ Nhu Tử]:
“Dựa vào người khác không bằng dựa vào bản thân, đây là đạo hiệu mới ta tự đặt đó [Meme nắm chặt tay]. Đúng rồi, ta vừa lục lại lịch sử chat, có lẽ ta biết nguyên nhân yêu đan của ngươi nóng lên đó Đậu Đậu. Đó là vì hóa thân bọc thép của Tống tiền bối bị ‘Thiên Đế’ bắt đi rồi.”
Đậu Đậu: “!!!”
Trong lòng Đậu Đậu đột nhiên dâng lên một cảm giác bất an.
Bạn cần đăng nhập để bình luận