Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 915: Linh Hồn Ca Vương Đến Theo Lời Triệu Hồi!

Chương 915: Linh Hồn Ca Vương Đến Theo Lời Triệu Hồi!
Đám chiến sĩ nhím biển trẻ chợt hiểu ra, lại điều chỉnh ngư lôi và tên lửa đạn đạo nhắm về phía thuyền tiên rồi nhấn nút bắn.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Chớp mắt, đợt bom đầu gần hai trăm quả bắn về phía thuyền tiên, còn có mấy đợt bom khác theo sau.
Số lượng bom kiểu này là tính nổ hàng không mẫu hạm luôn à?
Thuyền tiên nhỏ của ta chỉ to cỡ xe bus công cộng bình thường thôi, các ngươi làm vậy không thấy quá khoa trương sao?
Tống Thư Hàng lái thuyền tiên nhanh chóng rút lui.
Chiếc thuyền tiên đượcBạch Tôn Giả cải tạo có cách điều khiển giống xe hơi, nhưng thêm chút công năng. Ví dụ khi di chuyển tay lái lên xuống có thể khống chế độ cao bay lên hoặc độ lặn sâu.
Tống Thư Hàng thử một chút thìlập tức quen tay, có điều...thuyền tiên được cải tạo tốc độ cũng không nhanh lắm, không thể tránh né nhiều bom như vậy.
Tống Thư Hàng nhìn bom đầy màn hình, tim đập rộn lên, vội hỏi:
“Các vị tiền bối, chúng ta làm sao bây giờ?”
Cảnh tượng rất hoành tráng, khiến người không kiềm được máu nóngsôi trào.
Lệ Chi Tiên Tử trả lời:
“Đừng gấp, đợi ta chụp hình đã.”
Trước khi thuyền tiên bị mấy trăm quả bom bắn thủng, Lệ Chi Tiên Tử móc di động ra chụp liên tục vài tấm hình với bom bên ngoài. Sau đó, Lệ Chi Tiên Tử lại móc cây gậy dài tự chụp hình ra, pose dáng thật đẹp trước ống kính.
Tách tách!
Trong hình, Lệ Chi Tiên Tử xinh đẹp tuyệt trần, sau lưng cô là bom bắn ầm ầm.
Lệ Chi Tiên Tử nói:
“Đẹp ghê, tấm selfie này làm ta vừa lòng nhất trong cả năm nay đấy.”
Lệ Chi Tiên Tử vừa nói vừa gửi hình đến nhóm bạn bè.
[Hôm nay đi mạo hiểm với Bạch tiền bối, chuẩn bị thăm dò một di tích, ai ngờ giữa đường bị người mai phục, thế công của quân địch rất dữ dội, bom bắn đầy hình. Phỏng chừng năm giây sau bom sẽ bắn trúng thuyền tiên của bọn ta.]
Đăng hình xong Lệ Chi Tiên Tử vừa lòng cất di động đi.
Tống Thư Hàng:
“...”
Giống như Lệ Chi Tiên Tử dự đoán, năm giây sau các mẫu ngư lôi, bom biển sâu vô tình bắn trúng thuyền tiên.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc đặc biệt kích thích.

Mà giờ này, bên trận doanh Chiến sĩ nhím biển phía đối diện.
Có một chiến sĩ nhím biển đứt chân dồn hết sức bơi ra khỏi vụ nổ, nó nhìn cái chân gãy, trong mắt tràn ngập kinh hoàng.
“Không xong, không ngờ chân của ta đã gãy sạch luôn rồi! Không được, ta phải lập tức … chụp một pô ảnh, đăng lên trang cá nhân mới được!”
Chiến sĩ nhím biển vừa nói vừa móc một chiếc điện thoại di động không thấm nước, phòng điện, loại cảm ứng của mình ra.
Nhưng di động cảm ứng của nó kỹ thuật không tốt, nên xuống đáy biển thì tín hiệu rất yếu.
Kỳ thật, ban đầu chiến sĩ nhím biển muốn lẩn trong tu sĩ nhân loại, định bỏ linh thạch đi mua một di động khác, nhưng sau này nó hỏi thăm biết phí đổi điện thoại rất đắt. Một chiếc di động có tín hiệu phạm vi toàn cầu mất một viên linh thạch nhị phẩm, nếu thêm vào công năng phòng rò điện, không thấm nước, phòng cháy thì phải thêm một viên linh thạch nhị phẩm. Nếu có tín hiệu trong Thái Dương Hệ thì phải trả linh thạch tam phẩm.
Nó tiếc tiền nên chỉ có thể tự cải tạo di động.
Chiến sĩ nhím biển gãy chân giơ di động nhắm ngay cái chân gãy chụp mấy tấm hình, lại giơ di động lên đỉnh đầu chụp một tấm toàn thân. Thừa dịp di động quèn có tín hiệu, nó vội gửi hình lên mạng, còn không quên mở app lên chỉnh cho đẹp.
[Địu má, hôm nay đi theo trưởng lão bao vây tiễu trừ một nhân loại tội ác tày trời, kết quả ta chưa bắn pháo nào đã bị nổ gãy chân! Máu chảy không dứt, đau chết bỏ luôn!]
Đăng lên mạng xong, chiến sĩ nhím biển gãy chân cất di động đi, nghẹo cổ ngất xỉu.
Nó bị thương rất nặng, chẳng những gãy chân mà cơ thể còn bị vụ nổ đánh trúng tạo thành nội thương. Nên sau khi cắn răng chụp hình xong thì nó không chịu nổi mà xỉu ngay tắp lự.
...
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tống Thư Hàng cảm giác chiếc thuyền tiên sắp rã ra, thuyền rung bần bật, tiếng nổ vang rền trời. Trung tâm điều khiển của thuyền tiên không ngừng rú còi cảnh báo.
Trên màn hình tinh thể lỏng, đường màu lục đại biểu phòng ngự đã rớt xuống ba mươi phần trăm, bị nổ thêm lần nữa là phòng ngự của thuyền tiên sẽ tan nát.
Quả nhiên nổ bom là thủ đoạn hay nhất để giải quyết vấn đề. Nếu vẫn không được thì đó là do lượng thuốc nổ không đủ!
Tống Thư Hàng xoay người hỏi:
“Bắc Hà tiền bối, phòng ngự của thuyền tiên sắp tiêu rồi, có cách nào bổ sung phòng ngự không?”
Bắc Hà Tán Nhân lắc đầu nói:
“Có, nhưng không phòng nổi, nhiều ngư lôi, bom biển sâu công kích thế này, dù ta hết sức phòng ngự cũng không chống chọi được lâu. Trừ phi cho ta thời gian để ta khắc hai trăm trận pháp phòng ngự, rồi cung cấp đủ linh thạch thì họa may.”
Tống Thư Hàng trợn to mắt hỏi:
“Vậy chứ chúng ta làm sao bây giờ?”
Tống Thư Hàng cứ tưởng Bắc Hà Tán Nhân bình tĩnh như vậy là vì có cách giải quyết, ai ngờ Bắc Hà tiền bối lại trả lời như thế.
Lệ Chi Tiên Tử nói:
“Đừng sợ, với thực lực của chúng ta dù thuyền tiên bị nổ, muốn trốn thoát đợt oanh tạc này vẫn không thành vấn đề. Tuyệt đối sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng đâu!”
Tống Thư Hàng câm nín.
Dược Sư nói:
“Đợt nổ thứ hai tới kìa,chiếc thuyền tiên này sắp tiêu rồi!”
Bắc Hà Tán Nhân nói:
“Đúng rồi! Ta nhớ chiếc thuyền tiên này là Bạch tiền bối mua từ Nho gia về mà. Sau khi mua về còn mất thời gian rất lâu để cẩn thận cải tạo. Nếu nó bị nổ thành tro thì có khi nào Bạch tiền bối sẽ giận điên lên không?”
Diệt Phượng Công Tử nói:
“Bạch tiền bối có điên cũng sẽ trút oán khí lên đám chiến sĩ nhím biển thôi.”
Tống Thư Hàng đột nhiên lên tiếng:
“Các tiền bối chờ chút đã!”
Trên màn hình điều khiển thuyền tiên, mức phòng ngự đã rớt xuống mười chín phần trăm, lúc này chợt có gợi ý nhảy ra.
[Cảnh báo: Phòng ngự thuyền tiên rớt dưới hai mươi phần trăm, khởi động chương trình cứu cấp.]
Màn hình xuất hiện năm phím ấn.
[Gợi ý: Xin chọn loại cứu cấp.]
Tống Thư Hàng nhìn năm con số, phỏng chừng mỗi số ứng với một loại chương trình cứu cấp, nhưng chỉ có số không có giới thiệu thì hắn biết phải chọn đường nào đây?
Ai biết những phương án khẩn cấp này cái gì đâu?
Tống Thư Hàng quay đầu nhìn các vị tiền bối rồi hỏi:
“Các tiền bối thấy sao?”
Lệ Chi Tiên Tử phủi sạch trách nhiệm:
“Chọn đại đi, dù sao cũng là chương trình cứu cấp.”
Bắc Hà Tán Nhân nhún vai:
“Ngươi thích số nào thì ấn cái đó đi.”
Dược Sư nói:
“Ta không có ý kiến.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Nhìn con số phòng ngự của thuyền tiên thấp dần, Tống Thư Hàng cắn răng chọn đại một cái, hắn nhắm mắt nhấn đại trúng con số ba.
Ào ào ào!
Một trận pháp trong thuyền tiên bị kích hoạt, trong trận pháp đặt thanh bảo kiếm, là Lưu Tinh kiếm của Bạch tiền bối.
Trận pháp bị kích hoạt, Lưu Tinh kiếm bỗng biến mất giữa hư không, hình như là năng lực thiên phú không gian của Bạch tiền bối.
Bắc Hà Tán Nhân tò mò hỏi:
“Đây là thủ đoạn cứu cấp gì nhỉ? Chắc không phải Lưu Tinh kiếm ra ngoài bảo vệ thuyền tiênđấy chứ?”
Bắc Hà Tán Nhân vừa dứt lời thì trận pháp lại tỏa sáng, sau đó Lưu Tinh kiếm xuất hiện.
Nhưng lần này Lưu Tinh kiếm còn đưa thêm một người về, đó là một nam nhân cao lớn đẹp trai, mái tóc dài bện nhiều bím. Khuôn mặt vẽ hai quầng mắt đen to, năm vệt đỏ từ trái sang phải, mặt, mũi, môi đều đeo đầy trang sức đinh ốc. Khắp người chi chít toàn là hình xăm, thoạt trông giống hệt như ca sĩ phong cách DeathRock.
Ca sĩ phong cách Rock & Roll này làm tư thế rống to hát, tay khảy điên cuồng, headbang lên xuống lia lịa.
Tiếng đàn guitar dường như đã đến đoạn cao trào.
Nam nhân rống to, bắt đầu hát:
“Hú hú hú hú hú!!!”
Chờ nam nhân mở miệng hát, Bắc Hà Tán Nhân mới nhận ra người đó là ai:
“Mợ ơi, đây chẳng phải là Tạo Hóa Pháp Vương sao?”
Tạo Hóa Pháp Vương thay đổi quá nhiều, ăn mặc phong cách Rock & Roll kỳ cục, hóa trang quá lố, không ai có thể liên hệ người này với Tạo Hóa Pháp Vương được nữa.
Lệ Chi Tiên Tử tái cả mặt:
“Chờ chút đã, Tạo Hóa đạo hữu...”
Vì sao trong năm thủ đoạn cứu cấp của Bạch Tôn Giả lại có cả triệu hoán Tạo Hóa Pháp Vương thế này?
Triệu hoán Tạo Hóa Pháp Vương làm được gì chứ?
Ừ thì Tạo Hóa Ca Vương được triệu hoán ra có thể hát!
Chết dở!
Mặt Tống Thư Hàng trắng bệch, hắn nhớ ngày xưa mình đụng mặt Tạo Hóa Pháp Vương, nghe hát một bài thôi mà còn đáng sợ hơn cả địa ngục.
Dược Sư sốt ruột nói:
“Pháp Vương, là bọn ta! Là bọn ta đây!”
Đáng tiếc Linh Hồn Ca Vương không nghe thấy tiếng la của mọi người, còn chìm đắm trong tiết tấu của mình.
Dạo này Tạo Hóa Pháp Vương rất nổi tiếng trong giới hát hò, đi đến đâu là nổi tới đó, mỗi buổi biểu diễn của hắn đều chật ních.
Có lẽ mỗi người trên thế giới này đều có trái tim muốn tìm chết chăng.
Tiếng ca của Tạo Hóa Pháp Vương có sức sát thương đáng sợ, có thể đưa người nghe vào bệnh viện. Tin tức truyền ra dẫn đến vô số người mê nhạc Death Rock & Roll tung hô. Nhiều người thích kích thích hy vọng được thể nghiệm cảm giác tiếp cận chết, họ không tiếc từ nghìn dặm xa xôi chạy tới chỉ để nghe buổi biểu diễn của Tạo Hóa Pháp Vương.
Hơn nửa tháng qua là chuỗi ngày vui vẻ nhất trong đời Tạo Hóa Pháp Vương, đi đến đâu cũng có người muốn nghe hắn hát.
Hôm nay cũng vậy, địa điểm hội biểu diễn của Tạo Hóa Pháp Vương ở châu Âu.
Tạo Hóa Pháp Vương hát rất khí thế nhưng đám fan bên dưới đa số đều không nghe hiểu ca từ, mà không sao cả, âm nhạc hoặc nên nói là nghệ thuật thì không có biên giới hay ngôn ngữ gì hết.
Dù nghe không hiểu Pháp Vương đang hát gì nhưng miễn là Linh Hồn Ca Vương cất tiếng hát, hiệu quả có thể giết người, hiệu quả khiến người ta điên cuồng không hề giảm bớt.
Đám fan nghe hát xong đều rên rỉ đau khổ, cảm giác đó rất tuyệt vời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận