Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2053: Khoảng cách âm

Chương 2053: Khoảng cách âm
Khoảng cách giữa người với người có thể xa bao nhiêu?
Nếu như chỉ nhìn bằng con mắt của người bình thường… Thế giới rất rộng lớn còn con người quả thực vô cùng nhỏ bé. Trong thế giới rộng lớn này, con người bán mạng tìm kiếm, muốn tìm thấy một người không có khoảng cách với mình.
Đối với Bạch Thánh thì tâm trạng mới là tất cả.
Chỉ cần tâm trạng tốt, dù là chân trời góc biển cũng không thành vấn đề.
Chỉ cần một suy nghĩ, dù bao xa thì hắn đều có thể đưa một người đến bên một người khác, để khoảng cách giữa họ từ chân trời góc biển thành không có khoảng cách, thậm chí là khoảng cách âm.
“Đi đi!”
Sau khi Bạch tiền bối niệm kiếm quyết xong, một thanh phi kiếm dùng một lần mới toanh đã bước lên hành trình của mình.
Nó bay lên trời, lần theo manh mối, phá vỡ phong tỏa không gian ‘bí địa thí luyện của thánh sơn Gars’.
Nó men theo ảnh hưởng tinh thần, xông thẳng đến cội nguồn của ‘tà năng Cửu U’.
Sau đó nó cứ thế biến mất.
“Đậu xanh.”
Thần long kinh ngạc kêu lên.
Trong bí địa thí luyện thánh sơn Gars bị phong tỏa không gian này, đến cả nó cũng chỉ có thể sử dụng quyền hạn của ‘quan thí luyện’ để sử dụng năng lượng không gian ở một mức độ nhỏ trong phạm vi thí luyện thuộc về mình.
Mà Bạch Thánh lại không thèm đoái hoài gì đến ‘phong tỏa không gian’, thoải mái khống chế năng lượng không gian, dùng đến ngon lành cành đào.
Rốt cuộc Bạch Thánh là thần thánh phương nào?
Đúng là… quá quyến rũ.
Bạch Long tỷ tỷ nghẹo đầu rồng của mình, bình tĩnh đáp:
“Không nói tục chửi thề, tất cả cùng làm người văn minh.”
Thần long há miệng, không còn gì để nói: “…”
Nó im lặng đứng dậy hoạt động mình rồng.
Bây giờ đến lượt nó xuất hiện ban chúc phúc cho những thú tu đã thông qua thí luyện rồi.


Trong sân thí luyện.
‘Kịch bản thế giới’ của thực tại ảo được giải trừ.
Cuối cùng, những người thí luyện lâm vào cái chết tuần hoàn cũng được giải thoát.
Bọn họ uể oải nầm sấp trên đất, không nhúc nhích.
“Cứ để ta nằm thế này một lúc là được, đừng ai gọi ta hết.”
“Ta cũng thế, thậm chí bây giờ ta còn không muốn nói gì hết.”
“Mà các ngươi đã trải qua tình tiết gì thế, của ta là Bá Tống tiền bối đang giảng pháp thì tự bạo. Cơn đau đớn đó, đời này ta khó mà quên được.”
“Ta trải qua tình tiết Bạch Thánh giết chết Bá Tống tiền bối, nhưng dù như thế thì ta vẫn thích Bạch Thánh.”
“Cách chết của Bá Tống tiền bối ở chỗ ta là bị một vị tiên tử tóc vàng đem đi luyện khí, thảm đến mức không thể diễn tả nổi luôn.”
“Trải nghiệm của các ngươi đúng là hạnh phúc, ta phải chết rồi lại hồi sinh hết lần này đến lần khác, ta không biết phải miêu tả cảm giác tuyệt vọng đó như thế nào cho các ngươi hiểu nữa.”
Đám đông trong bí địa thí luyện bắt đầu nói chuyện với nhau.
Giống như đám học sinh thi xong thì sẽ nói chuyện với nhau về nội dung bài thi và một vài chỗ mình đắc ý, các thí luyện giả cũng bắt đầu kể cho nhau nghe những kinh nghiệm và thu hoạch của mình trong thí luyện.
“Sự đau đớn mà Bá Tống tiền bối phải chịu còn nhiều hơn chúng ta.”
“Trong cuộc đời dài đằng đẵng của mình, rốt cuộc hắn đã phải trải qua bao nhiêu lần chết đi và tuyệt vọng đây?”
“Bá Tống Huyền Thánh là vị Thánh Quân đầu tiên trong gần một nghìn năm nay, sư tôn của ta đã từng dự đoán, cuộc đời của Bá Tống tiền bối chắc hẳn không vượt quá nghìn năm. Trong một nghìn năm mà phải trải qua bao nhiêu đau khổ như thế, quả nhiên… con đường của mỗi một vị Thánh Quân đều tràn ngập máu tươi, có máu của kẻ địch, cũng có máu của chính mình.”
Đánh giá của các thú tu với ‘Bá Tống tiền bối’ cũng tăng lên theo.
Trên bầu trời.
Tống Thư Hàng ôm A Thập Lục, bước đi trong không trung.
Thân là quan thí luyện, hắn có thể tàng hình, không để các thí sinh ở bên dưới phát hiện ra.
Tống Thư Hàng thổn thức:
“Nếu như để bọn họ biết những tai nạn và đau đớn này đều là thứ ta trải qua chỉ trong vòng hơn nửa năm thì không biết bọn họ sẽ nghĩ thế nào?”
A Thập Lục vươn bàn tay nhỏ bé ra, nhẹ nhàng áp lên má của Tống Thư Hàng.
Dường như khoảng cách giữa hai người đã xích lại gần hơn.
Trái tim của cả hai cũng càng gần gũi với nhau.
Lúc này, ‘Póc~’ một tiếng, từ sau lưng Tống Thư Hàng có một nụ hoa mọc lên đến đỉnh đầu, bắt đầu nở rộ, vô cùng đáng yêu.
“Hì hì~”
Tô thị A Thập Lục không nhịn được mà bật cười.
Cùng lúc đó.
Bầu trời sáng trưng đột nhiên phủ đầy mây đen, sấm chớp lập lòe.
Thân ảnh khổng lồ của Thần long hiện ra trong mây đen.
Sự xuất hiện của nó đại biểu cho việc thí luyện đã kết thúc.
“Ngươi vất vả rồi, Bá Tống đạo hữu, mời sang bên cạnh nghỉ ngơi một lúc.”
Thần long lên tiếng.
Nhưng vì lần này không có Bạch Long tỷ tỷ phiên dịch cho nó nên Tống Thư Hàng vẫn thộn mặt đứng nguyên tại chỗ.
Thần long ngẩng đầu nhìn trời, thở dài một hơi.
Sau đó, nó quyết định không đếm xỉa đến Tống Thư Hàng và Tô thị A Thập Lục nữa.
Nó cúi đầu nhìn xuống đám thí luyện giả kia.
“Chúc mừng các ngươi, con dân dũng cảm của thú giới. Tất cả các ngươi đều vượt qua thí luyện lần này… Thí luyện lần này vô cùng đặc biệt. Nỗ lực của các ngươi, ta đều nhìn thấy.”
Thần long trầm giọng nói.
Giọng nói của nó tràn ngập uy nghiêm.
Ngoài ra, Tống Thư Hàng để ý rằng lúc thần long nói chuyện thì có hai giọng vang lên.
Nó vừa mở miệng, long ngữ và ngôn ngữ của thú giới cùng bật ra, chạy song song với nhau.
Đây là thiên phú đặc biệt của nó ư?
Các thành viên thú giới ở bên dưới đều vui mừng ngẩng đầu nhìn thần long.
“Nỗ lực của các ngươi đã ta thừa nhận. Phấn đấu của các ngươi sẽ do ta chúc phúc.”
Cơ thể to lớn của Thần long di chuyển trong các tầng mây.
Cùng với giọng nói uy nghiêm của nó, nghi thức chúc phúc bắt đầu.
Cơ thể của tất cả những thú tu vượt qua thí luyện đều nóng lên.
Trên đỉnh đầu bọn họ hiện lên hư ảnh của các thánh viên.
Tất cả hư ảnh thánh viên đều im lặng an vị trên đỉnh đầu của tu luyện giả, tiếp nhận chúc phúc của thần long. Sức mạnh thuộc về ‘rồng’ tác động lên người thánh viên.
Nếu là thú tu lần đầu tiên tiếp nhận chúc phúc, trên hư ảnh thánh viên sẽ xuất hiện ‘long văn’ giống như Tống Thư Hàng.
Mà những thú tu nhận chúc phúc lần thứ hai thì ‘long văn’ trên người thánh viên sẽ lớn hơn, cảm giác như hình xăm biến từ ‘2D’ thành ‘3D’ vậy, dường như lúc nào cũng có thể nhảy từ ra khỏi người thánh viên.
Nghi thức thừa nhận của rồng kết thúc.
Dưới sự sắp xếp của thần long, sau khi nghỉ ngơi chốc lát, tất cả các thí luyện giả lần lượt bò dậy khỏi mặt đất, đi tới nơi sâu hơn của thí luyện.
Trạm tiếp theo, bọn chúng phải đi tới đường hầm luyện ngục ‘tổng cương bí địa truyền thừa’.
Đợi sau khi đám thí luyện giả bắt đầu rút đi, thần long vẫy móng vuốt với Tống Thư Hàng và A Thập Lục, ý bảo hai người đi theo.
Nó muốn dẫn Tống Thư Hàng đi họp mặt với Bạch Long Tiên Tử trước, sau đó sẽ phát phần thưởng.
***********
Ở phía bên kia.
‘Phi kiếm dùng một lần số lần theo manh mối’ của Bạch Thánh phá vỡ tầng tầng không gian, tập trung mục tiêu, đâm thẳng về phía trước.
Sau lần nhảy vượt không gian cuối cùng, nó chui ra khỏi không gian.
Khi xuyên qua không gian, nó sử dụng năng lực siêu thời không mạn bộ của ‘rùa tai ương khổng lồ’, đây là thiên phú không gian quỷ dị đến cả chúa tể cầu béo cũng không thể phát hiện ra được.
Chỗ phi kiếm dùng một lần xuất hiện là di chỉ của một cung điện bỏ hoang.
Bên trong di chỉ này có đầy quạ đen.
Quạ đen đông đúc bao phủ toàn bộ phạm vi di chỉ, chỉ riêng cảnh tượng này cũng đã đủ khiến người ta sởn gai ốc.
Trong di chỉ này, đám quạ đen vốn ồn ào lại im phắc, không kêu lấy một tiếng.
‘Vèo ~’
Phi kiếm dùng một lần xuyên qua không gian, bắn trúng vào một vật thể cứng rắn.
Hơn nữa còn biến khoảng cách giữa mình và vật thể cứng rắn kia thành số âm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận