Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1040: Chú Em Quay Phim, Ngày Mai Chú Không Cần Tới Làm Nữa Đâu Nhé!

Chương 1040: Chú Em Quay Phim, Ngày Mai Chú Không Cần Tới Làm Nữa Đâu Nhé!
Từ sau khi tấn thăng cảnh giới Tôn Giả, Bạch tiền bối đã có thể khống chế mị lực quỷ dị trên người, cũng tận lực loại bỏ sự ảnh hưởng của nó đến những tu sĩ xung quanh.
Bây giờ trừ khi là Bạch Tôn Giả không chú ý, hoặc là tiến vào trạng thái bế quan thì loại mị lực quỷ dị kia mới không bị khống chế, thỉnh thoảng lại tự động phát ra.
Cũng may là như vậy chứ nếu không thì khi Bạch Tôn Giả mới vừa xuất hiện trong màn hình Huyền Thánh giảng pháp, hôm nay tu luyện giả trong chư thiên vạn giới đều trúng chiêu hết rồi, có thể tất cả mọi người sẽ chết mê chết mệt bởi mị lực của Bạch Tôn Giả, không cách nào tự thoát ra được nữa.
...
Vậy mà giờ đây Bạch Tôn Giả lại đưa hết các loại bảo vật, pháp khí trên người cho Tống Thư Hàng, thậm chí ngay cả pháp bào hộ thân trên người cũng cởi bỏ. Vừa thấy cảnh này, tu luyện giả trong chư thiên vạn giới lập tức cứng đờ người, ánh mắt càng tập trung cao độ hơn.
Nhưng mà... do bị giới hạn bởi góc quay của màn hình Huyền Thánh giảng pháp, ngay lúc Bạch Tôn Giả cởi bỏ đạo bào, tu luyện giả trong chư thiên vạn giới chỉ có thể nhìn được vị trí từ phần cổ trở lên mà thôi.
Đúng là cạn lời với góc quay này luôn đấy!
Rõ ràng sắp chiếu trực tiếp đến cảnh phúc lợi rồi vậy mà góc quay đột nhiên lại dời đi, chiếu vào khuôn mặt của Bạch Tôn Giả.
Khốn kiếp, tên nào là quay phim cho Huyền Thánh giảng pháp thế hả? Chú em quay phim à, ngày mai chú không cần tới làm nữa đâu nhé!!!
“Bạch tiền bối là của ta!”
Bạch Hạc Chân Quân yếu ớt vỗ cánh, thều thào kêu gào.
Cảnh tượng Huyền Thánh giảng pháp chỉ phát trực tiếp, không thể thu hình lại được. Nếu không, chắc chắn Bạch Hạc Chân Quân sẽ thu lại cảnh Bạch tiền bối cởi đạo bào, mỗi ngày mở xem một trăm lần.
Biệt Tuyết Tiên Cơ đang thí nghiệm món ăn mới lại dừng dao một lần nữa:
“...”
Cô cảm giác tim mình cũng đập chậm đi mấy nhịp. Sau khi cởi bỏ đạo bào, không biết Bạch Tôn Giả mặc kiểu quần áo gì bên trong nhỉ?
Cô đã biết Bạch Tôn Giả rất nhiều năm, từ trước tới nay vẫn chỉ thấy đối phương mặc mãi một bộ đạo bào không nhiễm một hạt bụi muôn thuở kia, mặc dù bộ đạo bào này có thể thay đổi kiểu và hình dáng nhưng nói chung vẫn là một bộ, trước giờ chưa từng thấy đối phương cởi đạo bào ra.
Mà ngay lúc này, góc quay của Huyền Thánh giảng pháp dần kéo ra xa.
Mắt thấy hình ảnh toàn thân của Bạch Tôn Giả từ từ tiến vào trong màn hình Huyền Thánh giảng pháp, tu luyện giả trong chư thiên vạn giới bỗng nuốt nước miếng, không kìm được trợn to hai mắt, ngay cả nháy cũng không dám nháy, sợ mình bỏ qua cảnh quay quan trọng nhất.
Có rất nhiều tu luyện giả đã tiếp xúc với khoa học kỹ thuật của thời hiện đại hóa, tay phải không tự chủ được muốn giơ lên ấn vào màn hình trong hư không, loại hành động này gọi là “tạm ngừng để nhìn phúc lợi”. Tốc độ tay của tu luyện giả thuộc đẳng cấp cực cao, nhờ vậy mà khi xem một số phim điện ảnh, phim truyền hình hay video, phần lớn tu luyện giả chỉ cần giơ tay ấn một phát là màn hình tạm ngừng ngay ở một số hình ảnh chợt lóe lên.
Trong sự mong đợi của hàng vạn khán giả, màn hình Huyền Thánh giảng pháp bỗng dời một phát, toàn bộ thân hình của Bạch Tôn Giả lập tức xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Nhưng vào đúng lúc này... ở ngay phía trước Bạch Tôn Giả đột nhiên xuất hiện một tên đầu trọc.
Vị trí đứng của tên đầu trọc này cực khéo, vừa vặn chắn hết thân thể Bạch Tôn Giả. Từ góc quay của Huyền Thánh giảng pháp, tu luyện giả trong chư thiên vạn giới chỉ có thể thấy được khuôn mặt và một phần cánh tay của Bạch Tôn Giả qua vị trí bả vai của tên đầu trọc kia thôi.
“Chết tiệt! Tên nào cầm máy quay vậy hả? Lôi ra chém đầu!”
“Còn ta thì lại muốn biết tên đầu trọc này là ai hơn? Tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở trong màn hình? Có thể cho nổ banh xác hắn không?”
“Kỷ lý oa lạp~”
Đây là ngôn ngữ của một quốc gia nhân loại không biết tên nào đó...
“Chắc tên đầu trọc này là Bá Tống Huyền Thánh đó, mới vừa rồi Tôn Giả áo trắng vẫn nói chuyện với hắn mà, hơn nữa còn giao hết pháp bảo pháp khí trên người cho hắn.”
“Bọn ta không muốn xem đầu trọc, đầu trọc lượn sang một bên đi!”
“Bá Tống Huyền Thánh, tại hạ lạy ngài, xin ngài dời gót qua một chút đi, một chút xíu thôi cũng được.”
“Cô lỗ lỗ lý...”
Đây là ngôn ngữ thuần chủng của loài chim, do một con chim yêu phát ra...
“Nghìn năm đệ nhất thánh không chỉ giảng pháp rất hay, mà chọn chỗ cũng cực chuẩn nữa... Bá Tống tiền bối, xin hãy chừa một con đường sống đi màààà.”
“Ba kỷ kỷ ba kỷ.”
Đây là ngôn ngữ loài chim của một vị diện không biết tên nào đó, nói chung không phải là ngôn ngữ của thế giới loài người...
Tu luyện giả trong chư thiên vạn giới đều điên hết rồi.
Cuối cùng tổng kết hết các ý kiến lại thì có mấy ý như sau:
“Tên quay phim đi chết đi, đầu trọc mau tránh ra, tiểu nhân quỳ xuống cầu Bá Tống Huyền Thánh chừa cho một con đường sống, cầu Bá Tống tiền bối dời gót ngọc sang một chút”, cộng thêm đủ các loại ngôn ngữ xí xô xí xào không biết tên.
...
...
Nhóm Cửu Châu số 1.
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“Vị trí cắm chốt của Thư Hàng tiểu hữu thật sự là khiến người ta sốt ruột muốn điên luôn, tránh ra cái nào, mau tránh ra đi!”
Bắc Hà Chân Quân:
“Tam Lãng, đừng dại mà tự tìm đường chết. Đợi đến khi Bạch Tôn Giả và Tống Thư Hàng tiểu hữu rời khỏi thế giới thiên kiếp, một khi đăng nhập vào nhóm là có thể thấy lịch sử chat của người đấy.”
Bạch Hạc Chân Quân:
“Bá Tống cút sang một bên ngay, không được che mất Bạch tiền bối nhà ta!”
Đông Phương Lục Tiên Tử:
“Bá Tống cút sang một bên ngay, không được che mất Bạch tiền bối nhà ta!”
Lệ Chi Tiên Tử:
“Bá Tống cút sang một bên ngay, không được che mất Bạch tiền bối nhà ta!”
Diệt Phượng Công Tử:
“Bá Tống cút sang một bên ngay, không được che mất Bạch tiền bối nhà ta!”
Chỉ một giây sau đó, giao diện của nhóm Cửu Châu số 1 đã bị spam nát tan.
Hoàng Sơn Chân Quân:
“...”
Chân Quân chỉ ngón tay vào mục “cấm chat toàn nhóm”, do dự trong chốc lát, lòng thầm nghĩ có nên mở chức năng này không nhỉ?
Nhưng nói thật, hắn cũng cảm thấy vị trí cắm chốt của Tống Thư Hàng tiểu hữu thật khiến người ta bực mình.
...
Qua bao gian nan vất vả, cuối cùng màn hình Huyền Thánh giảng pháp lại thay đổi.
Tống Thư Hàng nhận lấy pháp khí và đạo bào của Bạch Tôn Giả, sau đó cứ đứng im tại chỗ. Hắn vẫn chưa biết chuyện mình lại tiến vào màn hình Huyền Thánh giảng pháp lần nữa.
Sau khi giao hết trang bị trên người cho Tống Thư Hàng, Bạch Tôn Giả đứng dậy đi đến vị trí độ kiếp mà hắn đứng trước đó.
Lần này Bá Tống Huyền Thánh không thể nào dùng thân thể của hắn để che mất phúc lợi được nữa rồi! Tu luyện giả trong chư thiên vạn giới lại bắt đầu trợn to hai mắt, không hề nháy một cái, nhìn chằm chằm vào màn hình Huyền Thánh giảng pháp.
Thậm chí cũng chẳng có bao nhiêu người còn chú ý nghe bài giảng pháp với chủ đề “làm thế nào để né tránh, trì hoãn thiên kiếp giáng xuống” của Thiên Nhai Tử đạo trưởng nữa.
Thật ra chủ đề này không hề thích hợp để nói trong phần Huyền Thánh giảng pháp.
Nếu như ví Huyền Thánh giảng pháp thành phần phát biểu của học sinh đại diện trong một buổi lễ tốt nghiệp của trường đại học nổi tiếng, vậy thì nội dung mà Thiên Nhai Tử đạo trưởng giảng pháp cũng tương tự như chủ đề “làm thế nào để gian lận trong kỳ thi” vậy, thế thì chẳng khác nào đang tát thẳng vào mặt trường học.
Nhưng vấn đề ở đây là Thiên Nhai Tử đạo trưởng vẫn không ý thức được điều này, hắn chỉ muốn thông qua sân khấu Huyền Thánh giảng pháp, một lòng truyền bá nội dung “có lợi cho tu sĩ” ra khắp vũ trụ mà thôi.
Mà bây giờ Bạch Tôn Giả lại xuất hiện, làm phân tán đi sự chú ý của mọi người vào bài giảng pháp của Thiên Nhai Tử đạo trưởng. Đây rốt cuộc là sự trùng hợp hay là lẽ tất nhiên? Không ai biết, cũng không ai có thể nói rõ.
Màn hình Huyền Thánh giảng pháp di chuyển...
Rốt cuộc toàn thân Bạch Tôn Giả cũng hiện ra trong màn hình, lần này không có tên đầu trọc che khuất nữa! Trong hình, mái tóc dài của Bạch Tôn Giả tung bay trong gió, trông hắn cứ như tiên nhân bước từ trong tranh ra vậy.
Tu luyện giả trong chư thiên vạn giới gần như nín thở, trái tim bắt đầu đập nhanh liên hồi. Dưới lớp áo bào đã bị Tôn Giả áo trắng cởi bỏ sẽ là gì đây?
Ngay lúc sắp thấy được hình ảnh mà mình mong muốn... Đột nhiên, lôi quang trong biển thiên kiếp chợt nổ tung.
Một vùng ánh sáng chói mắt chiếu thẳng vào màn hình.
Lôi quang chói mắt che khuất phần lớn thân hình của Bạch Tôn Giả. Trong màn hình Huyền Thánh giảng pháp, mọi người chỉ còn thấy được khuôn mặt tuấn mỹ và mái tóc dài tung bay của Bạch Tôn Giả, thấp thoáng còn có thể thấy bàn tay thon dài, sau đó... hết rồi.
Tu luyện giả trong chư thiên vạn giới lập tức điên tiết lên.
“Lôi kiếp làm cái quần gì vậy? Sớm không nổ muộn không nổ, lại nổ ngay lúc này, chậm một giây sẽ chết à!”
“Ộp ộp ộp ộp!”
Đây là ngôn ngữ của một tu luyện giả dị loại không biết thuộc chủng tộc nào, có lẽ là có liên quan đến con ếch chăng?
“Thánh quang? Không ngờ lại là thánh quang?”
“Ai đang tổ đội với thánh kỵ sĩ? Mau đá ra! Thánh kỵ sĩ đều đáng chết!”
Cả hệ tu luyện “viễn cổ thánh kỵ sĩ” bên phương Tây nằm không cũng trúng đạn.
...
Nhóm Cửu Châu số 1.
“Góc độ sao mà khéo thế, lẽ nào là do thuộc tính may mắn của Bạch Tôn Giả bộc phát sao?”
Cuồng Đao Tứ Lãng nói.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Chắc đúng là vậy rồi, chứ trong thiên hạ làm gì có chuyện trùng hợp như vậy? Tống Thư Hàng và ánh sáng lôi kiếp đúng lúc chặn lại hình ảnh... Sợ là may mắn của Bạch tiền bối kích hoạt rồi, muốn nhìn hình ảnh phúc lợi một chút cũng không cho.”
Đông Phương Lục Tiên Tử:
“Lúc này chỉ còn cách triệu hoán Tống Thư Hàng tiểu hữu thôi. @Bá Đao Tống Nhất, Thư Hàng tiểu hữu, nếu thấy tin nhắn thì hãy lấy điện thoại ra chụp mấy tấm hình đẹp trai ngời ngời của Bạch tiền bối có được không?”
“Trong thế giới thiên kiếp làm gì có tín hiệu cơ chứ?”
Lệ Chi Tiên Tử nói.
“Đáng ghét, tại sao ảnh SO HOT như vậy lại chỉ có mình Tống Thư Hàng được xem chứ!”
Bạch Hạc Chân Quân tức điên lên.
Thánh quang đột ngột xuất hiện khiến cho tu luyện giả trong chư thiên vạn giới đau thấu tim gan.
Sau đó tất cả tu luyện giả bắt đầu dùng ánh mắt không cam lòng, nhìn chằm chằm vào Tống Thư Hàng. Trước đó, nếu Bá Tống tiền bối không đột nhiên xuất hiện thì hình ảnh của Tôn Giả áo trắng cũng không bị che mất.
Trong thế giới thiên kiếp.
Tống Thư Hàng đột nhiên cảm thấy cả người không được tự nhiên, dường như mấy trăm triệu cặp mắt trong chư thiên vạn giới đang nhìn chằm chằm vào hắn vậy.
Loại cảm giác này giống hệt như lúc hắn ở vào trạng thái Huyền Thánh giảng pháp.
“Không thể nào, chẳng lẽ ta bị cuốn vào trong màn hình Huyền Thánh giảng pháp ư?”
Tống Thư Hàng nói thầm trong lòng.
Không sai đâu, chắc chắn là do ánh mắt của đông đảo tu luyện giả trong chư thiên vạn giới đang nhìn chằm chằm vào bản thân nên hắn mới có loại cảm giác bị mọi người dòm ngó thế này.
Kỳ quái, tại sao mình lại bị cuốn vào trong màn hình Huyền Thánh giảng pháp nhỉ?
Ngay sau đó Tống Thư Hàng lại nghĩ tới một chuyện rất quan trọng. Hắn giơ tay lên sờ đầu mình... trọc lông lốc.
Ôi trời~ nói vậy là lúc giảng pháp, hắn vẫn giữ nguyên cái đầu trọc thế này sao?
Mất hình tượng quá đi thôi!
Nghĩ tới đây, Tống Thư Hàng lập tức bấm pháp ấn, thi triển bí thuật mà Tạo Hóa Pháp Vương đích thân truyền cho - Tăng Phát Thuật.
Tiên thiên chân nguyên trong cơ thể bị thúc giục, Tăng Phát Thuật thi triển thành công.
Ngay sau đó, trên cái đầu trụi lụi của Tống Thư Hàng mọc ra chân tóc màu đen. Qua một cái chớp mắt, tóc điên cuồng dài ra.
Chỉ mới hai hơi thở, mái tóc của Tống Thư Hàng đã dài đến mười mấy mét, xõa ở sau lưng như thác đổ, trải ra đầy đất.
Từ xa nhìn lại, sau lưng Tống Thư Hàng như đang khoác một chiếc áo choàng màu đen dài hơn mười mét tung bay trong gió.
Tu luyện giả trong chư thiên vạn giới:
“WTF!”
Bá Tống Huyền Thánh đang livestream tiết mục mọc tóc sao?
Trong khi mọi người đang bị mái tóc dài của Tống Thư Hàng hấp dẫn thì đợt thiên kiếp thứ hai bên chỗ Bạch Tôn Giả đã thành hình.
Một quả bom nguyên tử với kích thước khổng lồ đã lặng lẽ hiện ra.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận