Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1528: Tiên thoa biết kiếm chuyện

Chương 1528: Tiên thoa biết kiếm chuyện
“Dưỡng Kiếm thuật?” Thiếu niên Tô Hiển là một người thẳng tính, trong đầu còn chưa suy nghĩ kỹ thì miệng đã đọc ra từ này.
“Không, là ‘Dưỡng Đao thuật’. Thứ yếu ớt rác rưởi như Dưỡng Kiếm thuật sao có thể so với Dưỡng Đao thuật được chứ?” Cự Hào sư tổ trầm giọng nói.
Tô Hiển lặng lẽ gật đầu.
Trực giác của Tống Thư Hàng nói cho hắn biết, trong này có chuyện sâu xa gì đó. Đáng tiếc bây giờ đang trong trạng thái nhập mộng. Bằng không với tính cách của Tống Thư Hàng, dưới tiền đề cố gắng hết sức không tìm đường chết, hắn nhất định sẽ nghĩ cách thăm dò câu chuyện không thể nói giữa Cự Hào sư tổ và Dưỡng Kiếm thuật.
Cự Hào sư tổ bắt đầu giảng cho Tô Hiển nghe về Dưỡng Đao thuật được xưng là có thể giúp nhanh chóng tiến vào cảnh giới nhân đao hợp nhất hơn.
Dưỡng Đao thuật có ba dưỡng.
Lấy ý dưỡng đao, lấy khí dưỡng đao, lấy yêu dưỡng đao.
Cả quyển Dưỡng Đao thuật cũng không dài, chỉ dùng bốn giờ là Cự Hào sư tổ đã giảng xong.
Tống Thư Hàng nhớ lại cả quyển Dưỡng Đao thuật, sau đó phát hiện một điều.
Thông qua nội dung quyển Dưỡng Đao thuật, hắn sử dụng công năng thay đổi trong đầu, đổi chữ ‘đao’ thành chữ ‘kiếm’ cũng không cảm thấy sai lệch gì.
Thì ra là vậy!
Tống Thư Hàng cảm thấy mình đã phát hiện ra chân tướng rồi.
Dưỡng Đao thuật rất có thể chính là Dưỡng Kiếm thuật, do sư tổ sợ mất mặt nên đổi kiếm thành đao?
Hơn nữa, thông qua quyển Dưỡng Đao thuật, lấy ý dưỡng đao và lấy khí dưỡng đao thì rất dễ hiểu, bước lấy yêu dưỡng đao cuối cùng lại có vẻ không hợp cho lắm, cứ như là không trâu bắt chó đi cày vậy.
Thực tế nội dung lấy yêu dưỡng đao hệt như ‘Đao Thiền Minh Tưởng Pháp người yêu’ mà sư tổ truyền thụ cho Tô Hiển ngay từ đầu, chính là dưỡng đao như người yêu vậy.
[Nên rất có thể cái gọi là Dưỡng Đao thuật chỉ có hai bước, lấy ý dưỡng đao + lấy khí dưỡng đao. Lấy yêu dưỡng đao cuối cùng rất có thể là Cự Hào sư tổ tự thêm vào.] Tống Thư Hàng suy đoán.
“Dưỡng đao là một quá trình dài đằng đẵng, không phải một lần là xong. Quá trình này cần tích lũy từng ngày, mỗi ngày ngươi cần dùng thời gian dưỡng đao, yêu thương cô ấy. Kể từ đó, đao sẽ sinh ra linh tính, đao sẽ phối hợp, sinh ra cộng minh với ngươi. Đến lúc đó, đao sẽ biến thành một phần thân thể ngươi, cùng ngươi hai hợp thành một. Nhân đao hợp nhất!” Cự Hào sư tổ nghiêm túc nói.
Thiếu niên Tô Hiển gật đầu không ngừng.
Cuối cùng Cự Hào sư tổ lại bổ sung một câu: “Nhân đao hợp nhất là mạnh nhất. Mạnh hơn tiện nhân hợp nhất của kiếm tu nhiều. Sau khi tiện nhân hợp nhất thì vẫn ti tiện thôi.”
Thiếu niên Tô Hiển bị tẩy não, toàn bộ quá trình đều không ngừng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với lời của Cự Hào sư tổ.
Tống Thư Hàng: “…”
Dường như Cự Hào sư tổ có oán hận rất sâu với kiếm tu thì phải?
Từ đầu tới cuối, hắn toàn miêu tả kiêm tu là ‘rác rưởi, tiện nhân, thứ yếu ớt’.
Không phải Cự Hào sư tổ từng bị tổn thương trên kiếm đạo đó chứ?
Trong lòng Tống Thư Hàng lại dâng lên cảm giác ‘đồng bệnh tương lân’.
Nếu như… nếu như hắn có cơ hội gặp được vị Cự Hào sư tổ này trong hiện thực, nói không chừng giữa hai người sẽ có rất nhiều đề tài chung, nâng cốc hát ca, ngàn ly ngại ít.
“Kế đến, hãy dựa vào Dưỡng Đao thuật ta truyền thụ cho ngươi để cường hóa đao của ngươi.” Cự Hào sư tổ nhìn thiếu niên Tô Hiển nói: “Chờ sau khi ngươi đạt đến cảnh giới ngũ phẩm là có thể chuyển hóa đao thành pháp khí bản mệnh. Phối hợp với Dưỡng Đao thuật, tuyệt đối có thể dưỡng được một thanh bảo đao tuyệt thế.”
“Vậy sư tổ ơi, bao giờ thì đao của ta mới có thể hóa hình?” Tô Hiển nghi hoặc hỏi.
Cự Hào sư tổ mỉm cười: “Xem duyên phận, duyên đến thì cô ấy sẽ ra gặp ngươi. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, ngươi nhất định phải yêu cô ấy, mỗi ngày phải nhớ nhung cô ấy. Ngươi yêu cô ấy sâu đậm thì cô ấy mới có thể đáp lại ngươi sớm hơn.”
“Dạ thưa sư tổ.” Tô Hiển gật đầu nói.
Tống Thư Hàng đột nhiên có loại ảo giác… cứ cảm thấy Tô tiểu tử đã bị lừa rồi.
Trong giấc mộng, Cự Hào sư tổ mở miệng nói chuyện lần nữa.
Nhưng lần này lại xảy ra chuyện quỷ dị, âm thanh Cự Hào sư tổ phát ra lại trở nên tinh tế, trở nên rất êm tai, cứ như giọng của tiên tử vậy.
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
Cự Hào sư tổ thân hình cao lớn, mở miệng phát ra giọng em gái nũng nịu, hình ảnh này kinh dị quá.
Xảy ra chuyện gì thế này?
“Dậy đi, Tống Thư Hàng, mau dậy đi, đừng ngủ như chết vậy chứ.” Trong miệng Cự Hào sư tổ phát ra tiếng gọi như thế.
Tống Thư Hàng: “…”
Sau đó, hắn mở mắt ra.
Con rối tiên tử đang vỗ nhẹ lên mặt hắn, muốn đánh thức hắn.
Nhập mộng… bị con rối tiên tử cắt ngang rồi.
“Đáng tiếc quá.” Tống Thư Hàng nói. Nếu như con rối tiên tử đánh thức hắn muộn hơn chút thì hắn còn có thể trải nghiệm quá trình Tô Hiển tu luyện Dưỡng Đao thuật thông qua ‘nhập mộng’ rồi.
Sau khi thể nghiệm, đến lúc bản thân hắn thi triển Dưỡng Đao thuật là sẽ có thể thuần thục hơn nhiều, trực tiếp giản lược quá trình lần mò học tập Dưỡng Đao thuật.
“Xảy ra chuyện gì à, tiên tử?” Tống Thư Hàng nói.
“Có thể nạp thêm chút năng lượng cho chiến xa Hà Long Thần Hành của ngươi không?” Giọng con rối tiên tử trực tiếp vang lên trong đầu Tống Thư Hàng. So với nói chuyện thì cô thích truyền âm nhập mật hơn.
“Nạp thêm năng lượng ư? Làm gì chứ?” Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
“Có kẻ kiếm chuyện với chúng ta, không thể nhịn được nữa.” Con rối tiên tử nói.
Tống Thư Hàng đần thối mặt ra: “Kiếm chuyện với chúng ta? Ai chứ?”
Đúng lúc này, nơi xa có một vật thể hình dạng con thoi, ‘vèo ~” một cái đã lướt qua đây.
Tống Thư Hàng: “Tiên thoa?”
Giống với thuyền tiên, tiên thoa cũng là một loại pháp khí phi hành rất có thể diện mà tu chân thường dùng. Có điều tiên thoa xem trọng tốc độ hơn thuyền tiên.
Nếu thuyền tiên là xe con bình thường thì tiên thoa chính là xe đua.
Brừm brừm brừm ~~ chiếc tiên thoa này dừng lại bên cạnh chiến xa Hà Long Thần Hành, phát ra một loạt tiếng brừm.
Nghe cứ như tiếng xe đua đang ghìm chân ga vậy.
Hơn nữa, chiếc tiên thoa này cũng có màu sắc rực rỡ… nối gót Điền Thiên Đảo Chủ và Điền Điềm Phó Đảo Chủ, trở thành một vật thể màu sắc rực rỡ trong không gian này.
“Chính là nó.” Con rối tiên tử nói.
Sau khi chiếc tiên thoa tạo hình mượt mà này ‘brừm brừm brừm’ tại chỗ trong chốc lát thì đột nhiên ‘vèo ~’ một cái đã tăng tốc vọt về phía trước.
Trong nháy mắt đã đột phá vận tốc âm thanh, phần đuôi sinh ra một loạt tiếng nổ siêu thanh dạng sương trắng.
Hơn nữa tốc độ tiên thoa vẫn còn đang tăng lên vô hạn, cuối cùng tốc độ tiên thoa nhanh đến tựa như thuấn di.
Trong mắt Tống Thư Hàng, lúc tiên thoa phi hành là đang chớp lóe chớp lóe, mỗi lần lóe lên là có thể vượt qua một khoảng cách rất dài.
Tống Thư Hàng chớp mắt một cái, tiên thoa đã biến mất không thấy.
“Đậu xanh, đây là tốc độ gì thế này?” Tống Thư Hàng nói.
Tốc độ nhanh nhất hắn từng tiếp xúc chính là tốc độ lúc Bạch tiền bối dùng xác ngoài của máy bay thi triển độn thuật cùng với series phi kiếm dùng một lần của Bạch tiền bối, phần lớn nguyên nhân gây ra ‘chứng sợ độ cao’ và ‘chứng sợ tốc độ’ của hắn là do chúng lưu lại cả đấy.
Mà tốc độ chiếc tiên thoa này nhanh hơn độn thuật với phi kiếm dùng một lần của Bạch tiền bối rất nhiều.
Loại tốc độ này đã tiếp cận ‘nhảy vượt không gian’ rồi!
“Nhìn thấy rồi chứ, nó cứ khiêu khích chúng ta như vậy đấy, đây đã là lần thứ bảy rồi. Lát nữa nó sẽ bay về đây, tiếp tục quá trình vừa rồi.” Con rối tiên tử nói.
Tống Thư Hàng sờ cằm, lâm vào trầm tư.
“Nên hãy nạp thêm năng lượng cho chiến xa Hà Long Thần Hành của ngươi đi, nên dằn mặt nó, đừng sợ.” Con rối tiên tử khích lệ.
“Chiến xa Hà Long Thần Hành không phải pháp khí loại tốc độ, dù có nạp năng lượng thế nào thì cũng không bay nhanh hơn được bao nhiêu đâu.” Tống Thư Hàng đáp.
Trong mắt con rối tiên tử lóe lên ánh sáng màu cam: “Đánh không được cũng không thể sợ, ít nhất phải khiến nó biết chúng ta không dễ bị bắt nạt.”
“Ừm, thì ra là thế.” Tống Thư Hàng lộ ra vẻ bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Con rối tiên tử: “?”
Tống Thư Hàng phát hiện ra gì ư, hắn nhìn ra lai lịch của chiếc thuyền tiên kỳ quái kia rồi?
“Vừa rồi ta nhìn thấy lúc tiên thoa đột phá vận tốc âm thanh bộc phát ra tiếng nổ siêu thanh màu trắng, trong đầu đột nhiên thông suốt một việc.” Tống Thư Hàng nói.
“Chuyện gì?” Con rối tiên tử nghi hoặc hỏi.
“Ta đang suy nghĩ, trong ghi chép về thần thoại ở quốc gia của ta, phần lớn tiên nhân đều cưỡi mây đạp gió, đặc biệt nhắc tới lúc cao nhân ‘phi thăng’ thì nhất định sẽ nhắc tới mây trắng nâng tiên nhân phi thăng. Hiện tại xem ra, lúc tiên nhân phi thăng, nhất định là bởi vì tốc độ quá nhanh, đột phá tốc độ âm thanh, tiếp đó tạo thành tiếng nổ siêu thanh. Cho nên, thoạt nhìn phi thăng mới giống hệt như cưỡi mây đạp gió.” Tống Thư Hàng nói với vẻ nghiêm túc.
Con rối tiên tử: “…”
Nếu như không phải biết Tống Thư Hàng là nhân loại, không phải con rối, cô thật sự muốn bổ đầu Tống Thư Hàng ra xem xem có phải có chỗ nào lắp ráp sai rồi không.
Mạch não này rốt cuộc là sao đây hả?
Nhảy loạn xạ như thế có sao không đấy?
Trong lúc nói chuyện, chiếc tiên thoa ngầu lòi kia lại đuổi theo phía sau Tống Thư Hàng lần nữa, dừng lại bên cạnh chiến xa Hà Long Thần Hành.
Sau đó, phía sau lại truyền đến một loạt tiếng ‘vèo vèo vèo’.
Vẫn là tốc độ gần như có thể so với bước nhảy không gian kia.
Bởi tốc độ của tiên thoa nhanh hơn âm thanh rất nhiều.
Tiên thoa hạ xuống bên cạnh đám người Tống Thư Hàng trước tiên, sau một lúc lâu, bọn họ mới nghe thấy tiếng ‘vèo vèo vèo’ kia.
Sau khi đuổi kịp Tống Thư Hàng, tiên thoa bay chậm lại, vẫn duy trì tốc độ đi tới ổn định giống với chiến xa Hà Long Thần Hành.
“Brừm brừm brừm ~~” Nó lại bắt đầu ghìm chân ga.
Tống Thư Hàng: “…”
“Lần thứ tám rồi!” Con rối tiên tử nói: “Nạp năng lượng cho chiến xa đi, nếu thật sự không được thì mở quyền hạn cho ta, để ta dùng độn thuật.”
“Tiên tử, đừng trúng quỷ kế của kẻ địch. Kẻ địch càng khiêu khích chúng ta, chúng ta lại càng không thể bị khích tướng.” Tống Thư Hàng bình tĩnh nói: “Chúng ta càng bình tĩnh, kẻ địch sẽ càng gấp gáp.”
Mở quyền hạn cho tiên tử, để cô dùng độn thuật ư?
Chuyện không thể nào!
Hắn, Linh Hoàng năm sao năm hạt nhân Tống Thư Hàng, sợ độ cao kiêm sợ tốc độ.
Đua xe gì gì đó, không tồn tại.
Ầm ầm ầm ầm ~ tiên thoa lại bộc phát tốc độ lần nữa, làm bùng lên tiếng nổ siêu thanh, trong nháy mắt đã biến mất trước mặt đám người Tống Thư Hàng.
“Nhưng ta muốn đua.” Con rối tiên tử xoay người, nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm.
Đôi mắt màu cam lóe lên, tràn đầy chờ mong.
Bị khích tướng chỉ là mượn cớ, cô muốn đua.
“Yên tâm, kỹ năng lái xe của ta rất tốt. Tuyệt đối sẽ không lật xe đâu.” Con rối tiên tử nói với Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng nhìn lại con rối tiên tử.
Lúc nhìn con rối tiên tử, dường như hắn mơ hồ thấy được bóng dáng của Đông Phương Lục Tiên Tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận