Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2519: Góc độ xảo trá như thế đấy

Chương 2519: Góc độ xảo trá như thế đấy
“Tiểu Âm Trúc là đang nóng nở ra lạnh co lại.” Tống Thư Hàng nghiêm trang nói hươu nói vượn giải thích: “Bởi vì tiểu Âm Trúc bị hàn chứng, thân thể sẽ thay đổi theo từng giai đoạn tuổi tác. Lúc hàn khí trong cơ thể dâng lên, thân thể cô bé sẽ vì lạnh mà co lại. Mà sau khi hàn khí bị đẩy ra ngoài cơ thể, lúc nhiệt độ cơ thể tăng trở lại, thân thể cô bé sẽ lớn lên một ít. Việc này vô cùng khoa học.”
Lần trước, lúc hắn dẫn Lý Âm Trúc và tiểu Quả Quả về nhà, Lý Âm Trúc đã duy trì dáng vẻ năm sáu tuổi. Dáng vẻ cô nóng lên nở ra lúc này hẳn là khơi gợi lên ký ức của ba Tống.
Có điều lần trước lúc về nhà, quan hệ giữa hắn và Lý Âm Trúc khác với hiện tại, cũng chưa xác định quan hệ người nhà.
Ba Tống: “…”
Mày bảo cái này gọi là nóng nở ra lạnh co lại?
“Cùng tiểu hòa thượng kia trở về lần trước chính là Âm Trúc ư?” Mẹ Tống có chút kinh ngạc sờ tiểu Âm Trúc trong ngực A Thập Lục.
Chuyện thần kỳ như vậy lại trực tiếp xảy ra trước mắt bọn họ… Việc này đáng tin hơn pháp thuật ngự đao phi hành mà Tống Thư Hàng thi triển nhiều.
“Đúng vậy, lần trước con từng dẫn cô bé và tiểu Quả Quả về.” Tống Thư Hàng giới thiệu thêm: “Mặt khác, bởi vì từ nhỏ đã bị hàn chứng ảnh hưởng, từ nhỏ đến lớn, phần lớn thời gian của tiểu Âm Trúc đều trong trạng thái ngủ say. Giai đoạn sau lúc bệnh tình tăng thêm… hàn khí sẽ trực tiếp đóng băng cô bé lại. Cho nên tính cách của cô gần như không khác một đứa bé là mấy. Thậm chí tính tình càng ngây thơ hơn đứa bé bình thường một chút.”
Lúc giới thiệu đến đây, Tống Thư Hàng tự động thay mình vào vay ‘vong phụ’ Lý Thiên Tố đạo trưởng, trên mặt tràn đầy tình thương của cha.
“Đợi đã, tiểu Quả Quả không phải con trai con đó chứ?” Mẹ Tống đột nhiên ngẩng đầu hỏi.
Tống Thư Hàng nghệch mặt ra: “? ? ?”
“Mẹ, mẹ đang nghĩ gì vậy. Người nhà tiểu Quả Quả vẫn còn sống khỏe mạnh, hơn nữa con cũng không có sở thích gặp mặt là thu người khác làm con trai hay con gái đâu.” Tống Thư Hàng dở khóc dở cười.
Mẹ Tống tiếc nuối nói: “Đáng tiếc, nhóc con kia khỏe mạnh kháu khỉnh, rất đáng yêu.”
Tống Thư Hàng: “…”
Nếu như mẹ biết nhóc đó lặng lẽ bỏ nhà đi bụi, còn tự bán mình cho bọn buôn người chỉ vì cắt trĩ thì e rằng sẽ không thấy nhóc đáng yêu nữa. Khỏe mạnh kháu khỉnh thì đúng thật, con gấu con kia đặc biệt dũng mãnh, không chỉ tự mình bỏ nhà ra đi, còn dẫn theo hai bé loli rời nhà chung.
Ba Tống vào phòng lấy tấm chăn lông đưa cho Tống Thư Hàng.
Ở một số phương diện tiểu tiết, người đàn ông ấm áp ba Tống còn cẩn thận hơn cả mẹ Tống.
Tống Thư Hàng xoay người nhẹ nhàng đắp chăn lông lên người tiểu Âm Trúc và Tô Thị A Thập Lục.
[Cụ thể tiểu Âm Trúc đã bao lớn rồi?] Tô Thị A Thập Lục cúi đầu nhìn Lý Âm Trúc trong ngực, lặng lẽ truyền âm hỏi Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng cười vỗ tay nhỏ của Tô Thị A Thập Lục, truyền âm trả lời: [Tuổi tác cụ thể thì ta không biết, nhưng lúc tiểu Âm Trúc và ta vừa gặp mặt thì đã là cảnh giới tứ phẩm, có thể điều khiển kiếm hoàn.]
Tiểu Âm Trúc ủn ủn trong ngực Tô Thị A Thập Lục, lông mày hơi cau lại. Trong lúc ngủ say, cô bé lại trở mình, hàn khí quanh thân thu vào trong, thân hình nhanh chóng thu nhỏ, khôi phục lại kích cỡ chừng một tuổi.
Lúc này, lông mày cau chặt của cô bé mới thả lỏng một cách hài lòng, mỹ mãn rút trong lòng A Thập Lục.
Khăn quàng cổ tỷ tỷ trên cổ không nhịn được phát ra tiếng cười. A Thập Lục còn phải mau lớn lên mới được.
Nghe nói sau khi sinh con có thể khiến thiếu nữ phát dục lần thứ hai? Cũng không biết lời đồn này là thật hay giả. Khăn quàng cổ tỷ tỷ đang suy nghĩ có nên nhắc đến đề nghị này với Tô Thị A Thập Lục hay không.
Thời gian bảo lưu cho Tống Thư Hàng đã không còn nhiều lắm.
Không ai có thể cam đoan Tống Thư Hàng quay đầu sẽ lập tức tấn thăng cảnh giới bát phẩm, nhân tiền hiển thánh, giảng pháp một đợt, sau đó hoàn toàn vô sinh hay không?


Dưới lầu, sau khi Thương Hải Thư Sinh và Diệp Thanh Đạo Cô đưa tiễn Minh Hành Tử của Trường Sinh kiếm tông về rồi quay lại.
Lúc vừa vào nhà, bọn họ lập tức nhìn thấy trong ngực Tô Sơn Huyền Thánh lại có thêm một vị đại lão bát phẩm: Âm Trúc Cổ Thánh!
Mặc dù Âm Trúc Cổ Thánh thu nhỏ thành kích cỡ đứa bé, nhưng hiệu quả thánh ấn ‘thiên hạ không ai không biết ngài’ trên người cô vẫn còn ở đó.
Nhà Bá Tống tiền bối hôm nay có thể nói là đại lão tụ tập.
Nhưng Âm Trúc Cổ Thánh đến hồi nào vậy nhỉ?
Lại một vị đại lão lên sàn, khiến Thương Hải Thư Sinh và Diệp Thanh Đạo Cô bắt đầu có chút câu thúc.
Mà lúc này, mẹ Tống vừa lúc mở miệng nói: “Ngoại trừ đứa con gái Âm Trúc này ra, con còn niềm vui bất ngờ nào muốn nói với ba mẹ không? Trút ra hết đi.”
[Vậy mà Âm Trúc Cổ Thánh lại là con gái của Bá Tống tiền bối?] Thương Hải Thư Sinh và Diệp Thanh Đạo Cô lại biết được một tin tức chấn động, bèn âm thầm ghi tạc trong lòng.
Trong nhiều vị Thánh Quân bát phẩm hiển thánh như vậy, dường như có rất nhiều vị có quan hệ tốt đẹp với Bá Tống tiền bối.
Ba vị Thất Sinh Phù, Thường Viễn Tử, Thiên Nhai Tử thì không cần nói, bọn họ từng có vận may độ kiếp cùng Bá Tống tiền bối, tạo thành tồn tại lần đầu tiên ‘nhiều người độ thiên kiếp bát phẩm’ được ca tụng ở tu chân giới. Quan hệ giữa bọn họ và Bá Tống tiền bối khẳng định rất tốt.
Còn có Bạch Thánh Quân, nghe nói lần này sau khi Bạch Thánh xuất quan thì gần như là như hình với bóng với Bá Tống tiền bối. Có đoạn thời gian, nếu muốn tìm Bạch Thánh Quân thì chỉ cần nghe ngóng xem Bá Tống tiền bối ở đâu là có thể tìm được Bạch Thánh Quân ngay.
Linh Điệp Tử Cổ Thánh và Tô Sơn Huyền Thánh, cùng với Âm Trúc Cổ Thánh hiện tại đang ngồi trong nhà Bá Tống tiền bối.
Linh Điệp Thánh Quân lại là phụ thân của Linh Điệp Tử Cổ Thánh, một môn phái hai Huyền Thánh, vô cùng đáng sợ.
Vừa tính như thế… Trong các Huyền Thánh tấn thăng Huyền Thánh năm ngoái, phần lớn đều có quan hệ với Bá Tống Huyền Thánh.
Thương Hải Thư Sinh tựa như kẻ mù phát hiện ánh sáng!
[Hoặc giả tiếp đến nếu có vị tiền bối nào muốn tấn thăng Huyền Thánh thì phải tạo mối quan hệ tốt với Bá Tống tiền bối! Kể từ đó, nhất định có thể tăng cường xác suất độ kiếp thành công, nhân tiền hiển thánh!]
Diệp Thanh Đạo Cô bên cạnh cũng có suy nghĩ tương tự, hai người rối rít ghi lại điểm ấy trong lòng, chuẩn bị trở về sẽ phản hồi cho trưởng bối trong sư môn.
“Con gái thì hết rồi, nhưng mà… con còn thu mấy đứa đệ tử.” Lúc này, Tống Thư Hàng trả lời: “Nhị đệ tử Sở Sở còn đang bồi dưỡng. Cô ấy song tu kiếm pháp và tiên trù, hiện tại đang ở chỗ của đại sư tiên trù đứng đầu tu chân giới bồi dưỡng bí pháp tiên trù. Đợi sau khi cô ấy xuất sư, con dẫn cô ấy tới gặp ba mẹ, đến lúc đó để ba mẹ nếm thử tay nghề của cô ấy.”
[Sở Sở? Nghe nói trước đó không lâu chỗ Biệt Tuyết Tiên Cơ có một vị tiên tử tên Sở Sở đến chỗ cô ấy học tập nghệ thuật nấu ăn. Vị này lại là đệ tử của Bá Tống tiền bối ư?] Thương Hải Thư Sinh lập tức ghi chép lại điểm này.
Thời gian tới Sở Sở tiên tử được ghi chú trọng điểm, tuyệt đối không được trêu vào. Đương nhiên, tin tức này phải bảo mật, không thể tùy tiện tiết lộ.
Tống Thư Hàng lại tiếp tục nói: “Ngoài ra, tam đệ tử đã độ kiếp, xảy ra chút bất trắc. Bây giờ còn đang sinh trưởng lại lần nữa.”
“Đại đệ tử thì sao?” Ba Tống hỏi.
Vừa mở miệng đã nhắc nhị đệ tử với tam đệ tử trước, như vậy làm ông khó chịu lắm biết không?
“Đại đệ tử xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.” Tống Thư Hàng cười ha ha, vẫy tay.
Một bé chim tước sặc sỡ đáng yêu bay tới, đậu vào lòng bàn tay hắn.
Ba Tống: “? ? ?”
Mẹ Tống: “? ? ?”
Đại đệ tử? Tiểu tước nhi?
“Trong khoảng thời gian này, Tiểu Thải vẫn luôn bảo vệ ba mẹ.” Tống Thư Hàng cười nói.
“Tiểu Thải ra mắt hai vị sư tổ.” Tước yêu Tiểu Thải chắp cánh, cool ngầu nói.
Âm thanh trong trẻo êm tai này…
“Tiểu Thải là bé gái ư?” Mẹ Tống hỏi.
Còn có người tên Sở Sở trước đó, nghe cũng giống như tên con gái.
Làm mẹ, góc độ xảo trá như thế đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận