Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1615: Tống *Lại Một Bảo Bối Nữa Ra Đi * Thư Hàng

Chương 1615: Tống *Lại Một Bảo Bối Nữa Ra Đi * Thư Hàng
Ngoài Cật Qua Thánh Quân tiền bối, Tống Thư Hàng còn thấy đại lão cái gì cũng có thể bán cũng có thể kết nối với mạng công đức, tiến vào tra thông tin.
Sau khi liên hệ hai hệ thống mạng với nhau, Tống Thư Hàng cảm thấy thế giới hắc long này càng kỳ lạ. Chỉ cần so sánh cấu tạo của mạng Lưới rồng với cấu tạo của mạng công đức, sẽ phát hiện giữa hai hệ thống mạng có rất nhiều điểm tương đồng.
Thế nên rốt cuộc là người sáng tạo ra mạng công đức đã tham khảo cấu tạo của mạng Lưới rồng? Hay là người sáng tạo ra mạng Lưới rồng đã tham khảo cấu tạo của mạng công đức?
Tay phải của Tống Thư Hàng lại ngứa ngấy, muốn thi triển bí pháp giám định Lưới rồng.
Lúc này, ngón tay của mỹ nhân rắn công đức dừng lại.
Khắp bề mặt Cổ U Long Phách đều bị điểm và đường phủ kín. Cuối cùng tất cả điểm và đường đều hội tụ về một vị trí, đó là nơi khởi nguyên của tất cả điểm và đường.
Nhưng khi ngón tay của mỹ nhân rắn công đức đưa đến chỗ này thì bỗng dừng lại.
Vị trí này là điểm quan trọng nhất, là trung tâm của mạng công đức, cũng là nơi để vẽ nét vẽ rồng điểm mắt.
Mỹ nhân rắn công đức dừng ngón tay lại đầy tiếc nuối.
Nét cuối cùng không thuộc về cô, cũng không nên do cô vẽ ra.
Lại là một bức diễn đồ kim đan thiếu nét cuối cùng.
Ngay khi nó ra đời, trong lòng Tống Thư Hàng lập tức cảm ứng được tên của nó - Thế giới được kết nối.
Vốn dĩ Tống Thư Hàng cứ nghĩ rằng bức diễn đồ kim đan này sẽ có một cái tên kiểu như ‘mạng công đức đâu đâu cũng có’.
Dù sao thì tên gọi của diễn đồ kim đan trên mấy viên kim đan trước đều theo phong cách này. Ví dụ như thánh thành không bao giờ thất thủ, thánh kiếm mang đến sự kết thúc cho thế giới.
Không ngờ tên gọi lần này lại đổi phong cách.
Thế giới được kết nối, nghe như mạng công đức này có thể kết nối rất nhiều thế giới.
Mỹ nhân rắn công đức cuộn đuôi lại, lui về phía sau một chút, cô hài lòng ngắm nhìn tác phẩm của mình, sau đó đứng dậy rời khỏi không gian diễn đồ kim đan.
Trong Long Giác đan điền của Tống Thư Hàng, quả cầu Cổ U Long Phách lại biến thân, hóa thành Tống Thư Hàng mập mạp. Chẳng qua trên người nó có vô số điểm và đường, nhìn rất cổ quái, hệt như bị thợ xăm hạng bét xăm đầy người.
Cổ U Long Phách ngồi ngay ngắn trong long giác đan điền, trên người nó gửi đi một tin nhắn quái dị.
Tin nhắn này chỉ có Tống Thư Hàng hiểu được.
Tin nhắn nó gửi tới có nội dung là ‘Bá Long’.
Có vẻ như Cổ U Long Phách đang xác định bản thân. Bá Long vốn là tên đăng nhập vào Lưới rồng của Tống Thư Hàng, có quan hệ vô cùng mật thiết với Cổ U Long Phách, nó bị định nghĩa là Bá Long cũng dễ hiểu.
Hành động của Cổ U Long Phách như mở ra một cái chốt.
Viên tiểu kim đan thứ nhất của Tống Thư Hàng, vẫn là thánh thành không bao giờ thất thủ cũng gửi đến một tin nhắn – Bá Đao.
Đây là hai chữ đầu trong đạo hiệu mà Bạch tiền bối đặt cho Tống Thư Hàng, cũng là đạo hiệu duy nhất hắn chuẩn bị giữ lại cho chính mình, có ý nghĩa rất đặc biệt.
Yêu đan bảy màu ‘thánh kiếm mang đến sự kết thúc cho thế giới’ không cam lòng rơi lại phía sau, nó khẽ chấn động - Bá Tống.
Kim cương công đức ‘thanh âm thánh nhân đã tắt từ thời viễn cổ’ rất tự nhiên nhận lấy danh hiệu phù hợp với nó nhất – Bá Nho.
Diễn đồ kim đan trên hạch tâm Huyết Ma vẫn chưa hoàn thành. Linh quỷ tiên tử vẫn đàn rất hào hứng, không hề có ý dừng lại, có trời mới biết cô ấy định vẽ đến khi nào.
Hình như nó cũng muốn có một danh hiệu phù hợp với bản thân, nhưng do diễn đồ kim đan chưa hoàn thành nên nó không thể truyền tin đi được.
Trái lại lò phản ứng hạch tâm khá kỳ lạ, tiền thân của nó là hóa thân bọc thép của Tống Thư Hàng, đã có sẵn một danh hiệu – Bá Bá.
Mặc dù không có diễn đồ kim đan nhưng danh hiệu Bá Bá này nó định trước rồi.
Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương.
Ừ, bây giờ những thân phận có chứa chữ ‘Bá’ của hắn đều bị phân chia sạch rồi. Còn lại hạch tâm ngoại vực Thiên Ma và hạch tâm Cổ Vu thần huyết vẫn chưa có danh hiệu thích hợp.
Ngoài ra đạo hiệu hay thánh hào đều cần sự đồng bộ, điều này rất quan trọng, nhìn vào cũng thoải mái.
Tống Thư Hàng nhìn lò phản ứng hạch tâm, mặc dù danh hiệu Bá Bá cũng mở đầu bằng chữ ‘Bá’ nhưng trông có vẻ lạc bầy một chút. Hơn nữa hắn có cảm giác hóa thân bọc thép đang chiếm lợi từ hắn.
Quả nhiên có cơ hội vẫn vên sửa nó lại một chút.
“Còn một chuyện nữa, nếu mỹ nhân rắn công đức không vẽ Thiên Đình viễn cổ lên Cổ U Long Phách, vậy chi bằng ta cứ vẽ nó lên lò phản ứng hạch tâm hoặc lên hạch tâm Cổ Vu thần huyết?”
Tống Thư Hàng suy nghĩ.
Vừa rồi hắn đã quyết định, diễn đồ kim đan trên kình đan bản mệnh sẽ do hắn tự nghĩ ra rồi vẽ.
Còn hình vẽ Thiên Đình viễn cổ có thể chuyển cho tiểu kim đan.
“Nên vẽ nó lên viên tiểu kim đan mào mới tốt đây?”
Tống Thư Hàng xoa cằm cân nhắc.
Thật ra hắn cảm thấy diễn đồ kim đan Thiên Đình không hề hợp với lò phản ứng hạch tâm cũng như hạch tâm Cổ Vu thần huyết.
Lò phản ứng hạch tâm là sản phẩm của khoa học kỹ thuật.
Cổ Vu thần huyết là đạo tu luyện của vu hệ.
“Thật ra có một hình rất thích hợp để vẽ lên lò phản ứng hạch tâm.”
Trong đầu Tống Thư Hàng nhớ đến tinh cầu mọc mắt và chiến sủng số 1 Ngươi Bận Không số T233 của Bạch tiền bối two.
Cấu tạo của hai vị này rất phức tạp, đều là sản phẩm khoa học viễn tưởng, hẳn là rất thích hợp để vẽ lên lò phản ứng hạch tâm.
Nhưng... Tống Thư Hàng không biết cấu tạo của hai tồn tại cấp đại lão này nên cũng vẽ không ra.
“Mà lò phản ứng hạch tâm này, nói thế nào ngươi cũng là một trong những hóa thân của ta, hay là ngươi tự bò dậy, tự vẽ một bức diễn đồ kim đan cho chính mình đi?”
Tống Thư Hàng đột nhiên nảy ra ý này.
Ngay cả linh quỷ tiên tử và mỹ nhân rắn công đức đều có thể vẽ một bức diễn đồ kim đan cho hắn, vậy hạch tâm do hóa thân bọc thép biến thành có thể tự vẽ một bức diễn đồ kim đan hay không?
Dường như nhận được mệnh lệnh của Tống Thư Hàng, lò phản ứng hạch tâm khẽ động, trên người nó có rất nhiều ánh sáng khuếch tán ra...
Nhưng nó không hành động.
Những ánh sáng này là đường vận chuyển năng lượng của lò phản ứng hạch tâm, bây giờ chúng đóng vai trò làm màu vẽ, song chúng cũng không có năng lực tự vẽ tranh.
Tống Thư Hàng hơi thất vọng.
Dù áo hóa thân bọc thép chỉ là hóa thân thuộc loại sủng vật, cấp bậc trí năng không hề cao.
“Quyết định rồi, vẽ diễn đồ kim đan Thiên Đình viễn cổ lên lò phản ứng hạch tâm. Dùng được là được, gom vào cho đủ số.”
Tống Thư Hàng nói.
Quyết định xong, hắn chuyển ý thức đến cạnh lò phản ứng hạch tâm, trong đầu nhớ lại ký ức và cảm ngộ về bức vẽ thế giới Thiên Đình do Thiên Đế vẽ lúc trước.
...
Lúc này, trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng.
Hoa văn xinh đẹp ở phần lưng trên bộ thân thể Vân Tước Tử hoàn chỉnh bắt đầu ngưng tụ.
Bộ thân thể Vân Tước Tử tiên tử này là lần trước đại lão quả cầu béo lén đến hiện thế, muốn lừa Tống Thư Hàng một vố... Không ngờ trùng hợp là Bạch tiền bối two ở thế giới Cửu U chơi đểu bản thể của nó.
Kết quả là đại lão quả cầu béo mất cả chì lẫn chài, ngay cả bộ thân thể Vân Tước Tử điều chỉnh hồi lâu cũng để lại, chỉ mang theo một khúc xương bất hủ nhỏ rồi chạy về thế giới Cửu U.
Mà sau khi trúng một phát ánh nhìn mang thai + ánh nhìn phôi thai từ con mắt Thánh Nhân Nho gia của Tống Thư Hàng, bộ thân thể Vân Tước Tử này đã kết ra một hạt giống.
Bên trong hạt giống là một đại lão quả cầu kim loại thể lỏng bản thu nhỏ.
Khiếp sợ trước uy danh của đại lão quả cầu béo, Tống Thư Hàng không dám tùy ý gieo hạt giống này, hắn và Bạch tiền bối two đã thương lượng xong, chuẩn bị gieo hạt giống này trong thế giới tà liên.
Đến lúc đó cho dù có ‘mọc’ ra đại lão quả cầu béo thì còn có Bạch tiền bối two trấn giữ, cũng không sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Hạt giống này hiện vẫn đang ở trong thế giới hạch tâm, chưa kịp chuyển đi.
Lúc này mối liên hệ giữa thế giới hạch tâm và Tống Thư Hàng bị pháp tắc thế giới hắc long ảnh hưởng, sau khi thế giới hạch tâm bị che mất, hạt giống này đã xảy ra dị biến.
Chưa được gieo trồng nhưng nó lại nảy mầm kết quả.
Hoa văn sau lưng thân thể Vân Tước Tử bắt đầu bốc cháy, cung cấp chất dinh dưỡng cho hạt giống kia.
Hạt giống nhanh chóng nảy mầm, nở hoa, kết quả.
Hạt giống này không có rễ cho nên không cần được trồng xuống, chỉ cần đến lúc thì nó sẽ kết quả.
Cuối cùng... một giọt kim loại lỏng được sinh ra.
Thân thể Vân Tước Tử bắt đầu bốc cháy, chẳng mấy chốc đã hóa thành tro bụi.
Hoa văn trên lưng chiếu ra, thực thể hóa trong thế giới hạch tâm, không ngừng kéo dài ra.
Hoa văn kia nâng một giọt kim loại lỏng, bắt đầu kết nối, liên hệ với Tống Thư Hàng bản thể.
Trong chớp mắt, hoa văn đột phá phong tỏa của pháp tắc thế giới hắc long, chui từ trong thế giới hạch tâm ra, xuất hiện trước mặt Tống Thư Hàng.
Vốn dĩ Tống Thư Hàng đang chuẩn bị vẽ diễn đồ Thiên Đình lên trên lò phản ứng hạch tâm, ý thức đột nhiên trở về bản thể.
Hắn mở mắt ra nhìn sang bên cạnh.
Một đóa hoa văn xinh đẹp đâm ra từ trong hư không, trên đỉnh hoa văn có một giọt kim loại lỏng tỏa sáng lấp lánh, lăn trên hoa văn.
Tống Thư Hàng trợn to hai mắt.
Đại lão quả cầu béo!
Trong thoáng chốc, hắn còn tưởng rằng đại lão quả cầu béo lại lặn lội ngàn dặm xa xôi đến cà khịa với hắn.
Nhưng ngay sau đó hắn phát hiện giọt kim loại lỏng này có điểm khác thường.
Mặc dù thoạt nhìn là vật thật thật, nhưng nếu cảm ứng kỹ sẽ phát hiện thật ra nó là vật hư ảo.
“Là thứ do hạt giống kia sinh ra!”
Chẳng mấy chốc Tống Thư Hàng đã hiểu ra.
Giọt kim loại lỏng này thế mà lại đột phá phong tỏa của pháp tắc thế giới hắc long, cưỡng chế đột phá thế giới hạch tâm, xông vào thế giới hắc long ư?
Tách~~
Hoa văn xinh đẹp hao hết năng lượng, lập tức biến mất.
Giọt kim loại lỏng nhìn như thật kia cũng rơi từ trên không trung xuống.
Là vật hư ảo nhưng lại trông như thật.
Sự tồn tại của nó chính là một thể tập hợp mâu thuẫn.
Tống Thư Hàng động tâm niệm, từ trong vòng tay càn khôn lấy ra một thanh trường mâu của Thiên Nhân, nhẹ nhàng đưa về phía giọt kim loại lỏng.
Hắn không dám dùng tay đón lấy, dù sao cũng là vật có liên quan đến đại lão quả cầu béo, cảnh giác một chút vẫn hơn.
Nhưng cùng lúc đó Bạch tiền bối phân thân cũng nhanh chóng lướt đến.
Trong miệng nhai bánh ngọt, hắn đưa tay cách không điểm về phía giọt kim loại lỏng, tức tốc thi triển pháp thuật loại phong ấn.
Mặc dù chỉ là một nhỏ giọt nhưng sự tồn tại của vật này sẽ khiến người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Liên tiếp mười mấy pháp thuật loại phong ấn, trận pháp phong ấn khí tức rơi lên giọt kim loại lỏng kia.
“Vẫn trễ.”
Bạch tiền bối phân thân nói.
Tống Thư Hàng:
“?”
Trên trường mâu, giọt kim loại lỏng kia bắt đầu bốc hơi, biến mất...
Bỗng dưng Tống Thư Hàng lại thấy đau lòng.
Tống *lại một bảo bối nữa ra đi * Thư Hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận